Trường Lạc nhận được lời đề nghị từ nam chính Cao Trường Cung, cô vốn còn định mở miệng chửi tên này! Nhưng đột nhiên nhớ đến nhiệm vụ. Vừa khéo cô đang muốn tên đầu gỗ nào đó ghen tuông, lợi dụng Cao Trường Cung cũng không phải ý kiến tồi.
Cô làm ra vẻ mặt như thật sự suy nghĩ nghiêm túc một chút, xong liền cong môi nhếch miệng cười đầy kiều mị mà tự nhiên nói với người kia.
" Được thôi. Có điều, làm bạn trai của tôi cũng không phải ai cũng có thể làm đâu. Còn phải xem xét thái độ của
anh nua ".
Cao Trường Cung vừa nghe cô đồng ý, vốn còn tự nghĩ cô gái này vậy mà lại như vậy nhận lời, liệu có phải là đã mưu tính từ trước muốn làm cho anh ta chú ý tới. Nhưng sau đó nghe cô nói những lời phía sau mới thực sự khiến cho anh ta phải nhìn nhận lại mà tự nói một cầu trong lòng.
Cô gái này còn thú vị hơn anh ta tưởng!
"Ồ! Cô nói đi! Là phải có thái độ gì, mới có thể khiến cho đại tiểu thư cô chấp nhận tôi làm bạn trai? ".
Cao Trường Cung hơi đẩy ghế đứng dậy, còn ghé sát vào tai cô mà nói với giọng trầm thấp, khóe môi còn hơi nhếch lên thể hiện sự hứng thú của bản thân.
Trường Lạc thấy anh ta lại gần sát người mình như vậy thì khẽ nhăn mày khó chịu. Cô rất không thích bất cứ tên đàn ông nào tiếp xúc gần mình, trừ duy nhất người đó là ngoại lệ.
Dù có chút khó chịu nhưng cô vẫn cao giọng thể hiện sự tự tin mà nói.
" Bạn trai của tôi phải chu cấp đủ cho tôi thẻ đen, thẻ tín dụng, đủ để tôi tiêu sài trong thời gian quen nhau ".
Tuy nguyên chủ là đại tiểu thư thiên kim nhà họ Khương giàu có nhưng ông Khương ba của nguyên chủ ngày thường nào có quan tâm đến mấy khoản tiền tiêu sinh hoạt của con cái. Toàn bộ đều là do bà mẹ kế của nguyên chủ nắm giữ. Mà bà ta vốn dĩ đã ghét đứa con ghẻ này, nào có muốn đưa thẻ tín dụng hay một đồng tiền tiêu vặt nào cho cô đầu chứ.
Mang danh là thiên kim nhà giàu nhưng Khương Tuyết mọi lần đều là dùng tiền mình tự kiếm được từ bên ngoài làm thêm để tiêu. Hoàn toàn không động đến một tờ tiền nào của nhà họ Khương. Chuyện này bị Trường Lạc phát hiện cũng là vì cô hôm trước mới nhận được cuộc gọi từ chủ của một quán cà phê gần trường học.
Trường Lạc nghĩ nghĩ, dù gì cũng đã lợi dụng tên này, chi bằng từ hắn kiếm chút tiền bạc. Dù gì cũng không thể để bản thân chịu thua thiệt được.
Hệ thống ở trong không gian không nhịn được nhìn hành vi " bất nhân" của kí chủ nhà nó mà phải cất tiếng lên án.
(Kí chủ của tôi, cô vô lương tâm quá rồi đấy! Đã lợi dụng nam chính thì chớ. Còn biến hắn thành cây ATM cho mình nữa! Chậc! Chậc! Không hiểu làm sao Lê Hạo Thành vẫn có thể yêu con người cô cho được! ].
Hệ thống nó vừa nói vừa nói khoáy cô khiến cho Trường Lạc không phục mà phải ngay lập tức xù lông phản bác.
