Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1139




Triệu Vô Cực ngạc nhiên :

“ sư gia, ngươi nói là ‘Thế’ , kim đan kì tiến giai cần phải hiểu được cái kia ‘thế’ đúng hay không?”

tu sĩ tu luyện, luyện khí kì phải hiểu được ‘ý’ mới có thể ở luyện khí kì tam trọng đem linh lực li thể, sử dụng viễn trình công kích.

Từ luyện khí kì đến trúc cơ kì, tu sĩ cần đem cái này ‘ý’ nuôi dưỡng phát triển càng cường đại, khiến bản thân cho dù là kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp hay pháp thuật đều có được lực chấn nhiếp cực lớn, càng mạnh một chút ý cảnh còn có thể đem đối thủ dọa sợ choáng váng, đến cả phản kháng đều quên.

Mà ‘thế’ chính là tiến giai kim đan kì thiết yếu đồ vật.

‘ý’ sau khi phát triển đến một mức độ nào đó mà tu sĩ cảm giác đã đầy đủ, đã cực hạn, liền muốn nghiên cứu thuộc về mình ‘thế’

Lấy Triệu Vô Cực làm ví dụ, hắn ‘ý’ chính là thiên băng địa liệt, trấn áp vạn vật, lúc phát động có thể khiến đối thủ gặp phải ảo giác bị đưa tới dưới chân một ngọn núi đang băng diệt.

Trước đây lúc còn ở trong giang hồ, Triệu Vô Cực chưởng ý cũng vô cùng cường đại, nếu dùng để dọa đám nhất lưu, nhị lưu võ giả lập tức có thể đem bọn hắn dọa sợ choáng váng.


Nhưng từ lúc đột phá trúc cơ kì, ý cảnh của hắn lại rất ít có tăng thêm , ý cảnh mang tới sợ hãi, ảo giác cùng đánh bất ngờ tính cũng giảm đi rất nhiều.

Hiện tượng này chính là do trúc cơ kì đám tu sĩ tinh thần lực tăng mạnh, có thể chống đối Triệu Vô Cực ý cảnh phát ra, cho dù Triệu Vô Cực tinh thần lực cũng đang tăng lên, nhưng khả năng dùng tinh thần uy áp đến bổ sung sức mạnh cho ý cảnh để chèn ép người khác khí thế quả thật hiệu quả không cao tiêu hao lại lớn, bởi vậy hắn cũng không hề muốn tốn công tốn sức vào việc này.

Mà Triệu Vô Cực ý cảnh gần nhất cũng không hề có tăng lên, đối với ý cảnh lí giải gần như dậm chân tại chỗ, tiến triển cực chậm, bởi vậy hắn gần nhất đều không dùng đến ý cảnh đi công kích người khác.

La Thiên cười nói ra:

“ chính là nó, nếu ngươi một ngày còn chưa lĩnh ngộ ra được của mình ‘thế’ vậy thì ngươi khó mà đột phá kim đan kì, ngươi cái này Ẩm huyết thủ sáo cũng không thể nào tiến giai được.

Dù sao tu sĩ một khi lĩnh ngộ ra ‘thế’ đều sẽ dùng vũ khí của mình đánh ra chính mình ‘thế’ bởi vậy bản mệnh vũ khí của bọn hắn cũng đã lưu giữ lại ‘thế’ của bọn hắn, sau đó nâng cấp tiến giai tỉ lệ thành công cũng sẽ đại tăng.

Mà ngươi cái này Ẩm huyết thủ sáo thật sự đã bớt giúp ngươi rất nhiều việc, nhưng có một số việc vẫn là không thể mưu lợi mà qua ải được.

Vô Cực, ngươi hiểu chưa?”

Triệu Vô Cực ngoan ngoãn gật đầu :

“ vâng sư gia, ta đã hiểu!”

Hắn trả lời xong, lại có chút nghi hoặc.

Nếu như kim đan kì tu sĩ cần phải hiểu được thế, như vậy hắn cái kia chiến lực cực phế Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ làm sao có thể đột phá được?

Nàng không giống là có cái kia thiên phú, tìm ra của mình ‘thế’ thành công đột phá a!

Triệu Vô Cực lập tức hỏi :

“ sư gia, Đông Phương Uyển Nhi sư tỷ của ta cũng thành công tìm ra thế của mình sao?”

