Tối đền, Trường Lạc ngồi ở trong phòng riêng lại đột nhiên nhìn ra bên ngoài cửa phòng, nhìn xuống dưới nhà có một chiếc xe Mercedes trắng đậu ở trước cửa biệt thự. Cô thấp thoáng thấy bóng dáng đôi nam nữ đang đứng cùng một chỗ.
Nhìn vào hành động thì có vẻ như bọn họ đang có cãi vã gì đó.
Khương Linh giống như đang cố níu kéo Cao Trường
Cung, đưa tay ra bắt lấy tay anh ta nhưng lại bị anh ta hất văng ra ngay sau đó. Trường Lạc thầm nghĩ hắn là giữa nam nữ chính lại xảy ra mâu thuẫn gì rồi.
Trong vô số các câu chuyện tiểu thuyết không thiếu những cảnh như thế này. Để góp phần tăng thêm thử thách, khó khăn cho cặp đôi nam nữ chính.
Trường Lạc cũng không có rảnh nhìn bọn họ cãi nhau.
Cô kéo rèm lại, đi vào phòng tắm tắm rửa cái đã.
Lúc xuống phòng bếp ăn cơm, cô còn chưa có đi được vào tới bàn ăn đã nghe thấy tiếng chửi xối xả của ông
Khương vọng ra.
" Mày còn dám vác mặt xuống đây à! Mày rốt cuộc muốn làm cái gì mới không gây chuyện với Linh Linh nữa đây hả? ".
Trường Lạc hờ hững nhìn lướt qua một lượt ba người đang ngồi chỗ bàn ăn đều đang trừng mắt nhìn mình đầy ý ghét bỏ. Ngay khi cô còn chả hiểu chuyện quái gì đang xảy ra lại thấy Khương Linh quay ra thút thít, dáng điệu tỏ ra ủy khuất như người bị hại đáng thương trừng mắt nhìn cô.
"Chị! Chị phải khiến cho em và anh Trường Cung chia tay chị mới hài lòng sao! Em biết chị cũng thích anh
Trường Cung, nhưng không thể vì thế mà đi nói xấu em với anh ấy! Để anh ấy nghĩ không tốt về em như vậy! ".
Trường Lạc ba dấu hỏi chấm ở trong đầu. Ủa gì vậy? Cô thì liên quan c.h.ó gì đến việc cô ta và Cao Trường Cung cãi nhau. Này là muốn vu oan giá họa cho cô à? Xin lỗi nhưng mà cô ghét nhất là loại người hất gáo nước bẩn lên người khác. Còn đặc biệt là loại bạch liên hoa như này nữa.
Được thôi! Nếu Khương Linh đã thích chơi chiêu bạch liên hoa vậy thì cô liền chơi cùng cô ta. Để xem cô ta hay là cô xứng với cái giải oscar này hơn.
Trường Lạc bắt đầu nhập tâm, bật chế độ diễn xuất của bản thân lên một tầm cao hơn cả Khương Linh kia. Cô bắt đầu nghẹn giọng, rưng rưng nước mắt mà nói sụt sịt.
"Em gái...em nói cái gì vậy? Chị...chị chỉ gặp qua Cao Trường Cung có một lần, làm sao có cơ hội tiếp xúc với anh ta mà nói xấu em...Hơn nữa, chị cũng không thích
Cao Trường Cung...Chị cũng.. đã có người mình thích rồi!”
Cả nhà thấy Trường Lạc hành xử như vậy thì ai nấy đều mang một vẻ mặt kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm miệng mà cứng đơ mặt ra tại chô.
Khương Linh trông thấy Trường Lạc phản bác lại mình, còn bày ra dáng vé như cô ta mới là người sai vậy!
Thoáng chốc sắc mặt Khương Linh liền trở nên khó coi, nhíu mày nhìn về chỗ Trường Lạc.
Rõ ràng là lúc trước cô ta từng lén vào phòng Khương
Tuyết khi cô không có ở nhà. Lại vô tình phát hiện ra ảnh của Cao Trường Cung kẹp ở trong quyển sách của
Khương Tuyết.
