Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 1188




Buổi chiều, khi Học Viện Tenbi reo lên tiếng chuông tan học thì Phòng Hội Học Sinh nhận được tin tức có kẻ đột nhập mà thân phận là Shimoyanagi Mahiru Cựu học viên của Học Viện Tenbi nên mọi ngóng ngách cũng như bố trí đều thuộc trong lòng. Yuuka thông qua điện thoại liên lạc với từng thành viên để báo cáo vị trí kẻ xâm nhập.

Azuki và Inaho chạm mặt đầu tiên với kẻ xâm nhập, cả hai triệu hồi Maken của mình nhưng chưa kịp động thủ đã bị Mahiru dùng thủ pháp đặc thù làm cho chóng mặt tạm thời mất khả năng chiến đấu. Khi Mahiru tới Nhà Thể Chất đã chạm tráng với Haruko, dù Haruko tập kích từ phía sau thì với kinh nghiệm của mình Mahiru vẫn tránh được.

- Vì sao chị dùng Element vào mục đích xấu?(Amaya Haruko)

- Có gì sai khi ta dùng Element vào mục đích cá nhân chứ?(Shimoyanagi Mahiru)

- Haruko, cô ta nói không sai. Element mỗi người đều có, quan trọng là bọn họ dùng vào mục đích gì thôi.

- Tôi rất tò mò không biết Học Viện Tenbi có thứ gì để đàn chị phải đột nhập vào đấy.

- Việc đó không cần cậu bận tâm.(Shimoyanagi Mahiru)

Mahiru thấy Ryu xuất hiện bên cạnh Haruko liền cắn răng, vốn dĩ dù có đối đầu với Haruko dùng Original Maken – Murakuno nhưng Ryu xuất hiện thì tình hình khó mà nó. Trước khi đột nhập vào Học Viện Tenbi thì Mahiru có nhận được tình báo nếu có chạm trán với Ryu cần tận lực tránh giao chiến với cậu.

Mahiru búng tay liền tạo ra cơn lốc ý đồ xé tan quần áo trên người Ryu và Haruko để cả hai xấu hổ tạo sơ hở mình chuồng đi. Ryu lắc mình đứng chắn trước người Haruko, cơn lốc do Mahiru tạo ra tác động trực tiếp lên người Ryu nhưng không làm rách nổi quần áo trên người cậu.

- Đúng là quái vật, cơn lốc mà ta tạo ra không có tác dụng với cậu.(Shimoyanagi Mahiru)

- Lần đầu gặp mặt mà nói ta là quái vật làm ta sinh khí đấy.

Mahiru nhanh chóng tiếp cận Ryu khi tự nhận cậu có sơ hở và có dòng điện xuất hiện ở lòng bàn tay, cô trực tiếp nhắm vào Haruko đứng bên cạnh, Mahiru dự tính cướp đoạt ký ức lẫn Element và Original Maken – Murakuno từ Haruko nhưng Ryu liếc mắt đã nhận ra liền vươn tay cản lại.

- Cả gan động vào Haruko ngay trước mặt ta? Đàn chị là chán sống rồi.

Tay phải Ryu đưa lên có khí ép bao phủ liền nện về phía Mahiru, Mahiru kịp thời lui về nhưng Chấn Động Chi Lực lan ra vẫn làm cô phải thổ huyết. Ryu bước từng bước tới gần Mahiru, cậu không có dấu hiệu gì là thương hương tiết ngọc cả, bàn tay có ngọn lửa bao phủ sau đó tạo thành quyền sáo, khi Ryu định xuống tay với Mahiru thì Haruko ôm lấy cánh tay cậu.

- Dừng lại đi, Ryu-kun. Chị ấy đã bị cậu đánh cho trọng thương rồi. Cứ để mọi chuyện cho Hội Trưởng đi.(Amaya Haruko)

- Hừ, may cho cô là có Haruko xin tha. Nếu không, cô không chết cũng tàn.

