Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 358




Bản thân Âm hậu hơn Triệu Vô Cực tới ba cái tiểu cảnh giới, nàng còn có thể nội lực li thể từ xa hình thành sát thương vậy mà vẫn không thể dùng tư thế nghiền ép đánh bại hắn, trong lòng Âm hậu cảm giác rất là khó chịu.

Chẳng lẽ trên giang hồ bây giờ người trẻ tuổi toàn là loại này cao thủ sao? Nàng thế hệ trước đã già, không theo kịp thời đại sao?

trong lòng không tự chủ được sinh ra một chút âm u, nhưng Âm hậu vẫn không quên nàng vẫn còn đang cùng Triệu Vô Cực chiến đấu.

Cực Nhạc Ma Công - di hình hoán ảnh!

Âm hậu sắp bị Triệu Vô Cực đánh trúng một chưởng trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc hiểm lại càng hiểm phát động của nàng bảo mệnh tuyệt kĩ thân pháp, trong nháy mắt lướt ra một đoạn dài tránh thoát Triệu Vô Cực vô cùng mạnh mẽ một chưởng.

Triệu Vô Cực lúc này sao có thể để cho nàng tránh thoát, tuy một chưởng vừa rồi không thành công hắn có chút mất đà, nhưng hắn thân pháp ảo diệu hoàn toàn có thể gắng gượng chống qua thứ này.

Triệu Vô Cực lập tức phát động Ngũ Quỷ mật tịch chiêu thức thứ hai:

“ Ngũ Quỷ mật tịch - quần ma loạn vũ!”

Triệu Vô Cực thân hình trong nháy mờ ảo một chút, sau đó từ chỗ đứng của hắn lập tức toát ra hai cái Triệu Vô Cực khác, mỗi người đều giống hắn như đúc, trên tay đều mang theo Thiên địa biến khí thế dũng mãnh hướng Âm hậu như ảnh tùy hình, nàng vừa thoát ra chưa được một cái nháy mắt lập tức đã đuổi theo.

Nhưng Âm hậu lúc này đã lấy lại được trận thế, nàng chân phải hơi lùi ra sau nửa bước, trên người khí thế điên cuồng kéo cao, ba cái tiểu cực ma chưởng hướng ba người Triệu Vô Cực nhanh như chớp đánh ra.

Bùm! Bùm!

Hai cái trong đó tan thành mây khói hóa thành một đóa màu tím nội lực tiêu tan giữa thiên địa, Triệu Vô Cực chân thân lộ ra hơi lắc mình một cái liền thành công né tránh một chưởng của đối phương, tiếp tục hướng Âm hậu đánh tới.

Hai người khoảng cách đã gần trong gang tấc, Âm hậu cách hắn chỉ còn chưa đến một mét, hắn chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa, được xưng Âm hậu, mạnh mẽ nhất nữ lưu cường giả ở trên giang hồ sẽ thua vào tay hắn, cái này là thật to lớn vinh dự cùng cảm giác thành tựu a.

Nhưng quan trọng nhất, đối phương muốn giết hắn, Triệu Vô Cực muốn bảo vệ cái mạng của mình, vậy thì không thể không chiến.

Âm hậu tưởng như đã sức cùng lực kiệt, trên gương mặt cũng vì sử dụng Ma khí xung thiên mà tiêu hao nội công quá độ lúc này hơi trắng, từ bên ngoài nhìn vào, cho dù kiểu gì nàng không thể nào tránh thoát được Triệu Vô Cực một chưởng này.

Nhưng ngay lúc này, dị biến sinh.

Chỉ thấy Âm hậu nhẹ nhàng lui ra nửa bước kéo dãn khoảng cách, trên hai tay Cực ma trường trong nháy mắt bị nàng hướng vào nhau đập lại làm một, ở trong lòng bàn tay phải của nàng hiện thành một cái to lớn vòng xoáy, bên ngoài vòng xoáy điên cuồng có dòng nội lực di chuyển, gió ở xung quanh cũng bị cái này vòng xoáy cuốn lên lá cây vừa chạm vào Cực ma trường liền bị xoắn nát thành vụn cám, giống như là không có thứ gì có thể ở dưới vòng xoáy này còn sống sót như vậy. ( cứ tưởng tượng là rasengan của naruto ấy)

Cực Nhạc Ma Công - tử vong chi lộ!

