Hệ Thống Giải Cứu Của Nhà Ngoại

Chương 2




Cố Thanh Vân kinh ngạc nhìn robot như củ cải trắng vừa xuất hiện, "Gì vậy? Đồ chơi công nghệ cao à?"

Bất ngờ nhướn người dậy thẳng tay tóm lấy robot đang bay bay lôi xuống, Cố Thanh Vân như cầm đồ chơi lật qua lật lại quan sát.

Robot choáng váng, biểu cảm hiện trên mặt màn hình phát ra cả sao xoay mòng mòng (>.<) "Kí chủ! Tha mạng a! Lăn qua lăn lại người ta như vậy là ác lắm đó, pon!".

Cố Thanh Vân buông tay, nhìn củ cải bay vụt ra, cắn táo hỏi "Kí chủ? Là gọi ta hả? Để ta xem nào, ngươi tự nhận là hệ thống, vậy là sẽ giống trong tiểu thuyết đưa ta qua các thế giới làm nhiệm vụ này nọ hả?", đúng là người hay đọc tiểu thuyết, mạch não khác hẳn với người thường.

"Đúng rồi đó, pon~" robot củ cải xoay vòng (•‿•).

"Nhưng bình thường chẳng phải trong truyện nhân vật chính có hệ thống luôn là bị tai nạn không tỉnh hay là sống dở chết dở cần làm nhiệm vụ tích điểm tìm cơ hội sống lại mà. Ta đâu có bị gì?" Cố Thanh Vân khoanh tay chờ đợi câu trả lời, vô cùng bình tĩnh với mọi chuyện gần như hoang đường đang diễn ra.

Robot củ cải cũng bày ra bộ dáng nghiêm trang "Kí chủ, tui muốn hỏi, nếu có cơ hội giải cứu những bé thụ đáng thương như Alice, ngài có làm không?".

"Tất nhiên là có rồi!" Cố Thanh Vân không ngần ngại vỗ cái bốp lên mặt bàn, sau đó hắn chợt phản ứng, bật dậy "Ngươi nói ngươi là hệ thống gì?"

"Tui là hệ thống giải cứu của nhà ngoại!" Robot củ cải đầy kiêu ngạo hất 'đầu', "Đúng như ngài nghĩ, tui là hệ thống được tạo ra từ ý chí những người có cùng lý tưởng giống ngài, sủng các bé thụ, muốn các bé thụ được hạnh phúc. Mà ngài là người mang năng lượng mạnh nhất nên tui mới muốn kí kết với ngài".

"Đi! Đi liền!" Cố Thanh Vân túm lấy robot lắc lắc. Sự kích động muốn nhào vào đấm thằng tra công nào đó bùng lên dữ dội.

"Á á kí chủ ngài bình tĩnh nghe tui nói hết đã!" Robot choáng váng "Ngài không sợ tui hố ngài sao?".

Cố Thanh Vân bình tĩnh lại, thả robot ra, cắn nốt quả táo giở "Nói đi, ta nghe này".

"E hèm. Vậy xin để tôi được giới thiệu lại nhé, tui là robot số hiệu O7. Hay còn được biết đến là 'hệ thống giải cứu của nhà ngoại'. Tui sẽ mang ngài qua các thế giới khác nhau để giải cứu những 'tiểu thụ' có số phận bi thảm, bị mấy tên tra công biến thái chiếm hữu giam cầm.

Sau mỗi lần ngài hoàn thành nhiệm vụ, tui và ngài sẽ được củng cố về sức mạnh tinh thần và thể lực coi như là phần thưởng. Ngài biết cái lợi của nó mà đúng không?" O7 làm bộ mặt cười toe toét.(≧^◡^≦).

"Trong khi làm nhiệm vụ nếu như ta gặp nguy hiểm thì sao?" Cố Thanh Vân hỏi.

"Ngài yên tâm, mọi đau đớn tui sẽ gánh cho ngài một nửa. Tui cũng chịu đau cùng ngài đó kí chủ à. Với lại ngài không chết được đâu, tui chỉ đưa theo tinh thần lực của ngài qua các thế giới chứ không đem thân thể của ngài theo. Ngài đi ngủ mỗi đêm tui sẽ đưa ngài đi" O7 đáp.

"Được. Thành giao!" Cố Thanh Vân gần như không cần nghĩ ngợi đáp.

"Cần lập một bản khế ước chứ?" Cố Thanh Vân chuyên nghiệp hỏi.

"Vâng, có đây có đây. Ngài đọc rồi kí vô nhé. Tui soạn kỹ lắm rồi đó, pon!" O7 nhanh nhẹn đưa ra một bản khế ước dưới dạng màn hình lập thể.

Cố Thanh Vân đọc rồi ký tên mình xuống, tức khắc bản khế ước liền biến thành hai luồng ánh sáng nhập vào cơ thể mình và O7.

"Kí kết thành công!" O7 xoay xoay vui mừng "Kí chủ à, giờ tui trở về tổng bộ sắp xếp thế giới cho ngài, ngài cứ làm việc nghỉ ngơi đi. Chúng ta sẽ xuất phát khi ngài đi ngủ".

O7 biến mất, Cố Thanh Vân véo vào đùi mình một cái, đau muốn nhảy dựng lên cậu mới tin mọi chuyện vừa rồi không phải mơ.

