Lý Ái Ninh tỏ vẻ áy náy, lại tự cho rằng bản thân đã thành công tạo ra mâu thuẫn giữa Phương Lan Nhi và Trần Gia Khương. Cô ta mang theo nét mặt khó xử rời đi. Nhưng ra đến bên ngoài thì chính là mỉm cười đầy thỏa mãn. Cô ta không tin sau những lời nói đó, Phương Lan Nhi còn có thể cùng Trần Gia Khương coi như không có chuyện gì xảy ra.
Trường Lạc ngồi bình thản một góc trong quán cafe. Ánh mắt điềm nhiên, lãnh đạm đem ly latte bản thân vừa mới gọi lên nhấp một ngụm rồi lại đặt xuống. Khuôn mặt lạnh lùng hoàn toàn khác với dáng vẻ lo lắng bất an vừa nãy đối diện với Lý Ái Ninh.
Chỉ thấy cô khẽ nhếch mép nở nụ cười khinh miệt.
" Ha! Muốn chọc cho tôi giận sao? Cô còn non và xanh lắm ".
[ Kí chủ, cô thật bình tĩnh! ].
Hệ thống ở trong không gian nhìn kí chủ nhà mình đối phó với trà xanh mà còn có thể bình bình lặng lặng đến như vậy. Thật đáng nể nha! Xem ra vẫn là nó chọn đúng kí chủ rồi!
" Chuyện. Ta mà lại ". Trường Lạc lại bắt đầu cất giọng tự luyến.
...
Buổi tối ngày hôm đó, Lý Ái Ninh hiện tại chính là đang ở trong một khách sạn lớn. Lại còn là trong tình trạng say xỉn đến quên cà đường đi lối về.
Chính là cô ta bây giờ trông như này đều là do bản thân tự tạo ra.
Cô ta đã tự tìm đến khách sạn này đặt sẵn phòng, còn cố tình kêu phục vụ gọi cho mình hai chai rượu vang.
Chính là sau đó liền uống hết một chai, để bản thân hai gò má ửng đỏ mới trông thực say xỉn như vậy.
Cô ta tuy vậy thôi nhưng lại có tửu lượng khá tốt. Dù uống say đến long trời lở đất như vậy nhưng vẫn còn giữ được đầu óc tỉnh táo.
Lý Ái Ninh lấy điện thoại ra gọi cho một người.
" Alo, Gia Khương! Em...em mệt quá! Em khó chịu nữa...Anh có thể, đến gặp em một chút được không? Chỉ một chút thôi! ".
Cô ta có bẻ giọng thật ngọt sớt để lôi kéo người ở đầu dây bên kia đến với mình.
Trần Gia Khương bên này tuy là muốn giữ khoảng cách với cô bạn này nhưng thấy vẫn là không thể bỏ mặc bạn bè. Nghe thấy giọng Lý Ái Ninh còn như đang say rượu, thế là anh ta vẫn không đành lòng mà hỏi lại.
" Vậy...em đang ở đâu? ".
Lý Ái Ninh nghe được giọng nói trầm thấp ở đầu dây bên kia vang lên, khóe miệng hơi hếch lên. Cất giọng mềm yếu nói. " Ở khách sạn XXY, phòng 103 ".
Trần Gia Khương lái xe đi đến khách sạn, tìm đến phòng của Lý Ái Ninh mà gõ cửa.
Cánh cửa mở ra, đập vào mắt anh ta chính là hình ảnh cô gái đang mặc một chiếc váy ngủ trắng hai dây mỏng dính. Cả người mềm nhũn như vô lực mà đứng không vững.
Lý Ái Ninh vịn một tay vào tay cầm cửa phòng, cả khuôn mặt đỏ ửng nhìn người đàn ông trước mặt mà mơ màng gọi tên.
" Gia...Gia Khương! Anh tới rồi. Em rất...rất nhớ anh! ".
Nói rồi, còn không để Trần Gia Khương kịp phản ứng, cô ta đã vòng hai tay tới thắt lưng anh ta mà ôm, nửa khuôn mặt dán chặt vào lồng ngực của anh ta.
Trần Gia Khương rơi vào thế bị động có hơi bất ngờ, lại thấy bản thân vẫn còn đang đứng ở bên ngoài. Để tránh có người nhìn thấy, anh ta đem người phụ nữ trong lòng tiến vào trong phòng, tiện tay đóng chặt cửa lại.
Anh ta từ từ gỡ tay đang ôm lấy mình ra, để mặt Lý Ái Ninh đối diện với mặt của mình, giọng nói có vài phần nghiêm túc.
" Ái Ninh, giữa anh và em, chúng ta...vẫn chỉ nên dừng ở mức bạn bè thôi. Bây giờ người anh sắp lấy là Lan Nhi ".
Lý Ái Ninh nhìn anh ta thành thật nói rõ ràng rành mạch với mình. Chính là đang muốn phân rõ ranh giới với cô ta sao? Không bao giờ! Cô ta không bao giờ cho phép chuyện đó xảy ra.
Cô ta nhất định phải có được Trần Gia Khương! Dù cho có dùng mọi loại thủ đoạn gì đi chăng nữa.
" Gia Khương. Anh thực sự...không có chút tình cảm gì với em sao? Chẳng lẽ khoảng thời gian
em ở bên anh không chứng minh được gì sao? ".
Lý Ái Ninh đê mê lại mang theo ánh mắt đau lòng buồn bã nhìn thẳng vào mắt Trần Gia Khương. Kì thực chiêu này của cô ta rất hữu dụng, thực sự khiến cho trong lòng Trần Gia Khương sinh ra cảm giác áy náy.
