Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1123




Vạn Hắc Vận vô cùng sầu não a, hắn lúc trước cũng nghe Thiết Tam Ngưu nói qua, đối phương cùng Long Miên Nhi gặp phải là một cụ long thi, sau đó từ chỗ đối phương đạt được không ít chỗ tốt.

Nhìn Triệu Vô Cực, Triệu Tiếu Tiếu, Trường Hồng, Từ Tiểu Bạch mỗi người đều là dạng này thu hoạch tràn đầy, chỉ có hắn là gặp được một cuốn hắn không dùng được công pháp.

Quyển này “ Soái khí khốc huyễn bá tạc thiên trang bức thần công” của Thiên Tướng môn có thể là trấn tông công pháp, nhưng hắn lại không chút nào tình nguyện đi tu luyện loại này tác dụng chính là giúp người trang bức thần kĩ.

Bởi vậy Vạn Hắc Vận suy nghĩ một hồi lâu, hắn rốt cuộc là nên như thế nào xử lí quyền công pháp này.

Tu luyện, vẫn là vứt bỏ?

Vứt bỏ mà nói, có chút đáng tiếc a!

Vật tận kì dụng mới là tu sĩ phương thức chính xác xử lí.

Như Triệu Vô Cực còn có Triệu Phi Dương Sở Phi Huyền làm chỗ dựa, Vạn Hắc Vận hắn mọt cái tứ cố vô thân, hắn tài nguyên tu luyện chỉ có thể tự mình đoạt tới, bởi vậy càng không được lãng phí.

Bất kì cái gì lãng phí hành vi, đối với Vạn Hắc Vận tứ cố vô thân mà nói đều là không thể chấp nhận được.

Mà tu luyện hắn lại không muốn.

Đã vậy... không bằng để người khác luyện a!

Vạn Hắc Vận ánh mắt sáng lên, hắn lập tức nhớ tới truyền công điện.

Truyền công điện chính là Thanh Vân Tông nơi truyền công, nơi các tu sĩ truyền lại cảm ngộ của mình cho hậu bối, từ đó cũng thuận tiện kiếm được một bút Linh thạch, hai bên song thắng.

Trước đây nói qua, luyện khí kì tam trọng cảnh giới có thể phát huy ra được linh lực xuất thể công kích, chỉ là cường độ không mạnh mà thôi.

Mà để làm được thứ này, bọn hắn cần lĩnh ngộ một loại ý cảnh của chiêu thức.

Nhưng không phải tu sĩ nào cũng có thiên tư trác tuyệt như vậy trong thời gian ngắn liền có thể ngộ ra ý cảnh.

Bởi vậy mỗi một môn võ kĩ, một cái tu sĩ đi trước tu luyện cảm ngộ ra ý cảnh đều sẽ được lưu lại ở truyền công điện, để cho hậu bối đến xem xét, nhanh chóng ngộ ra tiếp tục tu luyện đột phá đến cảnh giới phia sau.

Triệu Vô Cực trước đó liền đã có được ý cảnh của riêng mình, bởi vậy truyền công điện hắn cũng chưa từng đi qua.

Ngoại môn đệ tử ở Thanh Vân Tông có thể lựa chọn tiếp nhận tiền bối ý cảnh, chỉ cần phí một bút Linh thạch là được, cũng có thể tự mình lĩnh ngộ ý cảnh,sau đó lại truyền lại của mình ý cảnh cho đệ tử khác.

Một môn võ công, có thể có nhiều loại ý cảnh khác nhau.

Thanh Vân Tông tích lũy lâu đời, đương nhiên cũng không thiếu thứ này, bởi vậy bọn hắn ở truyền công điện lưu lại số lượng cực lớn ý cảnh, được trưởng lão ở đây sắp xếp theo thứ tự từ cao đến thấp theo ý cảnh cao cấp cường lực đến cấp thấp.

Tiêu chuẩn đánh giá thì đương nhiên là dựa vào ánh mắt của bọn hắn cảm nhận rồi.

Ngoài thứ kia, truyền công điện còn có thể để cho tu sĩ truyền lại công pháp võ kĩ của mình sáng tạo hoặc tình cờ đạt được để lấy Linh thạch, phương thức truyền thụ chính là trực tiếp khắc ghi vào tinh thần lực, bởi vậy cũng không hề sợ có người học trộm được.

Nói đúng ra, truyền công điện kĩ thuật vẫn rất cao đoan.