- Cảm ơn cậu đã hiệp trợ nhé, Ryu-san. Chuyện còn lại cứ giao cho Yuuka là được.(Furan Takaki)

- Ano, Hội Trưởng. Em hỏi chút được không? Yuuka-senpai ăn mặc như vậy là…

Ryu nhìn thấy Yuuka khoát lên mình trang phục nữ vương với cái roi trong tay thì khóe miệng co giật liên hồi, Mahiru thấy cách ăn mặc của Yuuka đều muốn tránh xa nhưng Yuuka không bỏ qua. Sau một hồi tra khảo thì Miharu như lên cơn nghiện mà liên tục rên cùng phát ra những từ ngữ dâm dục đồng thời khai ra hết thông tin.

Hôm sau, trong Học Viện xảy ra sự việc khá tấu hài là chú mèo tên Monji do Inaho nhận nuôi đột nhiên dùng dùng được Element khiến cho các cô gái trong Phòng Họp của Hội Học Sinh đều mọc tai và đuôi mèo trở thành Nekomata. Ryu phải chịu khổ một khoản thời gian vì vào đúng thời điểm loài mèo động dục, thế là cậu bị truy đuổi gắt gao trong Học Viện vì Nekomata ảnh hưởng tới hành động mỗi người nên những người dính phải Element của Monji tản ra đều xem Ryu là đối tượng giao phối.

Ryu phải tốn chút thời gian cùng Inaho tới nơi phong ấn Yamata no Orochi trong truyền thuyết tìm kiếm Monji, thông qua trao đổi thì Monji tản ra Element khiến cho mọi thứ trở về bình thường, vài người vẫn chưa thoát khỏi dư âm của vụ biến thành Nekomata.

Hôm sau, Chacha tới tìm Ryu nhờ cậu giúp cho việc buôn bán Manga cũng như Lễ hội hóa trang. Ryu gật đầu đồng ý nhưng vì số lượng quá nhiều nên Ryu nhờ tới Hội Học Sinh giúp sức, mọi người sẵn lòng hỗ trợ.

Nhờ có mọi người chung tay chuẩn bị nên mọi thứ diễn ra suôn sẻ, có điều đột nhiên Element trong không khí có dị dạng mà Ryu phát hiện ra trước nên đi điều tra. Những người khác nhận ra tình hình mất khống chế liền can thiệp vào. Hai tên nam sinh dùng Maken làm cho mọi thứ rối tung lên chủ sự sau màn đứng ở trên cao nhìn thấy hết thảy liền cưới khoái trá dự tính rời đi nhưng Ryu đã trước một bước chặn họ lại.

- Hai người chính là những kẻ gây ra rắc rối cho bọn họ đi.

- Cậu nói gì vậy? Chúng tôi cũng là người bị hại mà.(Nam sinh A)

- Haha, hai người nghĩ tui sẽ tin sao? Từ lúc bắt đầu có thường bởi Element thì ta đã âm thầm điều tra liền khóa chặt các ngươi rồi.

Hai nam sinh thấy mình không trốn thoát liền không ngụy trang, bọn họ mở miệng nói những câu nhân nghĩa đề cao bản thân mình.

- Tóm lại, các ngươi chỉ muốn Manga chỉ thuộc về bản thân mình thôi nhỉ? Đáng tiếc, các ngươi suy nghĩ là ấu trĩ. Để ta cho các ngươi đầu óc khai sáng nhé.

Ryu dậm chân bước từng bước tới, một tên nam sinh thấy vậy dùng dây thừng ném mạnh về phía Ryu hòng trói cậu lại nhưng dây thừng vừa chạm vào người liền bóc cháy.

- Nà Ní?(Nam sinh A)

Tên nam sinh khác thấy vậy lấy ra quyển manga dùng Maken của mình cụ hiện ra Gatling Gun nã đạn về phía Ryu. Hai tay Ryu khẽ động đã hất văng toàn bộ đạn bay tới, Ryu bước từng bước tới gần hơn hai tên nam sinh.

Ryu nâng tay mình liền có Element dũng động, dưới sàn đột nhiên hóa thành quyển manga sau đó đóng lại nuốt cả hai vào trong, quyển manga do Ryu làm chủ nên mọi thứ bên trong đều do cậu sắp xếp. Hai nam sinh bị giam cầm ở bên trong chịu khổ đủ loại dày vò không ngừng cầu sinh nhưng Ryu không thèm để tâm tới.

Không có Maken của hai nam sinh duy trì nên các Monster được cụ hiện ra ngoài dần tan biến. Mọi chuyện đều giải quyết thì Ryu xoay người trở về báo cáo kết quả.