La Thiên nghe Triệu Vô Cực nhắc tới Đông Phương Uyển Nhi lập tức lộ ra hứng thú thần sắc, hắn nói :

“ Đông Phương Uyển Nhi tiểu cô nương kia a!
nàng lúc trước chính là đi truyền công điện từ trong đó cảm ngộ ý cảnh, nàng cảm ngộ chính là một loại luyện đan sư thường học tập chính là đỉnh ý.

Loại kia trầm nặng đỉnh ý.

Sau đó lúc đột phá kim đan kì , nàng tự mình lĩnh ngộ chính là đan dược chi thế, lấy đan đè người.

Thực lực không đủ, liền lấy đan đến bù.

Bởi vậy cuối cùng nàng mới có thể đột phá thành công.

Tuy có chút buồn cười, nhưng đối với người không thiện chiến đấu như nàng mà nói, làm được như vậy đã là rất khá rồi.

Triệu Vô Cực gật gù, thì ra là thế a.

Nghe qua cảm giác Đông Phương Uyển Nhi ‘thế’ cũng không có bao nhiêu lợi hai a, xem ra là miễn cưỡng hợp cách đi.

Nói như vậy ‘thế’ của kim đan kì cũng là có mạnh có yếu, giống hắn dạng này một khi đột phá thành công kim đan kì, có được ‘thế’ là thiên băng địa liệt, như vậy một khi ‘thế’ của hai bên va chạm, đối thủ nếu là Đông Phương Uyển Nhi , như vậy nàng chỉ sợ phải giây quỳ a!

Đương nhiên đây là cảnh giới bằng nhau tình huống, nếu Đông Phương Uyển Nhi cảnh giới nghiền ép, cho dù ‘thế’ của nàng có yếu một chút, cũng có thể dùng cảnh giới đè chết Triệu Vô Cực .

Vừa nghĩ đến ‘thế’ của mình sau khi đột phá cũng vô cùng cho lực, Triệu Vô Cực không nhịn được trong lòng vui vẻ một chút.

Như vậy vấn đề lại tới, ‘thế’ là từ trúc cơ kì tu sĩ đem ‘ý’ của mình tôi luyện đến một cái cảm giác cực hạn sau đó thoát thai, phát triển lên thành 'thế'

Như vậy hắn bây giờ làm sao để tôi luyện 'ý' của bản thân, làm sao để biết đã đến cực hạn?

Triệu Vô Cực nghi ngờ đối với La Thiên hỏi :

“ sư gia, như vậy làm sao để có thể đạt tới cực hạn?”

La Thiên ha ha cười nói :

“ Vô Cực , ngươi nãy giờ hỏi nhiều thứ lắm , có chút bị loạn a.

Đương nhiên là ở trong chiến đấu tôi luyện ý cảnh của mình rồi.

Chẳng lẽ ngươi ngồi một chỗ tu luyện còn có thể khiến ý cảnh của mình tăng cường lên được sao?”

Triệu Vô Cực vỗ đầu một cái, hắn xém chút quên a.

Nãy giờ đều là hỏi La Thiên sau đó từ chỗ đối phương đạt được câu trả lời khiến hắn thiếu động não.

Quả nhiên vẫn là cần chiến đấu a! xem ra nên ra ngoài đi lịch luyện một chuyến rồi!

Triệu Vô Cực đối với La Thiên bái chào một cái :

“ sư gia, như vậy ta chuẩn bị ra ngoài lịch luyện một chuyến, ta xin cáo từ trước!”

“ừm, đi đi!”

rời khỏi luyện khí phong, Triệu Vô Cực nhanh chóng trở lại nhà của mình, sau đó tiến nhập vào Nhật Nguyệt Bội .

Nhật Nguyệt Bội không gian bên trong, hoa tươi cỏ mát, linh thảo linh dược đông đảo, mùi thơm nức mũi ,linh khí tràn đầy.

Triệu Tiếu Tiếu đang yên tĩnh ngồi ở trên giường tu luyện, Triệu Vô Cực liền đứng ở xa nhìn lấy nàng.