" Ái Ninh...Người anh yêu là Lan Nhi..anh... ".
Không để anh ta nói hết câu, Lý Ái Ninh liền đặt ngón tay chỏ lên trên khóe môi Trần Gia Khương, khuôn mặt đáng thương, ủy khuất mà đọng nước.
" Gia Khương! Em biết...nhưng mà, em vẫn không quên được anh! Em...em rất thích anh! Gia Khương, anh không thể...không thể nhìn lại em sao! ".
Nói rồi, cô ta liền cầm bàn tay to khỏe của Trần Gia Khương từ từ chậm rãi đặt lên trên khuôn mặt của mình. Để anh ta được cảm nhận độ nóng bừng trên khuôn mặt này.
Lý Ái Ninh từ từ tiến sát đến gương mặt người đàn ông, đặt lên đó một nụ hôn hờ hững.
Trần Gia Khương cũng không biết tại sao lại không từ chối cái hôn này, ngược lại còn tiếp nhận nó.
Trong khi nam nữ chính đang show ân ái thì ở bên này, cùng lúc Trường Lạc cũng nhận được tin nhắn do Lý Ái Ninh gửi tới.
Nội dung tin nhắn chính là hẹn gặp cô ở phòng 103 khách sạn kia.
Trường Lạc nhìn tin nhắn trên điện thoại, lại nhìn vào màn hình do hệ thống cung cấp, thấy cảnh hai người kia chuẩn bị làm tới, cô liền đứng bật dậy, nhếch mép cười một cái mới nói.
" Đi thôi! Lý Ái Ninh đã muốn mời cô bạn thân là tôi tới xem cảnh này, thân là vị hôn thê của Trần Gia Khương, có phải là tôi nên có một màn bắt gian đặc sắc không nhỉ? ".
Hệ thống nghe được câu nói của cô, còn ủng hộ mà hăm hăm cổ vũ.
[ Được đó kí chủ! Cô mau, mau đi bắt gian đôi gian phu dâm phụ đó thôi! ].
Nghe được hệ thống nó còn vui hơn cả cô, Trường Lạc không khỏi cảm thấy buồn cười.
" Hệ thống, từ bao giờ ngươi nói được mấy câu thành ngữ rất hợp hoàn cảnh vậy. Đã nói đúng, lại còn nói to ".
Hệ thống hiếm khi được kí chủ nóng tính nhà mình khen ngợi vài câu, dáng vẻ ngại ngùng cười trừ. [ Haha! Kí chủ quá khen! ].
Trường Lạc nhờ hệ thống đẩy nhanh tốc độ cho người lái xe, thoáng chốc cô liền đến được cái khách sạn kia kịp lúc.
Trần Gia Khương không biết ma xui quỷ khiến thế nào, giờ phút này lại cùng người con gái khác làm chuyện nam nữ thân mật.
Anh ta từ từ hôn xuống từng nơi từng vị trí trên cơ thể nuột nà trắng mịn của người phụ nữ phía bên dưới. Người phụ nữ cũng rất biết hưởng thụ, vẻ mặt đê mê đầy dâm loạn để cho người đàn ông tùy ý làm loạn trên người mình.
Lý Ái Ninh ưỡn ngực, gập người mà dùng móng tay của mình cào bấu tấm lưng trần của nam nhân. Miệng còn mềm mại, nũng nịu phát ra âm thanh êm tai.
" Gia Khương! Em...em rất hạnh phúc! ".
Trần Gia Khương và cả Lý Ái Ninh đều đang rất tỉnh táo. Bọn họ trong đầu đều biết rõ bản thân đang làm cái loại chuyện gì.
Mặc dù Trần Gia Khương làm chuyện này chính là đang phản bội vị hôn thê. Nhưng trong tâm tưởng của anh ta thì trước sau anh ta cũng sẽ lấy Phương Lan Nhi. Còn về Lý Ái Ninh, không thể phủ nhận rằng anh ta có chút động lòng với người con gái này.
Trong một suy nghĩ tăm tối thậm chí anh ta còn nghĩ rằng để cho Lý Ái Ninh trở thành tình nhân ở bên cạnh mình cũng không tệ.
Nhìn cơ thể xinh đẹp bên dưới thân mình, Trần Gia Khương càng thêm động tình hơn.
Đúng lúc này, khi bọn họ sắp lên đỉnh, cao trào của cuộc tình một đêm này thì đột nhiên bên ngoài lại phát ra tiếng cạch của cửa phòng.
Một người phụ nữ bước vào bên trong, nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng sinh động của đôi nam nữ.
Còn có thể là ai ngoài Trường Lạc cô chứ.
Hệ thống nó còn phải nói đùa trêu chọc.
[ Kí chủ, cô thật biết cách phá cuộc vui của người ta. Còn vào đúng lúc bọn họ sắp đạt tới đỉnh điểm nữa chứ! ] Hệ thống hớn ha hớn hở xem trò vui.
Trường Lạc không để ý lời nói của nó, cô bắt đầu bật chế độ diễn xuất của mình.
Nhìn thấy hai người thân nhất, một người là bạn thân tốt nhất, một người là vị hôn phu thanh mai trúc mã, bây giờ lại đang cặp kè làm ra loại chuyện xấu hổ này, nếu là ai thì cũng đều sẽ kích động mà thôi.
Trường Lạc vẻ mặt thẫn thờ, sững sờ cả người đứng chết lặng tại chỗ. Ánh mắt mở to như không tin vào mắt mình. Hai hàng nước như thủy mặc lóng lánh chảy xuống hai bên gò má.
Cô xúc động nghẹn ngào cất tiếng.
" Gia Khương! Ái Ninh!...Hai người...đang làm trò gì vậy? ".