"Ta nói mi nghe này, ta đây là không tính lợi dụng gì Cao Trường Cung đâu. Đây là hắn tự đưa ra yêu cầu ta làm bạn gái chứ ta có ép buộc gì hắn. Vả lại ta chấp nhận làm bạn gái hắn cũng rất thiệt nha! ".
Hệ thống là muốn nói, cô thiệt chỗ nào, nói ta nghe xem nào? Nhưng lời nói ra lại sợ kí chủ nhà nó dọa vặt trụi mất bộ lông quý của nó. Thế là 009 quyết định lặn ngủm. Nó bây giờ phải offline thôi. Lỡ miệng một cái là bị cho ăn hành ngay chứ chẳng đùa!
Cao Trường Cung thấy được nét mặt giượng cười trên khuôn mặt cô. Hắn liền nhìn ra ngay cô gái này vốn không hề thích mình, chỉ là không biết đồng ý làm bạn gái hắn là còn có mục đích gì khác? Hẳn không tin cô chỉ là vì tiền của hắn mới đồng ý.
Tuy trong lòng đã đinh ninh là như vậy nhưng ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra tươi cười, ôn nhu khẽ nói.
" Được thôi. Nếu bạn gái đã nói như vậy thì tôi sao có thể từ chối chứ! ".
Cao Trường Cung vừa mỉm cười vừa đặt hai tay lên hai vai cô muốn tỏ ra thân thiết, lại bị cô phũ phàng hất tay ra.
Cao Trường Cung nhìn vẻ mặt rõ ràng là chán ghét hẳn, hần lại càng có hứng thú muốn biết ló do để cô gái kiêu ngạo này đồng ý làm bạn gái hẳn.
Lúc chiều sau khi tan học, Dương Tiêu đỗ xe ở gần chỗ cổng trường đã bước xuống xe đứng dựa lưng vào xe mà chờ đợi cô ra.
Trong lúc anh đứng đợi tư thế đều rất hoàn mỹ mà tỏa ra hào quang sáng chói giữa vô số nam sinh khác ở đây khiến cho các nữ sinh đi qua chỗ anh không ngừng hò hét mà bàn tán nhan sắc trời phú của anh.
Dương Tiêu đã thành công làm cho đám nữ sinh trong trường u mê không lối thoát.
Bỗng nhiên có một đám nữ sinh đi lướt qua anh, bọn họ còn nói chuyện liên quan đến cái tên Khương Tuyết khiến cho anh không tự chủ được tự nhiên muốn dỏng tai mà nghe.
" Các người nói xem, hôm nay có phải là nam thần và Khương Tuyết đó đang hẹn hò với nhau không? ".
Một cô gái khác liền chen miệng vào nói.
"Đúng mà! Tin chính xác 100%. Tôi ngồi cạnh bọn họ lúc đó nhất nên nghe rõ lắm ".
Dương Tiêu vẫn còn muốn lắng tai nghe thêm nhưng đám nữ sinh đó lại không nói gì nữa. Không hiểu vì sao hắn có chút không vui. Dù không rõ nam thần trong lời bọn họ nói là ai nhưng lại có liên quan đến người con gái kia. Kì thực khiến cho hần cảm thấy khó chịu.
Dương Tiêu lúc này ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn tới trong trường, ánh mắt với khả năng đặc biệt của anh quét qua một lượt xem xét tìm ra thân ảnh quen thuộc của cô.
Bống chốc " hỏa nhãn kim tinh" của anh dừng lại trên người một cô gái có vẻ ngoài tươi sáng, trong trẻo, khí chất xuất thần xinh đẹp tựa minh tinh mà đi ra. Anh rất nhanh liền có thể nhận ra đó là cô.
Chỉ có điều ngay khi cô vừa bước tới trước mặt anh, anh còn định lên tiếng lại bị một người khác cắt ngang lời.
" Sao hôm nay lại ra muộn....".