Triệu Vô Cực Thiên địa biến vừa đánh tới, Âm hậu cũng không chậm một chút nào vỗ ra một chưởng, hai người chưởng vừa chạm vào nhau bầu không khí lập tức trầm trọng vô cùng như là bị đổ thêm chì, sát khí của hai người ở giữa thiên địa tung hoành tứ phía càn quét bữa bãi khiến cho xung quanh hai người không một ngọn cỏ nào có thể đứng thẳng, tất cả đều nằm rạp dưới mặt đất vậy.

Triệu Vô Cực Thiên địa biến tuy mạnh, nhưng đây là một loại cường công võ công.

Vừa đánh vào nếu không thể lập tức phá đi đối phương, hắn liền gặp rắc rối

Đối thủ của hắn lại là Âm hậu kinh nghiệm chinh chiến nhiều vô cùng, nàng sẽ không ở lúc này cho Triệu Vô Cực bất kì cái gì cơ hội thở dốc chứ đừng nói là an toàn lui thân bắt đầu tìm cách phản công.

Trên tay nàng vòng xoáy màu hồng hình thành từ Cực Nhạc Ma Công nhanh chóng bành trướng hướng Triệu Vô Cực Thiên địa biến ép tới, muốn xoắn nát hắn.

Triệu Vô Cực muốn thu tay, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra, Âm hậu đã dính lấy hắn, hắn muốn rút cũng không thể rút được nữa rồi.

Trong lòng thầm mắng một tiếng Âm hậu vô sỉ, vậy mà không để ý mặt mũi muốn cùng hắn đấu nội công, đây chính là ỷ mạnh hiếp yếu a.

Trên tay cương của hắn Thiên địa biến cương khí đang dần dần bị nàng vòng xoáy mài mòi, Triệu Vô Cực thu lại không thể thu, cứ như thế này hắn bại đã là chuyện chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Triệu Vô Cực không cam lòng, hắn điên cuồng thúc dục Tử Hà Bất Diệt thần công, trên tay Thiên địa biến cương khí lập tức mạnh mẽ sáng lên, vòng thứ năm mờ nhạt âm dương hoàn cũng xuất hiện, trong nháy mắt đó, Triệu Vô Cực đè ngược lại khí thế của Âm hậu, có chút chiếm thượng phong.

Triệu Vô Cực không dừng lại ở đó, cả người hắn cũng lập tức đỏ lên, giống như một cái đại con tôm bị luộc lên, trong cơ thể hắn khí huyết cũng bị thiêu đốt lên, Triệu Vô Cực chính là muốn dồn sức một đòn quyết thắng thua đánh bại Âm hậu.

Khuôn mặt hắn lúc đỏ lúc trắng, trên trán gân xanh nổi lên từng đoạn từng đoạn dưới làn Diệt Ách như là từng con giun đang bò bên dưới vô cùng rợn người, mồ hôi từng giọt từng giọt nặng nề rơi xuống Triệu Vô Cực không thể giấu được tiếng thở dốc kiệt sức của mình.

Hắn sắc mặt trắng bệch, trên tay máu tươi đang không ngừng phun ra, không ít chỗ còn hiện ra rõ ràng vết nứt toác vô cùng rợn người.

Âm hậu liếc mắt liền biết, tên này đã sơn cùng thủy tận.

Triệu Vô Cực trong lòng hận a, hắn còn một chiêu chưa kịp sử dụng, nhưng Âm hậu vừa ra liền quấn lấy hắn muốn đấu nội công, thế này hắn không thể không cùng nàng đấu.

Đấu thua vậy thì cũng thua hẳn, không còn có bất cứ cơ hội lật bàn nào.

Thiên địa biến đã phát huy đến cực đại, muốn thật sự ngưng tụ ra năm vòng âm dương hoàn, chỉ sợ Triệu Vô Cực sẽ tập tức bị nổ nát cánh tay phải.