Mà Vạn Hắc Vận lúc này chính là muốn đem bộ này “ Soái khí khốc huyễn bá tạc thiên trang bức thần công” đưa tới truyền công điện treo lên, để cho mọi người đến học, hắn thu một bút lớn Linh thạch để tu luyện liền được rồi.

Nghĩ liền làm, Vạn Hắc Vận một đường vui vẻ đi tới truyền công điện, nhưng lúc này, hắn lại lâm vào trầm tư.

Đối mặt với quản sự, Vạn Hắc Vận nói ra:

“quản sự, ta muốn truyền công, đây là công pháp của ta, ta đã ghi vào ngọc giản!”

quản sự ở chỗ này là một cái lão giả, hắn làm chỗ này đã không phải ngày một ngày hai, bởi vậy đối với mấy cái đệ tử đến đây truyền công đã sớm quen thuộc, cũng không có gì ngạc nhiên.

Ném ra một tờ đơn, quản sự lão giả nói ra:

“ trước điền mấy cái thông tin này đi!”

Vạn Hắc Vận nhìn vào tờ đơn, bên trên viết chính là tên công pháp, nguồn gốc, đẳng cấp, giới thiệu, giá truyền công.

Hắn suy nghĩ một chút liền đem “ Soái khí khốc huyễn bá tạc thiên trang bức thần công” tên viết vào, nguồn gốc đương nhiên chính là Thiên Tướng môn tàn tích đoạt được, đẳng cấp thiên giai hạ phẩm nhưng đến giới thiệu hắn lập tức khó khăn.

Cũng không thể viết đây là một môn công pháp dạy ngươi như thế nào trang bức chứ?

Cuối cùng, Vạn Hắc Vận đành phải sửa đổi một chút, ghi mấy chữ ngắn gọn:

“ Thiên Tướng môn trấn tông công pháp, cơ hội ngàn năm khó gặp!”

như vậy đủ gây lên đám người xem tò mò, cũng không làm lộ ra cái này công pháp chỗ xấu.

Đến định giá, hắn lần nữa làm khó.

Thiên cấp hạ phẩm công pháp, nên như thế nào định giá

Nếu định giá quá thấp, người khác sẽ nghĩ công pháp này hẳn là giả, vật hiếm thì quý, như vậy hắn cũng không thể để giá quá thấp.

Nghĩ một lúc, Vạn Hắc Vận liền viết ra giá cả, mười vạn Linh thạch hạ phẩm một lần truyền công.

Mười vạn hạ phẩm linh thạch nói nhiều không nhiều nói ít không ít, nhưng có thể loại bỏ phần lớn ngoại môn đệ tử, bởi vì bọn hắn không có nổi số tiền này.

Muốn tu luyện được công pháp này, như vậy ít nhất cũng phải là nội môn đệ tử thân gia mới có thể có được.

Điền xong tất cả, Vạn Hắc Vận vui vẻ thu bút, đưa ngọc giản cùng tờ đơn cho quản sự.

Vị này lão quản sự thái độ vô cùng hờ hững, vừa uống trà vừa cầm lấy tờ đơn, nhưng hắn vừa nhìn vào tờ đơn, lập tức trợn mắt há hốc mồm

Cái gì, ngươi truyền vậy mà là Thiên giai hạ phẩm công pháp? Lại cò là Thiên Tướng môn trấn tông công pháp? Ngươi khẳng định không đùa ta?

Vị này lão quản sự có chút không kịp chuẩn bị, lập tức đem trong miệng mình một ngụm trà trực tiếp phun ra ngoài, tưới Vạn Hắc Vận một mặt đều là nước.

Vạn Hắc Vận sắc mặt đen lại, ngươi đây là cố tình đúng hay không?

Lão quản sự vội vàng xin lỗi:

“ thật có lỗi, cái này đã nằm ngoài khả năng quyết định của ta, ta phải nhờ cao cấp trưởng lão kiểm tra mới được!”

Vạn Hắc Vận gật đầu, lau đi trên mặt mình nước trà, trong bụng vẫn là một bầu tức giận.

Hôm nay ngày gì, sao lại gặp phải lão gia hỏa này, bị phun một mặt nước, xui xẻo vậy a!

Lão quản sự lập tức đem ngọc giản cùng tờ đơn gói lại, trói vào một cái phi kiếm, trực tiếp ném ra

Phi kiếm phá không mà đi, rất nhanh liền hướng chính điện bay tới, lão quản sự đối với Vạn Hắc Vận ngại ngùng nói ra:

“ chờ một chút, rất nhanh sẽ có trưởng lão giúp ngươi xem xét.