Trong ánh mắt của hắn lập tức hiện lên Triệu Tiếu Tiếu thông tin :

Tên : Triệu Tiếu Tiếu
Thân phận: Triệu Vô Cực nữ nhân

Cảnh giới : trúc cơ đỉnh phong

Đặc thù thể chất: ẩn chứa Ngân nguyệt cửu vĩ hồ huyết mạch

Võ công : Ngân nguyệt cửu vĩ hồ truyền thừa

Thần thông : tinh thần lực tăng cường

Trạng thái : khỏe mạnh, vui sướng.

Độ thân mật: 100

Ghi chú : chậc chậc chậc!

Một tháng thời gian không gặp, nàng ở chỗ này linh khí tràn đầy tu luyện, cảnh giới đã là trúc cơ kì đỉnh phong rồi a.

Triệu Vô Cực vui vẻ đi lại gần, Triệu Tiếu Tiếu giống như có phát giác mở mắt ra.

Thấy là Triệu Vô Cực đi tới, nàng vô cùng vui vẻ đứng lên đón lấy hắn.

“ Vô Cực, chàng lại tới a!”

Triệu Vô Cực nhẹ nhàng ôm lấy nàng, hai bàn tay ở trên người của nàng du tẩu nắn bóp, híp mắt lại nói :

“ thế nào, đã sắp đến trúc cơ kì đỉnh phong viên mãn sao?”

Triệu Tiếu Tiếu cười hì hì :

“ chỉ còn thiếu đúng một chút xíu mà thôi!”

Triệu Vô Cực gật đầu nói ra:

“ vậy thì tốt, gần nhất ta cũng muốn ra ngoài, nàng cũng không thể ở trong này tu luyện mãi được, bởi vậy tu luyện kết thúc ở đây thôi!”

Triệu Vô Cực đem La Thiên lời nói một lần thuật lại cho Triệu Tiếu Tiếu nghe, Triệu Tiếu Tiếu nghe xong lập tức nói ra:

“ vậy ý chàng là ta có thể ở bên ngoài nhanh chóng tu luyện đến viên mãn, sau đó ra ngoài tôi luyện của mình ý cảnh , cuối cùng trở lại tông môn đột phá?”

Triệu Vô Cực gật đầu :

“ đúng vậy, Thanh Vân Tông chúng ta bây giờ đã có tán lôi trận nàng ở chỗ này tùy thời đột phá mới là chính xác lựa chọn!”

Triệu Vô Cực đã sớm đem quyền sử dụng Tán Lôi trận phân cho Triệu Tiếu Tiếu một phần, bởi vậy nàng hoàn toàn có thể miễn phí sử dụng , không mất bất kì cái gì chi phí.

Đây chính là hắn cùng tông môn ở giữa ăn ý thỏa thuận, Triệu Vô Cực có quyền điều hành Tán Lôi trận cũng có thể cấp quyền sử dụng miễn phí cho người hắn muốn.

Triệu Tiếu Tiếu có chút không nỡ nói ra:

“ ta muốn đi lịch luyện cùng chàng, không được sao?”

Triệu Tiếu Tiếu phũng phịu cái miệng, một bộ không bỏ điềm đạm đáng yêu bộ dáng, khiến Triệu Vô Cực bật cười nói ra:

“ lịch luyện lần này chính là dựa vào chiến đấu để tôi luyện ý cảnh của bản thân.

Nếu như nàng đi theo ta, như vậy ta chiến đấu rất nhanh liền hoàn thành, chỉ sợ cũng không có phần của nàng.

Như vậy đối với cả hai chúng ta đến mà nói, không hề có lợi.

Bởi vậy nàng chỉ có thể tự mình ra ngoài lịch luyện mà thôi!”

Triệu Tiếu Tiếu biết Triệu Vô Cực nói không sai, nàng chỉ là muốn ở bên hắn nhiều một chút mà thôi, nhưng nếu đã là tu luyện cần thiết, nàng cũng không cưỡng cầu.

“được rồi, ra ngoài không cần đánh trống khua chiêng, cứ im lặng rời đi tông môn là được.

Nhớ kĩ mang theo đầy đủ đan dược trận pháp phù lục a!”

Triệu Tiếu Tiếu nhẹ nhàng gật đầu một cái, rất nhanh hai người liền rời đi Nhật Nguyệt Bội thế giới.

