Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Đại Việt Đế Vương

Chương 2: Lịch sử của Đại Cồ Việt




Chương 2: Lịch sử của Đại Cồ Việt

Thấy thị nữ lui xuống, Vĩnh Sinh lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng: “Đại hoàng tử, nhị hoàng tử và tứ hoàng tử đều có hành động mới rồi, nhị hoàng tử đã khởi hành đến Cao Bắc kêu gọi lòng dân và quan lại, còn tứ hoàng tử đã bắt đầu tiến hành dự án kênh đê ở tỉnh Thanh Chí hòng lấy danh tiếng và thu hút sự ủng hộ”

Vĩnh Sinh lại tiếp tục nói: “Cạnh tranh chức vị thiên tử ngày càng gay gắt, đại hoàng tử ngài có cần thuộc hạ phái người đi p·há h·oại chuyện của hai hoàng tử không”

Nghe Vĩnh Sinh nói Hoàng Phong nghĩ thầm: vậy mà không phải cha truyền con trưởng nối ngôi.

Mặc dù nghe không hiểu nhưng đại khái cũng hiểu được tình hình là nhị hoàng tử và tứ hoàng tử đang tranh thủ chiếm lòng dân.

Hắn nghĩ một lúc rồi nhìn về phía Vĩnh Sinh nói: “không cần, tạm thời không nên đánh rắn động cỏ”

Hắn phẩy phẩy tay ra hiệu ngươi có thể đi được rồi, sau đó hắn bước nhanh về phía ngoài phủ, Vĩnh Sinh thấy vậy cũng không nói nhiều liền chạy theo sau Hoàng Phong.

Thấy Vĩnh Sinh không đi mà theo sau mình, Hoàng Phong cũng không để ý nữa mà đi dạo trong hoàng cung. Hoàng Phong đi đến đâu tất cả hạ nhân và quan lại trong cung đều hành lễ với hắn khiến hắn không ngừng cảm thán.

Đi một lúc lâu từ viện này qua viện khác bản thân hắn cũng cảm thấy chán, thật sự quá rộng nha đi mãi không hết. Hắn sực nhớ tới một chuyện liền quay đầu lại ra lệnh cho Vĩnh Sinh: “dẫn ta tới thư phòng hoàng cung”



Dưới một tiếng “Vâng, đại hoàng tử” Vĩnh Sinh dẫn Hoàng Phong đến thư phòng của hoàng cung.

Thư phòng rất rộng lớn, chia thành 3 tầng, chỉ có vương tôn quý tộc quan lại mới được vào nên khi hắn bước vào thư phòng Vĩnh Sinh cũng chỉ có thể chờ ở ngoài.

Thư phòng rất yên lặng, khắp nơi đều là sách được sắp xếp gọn gàng trên những kệ sách, nhìn sơ qua số sách ở tầng 1 cũng trên một nghìn cuốn rồi huống chi còn có tầng 2 và tầng 3.

Hắn đi một lượt quanh tầng 1 rồi chọn lấy 1 cuốn sách, sau đó tìm bừa một chỗ để ngồi.

Kỳ lạ thay, bây giờ là giữa tháng 7 ngoài trời rất nóng nhưng bên trong thư phòng lại rất mát như có một thứ gì đó luôn làm mát thư phòng vậy.

Có điều kiện ngoại cảnh tốt như vậy càng giúp hắn tập trung đọc sách hơn. Hắn đọc hết cuốn này đến cuốn khác không quan tâm đến thời gian đang trôi qua, đến tận khi bụng hắn kêu nên hắn mới thoát khỏi trạng thái kỳ diệu này.

Lúc này hắn mới để ý đến thời gian trời đã xế chiều, hắn đứng dậy định đi nhưng lại nhìn về phía đống sách mà hắn đã đọc, một tập sách tầm hơn mười cuốn chồng lên nhau để bên cạnh. Hắn nhìn đống sách sau đó suy nghĩ một hồi rồi quyết định bê đống sách đó cất về chỗ cũ.

Sau khi sắp xếp lại đống sách hắn rời khỏi thư phòng nhìn xung quanh dường như đang tìm người, chỉ thấy một nam tử trông khá tuấn tú vận áo dài đen đang ôm thanh kiếm ngồi dưới thạch đá trước cửa thư phòng.



Hắn tiến lại gần vỗ nhẹ vào vai nam tử nói: “về thôi” rồi chắp tay đằng sau dẫn đầu đi trước tiến về phủ của mình, Vĩnh Sinh thấy vậy vội chạy theo phía sau Hoàng Phong.

Trên đường về phủ cả hai đều im lặng không nói gì, bầu không khí lúc này càng trở nên vi diệu hơn. Đi được một lúc, Hoàng Phong nhẹ nói âm thanh không to cũng không nhỏ vừa đủ để người bên cạnh nghe được: “Có đói không”

Nghe Hoàng Phong nói vậy Vĩnh Sinh quay sang nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc nhưng cũng trả lời rất nhanh: “Có”.

“Vậy thì tý ở lại chỗ ta ăn đi” Hoàng Phong nói

“Vâng”

Hai người một trắng một đen đi về phủ, suốt cả chặng đường không ai nói gì. Về đến phủ Hoàng Phong nhìn thấy thị nữ lúc sáng mang thau nước cho hắn đang đứng trước cửa, hắn nhếch miệng cười cười đi đến.