Ngươi hẳn cũng nên biết, lừa dối mạo xưng sẽ có hậu quả thế nào rồi a?”

Vạn Hắc Vận gật đầu, hắn nhìn giống dạng người này sao?

Một lát sau, phi kiếm trở về, lão quản sự giật mình nhìn lấy đánh giá gửi kèm theo:

“ công pháp là thật!”

Con mẹ nó, thiên giai hạ phẩm, Thanh Vân Tông vậy mà có được môn thứ 2 thiên giai hạ phẩm công pháp!

Lão quản sự trong lòng cuồng hô, nhìn về phía ngọc giản ảnh mắt tràn đầy lửa nóng.

Hắn biết ngọc giản đã bị phân tách ra thành hai phần, một phần chính là đoạn đầu công pháp, để cho tu sĩ có thể thử nghiệm một chút bên trong ảo diệu.

Nếu muốn học được toàn bộ, vậy thì dùng Linh thạch tới đi.

Cho dù hắn là quản sự ở truyền công điện cũng không thể làm trái với quy định ở chỗ này.

Lão quản sự nhanh chóng phẩm đọc một chút đoạn mở đầu, sau đó nhắm mắt lại cảm nhận một phen.

Tuy Thiên Tướng môn công pháp là thiên giai hạ phẩm so với Tử Hà thần công của Thanh Vân Tông lộ ra thua kém rất nhiều không có được giống như Tử Hà thần công khả năng chữa thương cùng linh lực phục hồi mạnh mẽ nhưng nó tốc độ tu luyện cũng không kém đến nỗi nào, ít nhất so với Địa giai công pháp hơn xa một đoạn dài.

Chỉ có người học xong toàn bộ công pháp mới có thể hiểu rõ, cái này một bộ công pháp chính là chuyên dùng cho trang bức mà thành, đây cũng là Vạn Hắc Vận cố tình bố trí, đem đầu đuôi đảo lộn, nhằm mê hoặc đám người đi học tập công pháp này.

Hắn muốn từ công pháp này kiếm được chỗ tốt, đương nhiên phải thông minh một chút, không thể cứ như vậy bày ra chỗ xấu cho người khác xem mà phải biết che giấu chỗ xấu đi.

Lão quản sự đọc xong một lần, hắn tâm thần rung động vô cùng.

Thiên giai quả nhiên là thiên giai, chỉ cần đọc một đoạn ngắn cũng cảm giác huyền ảo vô cùng, tốc độ tu luyện nếu chiếu theo bên trên một đoạn đi thử nghiệm vận hành cũng so với hắn bây giờ Địa giai công pháp khởi động nhanh hơn mấy phần.

Tốc độ khởi động nhanh cũng đồng nghĩa với chu thiên tuần hoàn nhanh, tốc độ tu luyện cũng nhanh, cảnh giới tích lũy tốn ít thời gian hơn a.

Cái này mười vạn Linh thạch hạ phẩm, hắn nhất định phải mua!

Lão quản sự híp mắt cười nhìn Vạn Hắc Vận nói ra:

“ ngươi chắc chắn sẽ rất nhanh có được một bút lớn tài nguyên tu luyện, hắc hắc!”

Vạn Hắc Vận chắp tay:

“ cảm ơn chúc lành của quản sự!”

quản sự hướng về phía bên trong đi tới, phía sau hắn có một cái cực nhỏ truyền tống trận nằm trong một hốc nhỏ trên tường, hắn cẩn thận đem cái này ngọc giản bỏ lên trên.

Quang hoa lóe lên, ngọc giản lập tức biến mất, thủ tục liền thành công.

Vị này lão quản sự lại đi tới một cái bức tượng gần đó, Triệu Vô Cực ở cạnh bên có thể nhìn thấy, đây là một cái lân đầu.

Hắn đem nhẫn trữ vật lấy ra mười vạn Linh thạch bỏ vào một cái khác túi trữ vật, sau đó đặt vào trong miệng cái này lân đầu, bức tượng vậy mà động lên, đem Linh thạch nuốt xuống.

