- ?
Cả đám sững sờ, trong đầu có hàng vạn còn quạ đang bay qua.
Không lẽ đến đặt bừa một cái tên cũng không được sao. Số 18 không phải quá mức tùy ý, máy móc à.
Tiếu Nam cũng âm thầm nhíu mày, trong lòng cảm thấy có điểm không phù hợp, thế nhưng không biết không phù hợp ở điểm nào.
Võ Quỳnh từ đầu buổi tới giờ chưa từng mở lời vì ngượng ngùng, bây giờ lại nhanh nhạy giải vây cho tình cảnh xấu hổ này, bộc lộ ra vẻ cá tính năng động của mình.
- Nếu Số 18 tỷ muốn chúng ta gọi tỷ ấy là Số 18, vậy thì cứ gọi là Số 18 đi. Dù sao cũng chỉ là một cái tên, quan trọng nhất vẫn là cảm giác.
Vĩnh Phúc lấy lại tinh thần, nhanh nhạy tiếp lời.
- Đúng vậy, Số 18 mặc dù là cái tên đơn giản máy móc thế nhưng lại, phù với tác chiến. Trong quân cũng luôn sử dụng số hiệu để gọi lẫn nhau. Vừa nhanh gọn lại dễ dàng truyền đạt, trong tác chiến nhóm cũng vô cùng hiệu quả.
Cả đám vui vẻ cười hoà.
Võ Quỳnh nghe vậy không khỏi cũng vui vẻ mỉm cười. Cảm giác Vĩnh Phúc mang lại cho nàng như một người bạn đồng chí hướng vậy.
Nàng biết Vĩnh Phúc có ý với mình, mặc dù không ghét bỏ, thế nhưng cũng không có dễ dàng đồng ý. Thế nhưng những hành động vừa qua của Vĩnh Phúc đã cộng thêm không ít điểm trong lòng của nàng. Từ mức bèo nước gặp nhau chuyển thành bạn bè mới quen.
Người trò ta chuyện, Số 18 bình thản đối đáp, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm trà. Tình cảm đoàn đội càng thêm khắn khít.
Võ Hưng nhìn lên đồng hồ trên tay, thời gian đã trôi qua nửa tiếng, đến 8h hơn.
Vỗ tay hai cái thật lớn, tập trung sự chú ý của mọi người. Giọng trung niên trầm thấp của Võ Hưng lại vang lên.
- Chúng ta vào việc chính nào...
Nghe âm thanh của Võ Hưng, đến Tiếu Nam chăm chú nghe ba người trò chuyện cũng xốc lại tinh thần.
Không khí hợp suýt làm hắn quên mất nhiệm vụ hiên tại.
- Như mọi người đều biết, ủy thác lần này chính là tiến nhập phần rìa của sâm lâm. Tuy nói là phần rìa nhưng yêu thú cũng giao động từ cấp 3 đến cấp 4, tương đương với từ Kim Đan sơ kỳ đến Nguyên Anh Hậu kỳ.
- Nếu như chỉ là yêu thú cấp 4 bình thường thì không nhất thiết phải gọi ủy thác này, thế nhưng yêu thú lần này đối mặt là Hồng Hoả Xà. Mặt dù không săn theo bầy thế nhưng là tranh địa bàn có Hồng Thọ Trường thảo theo bầy, may thì có 1 con xui xẻo thì gặp một bâỳ tầm 4 con. Thế nên chúng ta chủ trương giết từng con một. Chiến lược sẽ nói sau.
- Chúng ta sẽ chia ra 3 nhóm, nhưng nói nhóm thì không đúng cho lắm, nhưng tôi vẫn sẽ gọi nó là một nhóm.
- Nhóm thứ nhất chính là nhóm hậu cần, tất nhiên là người có tu vi yếu nhất ở đây đảm nhiệm.
Tiếu Nam nghe vậy chân mày giật giật, nhưng hoàn toàn không phản bác. Phân gì làm đó Việc nhẹ lương cao ngu gì không làm.
- Hậu cần có nhiệm vụ thu thập và bảo quản vật phẩm nhiệm vụ. Chỉ có như thế, nhưng lại cần chuẩn xác rất cao.
- Nhóm thứ hai là nhóm tác chiến, bao gồm ta Tiểu Phúc và Số 18 cô... cô nương...
