Cốc cốc cốc...
Trong một căn phòng tại trung tâm thành phố tiếng gõ cửa vang lên, bên trong căn phòng có một người, đã ngoài tuổi trung niên, râu tóc đã bạc hơn phân nửa. Ông ta đang hướng người ra cửa sổ, ánh nhìn xa xăm. Khí thế tỏa ra bàng bạc như thiên sơn.
Nghe được tiếng gõ cửa, ông gọi vào, giọng nói khàn khàn vang lên.
- Vào đi.
Người bên ngoài gõ cửa tiến vào. Đi thẳng một mạch vào phòng đặt xấp giấy tờ lên bàn làm việc ở giữa phòng, sau đó lên ghế sofa gần đó, nói:
- Đây là thông tin của những người đã xuất ngũ năm nay.
Người vừa vào mang một trung niên, mặc trên người bộ quân phục, trên vai là huy hiệu quân hàm 3 sao, hẳn là một thượng tướng.
- Thì ra là Trần Thượng Tướng.
Ông cụ quay lại, khuôn mặt nhăn nhún đánh môi lên cười thân thiện hiếu khách với Thượng Tướng.
Sau đó, đến cầm xấp giấy lên tay rồi nói tiếp.
- Năm nay nhiều hơn năm trước?
- Đúng là như vậy.
- Năm nay có một vài nhân tố thúc đẩy khá quan trọng. Ông xem tiếp đi.
Thượng tướng trả lời nghi vấn cho ông cụ với giọng đầy hứng thú.
Mỗi một tờ thông tin ông cụ chỉ đọc lướt qua. Sau vài phút thì ngừng lại ở tờ thông tin cuối cùng.
Ông cụ nhìn chằm chằm vào tờ giấy rồi hướng ánh mắt đến chổ thượng tướng đang đứng trước bể cá ở bên trái. Giọng nghi vấn hỏi:
- Ý của Trần thượng tướng là...
Thượng Tướng đánh lên nụ cười tà dị. Ông tiến đến ghế sofa, rót một ly trà rồi nói:
- Tờ giấy của ông đang cầm... Người đó có lẽ sẽ vào chổ của ông để biến cường. Tôi mong ông chiếu cố hắn một tí. Hắn sẽ là tương lai vinh dự của quốc gia.
Ông cụ một lần nữa nhìn vào tờ giấy rồi chìm vào suy tư.
Mà tờ giấy đó chính là Thông tin của Tiếu Nam.
...
...
Tại một nhà sách cổ, Tiếu Nam đang ở bên trong. Lật từng trang sách đọc, mà sách mà hắn đang đọc là Đại Việt sử ký.
Tiếu Nam sau khi cất đồ đạc đã vào nhà sách cổ ở phía đối diện với Chung cư mà hắn đang ở. Hắn muốn tìm hiểu chi tiết hơn về Thế giới hiện tại.
Tiếu Nam không biết kí ức của mình thuộc về khoảng thời gian nào, nhưng hắn cảm thấy chúng không khớp vào nhau. Nó không hiện đại và sầm uất như bây giờ.
Đại đa số các thông tin về Trái Đất hiện tại hắn đều đã biết khi ở trong quân đội.
Chỉ có "Tổ chức thần cấp" và "Luật của tu giả" là chưa được nhắc tới.
"Tổ chức thần cấp" nói trắng ra là một nhóm người, nhóm người này là những người đầu tiên biết đến linh khí, mà thế giới gọi đó là khí Cơ động là tập hợp mọi người trên thế giới, cùng nhau thực hiện ước mơ của họ tu luyện thành tiên.
Nhóm này hơn 1000 người Trung Quốc chiếm 30%, Việt Nam chiếm 40% còn lại nằm rải rác các quốc gia khác. Ở đây cũng có giải thích Trung Quốc là nơi bắt nguồn của loại huyền huyễn tu tiên này, mặt khác còn đông dân, nhưng... Một phần là chưa biết đến sự tồn tại của nhóm, và phần quan trọng nhóm này do người Việt Nam tạo ra, thành lập một nhóm kín trên Facebook.
Tên của nhóm là God Only Knows gọi tắt là GOK, đã tồn tại hơn 1 vạn năm. Những lần Facebook lâm vào khó khăn đều được các nước trên thế giới quyên góp giúp đở để duy trì mạng xã hội này, nhằm giữ cho nhóm này mãi tồn tại.
Những thành viên của nhóm gọi là God. Còn người thành lập gọi là God Masters.
GOK được thành lập để tất cả những người trong nhóm trao đổi kinh nghiệm tu luyện, qua từng ngày rồi tối ưu chúng. 1000 người với nhiều cách tu luyện khác nhau, cùng với các loại linh căn khác nhau. Người không có linh căn thì cũng mượn trợ linh khí hỗ trợ luyện thể.