Từ trong mắt lân đầu bỗng nhiên lóe lên một đoàn quang mang bắn thẳng vào hai mắt hắn, lão quản sự hơi ngây người một chút, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Vừa rồi hắn chính là mua một lần truyền thừa “ Soái khí khốc huyễn bá tạc thiên trang bức thần công” của Vạn Hắc Vận, mà đầu lân kia bắn ra ánh sáng chính là đang truyền tải công pháp cho hắn, đem tin tức về công pháp khắc ghi vào trí nhớ của hắn.

Lão quản sự lúc này sắc mặt bỗng nhiên có chút biến đổi, ánh mắt nhìn về phía Vạn Hắc Vận có chút u oán.

Được truyền thừa đầy đủ tin tức của “ Soái khí khốc huyễn bá tạc thiên trang bức thần công” lão quản sự lúc này thật muốn mắng to một câu, con mẹ nó!.

Hắn vừa tốn tiền học cái gì thế này? tại sao lại là một môn công pháp dạy người trang bức?

Không thấy Thiên Tướng môn trang bức đã bị người cho diệt sao? Hắn bộ xương già này sao có thể chịu được như thế dày vò.

May mắn a, cái này Thiên giai công pháp cũng không phải chỉ là nhìn chằm chằm vào trang bức, mà nó vận chuyển chu thiên tuần hoàn cũng rất tốt, ít nhất mua cái này một cái công pháp cũng không quá lỗ.

Lão quản sự lấy ra lệnh bài của mình đối với đầu lân lóe lên một cái, từ bên trong đầu lân lại nôn ra một cái túi trữ vật, bên trong chứa chính là 8 vạn Linh thạch hạ phẩm.

Truyền công điện cũng không phải là miễn phí giúp đệ tử kinh doanh, ở đây người truyền công được tám phần giá tiền, tông môn ăn hai phần, đây chính là chi phí vận doanh.

Mười vạn Linh thạch hạ phẩm một lần truyền công, Vạn Hắc Vận liền có được tám vạn Linh thạch hạ phẩm vào túi

Lão quản sự cầm lấy túi trữ vật đưa tới cho Vạn Hắc Vận, có chút u oán nói ra:

“ ngươi cầm tốt, đây chính là đơn sinh ý đầu tiên của ngươi.

Sau này tốt nhất nửa tháng hoặc một tháng tới một lần, ta cũng không muốn ngày nào cũng tiếp ngươi, giúp ngươi thanh toán sổ sách!”

Vạn Hắc Vận vội vàng nhận lấy túi trữ vật, nhìn khuôn mặt lão quản sự có chút bất thiện vội vàng cúi người cảm tạ:

“ đa tạ quản sự ủng hộ!”

nói xong liền trượt, hắn có cảm giác rất sợ hãi, sợ đứng lại lâu một chút sẽ bị lão quản sự này đè ra đánh một trận.

Truyền công điện cùng tàng thư các của Thanh Vân Tông cũng không mâu thuẫn.

Một cái là Thanh Vân Tông tự mình thu thập được công pháp kinh doanh, một cái chính là tu sĩ tự mình thu thập, kiếm lợi cho bản thân.

Chỉ cần tu sĩ còn sống, như vậy những cái kia công pháp truyền thụ cùng cảm ngộ, tất cả lợi ích đều đúng hẹn chia phần.

Nhưng nếu tu sĩ chết đi, như vậy mấy cái đồ vật kia liền thuộc về Thanh Vân Tông.

Cho dù là hóa thần kì lão tổ cũng sẽ có một ngày thọ nguyên hao hết mà chết, Tất cả lợi ích bọn hắn để lại, Thanh Vân Tông từ đây tiếp thu.

Bởi vậy Thanh Vân Tông từ trước tới giờ đều không hề chèn ép một chút nào truyền công điện, ngược lại càng cổ vũ nó phát triển, bởi vì đây chính là một cái tốt tuần hoàn, giúp cho Thanh Vân Tông truyền thừa càng lúc càng trở nên phong phú.

Mà người cuối cùng được lợi, đương nhiên vẫn là bọn hắn.

Lão quản sự nhìn Vạn Hắc Vận bóng lưng đi xa, hắn ánh mắt bỗng nhiên lóe lên giảo hoạt thần sắc.

Hắn tuy tốn mười vạn hạ phẩm linh thạch mua một cái thiên giai hạ phẩm công pháp nhưng chỉ sử dụng được phần vận chuyển chu thiên tu luyện, trong tâm lí có chút không vui.

Bởi vậy hắn muốn có vài người cũng giống như hắn, đến học cái này đáng chết công pháp, cũng giống như hắn hao tổn mười vạn Linh thạch.