- Ra là vậy, thế hai người bọn họ đâu?(Furan Takaki)

Ryu mỉm cười lấy ra quyển manga nhốt hai người gây rắc rối ra, mọi người tụ lại nhìn vào trong thấy hai nam sinh bị hành cho ra bã cùng với khóc lóc cầu sinh được thả ra.

- Ryu-san, cậu có thể thả hai người bọn họ ra không? Dù sao, bọn họ cũng là học viên của Học Viện.(Furan Takaki)

- Cô chắc không? Chỉ vì hai người bọn họ mà bao công sức mọi người xây dựng Lễ Hội bị phá hủy mà bọn họ rất ngông cuồng tuyên bố Manga chỉ có bọn họ được phép đọc và sở hữu. Người nào đọc hay sở hữu đều bị bọn họ tìm cách trả thù đấy.

Takaki nhíu mày nhìn hai nam sinh bị mắc kẹt ở trong quyển Manga mà trầm tư, Ryu đưa quyển Manga cho Takaki để cô xử trí.

- Tùy cô xử lý, chỉ cần cô có muốn thả hai người bọn họ ra ngoài không?

Takaki do dự một chút thì thở dài đóng quyển Manga lại cất vào trong giá sách, hai nam sinh gây rắc rối cả đời vĩnh viễn bị nhốt bên trong.

Ryu đi ra ngoài lướt ngang qua Garrett đang đi tới, cậu đang dự tính thời gian Yamata no Orochi bị phong ấn sắp sửa thoát ra ngoài mà tàn phá khắp nơi, y theo Hệ Thống truyền tin tức thì Yamata no Orochi ở Thứ Nguyên Maken-Ki khá đặc thù nên vài sức mạnh bị phong ấn của cậu sẽ được mở ra.

- Tôi có thể nhờ cậu chút việc được không?(Kinua Garrett)

- Garrett-senpai, chị có vấn đề gì sao? Em hơi mệt nên cần về nghỉ ngơi.

Garrett nghe được Ryu muốn về nghỉ ngơi liền mỉm cười, cô đưa tay nắm lấy tay Ryu lôi kéo chạy về KTX, kỳ thật Ryu không có mệt bao nhiêu mà cậu chỉ muốn né Garrettt thôi vì cậu biết Garrett và Azuki là kỳ phùng địch thủ, nếu để cho Azuki biết mình có qua lại với Garrett thì chào đón cậu lần gặp mặt kế sẽ là song phi cước vào thẳng mặt nhưng cậu vẫn muốn biết Garrett giở trò gian gì.

Ryu mặc cho Garrett lôi kéo mình về KTX của cô, khi vào trong phòng thì Garrett lập tức đóng cửa phòng lại sau đó tại chỗ đưa tay cởi bỏ áo của mình để lộ áo lót màu lam che đi cặp ngực D-cup đang nảy ở trước mặt Ryu.

- Garrett-senpai, chị tính làm gì vậy?

- Một cô gái ở trước mặt cậu cởi bỏ áo mà không biết tiếp theo làm gì sao?(Kinua Garrett)

Ryu ánh mắt lửa nóng nhìn Garrett, Garrett cảm thụ ánh mắt Ryu nhìn mình có chút ngại ngùng.

- Anh còn nhìn cái gì nữa? Không mau tới đây chơi đùa em đi.(Kinua Garrett)

Garrett dùng ngón tay ngoắt ngoắt Ryu đang đứng cách mình không xa, Ryu cười tà bước lại gần sau đó phi thân nhào tới Garrett, mặt cậu úp vô cặp ngực của Garrett không ngừng lắc lư làm cô xấu hổ không thôi.

- Ưm… thật nhột… Ưm… cậu đừng… có lắc… mặt của… mình.(Kinua Garrett)

Garrett sắc mặt đỏ lên khi Ryu không ngừng kích thích, bàn tay Ryu ở trên người Garrett táy máy không thôi, hiện tại ngực của Garrett đang bị bàn tay Ryu bóp không thành hình dáng, bên dưới của cô thì âm hộ bị ngón tay móc ở bên trong.

- Garrett-senpai, chị cảm thấy thế nào?

