Hệ Thống Đế Thần

Chương 8: Hệ Thống Đế Thần




Sau khi Tiếu Nam ngồi dậy điều chình tâm tình lão chưởng quầy cũng đi mất.


Còn Tiếu Nam thì đang ổn định tu vi của mình. Một hồi sau thì đứng dậy, toàn thân sềnh sệch, áo cũng đã chuyễn thành một màu đen sẫm, bốc lên một mùi hôi thối nhàn nhạt.


Tiếu Nam thầm nghĩ nếu không phải lúc trước đã trải qua tẩy tủy đan tẩy rửa tạp chất không biết bây giờ đã thành dạng gì.


Cởi bỏ áo ngoài ra lau chùi bớt vết bẩn trên cơ thể rồi tiến về phía chưởng quầy hay ngồi.


Đến nơi thấy chưởng quầy đang ngồi đó liền tiến đến chào hỏi, sẳn tiện mượn phòng tắm dùng một chút.


-"Chào chưởng quầy, ông có thể cho cháu mượn phòng tắm dùng một chút được không."


Tiếu Nam vừa nói vừa nhìn xuống cơ thể bẩn thiểu của mình, rồi cười cười với lão chưởng quầy như muốn nói "ông hiểu ý cháu chứ".


Lão cũng không nói gì liền chỉ chỉ về hướng kệ thu tiền đọc sách của lão, phía sau còn có một căn phòng.


Nhìn về hướng tay của lão thấy được cánh cửa liền quay lại cuối đầu cảm ơn.


Đi được một đoạn liền nghe thấy tiếng của lão vang lên.


-"Sau này đột phá đừng có vào nhà sách của lão đầu ta, kiếm nơi an toàn một chút, đừng có làm bẩn bầu không khí thư sinh ở đây."


Giọng khàn trầm ấm như muốn trách mắng, cũng muốn khuyên nhủ Tiếu Nam cẩn thận hơn làm cho hắn không khỏi cảm động.


Tiếu Nam cũng không có nói gì liền tiến vào phòng tắm. Tẩy rửa hết chất bẩn, tinh thần sảng khoái tiến ra ngoài.


Cầm quyển Toàn chức cao thủ lên bắt đầu đọc hết những phần còn lại ghi nhớ trong đầu. Đây không phải là chuyện ngày một ngày hai mà có thể hoàn thành được.


Nhìn ra ngoài của sổ thấy trăng đã lên đến đỉnh đầu liền đóng sách lại chuẩn bị đi về.


Ra ngoài trả phí đọc sách, trò chuyện với chưởng quầy một thoáng liền về phòng.


...


Về phòng liền lăn đùng ra ngủ, ngủ một giấc đến tận 10h.


Hôm qua quả thật quá mệt mỏi, toàn cơ căng cứng áp lực vì chịu đau đớn, tinh thần rã rời sức cùng lực kiệt.


Nếu không phải hôm nay là ngày đăng ký tham gia kỳ thi tuyển sinh của Thiên Linh Học viện hắn cũng chẳng buồn mà thức dậy đánh một giấc tới chiều.


Hôm nay là ngày tháng giêng, thời tiếng se lạnh. Tiếu Nam luống cuốn khoát lên người một chiếc áo khoát dày rồi chạy ra ngoài.


Trên đường bắt một chiếc xe đi đến trong tâm thành phố.


Không như ngoại ô, trung tâm thành phố vô cùng nhộn nhịp. Xe con, xe mô-tô từng đi ra đi vào. Thỉnh thoảng còn bắt gặp những chiếc siêu xe vô cùng khoa huyễn.


Nhà cao tầng, trung cư san sát nối liền. Xa xa còn nhìn thấy mấy toà cao trọc trời.


Diện tích thành phố trung ương này vô cùng lớn theo ghi chép trên internet là hơn 4000km², từ ngoại ô đi vào trung tâm cũng mất hơn 20 phút.


Xe Taxi dừng lại trên đoạn đường xung quanh vô cùng trống trải, đây là địa phận của Thiên Linh học viện.


Một đoạn đường lót đá cuội dẫn lên đồi. Một ngọn đồi ở giữa trung tâm thành phố??


Tiếu Nam cản giác có điều bất thường, xung quanh đây đều không có bóng người. Quay đầu lại thì chiếc xe Taxi đã biến đâu mất.


Nhắm mắt lại cảm nhận xung quanh, hắn biết mình đã rơi vào ảo cảnh. Khả năng cao là khảo nghiệm đầu tiên của Thiên Linh học viện.


Bổng dưng một giọng nói vang lên trong hư không, trầm ấm mà cũng phần uy nghiêm của bậc trưởng bối.