Từ đó cô ta liền đoán Khương Tuyết cũng thích Cao
Trường Cung. Sao bây giờ có thể chối bỏ như vậy được chứ! Cô ta càng nghĩ càng không tin vào những gì mà
Trường Lạc nói. Cứ cảm thấy sai sai ở đâu đó.
Ông Khương đứng một chỗ không khỏi bàng hoàng, kinh ngạc. Đờ ra một lúc ông ta mới kịp định thần lại mà thái độ cũng giảm đi vài phần tức giận. Thay vào đó là tò mò hắng giọng hỏi Trường Lạc.
" Có thật không? Con nói...con không thích Cao Trường Cung? Vậy người con thích là ai? Nếu được, là gia đình có gia giáo thì ba sẽ sắp xếp cho ".
Ngay từ đầu ông Khương đã có ý định kết thông gia với nhà họ Cao danh gia vọng tộc. Ông cũng rất mừng khi biết con gái thứ hai Khương Linh đang qua lại với con trai nhà họ Cao là cái cậu Cao Trường Cung đó. Nếu có thể dựa vào sự giúp sức từ nhà họ Cao vậy thì nhà họ
Khương còn có thế tiến xa hơn nữa trong thương trường.
Khương Linh lại là một đứa con gái dịu dàng, hiểu chuyện cho nên càng hợp với thiếu gia nhà họ Cao kia hơn.
Mọi chuyện tưởng chừng như thuận lợi ông lại nghe được Khương Linh nói Khương Tuyết phá đám, làm rạn nứt quan hệ giữa Khương Linh và thiếu gia nhà họ Cao.
Bảo ông ta không tức giận sao được.
Nhưng giờ lại nghe được từ miệng Trường Lạc nói không có ý tranh giành Cao Trường Cung với Khương Linh thì ông có vẻ an tâm hơn nhiều. Tuy Khương Tuyết lớn lên xinh đẹp, nhưng tính khí lại không tốt, ông chỉ sợ sẽ gây ra chuyện. Nếu nó chịu an phận, ông còn có thể tìm một mối tốt gả đi.
Vừa rồi lại nhìn thấy cô dáng vẻ ủy khuất, vô tội nói nức nở, ở trong lòng ông Khương cũng cảm thấy có chút áy náy, lời nói cũng dịu đi không ít. Cách xưng hô cũng trở nên thân thiết hơn.
Trường Lạc ngẩng đầu, đôi mắt hàm chứa những giọt nước long lanh khẽ giọng trả lời.
"Người này... tạm thời con chưa có tỏ tình nữa. Đợi sau khi con tỏ tình thành công liền nói cho ba biết "
Ông Khương trong lòng chợt nhận ra mình từ trước tới nay đã quá nghiêm khắc, vô tâm với đứa con gái lớn này. Đối với câu trả lời của cô cũng ậm ừ mà cho qua.
"Ừ ừ! Nếu sau này cậu ta đồng ý thì phải dẫn về đây cho ba gặp đấy ".
"Tất nhiên rồi ba!". Trường Lạc mỉm cười khẽ trả lời.
Mẹ Khương Linh đứng ở bên cạnh thấy chồng mình có vẻ đã hồi tâm chuyển ý muốn đối tốt với đứa con gái kia thì không khỏi nhăn mặt khó chịu, cũng chỉ biết nghiến răng nghiến lợi tức không nói được lời nào.
Dương Tiêu vốn là có nhà riêng. Nhưng vào lúc tối lại nhận được cuộc điện thoại từ ông Khương gọi hắn tới biệt thự có chuyện muốn giao cho hắn. Thế nhưng hắn lại vào đúng lúc nhà này om sòm như có chuyện...
Hắn đứng ở ngoài cửa nghe được hết toàn bộ những lời mà người bên trong nói. Cũng nghe được những lời mà cô vừa mới nói.
Cô nói cô đã có người mình thích, còn đợi cơ hội tỏ tình người đó... Không hiểu sao hắn lại cảm thấy có hơi thất vọng! Là buồn vì cô đã có người trong lòng sao? Hay là nói, hắn đã có tình cảm đặc biệt với đại tiểu thư Khương gia này!