Thế là lão quản sự cười nhạt một cái, một đạo truyền tin phù bắn ra, truyền công điện có Thiên gia hạ phẩm công pháp tin tức, rất nhanh liền lan tràn toàn bộ Thanh Vân Tông.

Không biết là vô tâm hay hữu ý, lập tức có người ở bên ngoài lập tức bàn tán.

Một cái mắt ti hí xấu xí ngoại môn đệ tử lập tức xông tới gần một vị luyện khí kì đỉnh phong sư huynh nói ra:

“sư huynh, ngươi biết tin gì chưa? Truyền công điện vừa xuất hiện một môn công pháp mới, là Thiên gia hạ phẩm, chỉ cần mười vạn Linh thạch hạ phẩm!”

“cái gì? thật sao? Ngươi không lừa ta?”

“ sư huynh, ta sao dám lừa ngươi chứ? chính xác là thiên giai hạ phẩm,ta nghe rất rõ ràng a!”

“ thiên giai hạ phẩm a, đây chính là cùng Thanh Vân Tông chúng ta trấn tông công pháp Tử Hà thần công một cái cấp độ, nhưng mà mười vạn Linh thạch hạ phẩm có chút đắt a!”

“ sư huynh, tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến ắt thối.

Chúng ta tuổi thọ tuy dài, nhưng cũng không đủ để tu luyện a.

Có được công pháp cao cấp, tiến độ tu luyện nhanh, chúng ta cũng có thể càng trường thọ, xung kích cảnh giới càng cao.

Linh thạch cuối cùng cũng là đồ vật để trao đổi mà thôi, chỉ có cảnh giới mới là thứ quan trọng nhất với chúng ta a!”

“ đúng vậy, cảnh giới mới là quan trọng nhất. Ta nhất định phải mua cái này công pháp, cho dù đắt tới mười vạn Linh thạch hạ phẩm, ta cũng phải có được nó!”

“ ha ha, vậy thì chúc sư huynh mã đáo thành công, đến lúc đó đừng quên ta vị sư đệ này a!”

“ ha ha, sư đệ, ta nhất định sẽ không quên ngươi!”

nói xong vị này sư huynh lập tức hướng truyền công điện chạy như bay, mà bên cạnh hắn mấy người cũng là vểnh tai lên nghe cái rõ ràng ràng.

“các ngươi nghe sao? Là Thiên giai hạ phẩm a!”

“đúng vậy, còn chờ cái gì, mau tới truyền công điện!”

" đúng đúng, không thể để cho bọn hắn tới trước chúng ta!”

...............

Nội môn bên trong, Trường Hồng đang vui vẻ đi dạo trên đường, bỗng nhiên nghe thấy mấy cái âm thanh vang vọng:

“ mau lên mau lên, nghe nói truyền công điện có Thiên giai hạ phẩm công pháp, chỉ cần mười vạn Linh thạch hạ phẩm liền có thể học được, mau tới xem xem!”

“ đúng, chúng ta nhất định phải học được cái công pháp này, ha ha ha! Ta công pháp mới chỉ là địa giai hạ phẩm, lần này nhất định phải đổi mới một phen!”

Trường Hồng lỗ tai vểnh lên, lập tức nghe cái không lọt một chữ.

“ thiên giai hạ phẩm công pháp? truyền công điện?”

hắn ánh mắt sáng lên, là thiên giai hạ phẩm a.

Đây chính là cùng Thanh Vân Tông trấn tông công pháp một dạng đẳng cấp công pháp a, chỉ mười vạn Linh thạch, hắn không thể bỏ qua.

May mắn gần nhất đoạt một đợt Thiên Tướng môn bảo khố, nhất định phải đem cái này công pháp tóm vào tay, đặt vững căn cơ tu luyện, ha ha ha.

Trường Hồng cũng theo đoàn người lập tức ngự không mà lên, nhanh chóng hướng tới truyền công điện.

Thanh Vân Tông lúc này bỗng nhiên náo động vô cùng, bất kể là ngoại môn đệ tử vẫn là nội môn đệ tử vẫn là hạch tâm đệ tử, tất cả đều vì một cái tin tức này điên cuồng hướng truyền công điện xông tới.

Vạn Hắc Vận cũng không biết, bị hắn xem như xui xẻo nhất thu hoạch được một bản công pháp, bây giờ đã đem đến cho hắn mấy trăm thậm chi mấy ngàn vạn Linh thạch hạ phẩm thu hoạch.

