Khu biệt thự Càn Long là một khu thượng lưu nằm ở rìa phía Đông Bắc thành phố. Cũng khá gần với Khu cao ốc Mặt Trời Mọc.
Khu Càn Long rất rộng, bao qanh một góc của Sài Thành. Tổng cộng có 81 toà Biệt Thự, được đặt theo thứ tự được định sẵn. Nếu Từ trên cao nhìn xuống sẽ nhìn ra bộ dáng Thiên Long há miệng ngậm ngọc.
Nó hình thành nên một trận pháp nhận diện, tìm kiếm và hình thành nên linh khí. Thế nên cho dù là phàm nhân ở đây thì cũng có thể sống hơn hai trăm tuổi.
Cũng vì lý do đó mà khu này được vô số tài phiệt săn đón. Mà đa phần giới nhà giàu cũng sống ở đây.
...
Trên đường chính BayMax băng băng mà đi, thỉnh thoảng còn gặp mấy chiếc khác đi ngang.
BayMax đi thẳng vào trong, xuyên qua mấy chục căn nhà mới dừng trước cổng một căn biệt thự. Căn này cũng không khác mấy so với những căn khác. Xem như 80 căn đều hoàn toàn giống nhau, chỉ có duy nhất một căn là ngọc rồng là lớn hơn.
Từ bên trong một phụ nữ trung niên mở cửa, BayMax cũng tiến vào trong.
- Đây là dì Vạn giúp việc của nhà em.
Một bên Tô Tình vui vẻ gới thiệu.
- Chào dì Vạn.
Tiếu Nam từ trong xe vẫy tay ra ngoài chào. Dì Vạn cũng vui vẻ đáp lại.
- Chúc cậu chủ có một ngày vui vẻ.
Tiếu Nam bất ngờ muốn hỏi gì đó nhưng xe lại tăng tốc vượt qua. Quay lại nhìn thì vành tay của Tô Tình đã đỏ mọng rồi. Tiếu Nam cười rồi cũng thôi.
BayMax rất nhanh liền đến cổng chính dừng lại. Hai người cũng ra khỏi xe.
Một người phụ nữ trẻ trung từ bên trong bước ra. Trên thân còn mặc lấy tạp dề màu trắng càng hiện lên vẻ thành phục, một khí chất thanh cao nhàn nhat tản ra, mặc dù bà không tính là đẹp nhưng cũng xem là nhất lưu rồi.
Người phụ nữ nhẹ nhàng bước đến vui vẻ nâng cánh tay phải của Tiếu Nam lên.
- Cô là Tô Thùy. Cảm ơn cháu đã đến đây chơi, mời cháu vào nhà ăn buổi sáng đạm bạc.
(Theo họ chồng)
- Cảm ơn cô, cô cũng đừng khách sáo với cháu.
Nhận được sự nhiệt tình của bà làm Tiếu Nam có hơi ngượng. Nghe vậy Tô Thùy liền cười khẽ.
- Khanh khách... Vậy cháu cũng đừng khách sáo nha, xem như ở nhà là được.
- Mật mật dẫn cậu ấy vào nhà đi, để mẹ làm tiếp buổi sáng cái đã.
- Dạ...
- Anh, mau đi theo em vào trong.
Hai người cũng không nắm tay nhau nữa, mà Tô Tình đi trước Tiếu Nam theo sau.
Đi vào cửa cánh là hành lang ngắn, hai bên là hai căn phòng. Hẳn là phòng tắm hoặc toilet. Cành tường còn có giá để giày.
Theo sự hướng dẫn của Tô Tình, Tiếu Nam cởi giày ra mang vào một đôi hài mang trong nhà.
Đi qua đoạn hành lang này chính là phòng khách, bên trái là nhà bếp nơi Tô Thùy hướng vào. Phía trước là phòng ngủ, và thang bộ kế bên. Tông màu chủ đạo là trắng xám.
Giữa phòng khách là bộ sofa, nơi đó còn có một bóng lưng của người đàn ông chạc tuổi trung niên. Tiếu Nam nhìn liền biết là ba của Tô Tình. Dù sao mẹ trẻ như thế thì ba cũng không quá già đâu.
Biết Tiếu Nam sẽ ngại nên Tô Tình liền kéo đến trước mặt ba mình chủ động giới thiệu cho hắn.
- Ba đây là anh Nam, bạn trai của con.
- Anh Nam đây là ba em, tên là Tô Vinh.
Biết Tô Tình không giới thiệu hết là chừa được cho mình bắt lời. Tiếu Nam cũng không làm giá, liền vui vẻ không xu nịnh chào hỏi.