- Ưm… nó… thật tuyệt… Ưm… kỹ thuật… của cậu… Ưm… làm tui khá bất ngờ đấy.(Kinua Garrett)

- Hắc, rất vui khi chị hài lòng với nó. Chúng ta vẫn tiếp tục kích thích nào.

Garrett chịu sự dày vò của Ryu khoảng 15 phút đã lên đỉnh, âm hộ của cô đã chảy ra nhiều dâm thủy, miệng thở dốc cùng với cơ thể ra mồ hôi.

- Hah… Hah… không được… Hah… chị… hết sức rồi.(Kinua Garrett)

- Không được, chị là người khơi lên tà hỏa trong người em phải có nghĩa vụ dậm tắt nó.

- Không… được… Ưm… chị vẫn… Ưm… chưa chuẩn bị… Ưm… tinh thần.(Kinua Garrett)

- Haha, đó cũng không phụ thuộc vào quyết định của chị.

Ryu cười tà không khách khí mà đè Garrett xuống sàn sau đó đẩy con c-c vào bên trong âm hộ. Garrett trừng to con mắt mình nhìn Ryu đang cười tà, cô không ngờ Ryu lại đẩy con c-c vào bên trong âm hộ của mình.

Phạch Phạch Phạch

- Ahhh… Ahhh… chậm thôi… Ahhhh… cậu nhấp… Ahhh… chậm thôi.(Kinua Garrett)

- Thế nào, Garrett-senpai? Chị có cảm thụ gì không?

- Ahhh… ngoài sướng… ra thì… Ahhhh… ta cảm thụ… rất bót… Ahhh.(Kinua Garrett)

- Đó là đương nhiên vì con c-c của em khá là to.

Ryu hai tay ôm lấy vòng eo mảng khảng của Garrett mà hông lại không ngừng nhấp lấy liên tiếp, Garrett không ngừng thở dốc lấy, đôi chân thon dài của cô kẹp chặt eo của Ryu.

Phạch Phạch Phạch

- Ahhh… Ahhh… anh cày bên trong… Ahhh… chưa đủ sao? Ahhh… anh cứ nhấp… hoài… Ahhh… em sẽ không chịu nổi mất.(Kinua Garrett)

- Hắc Hắc, Garrett-senpai mới đó đã không chịu nổi em công phá sao?


Garrett ánh mắt lườm Ryu một cái, cô ban đầu cứ nghĩ sức chiến đấu của Ryu ở khía cạnh giường chiếu sẽ không mạnh nhưng trái ngược là mạnh không tưởng.

- Ahhhh… Ahhhh… tha cho chị đi.(Kinua Garrett)

- Thôi, thấy chị cầu xin thì em buông tha chị đấy.

Ryu bắn một đợt tinh dịch vào bên trong mới hài lòng rúc con c-c của mình ra, cậu nhìn thấy Garrett suy yếu nằm trên sàn nhìn mình một cách bất lực thì cậu mỉm cười hài lòng cúi người bế lên đặt lên giường kéo chăn che lại cơ thể.

- Ngoan ngoãn nằm trên giường nghỉ ngơi đi nhé. Em đi mua chút nguyên liệu về nấu món ăn bồi bổ cho chị.

- Ừ, đi đường cẩn thận đấy.

Ryu gật đầu cúi người khẽ hôn vào trán của Garrett mới xoay người rời đi, Ryu đi vào trong một tiệm tạp hóa trong Học Viện mua đồ thì ra ngoài nhưng cậu nhíu mày vì người đứng trước mặt làm cậu không cao hứng.

- Kamigari các ngươi là không từ bỏ ý đồ với Học Viện Tenbi nhỉ? Cần ta dạy dỗ cô một trận nữa sao?

- Không, ta tới đây là có tình báo cho cậu.(Yamato Kikyo)

- Tình báo? Ta nghĩ mình sẽ không tin lời một người tới từ Kamigari như cô.

- Tin hay không tùy cậu. Yamato gia tộc đã một người khá mạnh của Kamigari tới đây hòng để bắt cậu.(Yamato Kikyo)

- Hử? Ta rất tò mò là Kamigari tự tin cử ai tới bắt ta? Bọn họ không sợ thiệt hại quân số sao?