Triệu Vô Cực trở lại ngoại giới, nhanh chóng tìm tới Từ Tiểu Bạch.

Từ Tiểu Bạch lúc này cũng đang ở nhà, gần nhất thời gian, hắn cũng không hề ra ngoài.

Triệu Vô Cực rất nhanh liền tìm thấy hắn.

“ Vô Cực, ngươi hôm nay sao lại có hứng thú tới ta chỗ này a!”

Triệu Vô Cực ánh măt dư quang quét về phía Từ Tiểu Bạch , rất nhanh liền xem rõ hắn trạng thái:

Tên : Từ Tiểu Bạch
Thân phận: Thanh Vân Tông chân truyền đệ tử

Cảnh giới : trúc cơ đỉnh phong viên mãn

Đặc thù thể chất: không

Võ công : bôn lôi kiếm pháp

Thần thông : đan điền mở rộng

Trạng thái : khỏe mạnh

Độ thân mật: 90

Ghi chú : kí chủ, hảo bằng hữu của ngươi sắp vượt qua ngươi a!

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm điểm tán một cái, Từ Tiểu Bạch quả nhiên không hổ là cực phẩm tiên căn, hắn tốc độ tu luyện không thể dùng nhanh để hình dung

Cho dù đan điền mở rộng khiến Từ Tiểu Bạch cần sử dụng thời gian càng dài đến tích lũy linh lực để đột phá, nhưng hắn tốc độ vẫn so ở trong Nhật Nguyệt Bội thế giới tu luyện Triệu Tiếu Tiếu nhanh hơn rất nhiều, đã là trúc cơ kì đỉnh phong viên mãn rồi, chẳng mấy chốc liền có thể đột phá thành công.

Triệu Vô Cực gặp Từ Tiểu Bạch lập tức nói ra:

“ sư phụ ngươi hẳn đã nói với ngươi chuyện 'thế' a!”

Từ Tiểu Bạch hơi ngưng lại một cái, sau đó gật đầu :

“ đúng vậy ta đã nghe qua, cũng biết tiếp theo nên tu luyện như thế nào.

Ngươi chẳng lẽ muốn ra ngoài lịch luyện rồi sao?”

Triệu Vô Cực gật đầu một cái, sau đó nói ra:

“ đã ngươi đều hiểu , vậy thì chúng ta cùng cố gắng xem ai có thể đột phá kim đan kì trước a!”

Từ Tiểu Bạch ánh mắt lóe lên một tia hứng thú nói ra:

“ Vô Cực, ngươi nhắm tới cũng là đem 'ý' tăng lên cực hạn rồi mới đột phá đúng hay không?”

Triệu Vô Cực nhẹ nhàng gật đầu một cái, Từ Tiểu Bạch lập tức nói ra:

“ được , vậy để xem hai chúng ta ai đột phá kim đan kì trước a!

Đến lúc đó chúng ta nhất định phải tỉ thí một phen ,ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!”

“vậy thì chờ xem a!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra, sau đó rời khỏi nhà Từ Tiểu Bạch, nhanh chóng chuẩn bị một chút tạp vật, lập tức rời khỏi Thanh Vân Tông.

Đã sẵn trong người lịch luyện ý định, vậy thì cũng không cần chần chừ, lập tức động thủ, thời gian để cho hắn tu luyện cũng đã không còn nhiều.

Triệu Vô Cực muốn trước khi Thanh Vân Tông cùng Thiên Nguyên Tông nổ ra đại chiến, hắn nhất định phải thành công đột phá kim đan kì.

Triệu Vô Cực lặng lẽ rời khỏi Thanh Vân Tông, hướng về Vô tận sơn mạch đi tới.

Lần cuối cùng hắn tới chỗ này đã là mấy năm trước sự tình, đã khá lâu rồi hắn mới trở lại đây lịch luyện.

Cảm giác một chút xung quanh không khí tươi mát lại có phần ẩm ướt, Triệu Vô Cực trong lòng lập tức tuôn trào ra một cỗ chiến ý.

Tiếp theo thời gian, hắn sẽ ở chỗ này liên tục đại chiến, lấy đó tôi luyện của mình 'ý' để cho bản thân 'ý' đạt tới tối đa, đắp vững căn cơ đột phá kim đan kì .

“hệ thống!”