- Cháu chào chú, cháu là Lạc Tiếu Nam, Tiếu trong vui vẻ, Nam trong nam nhân...
Tô Vinh quay sang nhìn làm Tiếu Nam câm như hến, ngượng ngùng không thôi. Khí chất thương nhân không sai lệch đi đâu được.
- Baaa....
Tô Tình kêu lên chữa nguy.
- Tiếu Nam, Cháu ngồi xuống đi, chú muốn hỏi cháu vài điều.
Tiếu Nam căng thẳng cũng giảm bớt, liền ngồi xuống đối diện, thẳng thắn đối mắt với Tô Vinh. Tô Tình cũng ngồi xuống kế bên hắn.
- Cháu có yêu Tô Tình hay không?
Tô Vinh đã biết mọi thứ, về con gái mình lẫn bạn trai của con bé, há miệng liền chất vấn.
Tiếu Nam đã có sẵn câu trả lời trong tâm, nghe vậy liền thành thật trả lời.
- Chú Vinh, cháu cũng không phải là con người hay nói dối nên cháu sẽ nói ra sự thật bên trong bản tâm của mình.
- Ngay từ ban đầu gặp mặt cháu không có tình cảm với Mật Mật mà chỉ là một chút thiện cảm sơ khai mà thôi.
- Nhưng sau cái buổi party hôm đó, cô ấy câu dẫn cháu. Làm cho cháu có cái nhìn khác về cô ấy. Một cô gái vẻ ngoài trong sáng, hiền lành nhưng bên trong lại bạo dạn, phóng khoáng, không sợ bất cứ thứ gì.
- Tình cảm cháu dành cho cô ấy không phải là yêu, chỉ tính là thích thú, yêu thích mà thôi. Nhưng cô ấy yêu cháu thì, bọn cháu sẽ bồi dưỡng dần, cũng giống như hôm đó là đi xem mắt vậy. Cháu tin rằng cháu sẽ yêu Mật Mật mà thôi.
- Và một điều đặc biệt rằng trái tim của cháu có nhiều vách ngăn nên một người là quá nhỏ để sống hạnh phúc bên trong đó.
Tô Tình vừa nghe khuôn mặt vừa biến đổi muôn hình vạn trạng, thế nhưng cũng không trách cứ hắn. Đây chỉ là khởi đầu cho một tình yêu ngọt ngào ở phía sau mà thôi.
Tô Vinh đã rõ đáp án của Tiếu Nam, trong lòng thở dài. Ông chỉ khẳng định Tiếu Nam không lừa tình con gái của ông là được.
- Tương lai hai đứa tự định đoạt đi. Ba không quan tâm...
- Waa... Ba là tốt nhất...
...
- Em vô giúp mẹ đây, anh ở lại trò chuyện với ba đi nha.
Tô Tình nháy mắt với Tiếu Nam một cái rồi phắng vào trong bếp. Dù sao cũng là lần đầu gặp mặt, cũng là lần đầu đến nhà ba mẹ vợ. Tiếu Nam cũng không tránh khỏi căng thẳng.
- Chú Vinh, vậy chuyện con gái chú sống cùng cháu, có được thông qua hay không?
- Dù sao cũng phải bồi dưỡng tình cảm, cứ dọn vào sống chung đi. Thỉnh thoảng cho nó về thăm mẹ nó là được.
Tô Vinh không quan tâm nói.
- Tiếu Nam, chú nói cho cháu biết, thế giới tu tiên chú biết, nó là một con đường đầy gai và xác chết, chú cũng không muốn nó dấn thân vào con đường này, cứ ngoan ngoãn ở trúc cơ giống như ta là được. Nhưng nó kiên quyết như vậy cũng là do cháu, ta chỉ hi vọng cháu bảo vệ nó thật tốt, đừng phụ nó là được. Chú không muốn nhìn nó chạy về nhà khóc than đâu.
- Chú quả là một người cha tốt...
- Chú cứ yên tâm, mọi thứ trên đời này không gì cháu không gánh được. Mặc dù bấy giờ cháu tu vi thấp nhưng rất nhanh thôi, chú sẽ thấy cháu quân lâm thiên hạ, đánh thủng thiên địa.
Tô Vinh cười, cười rất vui vẻ, vươn người lên vỗ vai hắn.
- Chí cao là tốt, chí cao là tốt, haha.
Thế là hai người tình như phụ tử, trò chuyện rất vui vẻ, nào là kể lại cảnh tượng mất nết của Tô Tình nào là kể lại lần tuyển sinh hôm qua, hay cố sự hắn từng trải qua. Tô Vinh cũng bắt đầu kể lại Tô Tình lúc nhỏ nghịch ra sao, lại nói về bao nhiêu chuyện xấu hổ của nàng. Hai người thân càng thêm thân, cười đùa vui vẻ.