- "Chào mừng tất cả các tu sinh đã tham gia tuyển sinh đại hội. Khảo nghiệm sẽ bắt đầu khi đến 11giờ. Những tu sinh đến trễ sẽ bị tước bỏ quyền khảo nghiệm đầu tiên. Cũng đồng nghĩa với việc tạm biệt lần tuyển sinh này, chờ đến lần tuyển sinh kế tiếp ở 4 năm sau. Còn bây giờ xin mời các tu sinh nhập định bảo dưỡng tinh thần chờ đến 11h."


Tiếu Nam nghe thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm. Cứ tưởng đến trễ, ai ngờ là vừa kịp. Tiếu Nam ngồi xuống hít một hơi thả lõng tinh thần.


Nhưng Tiếu Nam có nào ngờ, không phải hắn đến vừa kịp mà là mọi người chờ hắn.


...


Một canh giờ trước đó.


Nơi trung tâm thành phố, một căn nhà to lớn khí thế trọc trời, sừng sững giữa thiên địa. Hình dáng của nó như hai toà giáo đường ghép lại với nhau. Đây là Thiên Linh học viện - Thiên linh giáo đường.


Cách đó không xa, một toà đấu trường La Ma vô cùng rộng lớn. Bên dưới người người ra vào liên tục như đàn kiến, những người này không phải là người có máu mặt thì cũng là những người có tu vi cao thâm.


Trên con đường tiến vào đấu trường được chia làm 2 ngã.


Một ngã là người bình thường chỉ muốn tham gia náo nhiệt, một phần cũng là muốn nhận biết một vài nhân vật thiên tài sắp xuất hiện trong lần tuyển sinh này. Đây đã là thói quen của hàng ngàn năm rồi.


Một ngã khác là dành cho khác mời đặc biệt do Thiên Linh học viện mời. Ở trước cửa còn có một lão già, hai tay chấp trước bụng mắt nhìn ra đường lớn chờ đợi các ông lớn tới.


Xung quanh thì nhao nhao nghị luận, đàm đạo.


-"Không ngờ đợt tuyển sinh này Phó viện trưởng tự thân đón tiếp khách quý, không lẽ có nhân vật lớn nào đến."


Một thiếu niên nhỏ giọng nghị luận, hắn bị rớt từ vòng gửi xe nên bây giờ chỉ có thể tham gia náo nhiệt, cũng tham khảo cho lần sau tiếp tục tham gia.


Nghe thiếu niên đàm luận, một lão trung niên bước ra trực tiếp mắng.


-"Này nhóc con, từ thôn nào lên, ai cũng biết năm nay cả 5 ông trùm lớn đều đến, nếu phó viện trưởng không ra đón, thật sự là không cho mặt mũi mà."


Thiếu niên nghe lão trung niên nói móc mình cũng không để ý, đưa tay lên lẽ phép chào, mặt dày hỏi.


-"Năm ông trùm lớn? Tiểu bối nghe gia trưởng trong nhà bảo là ở Thành Phố này có ba thế lực lớn là Hoả thần tông, Ngọc nữ thần tông, Chiến thần học viện và Thiên linh học viện. Ngoài Thiên Linh là chủ nhà thì chỉ có 3 người là 2 tông chủ và một viện trưởng. Xin tiền bối chỉ dạy cho tiểu bối."


Lão trung niên nghe một tiếng Tiền Bối liền vui vẻ trả lời.


-"Ngoài 3 nhà đó ra còn có Thủy Linh tông chủ thu đệ tử có Thủy Linh Căn, vì hoạt động rất khiêm tốn, không có phô trương thanh thế. Thủy Linh tông có lịch sử gầy ngàn năm, tông chủ là Đại thừa sơ kỳ hàng thật giá thật. Chỉ có người già như ta mới có thể phát hiện ra sự tồn tại của Thủy linh tông, cách đây trăm năm từng có một đệ tử chân truyền xuống núi xuông phá bí cảnh, tuổi đời mới 20 tuvi đã là Kim đan sơ kì vô cùng khủng bố. Người nói xem Thủy Linh tông có được xem là thế lực lớn hay không."


Nói xong lão trung niên liền đưa tay chộp lấy bình hồng trà trên tay Thiếu niên, tự rót cho mình một ly.


Thiếu niên đã không còn bình tĩnh được nữa rồi. Hai mươi tuổi tu vi Kim đan đỉnh phong đây là khủng bố cở nào. Hắn năm nay 18 nà chỉ mới bước vào trúc cơ, không biết 2 năm hắn có đột phá nổi trúc cơ đỉnh hay không?


Bây giờ bộ dạng của thiếu niên mới giống hai lúa, chân tay luống cuốn bắt lấy bình hồng trà lão trung niên đưa qua, nhìn lão bằng ánh mắt hiếu học.


Thấy vậy lão cũng không làm giá nữa mà nói tiếp.


- "Một thế lực còn lại không phải là một thế lực tu tiên chính thống, tông chủ chỉ là Hợp thể kỳ nhưng lão ta lấy đan nhập đạo, người muốn cầu đan dược của ông ta mà xếp hàng thì có thể kéo quần đảo Trường Sa về đất liền ý chứ."


