Hệ Thống Cho Ta Làm Học Sinh Tiểu Học!

Chương 9




Phạm Nhạc nhìn theo hai người, sau đó quay lưng. Cô nghĩ cô sẽ nắm địa hình quanh đây một chút trước khi về.

- Nhỏ nhắn cũng thật khổ. Đoạn đường rõ ràng rất ngắn, nhưng đi mãi cũng không tới!

Phạm Nhạc lơ đãng, vừa đi vừa nhìn quanh.

[Mở nhiệm vụ bắt buộc thứ 2: Sống sót. Thời gian: chưa xác định. Trừng phạt: tử vong. Phần thưởng: vé triệu hồi nhân vật.]

Phạm Nhạc dừng bước. Cô lắc Mộ Mộ trong tay.

- Mộ Mộ, ngươi mới nói gì thế?

[Cảnh báo ký chủ, có nguy hiểm.]

- Hả?

Phạm Nhạc chưa kịp hiểu liền nghe có tiếng xé gió. Ít nhất phản xạ không kém của cô cũng chưa mất, lập tức xác định phương hướng và né tránh. Nhưng chung quy vẫn là cơ thể trẻ con yếu ớt, không nhanh nhẹn lắm. Cũng vì thế nên cô bị đánh văng ra xa một bên.

Phạm Nhạc ngẩng đầu nhìn, thấy phía trước mặt mình là một người con trai, ước chừng hơn 20 tuổi. Người này mặc đồ đen dễ hoạt động, trông khá trầm. Hắn có đôi mắt đen sâu sắc. Mặc dù khuôn mặt rất đẹp trai, nhưng lại trông rất đáng sợ. Hắn đeo trên cổ một chiếc nhẫn bạc, tai xỏ khuyên, tay cầm theo một con dao bạc. Nhìn người này Phạm Nhạc thấy có chút quen. Nhưng cô có thể đảm bảo Tiêu Phạm Nhạc hay Lâm Phạm Nhạc đều chưa gặp qua người này.

Người kia nhếch mép cười, quay qua nhìn Phạm Nhạc.

[Ký chủ đang mất máu. HP đang giảm]

Phạm Nhạc giật mình. Lúc này mới nhận ra là mình có một cái vết cắt dài dưới chân. Nhìn qua, vết thương này chỉ là ngoài da, có điều máu chảy lại hơi nhiều. Với người bình thường thì một vết thương thế này có vẻ sẽ không sao, chứ với người mắc hội chứng máu không đông thì mệt thật. Nhất là khi đây là một cô nhóc 10 tuổi thể chất kém...

- Mộ Mộ, sử dụng máu dự trữ. - Phạm Nhạc dứt khoát.

[Đang sự dụng. HP tạm ngừng giảm. Tình trạng kéo dài 5 phút]

Phạm Nhạc cảm thấy bản thân trước tiên nên tìm hiểu nguyên do việc này. Đột nhiên có người lạ lao tới tấn công mình, mà mình còn là cô nhóc 10 tuổi. Cái này không tìm ra lý do thì cô thật sự là có ngày chết oan còn không biết.

- Anh...

Phạm Nhạc chưa kịp nói người kia đã lao tới. Con ngươi co rụt lại, cô vội tránh ra. Cảm nhận sát khí, cô run rẩy. Người này... đang "vờn" cô sao? Sau khi chơi chán rồi sẽ giết?

Phạm Nhạc thấy khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Người này rốt cuộc là ai?

Phạm Nhạc đứng dậy muốn chạy, nhưng tốc độ của người kia căn bản là thứ cô không cách nào né kịp. Cuối cùng là cô bị dao của hắn kề sát cổ, Mộ Mộ văng ra xa.

Phạm Nhạc trước giờ chưa từng sợ chết. Cô bị hãm hại đã đủ nhiều, sóng gió vượt qua cũng không ít. Nói ra cô đối việc sống hay chết cũng không có cưỡng cầu nữa.

Thế nhưng bây giờ cô đã trọng sinh thành loli, cô không muốn chết sớm chút nào!

[Cảnh báo ký chủ, máu dự trữ sắp dùng hết]

- ....

Tính có đúng giờ không vậy? Năm phút nhanh thế à?