Thấy Hoàng Phong về thị nữ vội vã tiến lên hành lễ với Hoàng Phong: “Điện hạ ngài về rồi”. Hoàng Phong phẩy tay lên biểu thị không cần hành lễ, thị nữ cũng hiểu ý lập tức đứng lên. Nữ tử định nói gì đó nhưng bị Hoàng Phong ngắt lời: “Ta ăn trong phủ, chuẩn bị cho ta 2 suất mang vào phủ” nói xong hắn mang theo Vĩnh Sinh vào phủ đầu cũng không nhìn lại.

Thấy vậy thị nữ cũng không dám nói nhiều chỉ hành lễ rồi đi chuẩn bị bữa tối.



Về đến phòng hắn chỉ phân phó cho Vĩnh Sinh chuẩn bị bàn ăn rồi một mình ngồi xuống ghế.

Nhìn ngoài thì thấy hắn trầm tư suy nghĩ gì nhưng trong đầu hắn lúc này đang sắp xếp lại thông tin mà hôm nay hắn tìm được.

Nơi hắn ở là Đại Cồ Việt, tỉnh hành chính ở đây chia thành 6 tỉnh và 1 đế đô lần lượt là Hưng Phú, Đông Triều nằm ở phía đông bắc, Cao Bắc, Hoà Thiên và Hoàng Sơn nằm ở phía tây bắc và cuối cùng là Thanh Chí nằm ở phía nam, còn đế đô Đại Cồ Việt là Hoa Lư nằm ở chính giữa đất nước đứng giữa các vùng tây bắc, đông bắc và phía nam.

Đại Cồ Việt được lập nên bởi Lê Thượng Vũ đế danh là Lê Hoàng sau khi tiêu diệt và soán ngôi nhà Đinh là Đinh Thái Tổ của tiền triều.

Sau khi lập quốc, khí vận thay đổi, thiên hạ đại loạn, yêu ma nổi loạn, thổ phỉ khắp nơi,thập tứ nghĩa quân cũng từ đó mà nổi dậy cùng với dư đảng của tiền triều đang không ngừng luyện binh chờ một ngày quay lại đế đô. Trong nước là vậy ngoài nước cũng không kém khi khắp nơi đều nhòm ngó Đại Cồ Việt, phía nam thì có Vương Quốc Chăm Pa đối thủ lâu đời của dân tộc, phía tây thì có vương quốc khmer một kẻ thù đã luôn mong muốn thôn tính vùng đất này từ bao đời nay, phía bắc thì có Thiên Triều Tống Quốc và Vương Quốc Đại Lý 2 quốc gia này cũng âm mưu cũng ko kém cạnh gì khi 1 bên đối thủ truyền kiếp của dân tộc luôn muốn đồng hoá dân ta, bên khác thì nhân lúc người khác gặp khó khăn liền tiến đến gây khó dễ để chiếm chút lợi ích.

Tình hình lúc đó thật sự éo le khi thù trong giặc ngoài, đồng thời phải đối đầu với cả 2 bảo vệ nền độc lập. Trước tình thế này Lê Hoàng đành phải thực hiện chính sách giả phục với Đại Tống để giảm bớt áp lực từ bên ngoài, Tống Thiên Tổ hoàng đế của thiên triều lúc này đang có ý định t·ấn c·ông Đại Lý để chấm dứt c·hiến t·ranh trăm năm nên đã chấp thuận sự thuần phục của Lê Hoàng nhằm lúc t·ấn c·ông Đại Lý có thể thêm một con đường t·ấn c·ông thẳng lên đế đô của họ. Được sự ủng hộ của Đại Tống, Lê Hoàng cũng không kiêng nể gì mà mạnh tay đàn áp nghĩa quân và dư đảng tiền triều. Để có thể thuận lợi giải quyết thù trong mà không bị bên thứ 3 can thiệp, Lê Hoàng đã không ngừng gửi sứ giả đến nước để cải thiện quan hệ và lấy danh nghĩa được sự bảo hộ của Đại Tống để đe dọa, điều này thực sự làm Tống Thiên Tổ bất mãn nhưng vì chuẩn bị cho c·hiến t·ranh với Đại Lý, Tống Thiên Tổ cũng chỉ im lặng không nói gì. Thấy Lê Hoàng lấy danh nghĩa Đại Tống đe doạ bọn hắn mà Đại Tống không thể hiện thái độ gì, các nước phía nam cũng ngầm hiểu cho rằng tính xác thực của việc này là thật nên đã ký hiệp định không can thiệp vào c·hiến t·ranh Đại Cồ Việt.

Đến lúc này Lê Hoàng có thể thẳng tay trừ khử dư đảng và phản quân. Chưa tới 2 năm Lê Hoàng đã tiêu diệt toàn bộ phản quân và dư đảng tiền triều, thù trong cũng từ đây mà chấm dứt.

——————————————————————

Đã xong

Vẫn câu nói cũ đây chỉ là thế giới tưởng tượng mọi nhân vật, sự kiện trong đây đều là hư cấu không liên quan đến thế giới hiện thực.

Đây là tác phẩm đầu tay của mình nếu có sai sót gì mong mọi người chỉ bảo cho!!!!