Triệu Vô Cực trong lòng mặc niệm một tiếng, thanh trạng thái của hắn lập tức mở ra.

Kí chủ : Triệu Vô Cực

Tuổi : 13

Cảnh giới : trúc cơ kì ngũ cửu trọng

Tinh : 841

Khí : 841

Thần: 1600( phạm vi 400m điều khiển tinh vi chuẩn xác, ngoài 400m càng xa càng mờ mịt)

Điểm tích lũy : 2840

Điểm cống hiến môn phái: 5

Trạng thái : khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.

Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên giai hạ phẩm+),

cơ sở trảo pháp(12 lần ưu hóa- max) ,Thiên Nhạc Kinh (vô cấp 3 lần ưu hóa), luyện đan 12 cơ sở thủ ấn (vô cấp- 7 ấn/s -3 lần ưu hóa),

Vô Cực bảo điển (huyền giai hạ phẩm 2 lần ưu hóa), Ngũ Quỷ mật tịch (Hoàng giai trung phẩm 4 lần ưu hóa), liễm tức thuật (hoàng giai hạ phẩm), khống hỏa quyết( hoàng giai hạ phẩm 3 lần ưu hóa), Bộ bộ sinh liên thân pháp(hoàng giai cực phẩm-nhập hóa) , mỹ đan bí pháp (hoàng giai cực phẩm)

Thần thông : Chiến Thần chi thể , tăng cường cảm giác, hồi phục, thiên cân trụy, sư hống công.

Sủng vật : Tiểu Hoàng (trúc cơ kì cửu trọng)

Danh vọng: thiên tài luyện đan sư, chủ nhân Tiên Y phường, Tiên Vị Lâu,ngày thu đấu kim, ngươi đang hướng về cao phú soái con đường càng chạy càng xa.

Ngươi ở Thanh Vân Tông đã là trong thế hệ trẻ truyền kì, rất nhiều người đều đối với ngươi hâm mộ không thôi.

Danh hiệu : Đồ tể diệt chuột (355), Đồ tể diệt nhện (611) , Sát Ngư nhân (10701)

Một thời gian ngắn bình tĩnh tu luyện, Triệu Vô Cực cảnh giới đã đuổi sát Từ Tiểu Bạch đám người.

Trúc cơ kì hậu ngũ trọng cảnh giới, mỗi lần tăng lên đều vô cùng to lớn, khiến cho khoảng cách sức mạnh của các tu sĩ cũng xuất hiện rõ rệt phân cách, cường giả hằng cường, nhược giả hằng nhược.

Ở trúc cơ kì hậu kì đến đỉnh phong cảnh giới, vượt cấp khiêu chiến vô cùng khó khăn, bình thường tu sĩ sẽ không ở chỗ này mạo hiểm đi lựa chọn khiêu chiến đối thủ mạnh hơn mình, bởi vì bọn hắn khả năng vượt cấp khiêu chiến thành công so với trước đây thấp đi rất nhiều.

Bởi vậy ngoài trừ lúc đột phá trúc cơ kì thức tỉnh thần thông thời điểm mở ra một cái cao tốc phát triển thời kì, để cho hắc mã xuất hiện liên tục, không ít đệ tử có cơ hội nhờ vào thần thông xuất đầu lộ diện thì lúc này mọi người sức mạnh cùng địa vị gần như đã định hình.

Từ đây về sau, nếu không phải có thiên đại cơ duyên, vượt cấp khiêu chiến đối với nhược giả sẽ càng ngày càng mong manh, cường giả sẽ càng được tôn sùng.

Đối với những thiên tài giống như Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch mà nói, ở cảnh giới này đi được càng chậm, căn cơ tích lũy càng vững, như vậy sau này đột phá bọn hắn tiền đồ sẽ càng sáng sủa.

Đối với Triệu Vô Cực mà nói , hắn bây giờ đã rất hài lòng với mình căn cơ tu luyện, khuyết thiếu chỉ là cảnh giới cùng 'ý' mà thôi.

Một khi hai thứ này tích lũy đủ, Triệu Vô Cực hoàn toàn có tự tin đột phá kim đan kì thành công.

Hướng về Vô tận sơn mạch chạy đi, Triệu Vô Cực cũng không hề ngự không phi hành mà là dùng thân pháp ở giữa rừng nhanh chóng di chuyển, ánh mắt quét ra bốn phía đề phòng có người hay yêu tập kích.