Nếu biết được, hắn cho dù nằm ngủ chỉ sợ cũng phải cười tỉnh.

.................

Triệu Vô Cực ở Thanh Vân Tông phường thị mua vào một số lớn hạt giống linh thảo linh dược, sau đó nhanh chóng trở về nhà bắt đầu cần cù làm một cái nông dân, bắt đầu gieo trồng linh dược.

Hắn cũng tiện tay ở phường thị mua được một đầu khôi lỗi

Khôi lỗi là một loại đồ vật của một môn phái tên là Thiên khôi tông sản xuất, cũng là Thiên khôi tông đối địch thủ đoạn chính.

Thiên Khôi tông là một đám người có được kĩ thuật luyện chế khôi lỗi tốt nhất tu chân giới, bọn hắn chính là dựa vào khôi lỗi của mình chiến đấu giết địch, cùng ma môn luyện thi tông cũng là một dạng.

Chỉ có điều luyện thi tông luyện thi thủ đoạn sử dụng đến người chết thi thể, sau khi luyện thành cũng có thể gặp phải thi thể của chính mình luyện chế phản phệ, mà bọn hắn Thiên Khôi tông hoàn toàn là từ một cái vật chết tập hợp mà thành con rối, không hề có nguy cơ gặp phải phản phệ.

Nhưng mà chính vì là từ các loại vật liệu luyện chế mà thành bởi vậy cần rất nhiều cao siêu kĩ xảo luyện khí cùng vật liệu quý giá.

Mà cái này khôi lỗi chỉ là cơ bản nhất khôi lỗi, thực lực cùng luyện khí kì nhị trọng tam trọng cũng không khác biệt bao nhiêu, Triệu Vô Cực bỏ ra một món tiền nhỏ liền có thể mua được, vừa vặn dùng làm chăm sóc dược viên thay hắn.

Ở trong phòng của mình, Thanh Vân Tông lấy ra Nhật Nguyệt Bội, cả người loáng một cái trực tiếp bị hút vào bên trong.

Nhật Nguyệt Bội không giống nhẫn trữ vật, nó là có thể chứa vật sống, bởi vì bên trong này cũng không phải là bình thường không gian, mà là một cái tiểu thiên địa.

Đầu tiên chính là thanh lí ra một bãi đất rộng lớn bằng phẳng để trồng linh dược nhưng cũng không thể đem đại lâm cho phá hư toàn bộ, cái này cần Triệu Vô Cực tự mình ra tay xử lí.

Ầm ầm ầm!

Liên tục đánh ra mấy chục đạo chưởng kình, hỏa diễm cự trảo hướng về rừng cây bắn tới, đem rừng cây tận gốc đốt trụi tất cả đều hóa thành bụi phấn.

Đến một cái mức độ nhất định, Triệu Vô Cực cảm giác đầy đủ, hắn liền đem linh lực thu hồi, hỏa diễm cũng liền theo đó tán đi.

Tuy có chút ảnh hưởng tới mặt đất, nhưng Triệu Vô Cực tin tưởng rất nhanh chỗ này đại địa sẽ tốt lên, nhất là lúc hắn đem đại lượng linh điền đất đai bồi đắp đi vào, hàng loạt linh điền sẽ được sinh ra.

Triệu Vô Cực bắt đầu lấy ra hình người khôi lỗi, nạp Linh thạch vào cho nó, sau đó dùng tinh thần lực tạo thành mệnh lệnh, cuối cùng là lấy ra một đống lớn túi hạt giống cùng đồ vật đựng nước.

Khôi lỗi được hắn nạp đủ Linh thạch làm động lực cùng nhận mệnh lệnh xong lập tức hoạt động lên, đem hạt giống lấy ra, bắt đầu theo Triệu Vô Cực thiết kế như vậy, cứ cách mỗi một mét lại đào hố gieo trồng một hạt, khôi lỗi rất nhanh liền làm việc lên.

Nhìn khôi lỗi lặp đi lặp lại thao tác, Triệu Vô Cực hài lòng thu lại ánh mắt sau đó tìm tới một dòng sông gần đó.

Cái này tiểu thế giới là hình tròn, từ chỗ đứng của Triệu Vô Cực nhìn đến đường chân trời, chỉ có bốn mươi dặm khoảng chừng mà thôi.