- "Linh Đan tông một tông môn tồn tại cùng thời với Thiên Linh học viện, Thủy Linh tông cũng vậy, thế lực nào có chữ Linh đều có lịch sử gần vạn năm. Chiến thần thần học viện thành lập cách đây 5000 năm chưa thay viện trưởng lần nào vì đây là học viện tư nhân do 2 lão tổ của Trần gia thành lập."


Lão trung niên đang giảng giải cho thiếu niên thì một giọng nói già nua chen vào.


Hai người bất ngờ, quay qua nhìn liền nhận biết lão.


-"Chào Phú lão."


-"Chào Tiền bối."


Phú lão phất tay tỏ ý không cần chào. Thấy vậy 2 người liền đứng yên lắng nghe tiếp.


-"Linh Đan tông do đan gia chưởng khống thu đệ tử Hoả linh căn và Mộc linh căn, cạnh tranh đệ tử với Hoả thần tông vô cùng gay gắt, nhưng một bên là thuần tu luyện, một bên là luyện đan luyện khí, nên cũng âm thầm nhường nhịn lẫn nhau."


Thiếu niên nghe như say như mê tay gót hồng trà dâng lên hồng tra. Mặc dù không quý giá nhưng cũng là linh dược tự nhiên chỉ có lợi không có hại.


Phú lão cũng không chê tay tiếp lấy trà nói tiếp.


-"Mấy năm gần đây Phu nhân của Tông chủ Linh Đan tông sinh ra một yêu nghiệt, nàng năm nay đã tròn 18, thân mang Ngũ Hành căn. Cả gia tộc đều quyết định cho nàng tu luyện là chính luyện đan là phụ, vì nó mà gia chủ Đan gia đi cầu công pháp khắp nơi. Cuối cùng lại trở thành đệ tử của Viện trưởng Thiên Linh học viện, năm nay sẽ nhập học."


Nhấp một hồng trà Phú lão liền nói tiếp.


-"Không những thế, nay thiên tài của các tông môn đều nhập học. Thiếu chủ Hoả Thần tông, cả Thủy linh tông cũng có một thiên tài gia nhập. Ngoài ra còn có tinh đồn rằng..."


Phú lão ngập ngừng không nói. Lão trung niên nghe đến đây cả hai mắt đều đỏ lên, ấp ung nói từng chữ.


-"Thánh nữ Ngọc nữ thần tông nhập học".


Phú lão nhìn qua lão trung niên liền gật đầu..


-"Đúng vậy, nhưng nó không còn là tin đồn nữa mà đã được xác nhận. Năm nay Thánh nữ duy nhất trong Thành Phố Hồ Chí Minh nhập học, không những thế mà còn được viện trưởng nhận làm đệ tử."


Thiếu niên và những người xung quanh nghe thế lúc đầu còn không tin, nhưng khi nghe phú lão xác nhận hai mắt đều đỏ lên, hận không thể vào học trong Thiên Lonh học viện mỗi ngày ngắm nữ thần.


Phú Lão mặc dù không phải là cái gì thế lực lớn, nhưng ông trùm trong giới kinh doanh, tiếp nhận vô số cuộc đấu giá lớn nhỏ. Lời nói của lão luôn vẫn có chút phân lượng trong giới tu tiên, một lời nhất ngôn cửu đỉnh.


...


Tại một căn phòng trên đỉnh Thiên Linh học viên, một lão già tiên phong đạo cốt đang ngồi trên ghế hướng ra cửa sổ. Nhắm mắt lại khí thế toả ra vô cùng phi phàm.


Bổng dưng tiếng gõ cửa vang lên rồi mở ra. Một lão giả bước vào, ông ta chính là phó viện trưởng đứng tiếp khách lúc nãy. Vừa vào liền cuối người chào.


-"Viện Trưởng. Tên nhóc đó còn chưa có tới."


-"Ta biết"


Giọng viện trưởng vang lên.


-"Nhưng khách mời đã đến đủ rồi, không lẽ còn chờ hắn."


-"Cho xe đi đón hắn đi."


-"Vâng!"


Phó viện trưởng buồn bực, không biết vì sao viện trưởng lại dung túng cho một thằng nhóc còn chưa vào trúc cơ kia chứ, ông cũng không nghĩ nữa.


Ra khỏi phòng liền nhấc máy gọi cho cấp dưới của mình lấy thân phận Taxi đi rước hắn. Lão hiểu Thiên Linh không thể trực tiếp thiên vị cho một học sinh, cho dù chỉ là lý do đi trễ được. Mặc dù là phá lệ cũng phải làm âm thầm không được phá vỡ hình tượng vạn năm gầy dựng của Thiên Linh được.


Lão cũng không quên cho người phục vụ khách quý lần này.


Sắp xếp xong hết mọi thứ liền rời đi.



Góc tác giả: Hoả Long Đế Vương.
Xin mọi người hai giây, ấn like giúp mình nha.