ở cách hắn không xa, một đầu lông tóc hoàng kim tiểu thử cũng đang một đường chạy nhanh, tốc độ không hề so với hắn kém một chút nào, không ai khác chính là Tiểu Hoàng.

Từ lúc ăn sạch đầu kia Bạch Long, Tiểu Hoàng giống như là thay đổi một lượt đồng dạng.

Lông tóc đổi thành hoàng kim màu sắc, cực kì bóng mượt nhưng lại có sức phòng ngự kinh người.

Móng vuốt càng trở nên sắc bén, cơ bắp hữu lực, răng nanh cắn hợp lực cũng càng kinh người.

Nhất là Tiểu Hoàng ánh mắt càng hữu thần, lộ ra khôn khéo thần thái.

Tiểu Hoàng huyết mạch giống như được thay mới mộ lần đồng dạng , tiềm lực càng trở nên kinh người rồi.

Tiểu Hoàng vốn là yêu thử sống trong rừng, từ lúc theo Triệu Vô Cực nó mới ít có cơ hội trở lại sơn lâm chạy dài, lần gần nhất nó tiến về sơn lâm chính là lần kia Triệu Vô Cực ra bế quan đồng thời ra lệnh cho nó tự mình tu hành, Tiểu Hoàng mới trở lại sơn lâm tự mình chém giết tu luyện.

Đang chạy nhanh, Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm giác được cái gì đó, ánh mắt liếc sang bên phải cách đó mấy trăm mét

Tiểu Hoàng giống như cũng bắt được hắn đạo này ánh mắt, thử nhãn nhìn sang.

ở cách đó mấy trăm mét xa bụi cây bỗng nhiên động đậy, một đầu hôi lang biết mình bị phát hiện, lập tức lao ra xông tới.

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại đánh giá một chút, đây là một đầu độc lang, không có tộc quần.

Hắn còn chưa kịp ra hiệu cái gì, Tiểu Hoàng đã trực tiếp xông tới, cùng Hôi lang đối mặt.

Hôi lang chiều cao phải gần một mét, Tiểu Hoàng bình thường cũng chỉ giữ chiều cao của mình ở gần nửa mét mà thôi, nhưng nó xông tới cũng không hề phóng đại trở về kích thước vốn có của bản thể mà cứ như vậy trực tiếp xông tới.

Hàn quang lóe lên, Tiểu Hoàng móng vuốt nhanh như chớp bắn ra, cùng Hôi lang vượt người mà qua nhưng lại không chút nào dừng lại, tiếp tục chạy thẳng về phía trước, đi bên cạnh Triệu Vô Cực.

Mà hôi lang thì chạy thêm mấy bước, bỗng nhiên “phốc” một tiếng máu tươi bắn tung tóe, đầu lâu rơi xuống.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này rất hài lòng, đối với Tiểu Hoàng khen ngợi :

“ chiến đấu ý thức không sai, xem ra ngươi gần đây tiến bộ không ít a Tiểu Hoàng !”

Tiểu Hoàng híp lại thử nhãn hắc hắc cười hai tiếng, không có chút nào bởi vì giết chết đầu kia Hôi lang mà đắc ý, tiếp tục đi tới.

Một cái mãnh thú mà thôi, còn chưa đáng để nó bận tâm.

Triệu Vô Cực cũng biết là mãnh thú đã không thể đủ gây sợ cho Tiểu Hoàng, bởi vậy hắn cũng khen qua rồi thôi.

Nhưng mà sau đó thâm nhập càng sâu, Triệu Vô Cực càng đối với Tiểu Hoàng sức chiến đấu lộ ra kinh ngạc.

Luyện khí kì nhất trọng yêu trư, luyện khí kì tam trọng Thanh lang, luyện khí kì thất trọng yêu ngưu, thậm chỉ luyện khí kì đỉnh phong yêu hầu đều bị Tiểu Hoàng đơn giản một trảo đánh chết, tất cả đều là giây sát.

Đám yêu thú kia còn chưa kịp nhận ra tốc độ của Tiểu Hoàng có bao nhanh, chỉ thấy một đạo hắc ảnh xẹt qua trước người, đầu thân liền đứt đôi, huyết hoa văng tung tóe.