Nhưng ở bên trong nó, sơn thủy nhật nguyệt tất cả đều đầy đủ.

Triệu Vô Cực lại phải ra sức, dùng linh lực oanh kích ra một cái kênh nước, dẫn nước sông từ sông lớn vào, tạo thành kênh nước bao quanh linh điền, để cho khôi lỗi thuận tiện tưới nước.

Tuy nói linh điền có thể thúc đẩy cung cấp dinh dưỡng cho linh thảo linh tài một năm tương ứng với hoang dã mười năm, nhưng nếu như tưới tiêu chăm sóc tốt, khả năng tich lũy niên đại dược hiệu của linh thảo sẽ càng tăng nhanh.

Làm xong tất cả, Triệu Vô Cực linh lực cũng đã gần như cạn kiệt, một thân mệt mỏi thối lui ra khỏi Nhật Nguyệt Bội, trực tiếp nằm trên giường đi ngủ, thư giãn tinh thần.

.................

Phù phong.

Hạ Chu ngồi ở trên chủ vị, đối với phía dưới một cái đệ tử lạnh giọng hỏi:

“ ngươi tìm hiểu tin tức không nhầm chứ? thiên giai hạ phẩm công pháp là của tên Vạn Hắc Vận kia thả ra?”

phía dưới đệ tử lập tức hồi báo:

“ không thể nào sai được, đệ tử cùng vị kia lão quản sự có chút quan hệ, phải mất không ít Linh thạch mới từ trong miệng đối phương cạy ra được tin tức này, có thể chắc chắn tám chín thành là sự thật.

Hơn nữa ta cảm thấy, tên Vạn Hắc Vận kia cùng Triệu Vô Cực thám hiểm Thiên Tướng môn tàn tích, bọn hắn nếu như có thể phá được cả Bạch vụ lâm trận pháp, như vậy đoạt về một quyển Thiên Tướng môn trấn tông công pháp cũng chẳng có gì là lạ!”

Hạ Chu nghe xong gật gù nói ra:

“ đúng vậy, không sai.

Bọn hắn có thể phá được cả trận pháp mà hóa thần kì lão tổ cũng không thể xem thường, bản sự quả thật không nhỏ, cầm về một quyền trấn tông công pháp cũng là điều dễ hiểu!”

Hạ Chu ánh mắt híp lại, đối với tên đệ tử kia phất tay:

“ được rồi, ngươi lui ra đi!”

“vâng!”

tên này đệ tử vừa lui ra, một cái khác đệ tử liền đi tới cúi người nói ra:

“ phong chủ, ngài giao cho ta làm sự tình ta đã làm xong.

Vạn dặm truy tung phù đã được gieo xuống trên người Triệu Tiếu Tiếu, nữ nhân kia vậy mà gần nhất xuất tông hướng về phía Thiên Tướng môn tàn tích đi tới.

Ta cảm giác hiếu kì đi theo tới, liền gặp được nàng che giấu dung mạo âm thanh ngồi ở phường thị phía dưới Thiên Tướng môn thu mua linh điền cùng linh khâu ( giun đất), chỉ sợ là Triệu Vô Cực tên kia lại có ý đồ gì đó!”

tên này đệ tử tên là Điền Vô Lượng, là Hạ Chu phù phong đệ tử một trong.

Từ lần trước Triệu Vô Cực đắc tội hắn ở đại điện, Hạ Chu luôn nghĩ cách ra tay với Triệu Vô Cực.

Nhưng Triệu Vô Cực thân phận mẫn cảm, hắn lúc này cũng vừa mới cùng Triệu Vô Cực làm rộn lên,bởi vậy không thể đối với Triệu Vô Cực ra tay.

Bởi vậy Hạ Chu liền nghĩ ngay tới Triệu Tiếu Tiếu, Triệu Vô Cực nữ nhân.

Nữ nhân này cũng chỉ có Triệu Vô Cực làm chỗ dựa, nếu ra tay với nàng cũng không có cái gì hậu quả, ngược lại dùng nàng làm mồi câu có thể câu được Triệu Vô Cực đầu này cá lớn.

Bởi vậy Hạ Chu mới đưa ra một tấm vạn dặm truy tung phù, ở trong lúc vô thanh vô tức liền cho người ở trên người Triệu Tiếu Tiếu gieo xuống truy tung ấn kí, muốn tìm cơ hội ra tay với nàng.

Không ngờ lại nhanh như vậy liền có cơ hội xuất thủ, khiến hắn trong lòng vô cùng vui vẻ.

