Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 304




Phía trước bụi cây hơi nghiêng ngả một chút từ phía sau lập tức đi ra mấy người.

Từ Nghĩa vừa nhìn ánh thấy đối phương ánh mắt liền sáng lên, nhanh chóng đi về phía trước đỡ lấy người này.

Người đi tới không ai khác chính là Từ Trọng cùng hai vị trưởng lão.

Từ Trọng có vẻ rất suy yếu mệt mỏi, hắn được một vị trưởng lão đỡ lấy đang khó khăn đi ở đằng trước. 

Từ Nghĩa thấy vậy đi tới liền hỏi:

“ Từ Trọng, ngươi không sao chứ?”

Từ Trọng lắc đầu nói:

“ vận công quá sức mà thôi, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi. Đại ca, Tiểu Bạch bị Hắc Lang Bang cùng Từ Tiến vây giết nhưng đã may mắn chạy thoát, nó đã trở lại Từ gia chúng ta chưa?”

Từ Nghĩa gật đầu nói:

“ nó đã an toàn trở lại Từ gia rồi, ngươi không cần quá lo lắng. Các ngươi ở đây là làm sao tập trung cùng một chỗ? Không phải Tiểu Bạch nói ngươi cũng bị vây công sao?”

Từ Trọng nhìn một chút hoàn cảnh xung quanh cùng Từ gia đám người, bọn hắn lực lượng trung kiên đều ở đây, cũng không sợ cái gì vây công.

Hắn lúc này mới đặt mông ngồi xuống đất nói:

“ ta vốn đuổi theo Tiểu Bạch ở trong Huyễn Dạ Lâm bảo vệ nó đề phòng bất trắc, không ngờ lại gặp phải Hắc Lang Bang cùng Từ Tiến cùng nhau hợp tác vây giết nó.

Ta không thể đứng nhìn liền xông ra giúp nó một tay, nhưng chúng ta vẫn là ở thế yếu.

May mắn Triệu Vô Cực đến kịp lúc đảo loạn thế cuộc, nhưng không ngờ Hắc Lang Bang còn có hậu chiêu.

Cuối cùng chúng ta vẫn là bị vây công, Triệu Vô Cực đại phát thần uy đem Khưu Quyết đánh trọng thương, Thuận Văn cũng bị hắn đánh thương không nhẹ.

Sau đó chúng ta đều thi triển bảo mệnh tuyệt chiêu bỏ chạy.

Từ Trọng cũng không nói quá nhiều Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị có quan hệ gì, nhưng hắn không nói Từ Nghĩa cũng đã biết được toàn bộ diễn biến sự việc.

Từ Nghĩa gật đầu nói:

“ Tiểu Bạch cũng là nói như thế, quả nhiên tên Từ Tiến đã phản lại Từ gia chúng ta, thật đáng chết!”

Ở bên cạnh Từ Trọng hai tên trưởng lão cũng không có gì giật mình, đơn giản bọn hắn đã được Từ Trọng kể qua một lần, giật mình cũng đã giật mình qua bây giờ cảm giác khá bình thường.

Từ Tiến phản bội gia tộc đối với bọn hắn đúng là trùng kích lực không nhỏ.

Dù sao đều là người trưởng thành từ gia tộc, được gia tộc một tay bồi dưỡng mới có được ngày hôm nay, không phải nói phản liền phản đơn giản như vậy.

Mà đối phương lại có thể vì tư lợi mà sát hại đồng tộc, suýt chút nữa cũng khiến cho Từ Trọng có đi mà không có về, trong lòng mọi người cũng là nổi lên tức giận.

Kẻ phản bội, lúc nào cũng gây nên chúng nộ.

Lần này không phải chỉ là Từ Trọng bị thương mà Từ Tiểu Bạch bị vây giết mới là chuyện đáng chú ý.

Hắn chính là Từ gia người cầm quyền tương lai, nếu hắn xảy ra chuyện gì thật đúng là muốn lật trời.

Từ Nghĩa bão nổi, ở Thiên Vân Thành có thể gây nên một trận gió tanh mưa máu cực kì kinh khủng.

Không nên xem thường đại gia tộc nội tình, bọn hắn nếu muốn phát động diệt bang cuộc chiến, chỉ sợ tất cả các gia tộc đều phải nép sang một bên cẩn thận thủ mình.

Không cẩn thận tham gia vào gia tộc cuộc chiến có thể khiến một cái gia tộc trong nháy mắt lụi bại đi, không giống Từ gia cùng Hắc Lang Bang chính là sinh tử đại thù.

Những gia tộc khác cũng đều rất muốn tọa sơn quan hổ đấu, nhìn hai cái này đại ngạc cắn xé lẫn nhau, cuối cùng đại thương nguyên khí a.