Mà Tiểu Hoàng giết xong đám này yêu thú thì cũng không thở gấp lấy một cái, cứ như vậy lập tức tiếp tục cùng Triệu Vô Cực ở trong rừng lao nhanh.

Cho dù là trúc cơ kì yêu thú, nếu không phải thức tỉnh cực kì cường lực thần thông, ở dưới trúc cơ kì ngũ trọng đều không thể qua nổi nó một chiêu.

Triệu Vô Cực cũng phát hiện ra, Tiểu Hoàng có thể nhanh như vậy đánh giết đám này yêu thú là bởi vì nó tốc độ quá nhanh, đám này yêu thú không thể nào bắt kịp được nó tốc độ cao di chuyển thân ảnh.

Lấy Triệu Vô Cực nhãn lực mà nói, hắn hoàn toàn có thể nhìn ra được Tiểu Hoàng di chuyển lộ tuyến, nhưng đám này yêu thú đa số đều thiên về sức mạnh phương hướng phát triển, mẫn tiệp khá kém cỏi, bởi vậy đều thua ở trong tay Tiểu Hoàng.

Mà trúc cơ kì lục trọng trở lên yêu thú, cùng Tiểu Hoàng đánh mấy chiêu cũng rất nhanh liền bị thất bại.

Chỉ có trúc cơ kì cửu trọng yêu thú mới có thể cùng nó đánh cái ngang tay mấy chục hiệp mà thôi.

Sau đó chính là Triệu Vô Cực cảm giác chờ đợi quá lâu, lập tức ra tay giết chết.

Trúc cơ kì cửu trọng trở xuống yêu thú, đối với Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng hai người mà nói đã không có chút nào khiêu chiến sức lực, hắn cũng lười cùng đám này yêu thú động thủ.

Phải là vượt cấp khiêu chiến mới có thể đem hắn tiềm lực bức đi ra, sau đó tôi luyện của hắn ý chí, khiến cho ý cảnh của hắn càng lớn mạnh hơn.

Một ngày liên tục di chuyển, Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng cuối cùng cũng thâm nhập vào sâu bên trong Vô tận sơn mạch.

Hắn cả người nấp ở trên một thân cây cao, như vậy có thể tránh được rất nhiều côn trùng cùng yêu thú ở phía dưới đụng phải cũng có ý đồ với hắn, có thể để cho hắn có được chỗ để nghỉ ngơi trong chốc lát lấy lại sức lực.

Nhân loại ở trong sâm lâm, nếu không có được thể lực tốt khiến cho tinh thần không tỉnh táo làm ra những quyết định sai lầm, như vậy thì cách cái chết cũng đã không xa.

Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra mấy miếng thịt lớn, Triệu Vô Cực bắt đầu gặm ăn lấy, Tiểu Hoàng ở bên cạnh hắn ánh mắt lom lom nhìn bốn phía.

Ăn uống xong xuôi, Triệu Vô Cực lập tức nhắm mắt lại tựa lưng vào đại thụ nghỉ ngơi, Tiểu Hoàng thì thay hắn cảnh giới, nửa đêm đổi ca.

Nó ban ngày đã sớm tự mình ăn thịt mấy đầu yêu thú Triệu Vô Cực cùng nó săn giết, bởi vậy cũng không cần tiếp tục ăn nữa.

Tiểu Hoàng thời gian nghỉ ngơi cũng không cần quá dài, bởi vậy Triệu Vô Cực có thể ở chỗ này chiếm cái lợi thế, ngủ được càng nhiều, bảo dưỡng tinh thần càng tốt.

Trúc cơ kì cửu trọng tu sĩ, có thể nửa tháng không ngủ thậm chí một tháng không ngủ cũng không vấn đề gì.

Nhưng nếu là cao độ hoạt động khiến tinh thần căng thẳng, bọn hắn cũng cần dùng giấc ngủ đến để bổ sung tinh thần mệt mỏi tiêu hao.

Cảnh giới càng cao tu sĩ, có thể không cần ngủ càng lâu , sức chịu đựng cũng càng lớn.

Triệu Vô Cực cũng không dám ngủ thật , ngủ sâu giấc loại kia.