" Bạn gái nhỏ! Tôi chở em về nhé! ".
Cao Trường Cung từ phía sau lưng Trường Lạc bước ra, hiên ngang đứng ở đó mà nhìn sang cô thản nhiên nói.
Dương Tiêu vừa nhìn thấy anh ta thì có vẻ tỏ ra không vui. Trong đầu bắt đầu nảy lên những câu hỏi. Tên này là tên nào? Rồi lại máy móc những thông tin trong đầu mình, anh mới nhớ ra tên này chính là cái tên hay qua lại với
Khương Linh đây mà. Làm sao giờ hắn lại tỏ ra thân thiết với Khương Tuyết như vậy?
Trường Lạc nhìn cái vẻ mặt ngơ ngơ khựng lại tại chỗ của Dương Tiêu thì thầm nghĩ xem ra bản thân không chọn sai cách. Cô thật muốn nhìn xem cái nét mặt lúc ghen của một người ngoài hành tinh là như thế nào? Thể là làm ra bộ dáng giống như không quan tâm Dương Tiêu, quay mặt ra nói khẽ với Cao Trường Cung.
" Ừm...để tôi xem! Bây giờ tôi lại có vệ sĩ tới đón rồi! E là không thể cùng anh về chung được ".
Cao Trường Cung thấy cô từ chối mình thì cũng không quá ngạc nhiên.
Lúc này anh ta mới liếc khẽ sang chỗ Dương Tiêu mà nhìn một cái. Thấy Dương Tiêu cũng dùng ánh mắt khó chịu, nhíu mày nhìn mình thì cười nhạt.
Lại quay sang xoa nhẹ đầu tóc cô, làm ra bộ dạng cưng chiều mà nâng giọng nói.
" Vậy cũng được! Về cẩn thận! ".
Nói rồi anh ta liền nhấc chân xoay người rời đi mà lên xe của nhà mình.
Trường Lạc tuy bị anh ta sờ đầu có chút bực bội không vui, nhưng quay ra nhìn cái nét mặt hậm hực tối sầm lại của ai kia thì lại vui vẻ hưởng thụ. Thể là cô vờ như không nhận ra biểu tình khác lạ của Dương Tiêu, cứ thế leo lên xe mà nói.
"Về nhà thôi! Vệ sĩ của tôi!". Lúc quay đầu sang nhìn Dương Tiêu đứng ngoài cửa xe, khóe miệng cô còn hơi nhếch lên giống như càng muốn chọc tức hắn vậy.
Dương Tiêu sau đó cũng vòng qua xe mà ngồi lên vị trí ghế lái khởi động xe chở cô về.
Cả chặng đường Trường Lạc cẩn thận quan sát nét mặt của Dương Tiêu. Thấy anh lúc thì chau mày lại, lúc thì sa sầm cả mặt mày, hai chữ khó chịu viết hết lên mặt.
Cô vừa buồn cười vừa chỉ biết ở bên trong lắc đầu than thở.
" Haizz, Dương Tiêu à! Cái thiết lập người ngoài hành tinh này của anh cũng khó che giấu cảm xúc quá đó! Rõ ràng là đang bực bội khó chịu đây mà! ".
Trường Lạc hí hửng liền nghĩ ra trò vui, cô quay sang từ từ dí sát mặt vào người anh mà làm ra bộ dạng ngây thơ, tươi cười hỏi.
" Anh làm sao vậy? Sao từ lúc nãy đến giờ tôi cứ có cảm giác như là anh đang không vui nha! ".
Dương Tiêu bị cô hỏi tới, xét lại cảm xúc liền tự cảm thấy bản thân đúng là đang không vui. Không nghĩ ngợi gì mà mở miệng hỏi thẳng cô.
" Cô với cái tên Cao Trường Cung đó là như nào? ".
Hệ thống: Đến rồi, đến rồi! Nam nhân của kí chủ nó bắt đầu biết mùi vị ghen rồi!!