- Haha, đối với Kamigari mà nói thì bọn họ xem bọn ta như con cờ tùy thời vứt bỏ mà thôi.(Yamato Kkikyo)

- Đa tạ vì tình báo nhé.

Ryu gật đầu với Kikyo vì tình báo cô mang lại sau đó về lại KTX của Garrett nấu cho cô một bữa ăn bồi bổ, nấu xong thì cậu rời đi KTX thấy Kikyo đứng bên ngoài đợi mình.

- Có vấn đề gì cần nói thêm sao?

- Ta cần xác nhận vài chuyện, cậu đi theo ta.(Yamato Kikyo)

Ryu rất tò mò không biết Kikyo muốn mình đi theo làm gì nên cậu đi theo, hắn để ý thấy Kikyo dẫn mình tới khu vực hẻo lánh thì trong lòng đề phòng lên.

- Cô đưa tôi tới nơi hẻo lánh để làm gì?

Kikyo không có trả lời mà ánh mắt thâm thúy nhìn Ryu, Ryu khó hiểu không biết Kikyo tính làm gì thì cậu thấy cô nàng tại trước mặt mình vểnh cao bờ mông của mình xoay người lại.

- Tôi cần cậu đánh vào mông vài cái.

Ryu khóe miệng co giật vài cái trước yêu cầu bất ngờ của Kikyo.

- Uy, cô là nghiêm túc sao? Dẫn tui tới nơi vắng vẻ chỉ muốn tui vỗ mông cô?

- Đúng vậy.(Yamato Kikyo)

Ryu chần chừng một lúc liền tiến lên giơ tay lên khẽ vỗ vào mông của Kikyo nhưng đáp lại cậu là ánh mắt khinh bỉ của Kikyo.

- Này, đừng nói là ban nãy đại chiến xong cơ thể bị móc rỗng rồi nhé?(Yamato Kikyo)

Ryu sắc mặt hơi trầm xuống liền hung hãn tét vào mông Kikyo.

- Um… kimochi… Ưm… đúng là cái cảm giác này.(Yamato Kikyo)

Kikyo vẻ mặt hưởng thụ làm cho Ryu nghĩ tới cô nàng có hội chứng run S trong người, cậu khá là hứng thú với Kikyo.

- Kykio muốn thêm điểm kích thích sao?

- Hả? AAAA, đau. Ngươi làm gì vậy?(Yamato Kikyo)

- Hắc Hắc, ta mang cho cô nhiều hơn sự kích thích đấy.

Phạch Phạch Phạch

Ryu không ngừng nhấp hông mình mang tới sự khoái cảm tội cùng cho Kikyo.

- Ahhhh… Ahhh… sướng quá… Ahhhh… ta chưa từng… Ahhhh… cảm thụ… Ahhhh… cái cảm giác… này trước đây.(Yamato Kikyo)

- Thế thì nàng hãy tận tình mà hưởng thụ đi.

Phạch Phạch Phạch

- Kikyo cảm thụ thế nào khi được ta hành hạ?

- Haha, tuyệt lắm… Ahhhh… nữa đi… Ahhhh… em muốn… nhiều… Ahhhh… hơn.(Yamato Kikyo)

Kikyo sướng tới độ trợn tròn con mắt, cô hiện tại trong đầu chỉ nghĩ tới việc làm tình với Ryu thôi. Kikyo hai tay chống lên tường, bờ mông vểnh cao để cho Ryu dễ dàng di chuyển.

Phạch Phạch Phạch

- Tuyệt vời… Ahhhh… em muốn trầm miên… vào nó… Ahhhh… hằng ngày.(Yamato Kikyo)

Kikyo thân thể càng mềm mũm khi chịu Ryu dày vò không ngừng, cô không biết thời gian đã trôi qua bao lâu nhưng bản thân biết mình đã tới giới hạn.

- Ahhhh… tuy muốn… Ahhhh… hưởng thụ thêm… Ahhhh… có điều, em sức cùng… lực kiệt… Ahhhh… rồi.(Yamato kikyo)

Ryu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu liền bắn vào bên trong tử cung đại lượng tinh dịch rồi rút c-c ra, khi con c-c ra khỏi âm hộ thì có nhiều tinh dịch chảy ra rơi trên đất.

- Chúng ta về thôi, không thì có người lại đây thì xấu hổ lắm.