Nói đến đây Võ Hưng cảm thấy ngượng miệng, khác hẳn với giọng mang tính hiệu lệnh ban đầu.
- E hem... Sau này tôi gọi cô nương là Số 18, không dùng kính ngữ có được không.
- Được.
Số 18 như thấy được sự khó xử của Võ Hưng, thì cũng gật đầu đồng ý.
- Vậy Tôi, Tiểu Phúc và Số 18 sẽ đảm nhiệm tác chiến.
- Nhóm còn lại sẽ do Tiểu Quỳnh phụ tránh. Có trách nhiệm yểm hộ cho nhóm hậu cần, và yểm trợ cho nhóm tác chiến khi cần thiết.
Nói xong liền lấy ra hộp gỗ hình chữ nhật dài đưa cho Tiếu Nam rồi nói.
- Đây là hộp gỗ chuyên bảo quản linh dược. Sau khi thu linh dược thì bỏ vào trong hộp là được. Còn về cách hái Hồng Thọ Trường Thảo thì chính là không có cách nào khác. Chỉ cần thật nhanh cho vào trong hộp là được.
Tiếu Nam nhận lấy hộp gỗ dài. Mở hộp ra bên trong còn có 5 hộp nhỏ.
Không đợi Tiếu Nam thắc mắc, Võ Hưng đã lên tiếng.
- Mục tiêu ủy thác lần này là 5 nhánh Hồng Thọ Trường Thảo.
- Tôi đã chuẩn bị xe, chúng ta xuất phát thôi.
Nói xong liền rời khỏi ghế dẫn đoàn đi trước, cả nhóm nối đuôi theo sau. Tiếu Nam thì trên lưng vác hộp gỗ theo sau cùng.
...
Bên ngoài Sài Thành, trên tuyến đường Quốc Lộ A2 là đoạn đường nối liền giữa thành chính và trạm chốt kiểm soát ra vào của Sâm Lâm.
Đoạn đường này có tuổi đời còn lớn hơn lão tổ của các tông môn gia tộc nhỏ và vừa. Đường Quốc Lộ A2 được làm nên cách đây một vạn năm. Lần tu sửa gần đây nhất cũng là 55 năm trước. Làm ra từ Hắc diệu thạch và nhựa đường bitum biến thể.
Loại nhựa này cấu trúc tương đối tương tự với nhựa đường vạn năm trước. Chỉ có điều nó được làm nên từ một loại bitum biến thể qua quá trình linh hoá. Làm cho đường nhựa vô cùng bền bỉ qua thời gian. Trăm năm mới tu sửa một lần.
Nói đến Trạm chốt kiểm soát Sâm Lâm, đây là một đơn vị do chính phủ trải qua các cuộc đàm phán với cường giả yêu tộc và các tông môn rồi lập nên. Nhằm kiểm soát tu sĩ ra vào Sâm Lâm, thông qua các luật Săn bắt và Bình đẳng.
Luật Săn bắt và Bình Đẳng nói đến việc đối kháng giữa nhân tộc và yêu thú.
Thứ nhất, đến Sâm Lâm săn bắt yêu thú thì phải chuẩn bị tâm lý bị yêu thú săn lại.
Thứ hai, không được điều động Đế Cấp cường giả.
Thứ ba, không phá hủy thổ địa làm trái thiên luật.
Thứ tư, nhân tộc vào Sâm Lâm sinh tử tự chịu, yêu thú ra khỏi Sâm Lâm sinh tử tự chịu.
(Ý nói đến việc yêu thú chưa hoá hình chạy loạn bên ngoài, nếu có bị giết, bị bắt cũng không thể oán trách.)
Đây chính là bốn điều luật bình đẳng do cường giả nhân yêu dùng đạo tâm để thề, thiên địa làm chứng. Nếu có người làm trái sẽ do cường giả hai bên xử lý. Và đây cũng là bộ luật dành cho Sâm Lâm, cũng như tất cả địa bàn của yêu tộc, và không áp dụng cho Quốc gia khác.
Mặc dù yêu tộc và nhân tộc là hai bản chất khác nhau. Nhưng về mặt nhân tính, nhân tộc cũng không chàn ép yêu thú quá đáng như biến yêu thú thành công cụ thử luyện, hay các sự kiện đi săn, .v.v...
