Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 38: Thanh mai trúc mã là ma cà rồng (2)




Trường Lạc tiếp thu cốt truyện, liền biết cô hiện tại đang học cùng lớp với nữ chính Đường Tình Uyển. Còn nam chính Ngô Gia Bảo thì được xếp ở một lớp khác.

Trong lúc đang rơi vào suy nghĩ miên man, một bạn nữ sinh ngồi ở bàn phía sau lưng cô liền đặt tay lên vai cô mà than vãn.

" Thanh Thanh à, cậu có thấy chán không? Mình chán đến sắp xỉu ra rồi nè! Tại sao con người phải học cái môn vật lí này thế không biết! Thật là muốn tra tấn người ta! ".

Nữ sinh vừa lên tiếng tên Liễu Thu.Thời điểm Diệp Thanh Thanh dùng tài năng thiên bẩm để được hiệu trưởng của trường mời vào đây học, lúc mới vào lớp chính là không quen ai, cô bạn Liễu Thu này lại rất cởi mở hào phóng mà giúp đỡ. Cũng coi như người bạn tốt của nguyên chủ.

Cũng là sau này, bởi vì chơi thân với nữ chính Đường Tình Uyển mà tình bạn giữa Diệp Thanh Thanh và Liễu Thu dần trở nên xa cách.

Thực ra ở trong cốt truyện, Liễu Thu bởi vì nhìn ra được Đường Tình Uyển kia không có thực sự tốt như vẻ bề ngoài. Lại vô tình nghe được nữ chính nói xấu sau lưng

Diệp Thanh Thanh, mới tốt bụng đi nói lại với nguyên chủ, còn kêu nguyên chủ đừng nên chơi cùng Đường Tình Uyển.

Kết quả, nguyên chủ không chịu tin, cứ nhất mực nghĩ Đường Tình Uyển là người bạn tốt, đơn thuần lại lương thiện. Đâm ra trách móc Liễu Thu.

Sau đó Liễu Thu cũng mặc kệ, không có quan tâm nữa. Cũng từ đó hai người họ cạch mặt nhau. Về sau Liễu Thu cũng ra nước ngoài du học, không có quay về nước

nữa

Trường Lạc ở trong đầu thầm thở dài lắc đầu ngao ngán. Là nên nói nguyên chủ này quá ngây thơ hay là ngốc nghếch đây. Ở bên cạnh có một người bạn tốt như

Liễu Thu, lại không biết trân trọng. Còn nghĩ nữ chính là người tốt. Tốt ở chỗ nào?

Trường Lạc gạt suy nghĩ sang một bên, hơi quay đầu khẽ mỉm cười rạng rỡ trả lời Liễu Thu.

Trường Lạc ở trong đầu thầm thở dài lắc đầu ngao ngán. Là nên nói nguyên chủ này quá ngây thơ hay là ngốc nghếch đây. Ở bên cạnh có một người bạn tốt như

Liễu Thu, lại không biết trân trọng. Còn nghĩ nữ chính là người tốt. Tốt ở chỗ nào?

Trường Lạc gạt suy nghĩ sang một bên, hơi quay đầu khẽ mỉm cười rạng rỡ trả lời Liễu Thu.

"Bộ môn này bắt buộc mà! Nhưng mà nếu như cậu thấy chán...Mình có cách này ".

Khi Liễu Thu còn chưa kịp hiểu ý định của Trường Lạc là gì, chỉ thấy cô bạn bàn trước khẽ nháy mắt một cái, sau đó liền từ từ đứng dậy.

Trường Lạc nói rất nhỏ, thì thầm chỉ hai người mới có thể nghe thấy.

" Cậu làm theo mình, nằm ườn ra bàn, ôm bụng đi. Nhớ, hơi nhăn mặt cho mình ".

Tuy Liễu Thu không biết Trường Lạc định làm gì, nhưng cô cũng tin mà làm theo lời Trường Lạc.

Trường Lạc thấy mọi thứ đã ổn, liền quay ngoắt lại giơ tay cao nói vọng lên với người đang đứng trên bục giảng.



" Thưa thầy, bạn Liễu Thu bị đau bụng, em xin phép đưa bạn ấy xuống phòng y tế ạ! ".

Nghe thấy giọng nói trong trẻo của nữ sinh cất lên. Ngay lập tức cả lớp theo bản năng đều đem ánh mắt chú ý đến phía này.

Mà thầy giáo dạy môn vật lí trong trường này vốn là người khó tính. Chỉ cần đang lúc giảng bài hăng say mà có người khác chen ngang vào thì xác định cả năm đều bị thầy ấy ghim vào sổ.