Hạ Chu đối với Điền Vô Lượng nói ra:

“ ngươi hướng về tứ đại môn phái còn lại rải ra tin tức, Triệu Vô Cực nhóm người ở Thiên Tướng môn bí cảnh đạt được thiên đại cơ duyên, trên người mỗi người đều có trọng bảo.

Điển hình chính là Vạn Hắc Vận tên này, trở lại tông môn liền lộ ra bản thân hắn được Thiên Tướng môn Thiên giai hạ phẩm trấn tông công pháp, Triệu Vô Cực là người dẫn đội của đám người này, cơ duyên hắn đạt được so với đám người kia càng lớn gấp mấy lần.

Sau đó hướng về Thiên Nguyên Tông rải ra tin tức, nói cho bọn hắn biết Triệu Tiếu Tiếu đang ở phường thị, nếu bọn hắn muốn báo thù, có thể đến tìm nàng báo thù.

Muốn có trọng bảo, trên người nàng cũng không thiếu.

Giết chết nàng, tất cả mọi thứ đều là của bọn hắn.

Cẩn thận một chút, đừng để lộ ra cái gì đuôi ngựa!”

Điền Vô Lượng lập tức chắp tay:

“ vâng! Phong chủ!”

hắn nhanh chóng rời đi, khóe miệng kéo ra một cái ác độc nụ cười.

Đệ tử trong Thanh Vân Tông gặp Hạ Chu, bình thường đều sẽ gọi hắn là trưởng lão.

Nhưng nếu là đệ tử ở gần phù phong đỉnh, trường kì ở chỗ này nghiên cứu phù đạo kĩ nghệ, gặp được Hạ Chu sẽ gọi hắn một tiếng phong chủ mà không phải trưởng lão, như vậy càng lộ ra thân cận.

Bởi vì đám người này thỉnh thoảng sẽ được Hạ Chu chỉ điểm phù đạo, bởi vậy đối với Hạ Chu rất nghe lời, cũng là Hạ Chu người ủng hộ trung thành.

Điền Vô lượng cũng là một trong số đám người này, từ lúc Hải Chiến Nghi bị Triệu Vô Cực đánh bại, Điền Vô Lượng mới có cơ hội xuất hiện trước mặt Hạ Chu, được hắn chú ý tới mà trọng dụng.

Bởi vậy sự tình lần này, hắn nhất định phải làm thật tốt, để cho Triệu Vô Cực nhận được một cái bài học đắt giá.

Hắc hắc hắc, Triệu Vô Cực, ngươi cứ chờ đi thôi, ngày tàn của ngươi đã không còn xa.

..........

Thiên Tướng môn dưới chân núi phường thị.

Triệu Tiếu Tiếu ngồi ở đây buôn bán đã là ngày thứ mười, nàng trong tay thu được không ít linh điền đất đai cùng linh khâu.

Bởi vì trận pháp đã hoàn toàn vỡ nát, bởi vậy việc thu thập linh điền đất vô cùng dễ dàng, cũng hiếm người nghĩ sẽ có người mua thứ này, bởi vậy lúc Triệu Tiếu Tiếu xuất hiện thu mua,đám người đều là như cướp của đồng dạng xông lên Thiên Tướng môn linh điền vị trí.

Bởi vậy Triệu Tiếu Tiếu công việc thu mua vô cùng thuận lợi.

Tâm trạng Triệu Tiếu Tiếu hôm nay vô cùng vui vẻ, nhưng bỗng nhiên, nàng cảm giác một trận không khỏe, có người dùng ánh mắt tràn đầy âm lãnh nhìn về phía nàng.

Một đám khoảng chừng mười người mặc trên người Thiên Nguyên Tông đồng phục từ phía xa đi tới, một cái chó săn đệ tử lập tức chỉ vào Triệu Tiếu Tiếu nói ra:

“ nàng chính là Triệu Tiếu Tiếu!”

Triệu Tiếu Tiếu lúc này trong lòng lập tức run lên, nàng bị phát hiện rồi?

Không phải đã cải trang rồi sao? Bọn hắn sao còn giống như là chuyên môn biết nàng là ai tới đây tìm kiếm nàng a!

Dẫn đầu nhóm mười người kia là một cái mang theo ánh mắt âm lãnh nam nhân lúc này chỉ về phía nàng quát lên:

“ bắt nàng lại cho ta!”