Tu luyện có nhiều hướng khác nhau. Những người đi đúng hướng sẽ có tuổi thọ dài, người sai hướng thì đoản mệnh (ngắn), còn có truyền thuyết nói rằng khi vượt qua thiên mệnh, xông phá tất cả các cảnh giới tu luyện sẽ độ kiếp phi thăng tiên giới.
Đây là truyền thuyết có cả ở Việt Nam lẫn Trung Quốc. Bằng chứng là ở quá khứ từng có những trận sét dữ dộ rung chuyển cả trời đất xuất hiện trên những ngọn núi cao quanh năm tuyết phủ. Việt Nam xãy ra 2 lần còn Trung Quốc xảy ra 1 lần.
Đến nay GOK chỉ còn sót lại 3 thành viên đã xuất hiện ở 3 nơi trên thế giới Trung Quốc, Việt Nam, Mỹ. Nhưng đây cũng chỉ là dự đoán qua các lần dao động năng lượng xãy ra ở 3 quốc gia này. Họ còn xác định, ba người này có tu vi Luyện Hư trở lên. Nhưng nhận định này phải qua hơn ngàn năm, loài người đi vào con đường tu tiên mới phát hiện ra. Đến giờ họ chắc cũng đã Độ kiếp trở lên rồi. Dù sao thì kể từ đó đến giờ cũng đã hơn 8000 năm trôi qua.
Đọc đến đây Tiếu Nam nghĩ thầm, Hệ thống này có liên quan đế ông God Masters kia không. Vì God Masters cũng có nghĩa là Chủ Thần mà.
Có thêm manh mốt về sự tồn tại của hệ thống, hắn cảm thấy rất phấn khởi.
[...]
Tiếp theo là Luật của 'Tu giả'.
Điều 1: Bất kể ai, miễn là người tu đạo đều không được giết phàm nhân.
Điều 2: Mâu thuẫn của Tu giả được giải quyết ở nơi có kết giới mạnh để tránh xung kích của trận đấu làm hại người khác.
Điều 3: Tu đạo chia làm 2 nhóm: Nhóm 1 từ Hoá thần trở xuống, Nhóm 2 từ Luyện hư trở lên. Nhóm 2 không được xen vào mâu thuẫn của nhóm 1.
Điều 4: Mọi ảnh hưởng đến lục địa hay đại dương do các trận đấu, thuộc lãnh thổ của Quốc gia nào thì Quốc gia đó chịu tránh nhiệm phục hồi về nguyên trạng.
Điều 5: Mọi điều luật không áp dụng cho các không gian hay thứ nguyên khác.
Điều 6: Tất cả điều luật trên đều đã khắc vào thiên địa, do thiên địa quản lí, nếu làm trái sẽ dẫn lôi phạt xuống cá nhân hoặc quốc gia quy phạm.
Luật của Tu giả hay Thiên luật được đồn đại là do GOK tạo ra. Những điều luật này lập nên để giới hạn tu giả, và sự tác động của tu giả lên bề mặt Trái Đất.
Tiếu Nam vừa đọc vừa gật đầu tán thành các điều luật này. Nếu có nó thế giới sẽ loạn, chính quyền nhà nước sẽ mất chức năng. Nhưng mặt khác cũng giải toả tâm lí sẽ bị chèn ép bởi cường giả.
Vì lí do chính của tu luyện là truy cầu sức mạnh để bảo vệ bản thân gia đình, mà có điều luật này chúng sẽ hạn chế lấy thực lực của mình để ức hiếp kẻ yếu.
- Nhưng chắc điều đó sẽ không xãy ra ở các khu huấn luyện đâu nhỉ... haha
Tiếu Nam cười khổ... vừa nói vừa nhớ đến những ngày huấn luyện địa ngục ở khu quân sự, nó quả thực đáng sợ. Chỉ 1 năm từ luyện thể đột phá 2 đại cảnh giới đạt tới Chân khí sơ kỳ cảnh giới.
Nghĩ đến đây hắn nảy ra một câu hỏi trong đầu: "Tiên tu biến linh khí thành chân khí rồi nhờ chân khí nâng cao phản xạ, vậy mình đã qua Luyện tủy cảnh mà còn thêm cả linh khí bổ trợ vậy sẽ nghịch thiên cở nào" càng nghĩ càng hưng phấn.
Thời gian thoáng chút đã hơn 4h chiều đã đến giờ cơm, bụng Tiếu Nam đã sôi sùng sục. Đóng quyển sách lại, hắn đi đến kệ sách ở phía góc để cất.
Đến ngã rẽ, Tiếu Nam không tin vào mắt mình, hắn thấy một cái cột sách biết đi từ trong ngả rẽ đi ra.
- Cái g...
Gầm....
Tiếu Nam chưa kịp nói dứt câu, "Cái cột sách di động" đã tông thẳng vào hắn, khiến hắn mất thăng bằng nghiên về phía sau.