Sau khi xuất hiện linh khí, yêu thú cũng dần thích ứng với môi trường. Mặt dù yêu thú không có đan điền như con người thế nhưng lại tạo ra một phương pháp tu luyện khác. Chuyển hoá linh khí thành một dạng linh khí khác có tính hỗn loạn hơn. Nó gọi là yêu khí. Thủy tổ của yêu thú chính là Hạo Thiên Khuyển sinh ra ở Trung Hoa, Hoa Quốc.
Nó là một giống husky, do một thành viên của GOK nuôi dưỡng. Tiếp xúc lâu ngày với tu sĩ nên mới có thể sáng tạo ra cách biến đổi và hấp thụ yêu khí.
Yêu thú sau khi hấp thụ yêu khí, nhục thể sẽ dần luyện hoá trở nên cứng cáp hơn. Sau khi yêu thú đạt cấp 3 tức là Kim Đan của nhân loại, thì yêu khí dày đặc trong nội thể ngưng tụ thành đan, gọi là yêu đan.
Giai đoạn này bản thể yêu thú phát sinh biến hoá to lớn. Cơ thể phóng đại gấp mấy lần, linh trí cũng dần sinh ra. Cuối cấp độ ba yêu thú xãy ra thuế biến, âm thanh thiên đạo vang vọng khắp nơi, yêu cầu chúng lựa chọn độ kiếp.
Giai đoạn này tương tự với nhân tộc, muốn vào nguyên anh cần phải trải qua Tam đạo lôi kiếp, tu sĩ gọi nó là Phá Phàm kiếp. Sở dĩ gọi Phá Phàm vì sau khi vào Nguyên Anh tu sĩ mới chính thức bước vào con đường tu tiên, những cảnh giới trước đó chỉ được xem là phàm thai mà thôi.
Mặc dù không tính được cường độ của loại lôi kiếp này, thế nhưng cũng ước tính được nó ngang cấp với sấm sét bình thường của thiên địa.
(Gấp 22,7 vạn lần điện cao áp. 50triệu vôn)
Đấy là đối với nhân tộc.
Còn đối với yêu tộc thì khác. Nhân tộc đạt đến Kim đan đỉnh đỉnh, không cảm nghe được tiếng gọi của thiên đạo mà chỉ cản ứng được lúc nào thiên kiếp đến. Còn yêu tộc thì có. Chúng có quyền từ chối thiên kiếp.
Thế nhưng đây là một loại tạo hoá lớn dành riêng cho yêu thú. Vì sau khi độ thiên kiếp, yêu thú sẽ có khả năng hoá hình thiên bẩm. Có thể hoán đổi giữa cơ thể yêu thú và nhân loại.
Vì sao yêu thú phải hoá hình thành nhân loại?
Đây là một câu hỏi hay.
Cơ thể yêu thú không có đan điền vì vậy, linh lực sao khi vào nội thể sẽ không bảo toàn được. Ngay sau khi hấp thụ sẽ bị thất thoát ra ngoài cơ thể. Chính vì thế mà yêu thú ban đầu đi theo con đường luyện linh, luyện hoá linh khí thành yêu khí để cường hoá nội thể.
Yêu khí không có tính tuần hoàn như linh khí. Linh khí vào cơ thể yêu thú sẽ theo một vòng tuần hoàn mà chảy ra ngoài. Còn yêu khí lại khác, nó có tính hỗn loạn, vì thế yêu khí sẽ có một phần trôi ngược vào trong cơ thể. Cứ thế tích trữ càng nhiều càng nhiều yêu khí, khiến nó càng dày đặc rồi hoá yêu đan.
Còn về nhân hình, yêu thú sao khi hoá hình sẽ có hình thái nhân loại mà bản thân mong muốn, và cơ thể đó sẽ do thiên địa gọt nên. Chính vì thế mà giống đực thì có cơ thể cường tráng, mạnh mẽ, còn giống cái thì yêu mị, thướt tha câu hồn đoạt phách mọi nam nhân.
Trở thành nhân loại, yêu thú tu luyện nhanh hơn không chỉ mười lần so với bản thể, mà còn có linh trí cực cao, hoàn toàn không khác gì con người. Thế nhưng chỉ có vào trạng thái bản thể thì mới có thể phát huy toàn lực, cũng chính là trạng thái mạnh nhất của yêu thú.
Góc tác giả: Hoả Long Đế Vương. Chào mọi người...
Mọi người chào tui đi...
Tui câu chương đó mọi người, chán không.
Hihi