Học sinh trong lớp đưa mắt nhìn chằm chằm về phía bạn nữ sinh mới chuyển tới có vẻ ngoài xinh đẹp, hút mắt này. Ai nấy đều dùng ánh mắt cảm thông nhìn về phía Trường Lạc.

Trong đầu bọn họ chính là nghĩ Diệp Thanh Thanh này dáng vẻ xinh đẹp, khả ái như vậy, có lẽ là mới chuyển đến nên không biết quy tắc ở đây. Giờ phút này học sinh mới xem ra lại sắp đắc tội với thầy dạy môn lí này rồi.

Quả nhiên, vừa nghe được Trường Lạc mở miệng trình bày, thầy vật lí không hề quan tâm lí do, nghiêm mặt cau mày mà to tiếng.

"Em...cái em này! Tôi không hiểu tại sao bây giờ học sinh các em lại có thể nghĩ ra đủ loại lí do như vậy! Thật là không muốn học thì nói thẳng, tôi không ép. Muốn nghỉ thì nghỉ hẳn đi! Đừng đến học môn của tôi nữa! ".

Liễu Thu đang nằm nghiêng mặt cũng bắt đầu rén ngang, tái mặt lo sợ. Trong lòng không ngừng gào thét. Đây là cách mà cậu nói đó sao Thanh Thanh?

Tưởng chừng là Trường Lạc sẽ chịu thua nhưng không. Cô chỉ nở một nụ cười nhạt, chỉ vào Liễu Thanh mà bắt đầu bật chế độ diễn xuất. Giọng nói có chút bất đắc dĩ.

" Thầy ơi, kì thực em cũng không muốn bỏ tiết ngang giữa chừng như vậy. Nhưng mà...bạn Liễu Thu từ nhỏ đã có bệnh về đường ruột. Thỉnh thoảng bệnh cũ tái phát, nếu không điều trị kịp có thể dẫn đến nghiêm trọng. Đến lúc đó, thầy cũng không muốn bị đồn là có học sinh xảy ra chuyện trong tiết của mình đâu nhỉ? ".

Thầy vật lí thấy Trường Lạc ánh mắt tha thiết nhưng cái nụ cười kia cứ như là đang dọa dẫm vậy. Bất giác, không hiểu kiểu gì mấy mươi năm vào nghề, lần đầu ông ta có cảm giác sợ hãi một con nhóc là học trò của mình. Có phải hay không ông ta gặp ảo giác.

Nghĩ đến lời Trường Lạc nói quả thực không sai. Thầy vật lí liền giãn mặt mày, phất phất tay nói nhẹ.

"Được rồi. Đi đi ".

Cứ thế, Trường Lạc khóe môi khẽ nhếch lên hài lòng mà đem Liễu Thu còn đang ngây ngốc đỡ ra khỏi lớp.

Cả lớp lúc này ai nấy cũng nhìn nhau đầy khó hiểu. Đây lại là trường hợp gì thế này! Lần đầu tiên bọn họ thấy thầy vật lí chịu lép vế trước học sinh, đã vậy còn là học sinh mới nữa chứ!

Trong chốc lát ai nấy đều ở trong lòng thán phục bạn học mới kia. Quả nhiên có điểm lợi hại.

Bọn họ đã sớm nghe nói Diệp Thanh Thanh này nhờ vào thực lực đã khiến cho hiệu trưởng phải đích thân mời vào trường. Xem ra lời đồn không hề sai.

Liễu Thanh tận cho tới lúc ra đến sân trường, cô vẫn không thể tin được lần đầu tiên mình có thể trốn tiết môn vật lí, đã thế lại còn là kiểu trốn tiết công khai như này.

Nhất thời bản thân quá đỗi kích động, nói không nên lời.

" Ôi má ơi! Tôi có tin được không đây! Lão thầy hay càm ràm đó vậy mà lại chịu thua trước lí lẽ của cậu! Lợi hại! ". Vừa nói, Liễu Thu vừa đưa ngón cái ra làm thành dấu like cho cô bạn thân.

Trường Lạc thấy cô bạn Liễu Thu này đáng yêu như vậy thì khẽ bật cười thành tiếng. Kéo tay Liễu Thu vừa đi vừa nói.



"Đi thôi! Mất công trốn ra đây phải tìm chỗ nào đó để chơi cho khuây khỏa chứ! ".

"Ừm ". Liễu Thu vui vẻ gật đầu.