Thiên Vân Thành thế cục bình ổn đã quá lâu, mọi người lúc này đều đang trông chờ một cái gì đó to lớn chuyển biến để có thể bố cục sắp xếp lại Thiên Vân Thành thế cục.

Từ Trọng lại nói tiếp:

“ ta lúc đó bộc phát bí pháp, cưỡng ép xông phá vòng vây thành công chạy thoát. Nhưng ta lo lắng bọn hắn sẽ đối với hai vị trưởng lão của chúng ta bất lợi nên không lập tức rời đi mà trở lại chỗ cắm trại báo cho bọn hắn để bọn hắn tránh đi một chỗ khác. 

Ở chỗ cắm trại lưu lại kí hiệu của Từ gia chúng ta để cho đám hậu bối trở lại có thể nắm bắt được phương hướng di chuyển.

Để bọn hắn một mình trở lại Thiên Vân Thành quá nguy hiểm, có chúng ta bảo hộ nếu gặp phải cường địch còn có thể có cơ hội sống sót.

May mắn mấy người này thí luyện sớm cũng đã hoàn thành, chỉ cần chờ Từ Kiếm nữa là tập hợp đủ người, chúng ta ở một nơi cách đó không xa ẩn nấp lên.

Không quá nửa ngày Từ Kiếm cũng trở lại, chúng ta mới cẩn thận tìm đường trở về Thiên Vân Thành.

Không ngờ nửa đường thì gặp đại ca ở đây!”

Từ Nghĩa nghe xong lập tức hiểu rõ tình huống.

Từ Trọng tuy bộc phát bí pháp rơi vào hư nhược trạng thái nhưng so với mấy cái này hậu bối vẫn còn có sức chấn nhiếp hơn rất nhiều.

Hắn kinh nghiệm phong phú, tinh thần mạnh mẽ, cho dù gặp chuyện nguy hiểm cũng sẽ không loạn, không giống mấy cái hậu bội rất dễ dàng bị loạn trận cước.

Hắn cần phải dẫn dắt bọn hắn, mới có thể tránh đi những rủi ro đáng tiếc có thể xảy ra.

Bởi vậy Từ Trọng mới chậm chạp như vậy không trở về mà chỉ có Từ Tiểu Bạch trở về Từ gia mà thôi.

Thông suốt tất cả mọi chuyện, Từ Nghĩa đối với Từ Tiến càng là nghiến răng nghiến lợi.

Đúng là ngu xuẩn đồ vật. Từ gia cho hắn ăn, nuôi hắn lớn, cho hắn tài nguyên tu luyện.

Vậy mà hắn lại báo đáp Từ gia như thế sao? Đồng tộc tương tàn, cõng rắn cắn gà nhà.

Từ Nghĩa lạnh lùng nói ra:

“ Từ Tiến, nhất định phải chết!”

“đúng vậy!”

Mấy cái trưởng lão đều đồng loạt lên tiếng đồng ý.

Bọn hắn đối với Từ Nghĩa quyết định này không có chút nào phản đối.

Kẻ phản bội, chỉ có thể lấy cái chết mới có thể đền tội.

Bọn hắn cũng bị Từ Nghĩa cảm xúc ảnh hưởng, đối với Từ Tiến càng nghĩ càng giận.

Từ Nghĩa hít sâu một hơi nói ra:

“ được rồi, chúng ta trở lại Từ gia chỉnh đốn một chút trạng thái. Tiếp theo thời gian mọi người chú ý một chút. Bất kể là làm ăn sinh ý hay ở bên ngoài cũng phải cẩn thận Hắc Lang Bang chơi ám chiêu cùng phái người ám sát.

Nhất định phải cẩn thận, không được để đối phương dùng trảm thủ kế hoạch!”

nói xong hắn nhìn quanh mọi người một vòng, tất cả trưởng lão đều gật đầu đồng ý.

Trưởng lão Từ gia cũng không phải đều là ăn không ngồi rồi, bọn hắn đều quản lí một mảng nào đó sinh ý của Từ gia, lúc có chuyện quan trọng mới có thể tập hợp trở về mà thôi.

Từ Nghĩa gật đầu một cái, hắn biết tất cả trưởng lão đều là người có kinh nghiệm giang hồ, chỉ cần hắn nhẹ nhàng nhắc nhở mọi người sẽ nâng cao tinh thần cảnh giác lên.

Từ Nghĩa lúc này cười lạnh nói: 

“ chúng ta cũng phải có đòn phản công đáp lễ bọn hắn mới được. Mọi người ở trên các phương diện sinh ý nhớ rõ chỉ cần có cơ hội có thể đả kích Hắc Lang Bang nhất định không được bỏ qua, dùng toàn lực đối với bọn hắn mở ra chiến tranh kinh tế.

Ta cũng không tin một cái Hắc Lang Bang tài phú còn có thể so với chúng ta Từ gia nội tình càng thâm hậu!”