...
Rất nhanh bữa sáng liền đưa ra, cháu trắng ăn kèm dưa muối, và bánh bao hấp.
- Hai chú cháu trò chuyện gì vui thế...
Tô Thùy hiếu kỳ hỏi, bà từ trong bếp đã nghe thấy tiếng cười của ông. Nhìn thấy hai chú cháu thân thuộc trò chuyện vui vẻ như vậy thì biết chuyện đã thành.
- Không có gì, chỉ là một chút cố sự nhỏ mà thôi.
- Được rồi không hỏi nữa, bữa sáng đạm bạt con rể đừng chê nha, nếu cảm thấy ngon thì ăn nhiều vào đừng ngại.
- Vâng...
Bữa sáng đạm bạt dần trôi qua, mặt dù có hơi đơn giản nhưng dưa muối rất vừa miệng, bánh bao hấp cũng rất ngon.
Tô Tình thì mặt đỏ từ đầu buổi tới cuối buổi, ai bão mẹ nàng một tiếng con rể, hái tiếng là con rể kêu vô cùng thuận miệng làm nàng ngượng muốn chết.
Thế là buổi ra mắt ba mẹ vợ thành công tốt đẹp. Mẹ vợ thân thiện hiếu khách, Ba vợ thì dễ kết thân, cũng rất vui vẻ khi nhắc đến đứa con gái của mình.
Cũng không tiện ở lâu, hai người chắc hẳn còn có việc ở công ty nên hắn cũng xin về, sẵn tiện dắt theo đứa con gái duy nhất của hai người về nhà.
- Con gái nhớ chú ý sức khoẻ nha. Nhớ ăn uống đầy đủ đó..
- Mẹ con sẽ thường xuyên về nhà mà, có phải đi luôn đâu...
- Con bé này... Con rể nhờ con chăm sóc nó nha...
- Con biết rồi mẹ vợ...
Một hồi khắch sáo, lưu luyến, Tiếu Nam cũng rời đi trên con BayMax của Tô Tình.
- Anh Nam ba làm sao anh làm thân được với ba em vậy, ông ấy cộc tính lắm á.
- Cũng không biết nữa, bổng dưng ông ấy cười phá lên rồi kể về chuyện lúc nhỏ em.
Tô Tình giật mình, mặt đỏ đến mang tai.
Phốc...
- Haha... Tiếu Nam cười phá lên như được mùa.
Tiếu Nam càng cười nàng càng ngượng, toàn thân run run.
- Không cho cười...
- Haha...
- Anh Nam xấu tính, không cho cười...
- Haha...
- Đồ ngốc...
...
Hai người ngồi BayMax về phòng thuê của Tiếu Nam.
Tô Tình vừa vào phòng liền bị hai cô gái lôi kéo, chính là Joe và Mị Nhi.
Ba người phụ nữ hợp nhau thành cái chợ chính là nói giờ khắc này, nào là giới thiệu bản thân, kể lại chuyện xảy ra hôm nay nói mãi không hết.
Tiếu Nam nằm trên giường ngồi nghe ba cô gái nói chuyện. Thế nhưng vì tối qua hắn ngủ không đủ giấc vì vậy liền thiếp đi lúc nào không hay.
Không biết qua bao lâu, Tiếu Nam mơ màng mở mắt xung quanh là một không gian hoàn toàn khác biệt.
Nhìn sang xung quanh liền Tiếu Nam liền rõ, nhưng lại cảm giác có chút kỳ lạ.
- Tại sao mình lại vào không gian Thánh Nữ Cung rồi, không phải mình đang nằm trên giường hay sao.
Tiếu Nam đang nằm trên nền đá vô lực, hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của cơ thể, ngay cả một ngón tay cũng không cử động được. Hắn cứ nắm đó, không biết bao lâu.
Bổng dưng hắn cảm nhận được thứ gì đó trườn trên người mình. Ngước đầu lên thì thấy hai đầu xà đang du đãng trên người hắn.
- Cmn Thanh Xà Bạch Xà?
Như hắn dự kiến, hai đầu xà bắt đầu ảo hoá nhân dạng, hình thành nên hai cổ ngọc thể trắng nõn. Nhan sắc tiên thiên, mắt phượng mày ngài, đôi môi đỏ ướt át vô cùng dụ hoặc.
Ực...
Tiếu Nam nuốt một ngụm nước bọt. Hai nàng quả thực quá đẹp, không thể diễn tả thành lời được nữa rồi.
Góc tác giả: Hoả Long Đế Vương.
Xin mọi người hai giây, ấn like giúp mình nha.