Hắn luôn để ra một tia cảnh giác tinh thần, cẩn thận cảm ứng nguy hiểm khí tức.

Vô tận sơn mạch càng về khuya nhiệt độ không khí càng lạnh.

Giữa tối tăm mờ nhạt sơn lâm chỉ có thể dựa vào yếu ớt ánh trăng phủ xuống đại địa làm tia sáng để phân biệt cảnh vật, đây chính là lúc những loại động vật cùng yêu thú hoạt động về xuất hiện.

Vô tận sơn mạch là của bọn nó thiên đường, cũng là của bọn nó địa ngục.

ở đây mạnh được yếu thua pháp tắc, mỗi ngày đều đang trình diễn.

Triệu Vô Cực ngủ được rất ngon ngọt, nhưng hắn không biết, trên đầu của hắn vị trí lúc này một đạo ẩn nấp trong bóng tối huyết hồng con mắt đang lấp lóe, mà đạo này ánh mắt chủ nhân, chính là một đầu thân hình không quá thô to phi xà.

Huyết hồng ánh mắt, tam giác xà đầu, lưỡi rắn không ngừng phun ra.

Thân hình vừa dài vừa thô , lân phiến đen nhánh có thể hấp thu ánh sáng, khiến cho ánh trăng phủ xuống trên thân nó như gặp phải lỗ đen, khó mà có thể phản chiếu ra thân hình của nó, khiến cho khả năng ẩn nấp của nó cực kì mạnh.

Đặc biệt chính là phía trên lưng của nó còn mọc ra một đôi xà dực, khiến cho nó có thể bay lượn ở giữa trời.

Nó cũng không phải là có sẵn ở cái này đại thụ, mà là trong đêm tối ở trên trời bay lượn đi săn liền gặp được Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng đang ẩn nấp trên cây, bởi vậy lập tức nhẹ nhàng đi xuống, từ phía trên đột kích.

Hắc xà lập tức tiềm hành đi xuống, tiếp cận Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng.

Nó mở ra xà khẩu, từ bên trong xà khẩu một đám sương mờ lập tức tràn đi ra , hướng về Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng phương hướng bay tới.

Tiểu Hoàng cho dù đang cảnh giác nhìn bốn phía gác đêm, cũng không chút nào phát giác sự xuất hiện của hắc xà, cũng không biết một đạo này sương mờ đang hướng mình bao phủ tới.

Mà lúc nó phát giác thời điểm, cả người đã tê rần, động cũng không động được một cái.

Tiểu Hoàng lập tức kinh hoảng chít chít gọi bậy, Triệu Vô Cực lúc này bỗng nhiên mở to mắt ra, trong nháy mắt tỉnh lại.

Nhưng so với hắn còn nhanh hơn chính là hắc xà.

Chỉ thấy nó động thân một cái, cành cây lập tức bị thô to thân hình uốn cong “răng rắc” một tiếng bẻ gãy, trong nháy mắt hắc xà đã cuốn lấy Triệu Vô Cực , đối với hắn mở ra to lớn tanh hôi huyết bồn đại khẩu.

Triệu Vô Cực vừa tỉnh ngủ còn có chút mơ màng, nhưng cơ thể bị cứng đờ cộng thêm nguy hiểm cảm giác đại bạo phát ở trước mặt khiến hắn không thể không tỉnh táo lại.

“Khè!”

Hắc xà đối với Triệu Vô Cực mở rộng huyết bồn đại khẩu đe dọa một cái, nhãn thần bên trong tràn đầy đắc ý thần sắc.

Nhân loại con mồi a, đã rất lâu rồi nó không được nếm qua.

Triệu Vô Cực muốn động một cái, nhưng lúc này cả người đã tê dại, lại bị hắc xà cuốn chặt, cho dù muốn động cũng không thể nào động được.

Một cảm giác đau đớn bỗng nhiên truyền tới, hắc xà đối với hắn tiến hành siết chặt, lực siết cực mạnh của nó khiến Triệu Vô Cực cảm giác, cho dù là một thanh linh bảo cũng có thể bị nó siết đến biến hình chứ đừng nói thân thể huyết nhục của hắn.

Nếu hắn không nhanh thoát ra, lần này chỉ sợ muốn chơi xong ở trong tay đầu này hắc xà.