Hắc Lang Bang làm chủ yếu là hắc ám sinh ý.

Đánh bạc, kĩ viện, xưởng tàu, buôn lậu,... những cái này thất đức nghề nghiệp bọn hắn đều có một chân, thường xuyên cố tình dẫn dắt sa cơ lỡ vận nữ nhân cùng lừa gạt nam nhân mê muội trong trò chơi may rủi không thể tự thoát ra được.

Tiền của bọn hắn tràn đầy sự bẩn thỉu cùng máu tanh.

Để có được sự thịnh vượng như ngày hôm nay Hắc Lang Bang đã làm không ít chuyện thương thiên hại lí cũng giết không ít người.

Nhưng bọn hắn vẫn còn nhởn nhơ ngoài ở đấy đơn giản là vì thực lực của bọn hắn cũng đủ cường đại, không ai nguyện ý đắc tội bọn hắn, bọn hắn cũng không có chọc đến kẻ thống trị mạnh nhất ở Thiên Vân Thành chính là phủ thành chủ.

Tuy làm ác, tuy kiêu ngạo, tuy không xem ai ra gì nhưng bọn hắn vẫn hiểu được mình không thể trêu vào phủ thành chủ.

Bởi vậy Hắc Lang Bang qua thời gian dài phát triển mới có được sự thịnh vượng như ngày hôm nay.

Mà Từ gia sản nghiệp lại rất rộng lớn cái gì cũng có một chút.

Từ đồ dùng hàng ngày như dầu, muối, gạo... tới thực phẩm trái cây, vải vóc, tửu lâu Từ gia ở Thiên Vân Thành đều có của mình cửa hàng kinh doanh. Bọn hắn bao phủ phạm vi rất rộng.

Đây cũng là kinh tế khởi nguồn của Từ gia, là căn cơ tổ tiên Từ gia xây dựng lên.

Đến đời này, Từ gia đã bắt đầu mới chớm kinh thương, vượt ra ngoài Thiên Vân Thành kinh thương, mở rộng ảnh hưởng của gia tộc mình lên các thành trì khác.

Bọn hắn muốn đả kích Hắc Lang Bang nói dễ thì dễ mà nói khó thì khó.

Bởi vì bọn hắn nếu ngừng cung ứng một số mặt hàng nhất định cho chỗ sản nghiệp của Hắc Lang Bang cũng có thể làm cho Hắc Lang Bang điêu đứng một phen, nhưng chỉ cần Hắc Lang Bang tìm được nguồn cung mới, vậy thì mọi thứ sẽ lại trở lại như cũ.

Trên đời này chỉ cần có cầu sẽ có cung, không ít người sẽ đứng ra cùng Hắc Lang Bang làm ăn buôn bán.

Bởi vậy bọn hắn muốn ở trên mặt sinh ý làm khó Hắc Lang Bang, chỉ có thể là tạm thời mà thôi.

Cuối cùng chí mạng chinh phạt, vẫn phải là dựa vào võ lực.

Mà Từ gia lúc này, cũng không nắm chắc đánh liền có thể toàn thắng.

Từ Nghĩa dẫn đám người trở về Từ gia, lập tức mở lên gia tộc đại hội, liên tục thảo luận kế sách đối phó Hắc Lang Bang, chuẩn bị vì gia tộc hưng suy mà chiến.

Trong lúc này, ở Vọng Nguyệt lâu, Triệu Vô Cực đang ngồi bên cửa sổ nhàn nhã uống trà, trên mặt hắn chính là một cái mặt nạ màu đồng.

Đối diện hắn là một cái thân hình hỏa bạo, trước lồi sau vểnh. Phía trước căng tròn đầy đặn như muốn nứt áo mà ra, phía sau chỉ cần ngồi thẳng cũng đã có thể thấy được một cái sung mãn vòng tròn, hơi uốn người liền có thể vẽ ra một cái làm người ta thèm nhỏ dãi đường cong mĩ miều. 

Eo thon như ong, tóc dài đen mượt như là suối đêm.

Trong ánh mắt hàm chứa thu ba dịu dàng, trên mặt che một cái mạng che mặt khiến cho khuôn mặt của nàng hơi bị che đi, trở nên mờ ảo phiêu hốt càng khiến cho người ta không nhịn được mà ảo tưởng.

Dưới bàn là một đôi chân thon dài miên man, tỉ lệ giữa chân và đùi cân đối đến không thể nào đẹp hơn được nữa.

Chỉ một cặp chân này, cũng đủ chơi nửa năm.

Nàng nhìn về phía Triệu Vô Cực, ánh mắt lấp lánh ẩn chứa một tia vui vẻ, mà Triệu Vô Cực giống như là không để ý đến nàng nhìn về phía dưới dòng người tấp nập trên đường.

Người nữ nhân này, không ai khác chính là Tiếu Mị Mị!