Hắn đã giữ được thăng bằng nhờ trụ một chân ở phía sau, nhưng không biết là thứ gì nặng trịch, ghì mạnh vào ngực hắn làm hắn ngả bịch xuống đất. Trước khi té, trong vô thức đã đưa thẳng một tay ra đở lấy vật phía trước tay còn lại bảo vệ lấy cặp mắt của mình. Đây hoàn toàn là phản xạ tự nhiên.
Tay còn lại đang che chắn mắt có một quyển sách che chắn tầm nhìn. Thuận tay hất nhẹ quyển sách sang một bên.
Xung quanh sách nằm ngã nghiên, tứ tung khắp nơi. Quay đầu lên hướng trần nhà, trước mặt hắn là một thiếu nữ. Hai thân thể dính chặt vào nhau chèn vào giữa có vài quyển sách. Khuôn mặt cả hai rất gần nhau trán chạm chán.
Lúc này cô gái mới bừng tỉnh mở mắt ra nhìn lấy người trước mặt. Chợt nhận ra thứ gì đó chèn ép lấy lồng ngực, mặt đỏ lên như quả gất. Giọng lí nhí nhỏ như con kiến nói:
- An...Anh... Anh có thể đi ra...ra chổ khác được không?
- Hả...?
- Cô đang ở phía trên mà, cô đứng lên thì tôi mới đứng lên được chứ...- Tiếu Nam buồn cười hỏi...
- Nhưn...nhưng tay...tay của anh...
Nghe cô gái ấy nhắc đến tay hắn vô ý thức bóp tay nhẹ một cái.
- ummm...
Âm thanh khiến cho mọi đàn ông tim đập nhanh, toàn bộ động cơ đề mở một lúc.
Lúc này Tiếu Nam mới ý thức được, ngực của 2 người ép chặt vào nhau, mà tay của hắn lại ở giữa.
Mặt Tiếu Nam cũng có chút đỏ lên, hoảng hốt rút mạnh tay ra khỏi nơi nghẹt thở đó.
- umm...
Có vẻ... rút hơi mạnh...
[...]
- A... xin lỗi... cô gái... cô không sao chứ...
Sau khi đở cô gái đứng dậy, hắn hỏi han cô gái.
Lúc này hắn mới có thời gian đánh giá cô gái này. Đầu tiên ngực cở C cup, mái ngã nâu dài óng, khuôn mặt hình quả trứng, cặp mắt to tròn, quả thật có chút giống người nhật, có lẻ là con lai, thân hình thon gọn, cao chừng 1m7 vẫn thấp hơn Tiếu Nam nửa cái đầu. Cô gái này còn nhỉnh hơn một chút so với cô y tá Hà Dĩ Thâm kia a.
- Không sao cái đầu anh, tôi ngã đau sắp chết rồi đây này.
- Hả? Đâu đến nổi thế chứ có tôi làm đệm thịt cho cô rồi mà.
Không ngờ... thật không ngờ, ban nãy còn e e thẹn thẹn. Bây giờ thì thật giống một con sư tử.
Cô gái nghe thấy thế, như nhớ lại cảnh trước đó thì lại đỏ cả mặt lên. Mặt thì đỏ như quả cà chua, cặp mắt cùng trán nhăn lại tỏ vẻ tức giận quả thật rất đáng yêu.
Cô gái đá vào chân Tiếu Nam một cái rồi hét lớn
- Tên lưu manh đáng ghét, rõ ràng anh đụng vào tôi còn chiếm.... chiếm tiện nghi của tôi. Bây giờ anh còn ý kiến gì nữa.
-Hả?
"Rõ ràng là cô không chú ý đụng vào tôi, bây giờ còn đổ thừa"- Tiếu Nam nghĩ.
Haizz...
Tiếu Nam thở dài ra một cái rồi nói.
- Nam nhân không chất vặt nữ nhân. Vậy bây giờ cô muốn gì.
- Hả?!? Bây giờ anh còn bảo tôi muốn gì... cứ như tôi là người sai ngay từ đầu vậy..
Tiếu Nam đưa tay lên gãi đầu rồi nói.
- Nữ nhân đúng là khó nói chuyện. Không muốn vậy tôi đi đây.
Nói xong hắn đi luôn không thèm ngoái đầu lại, một mạch đi thẳng ra khỏi cửa, quyển sách hắn mới đọc cũng để đó không dẹp luôn.
- Anh...
Một cục tức chặn lấy họng cô gái. Bị chiếm không ít tiện nghi, còn chưa xã xong hắn liền chạy.
- Đã thế hắn còn chưa nói tên cho mình biết.
Cô gái đưa tay lên ngực vẫn còn chút âm ỉ, hơi đau rồi đỏ mặt.
Góc tác giả: Hoả Long Đế Vương.
Đoạn miêu tả người ngôn từ còn hơn lủng củng :)), ae bỏ qua cũng được cứ nghĩ nhỏ đẹp là dk.
Phát chút phúc lợi cho main, 6 chương rồi không phát nó lên cơn cắn chết tui thì toi?
Xin mọi người hai giây, ấn like giúp mình nha.