Hai người tranh thủ đi lượn quanh sân trường vài vòng, còn vào nhà ăn mua rất nhiều đồ ăn vặt. Liễu Thu thậm chí còn rủ Trường Lạc đi ngắm mấy nam sinh đẹp trai khóa trên tập thể dục.

Trường Lạc cũng phải bó tay đỡ trán bất lực với Liễu Thu ở điểm này. Giờ phút này cô mới chợt phát hiện ra Liễu Thu có cặp mắt rất sáng, đặc biệt sáng lấp lánh khi thấy trai. Chính xác là một cô nàng mê trai từ trong trứng.

Hai người lén lút đứng ở hàng rào bên ngoài nhìn trộm mấy nam sinh đang tập thể hình ở trong sân thể chất. Trường Lạc ngó trước ngó sau, chỉ sợ bị người ta phát hiện. Lúc đó thật sự không biết nên giải thích như nào. Chẳng lẽ còn đi thú nhận hai người trốn tiết ra tận đây tia trai sao?

Vừa đúng lúc ánh mắt cô trong một giây xẹt qua bức tường ngăn cách trường với bên ngoài ở đằng xa, liền phát hiện có một nam sinh đang nhảy tường vào trong.

Dáng vẻ rất khả nghi, nhưng đặc biệt hơn là cái thần thái ung dung, bình thản, hiên ngang nhảy từ tường bao xuống.

Trường Lạc loáng thoáng nhìn từ xa, có cảm giác nam sinh này có một gương mặt rất đẹp trai. Là kiểu vừa lạnh lùng, lại tà mị, mang cho người ta cảm giác thần bí.

Dưới ánh nắng mặt trời chói rọi, gương mặt điển trai của người đàn ông hiện rõ sườn mặt hoàn mỹ không góc chết. Mái tóc dài đen óng có hơi xoăn nhẹ kiểu phương

Tây rũ xuống cặp mắt đào hoa, sắc sảo.Trong một cái liếc mắt Trường Lạc liền thấy người đàn ông kia lộ ra hai cái răng nanh nhọn hoắt trước cửa miệng, điều này khiến cho cô có chút ngạc nhiên.

Mới đầu cô còn tưởng trời nắng quá nên khiến cho cô hoa mắt. Nhưng không, cô dụi dụi mắt mấy lần vẫn là hai cái răng nanh dài nhọn. Mà cái thứ này thì làm gì có ở trên người loài người chứ! Chính xác là ma cà rồng.

Người đàn ông nhìn ngó xung quanh, thấy không có ai liền lấy từ trong túi áo ra một bịch túi màu đỏ, sau đó đưa lên mũi ngửi ngửi vài phát, liền trực tiếp hút cạn túi chất lỏng đó.

Sau khi uống xong thì hai cái răng nanh cũng tự động thu lại. Người đàn ông vừa đinh sải bước rời đi, bỗng chốc tầm mắt liền chú ý đến có người từ đằng xa đang nhìn mình. Ánh mắt sắc bén ngay lập tức nhìn lại chỗ Trường Lạc đang đứng. Hai người bốn mắt nhìn nhau ở khoảng cách xa.

Đúng lúc này, hệ thống từ trong không gian cũng lên tiếng thông báo cho cô.

(Kí chủ, đối tượng công lược đã xuất hiện. Phản diện Doãn Đình Phong đang ở trước mắt, thỉnh cô hành động chiếm lấy hảo cảm của hắn ].

Thanh âm hệ thống vừa dứt, Trường Lạc liền thấy không gian xung quanh mình bỗng chốc thời gian như bị ngưng đọng lại. Cô khẽ quay sang nhìn đến Liễu Thanh vẻ mặt hớn hở đang giơ tay phải lên lại như một bức tượng mà đứng yên tại chỗ.

Bản thân lại quay đầu nhìn ra phía sau sân tập, mọi người trong đó cũng đã đứng yên không nhúc nhích. Chuyện này là sao? Thật sự là phép ngưng đọng thời gian?

Ngay khi cô còn đang thắc mắc, nghi hoặc ở trong đầu. Lúc quay lại liền bị giật mình khi thấy gương mặt người đàn ông quyến rũ khi nãy thoáng chốc đã xuất hiện ngay trước mặt mình.

Cô không nhịn được sửng sốt la lên một tiếng.

"A!".

Doãn Đình Phong thấy cô phản ứng bất ngờ như vậy, chỉ khẽ nhếch môi cười nhạt, thanh âm trầm thấp vang lên bên tai cô.

" Thanh Thanh, lâu rồi không gặp. Em bỏ nhà đi hơi lâu rồi đấy! ".