Âm hậu khóe miệng cười lạnh nói:

“ ngươi đã sức cùng lực kiệt rồi, cố gắng vùng vẫy giãy chết vô ích thôi!”

nói xong, nàng ánh mắt bắn ra từng tia hồng mang kì dị, trên tay vòng xoáy lại tăng mạnh lên một lần nữa, mạnh mẽ đưa Triệu Vô Cực Thiên địa biến cương khí đè xuống.

Trên mặt Âm hậu cũng có chút trắng xám, cho thấy nàng trạng thái cũng không tốt gì.

Triệu Vô Cực sức lực càng ngày càng yếu, hắn bị Âm hậu Cực ma trường mài càng lúc càng lợi hại, cương khí trên tay không ngừng tan nát.

Răng rắc! Ầm!

Triệu Vô Cực trên tay cương khí hoàn toàn tan nát, nhưng hắn vẫn còn có Ẩm huyết thủ sáo bảo vệ, Âm hậu biết trong nhất thời không thể phá được thủ sáo của hắn liền hơi lệch hướng một chưởng vỗ mạnh vào ngực hắn, đánh tan cương khí hộ thể của hắn. 

Triệu Vô Cực bị một chưởng này tiếng nổ to cùng sóng xung kích bắn bay ra xa, hắn như diều đứt dây vừa lui vừa không ngừng phun máu tươi, ánh mắt trợn lên mặt trắng xám tới cực hạn.

Lần này, hắn thật sự bại, không những thế, còn bị trọng thương không nhẹ.

Xương sườn đã bị nứt hai cây, may mắn còn chưa gãy. Nhưng Âm hậu không tha cho hắn, có gãy hay không cũng không khác gì nữa rồi.

Cả người khí tức ảm đạm, Triệu Vô Cực trong lòng thở dài một hơi.

“ mị nhi, ngươi đang ở đâu a!”

Triệu Vô Cực tiếc nuối, hắn không biết Tiếu Mị Mị bây giờ đang ỏ đâu. 

Nếu nàng ở đây, Âm hậu làm sao có thể ra tay với hắn.

Nếu nàng ở đây, cho dù là Âm hậu Triệu Vô Cực cũng dám cùng đối phương đại chiến một trận.

Nếu nàng ở đây.... đáng tiếc, nàng không ở đây.

Thắng là thắng thua là thua, không cần tìm viện cớ.

Đây chính là tính cách của Triệu Vô Cực, hắn không ngại thất bại, luôn luôn cố gắng từ thất bại bò lên, đứng dậy.

Mỗi lần như vậy, hắn càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Chỉ là hắn ngàn phòng vạn phòng, không ngờ hôm nay lại bị chính tay người mình mình yêu sư phụ ra tay sát hại.

Đáng tiếc một chiêu kia, Triệu Vô Cực bỏ công nghiên cứu thật lâu, cuối cùng lại vì suy nghĩ đã đánh trúng Âm hậu nên chưa kịp sử dụng, để hắn phải ôm hận ngàn thu.

Đáng tiếc, hắn đã sắp đột phá đỉnh phong cảnh, nếu không phải vì vội vã trở lại trả thù hắn đã ở Thôi tình cốc tích lũy nội tình đột phá rồi, không ngờ vừa trở lại Thiên Vân Thành liền gặp họa sát thân.

Quá nhiều tiếc nuối cùng không cam lòng, Triệu Vô Cực không ngờ, hắn lại chết trong tay người đáng lẽ ra sẽ là người chúc phúc cho hắn cùng Tiếu Mị Mị.

Buồn cười làm sao, thê lương làm sao!

Âm hậu từng bước một chầm chậm đi tới, khuôn mặt của nàng lạnh lùng tới cực điểm, không thể nhìn ra bên trong có cái gì tình cảm đáng nói.

Bóng dáng nàng, ở dưới ánh trăng nhẹ nhẹ chiếu rọi, như là tử vong âm ảnh dần dần phủ xuống trên người Triệu Vô Cực.