Phạm Nhạc liều mạng bỏ chạy. Dù bất cứ giá nào cũng phải thoát khỏi tên điên này để tới nơi an toàn đã. Nếu như cạn HP ở nơi an toàn cô còn cơ may tỉnh lại, chứ cạn tại đây thì cô chết chắc luôn rồi.

Còn Mộ Mộ, sau khi sống được hãy nói. Dù sao hệ thống thì chắc không chết nổi đâu.

- Ở phía kia!

Phạm Nhạc chưa kịp chạy đã thấy có một đám người đi đến phía cô. Cô nhận ra trong đám người có người bảo vệ canh cổng lúc cô ra ngoài. Đây đoán chừng là người Tiêu gia.

Họ có bảo vệ cô được không nhỉ?

[Tự động sử dụng HP dự trữ, HP đang cạn. Lượng HP còn lại là 10%, ký chủ xin hãy chú ý cẩn thận.]

- Cái gì?

Đám người Tiêu gia đã đi tới phía Phạm Nhạc. Người kia nhìn thấy, chửi rủa gì đó rồi quay đi, thoáng chốc đã biến mất.

- Đi rồi...

Trước mắt Phạm Nhạc mờ đi. Cô nghe thấy tiếng của Mộ Mộ:

[HP đã cạn. Tiến nhập hiệu ứng mất ý thức.]

***

Lúc Phạm Nhạc tỉnh lại thì đã về phòng của mình. Đập vào mắt cô đầu tiên là túi máu treo ngay trước mặt. Cô đoán chắc là cô hãy còn sống.

[Nhiệm vụ bắt buộc thứ hai hoàn thành. Nhận thưởng nhiệm vụ, ký chủ có muốn mở gói quà tặng khuyến mãi?]

- .......... Mở đi..........

[Mở gói quà tặng nhiệm vụ. Mở kỹ năng né tránh, né tránh cường độ thấp, cấp độ kỹ năng: 2. Nhận được 100 điểm phát triển, 100 điểm kinh nghiệm. Ký chủ đã lên cấp, hoàn thành nhiệm vụ tân thủ 2 nhận kỹ năng thông thái, kỹ năng tìm hiểu và nhập thông tin trên hệ thống, cấp độ kỹ năng: 1. Mở nhiệm vụ tân thủ 3: lên cấp 3, thời gian: vô hạn, trừng phạt: không. Thông tin ký chủ hiện tại là:

Tên: Tiêu Phạm Nhạc

Giới tính: nữ

Tuổi: 10

HP: 20/120 (Tự động phục hồi: 1/1 giờ)

Kỹ năng: Né tránh cấp 2, thông thái cấp 1.

Vật phẩm: vé triệu hồi ngẫu nhiên

Điểm phát triển: 100

Kinh nghiệm: 20/120

Cấp độ: 2

Nhiệm vụ: nhiệm vụ tân thủ, nhiệm vụ hàng ngày, nhiệm vụ hệ thống.

Số nhân vật đã triệu hồi: 1

Xác định đối thủ: chưa xác định.

Xác định đồng minh: chưa xác định.

Theo dõi: trống.

Thông tin của ký chủ sẽ được cập nhật thêm.]

Phạm Nhạc trầm ngâm. Hệ thống vẫn không giải thích bốn mục cuối cho cô...

- Này, cái kỹ năng thông thái là gì?

[Giống như bách khoa toàn thư tìm kiếm. Mỗi cấp độ đều có một chuẩn mực thông tin.]

- Vậy bốn mục cuối trong bảng thông tin của ta là gì?

[Là số nhân vật đã triệu hồi]

- Triệu hồi gì cơ? Cái này ở đâu ra vậy?

[Nhân vật triệu hồi trong các tác phẩm của ký chủ]

Phạm Nhạc đứng hình.

Bảo sao lại thấy người kia có vẻ quen, hóa ra là do chính cô tạo hình. Suy nghĩ nhớ lại một chút, hình như là một nam phụ trong truyện ngược, tên là Bạch Hạ. Hắn là một nhân vật cô tạo dựng với hình tượng vô cùng nguy hiểm, hắn tung hoành hắc đạo, so với nam chính còn lợi hại hơn. Hắn yêu nữ chính, nhưng nữ chính yêu nam chính, và hắn bị cô ngược đến thảm thương.