Siết chặt nắm đấm, Cố Thanh Vân hạ quyết tâm "Các bé con, ba ba tới đây. Nhà ngoại chúng ta sẽ không để con phải chịu ủy khuất đâu! Mấy thằng tra công liệu hồn ông đây!".

- --

"Ngài đã sẵn sàng chưa, pon?" Đúng 10 giờ đêm khi Cố Thanh Vân lên giường đi ngủ, O7 liền xuất hiện.

"Rồi. Giờ sao nữa?"

"Ngài thả lỏng người ra. Chúng ta đi thôi, pon~".

Cố Thanh Vân nhắm mắt, cảm nhận tinh thần dần thoát ly thân thể.

O7 nhanh chóng kéo Cố Thanh Vân vào không gian hệ thống.

Nhìn không gian trắng xóa trước mặt, Cố Thanh Vân bình tĩnh hỏi:

"Ta có thể coi ngươi là bàn tay vàng trợ giúp ta không?"

"Tất nhiên có thể. Hoàn thành nhiệm vụ chúng ta sẽ có năng lượng mở ra cửa hàng của hệ thống. Có nhiều món bảo bối rất hay luôn đó nha, pon~". O7 tự tin một nghìn phần trăm khoe.

"O7, ta luôn canh cánh trong lòng, thế giới của Alice có tồn tại không?" Cố Thanh Vân ngồi xuống khoanh chân lại.

"Kí chủ, thế giới này là cơ sở tạo nên thế giới nhỏ hơn, mỗi một câu chuyện được sáng tác cũng sẽ trở thành một tiểu thế giới nếu như nó tích đủ niệm lực từ sự yêu thích hay ghét bỏ của người đọc".

O7 nghiêm mặt, "Vì vậy, Alice, Hề Thanh thực sự có tồn tại. Họ cũng có máu thịt, có ý thức và suy nghĩ riêng".

Cố Thanh Vân kích động "Vậy ngươi đưa ta đến thế giới đó đi. Ta muốn cứu Alice trước, cái tên khốn bệnh hoạn kia nghe bảo còn định phế chân của em ấy đó!".

"Ngài bình tĩnh chút đi, bây giờ chúng ta chẳng có gì trong tay cả, không có chút năng lượng nào để mua vật phẩm cần thiết, thế giới của Alice rất khó đấy. Tui quên không nói khi tui truyền tống ngài đến thế giới nào đó, thì trong phạm vi 100m xung quanh bé thụ bất cứ người nào, hay vật nào cũng có thể trở thành vỏ bọc cho ngài".

O7 xoắn xuýt "Bây giờ Alice bị nhốt lại rồi, phạm vi chúng ta có thể nhập vào vỏ bọc tốt rất khó, không may ngài nhập phải con muỗi thì tui biết làm sao".

O7 càng nói càng nhỏ dần theo ánh nhìn của Cố Thanh Vân "Cơ mà với tinh thần lực của ngài thì chắc chắn con muỗi không thể làm vỏ bọc được đâu. Ngài yên tâm đi, pon~"

O7 nỗ lực níu kéo độ tin cậy đang dần tụt dốc kia.

"Kí chủ, thế giới của Alice còn chưa hoàn thiện, các tình tiết đôi khi còn chưa xảy ra như trong tiến độ tiểu thuyết. Chúng ta cần ưu tiên những thế giới đã có kết cục trước đã! Pon, pon, pon!".

Cố Thanh Vân hí mắt nhìn O7. Chuyện quan trọng như thế mà cũng quên được, không biết có nên tin tưởng cái đồ củ cải ngốc nghếch này nữa không.

"Ta còn có tinh thần lực".

"Vâng, nhưng còn yếu lắm, pon!".

Cố Thanh Vân cũng không ngạc nhiên lắm khi hệ thống biết được bí mật này.

Thực ra từ bé hắn đã được phát hiện ra có một năng lượng tinh thần mạnh mẽ khác thường, di chuyển đồ vật, điều khiển trọng lực trong phạm vi 10m đều có thể.

Cái giá của nó khiến cơ thể hắn hồi nhỏ chịu không nổi, luôn ốm yếu liên tục thậm chí có lần còn suýt mất mạng, mãi cho đến khi lớn được đưa đi học võ thuật rồi tập luyện sức khỏe thì mới đỡ hơn.

Cố Thanh Vân cũng sẽ mắc chứng đau đầu nếu lâu không dùng đến tinh thần lực hoặc dùng tinh thần lực quá mức.

"Kí chủ à, tinh thần lực của ngài chỉ mới ảnh hưởng được phạm vi có 10m, dùng hết tinh thần lực rồi ngài làm sao giúp Alice nữa" O7 cố gắng khuyên nhủ, "Không bằng chúng ta đi qua một thế giới khác hoàn thành nhiệm vụ lấy được năng lượng rồi ngài vừa có thể mở cửa hàng hệ thống vừa có thể nâng cao tinh thần lực. Cách đó là tốt nhất đó, pon~".

Cố Thanh Vân im lặng một lúc "Được, chúng ta đi thôi".

"Được rồi, pon! Kí chủ à, sẽ hơi chóng mặt một chút nha, pon~".

"Thế giới đầu tiên, go go!", O7 hô hào.

Theo lời của O7, tầm mắt của Cố Thanh Vân ngày càng mờ đi, cơn choáng váng kéo đến khiến cậu khó chịu phải nhắm mắt lại.