Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 324: Đậu xanh cứ làm một nháy đã tính sau!




Nhưng mà… Thủ trưởng…

Lúc này nhà khoa học vừa lên tiếng lúc nãy chỉ bất đắc dĩ xòe tay:

- Tôi đã nghĩ rất nhiều loại khả năng, cuối cùng tính ra kết luận đều là không có cách nào cả. Tình huống bình thường thì chúng ta có mấy cách đối phó với tiểu hành tinh đến gần, loại thứ nhất, loại nhỏ thì trực tiếp công kích bằng bom vật lý là có thể đánh nát tiểu hành tinh trước khi nó tiến vào tầng khí quyển. 

- Lớn chút thì dùng đạn hạt nhân khiến tiểu hành tinh phân tách ra, vậy thì sau khi bị tầng khí quyển thiêu cháy rồi rơi xuống mặt đất sẽ không có việc gì.

- Lại lớn chút nữa thật sự không bắn được thì chúng ta có thể nghĩ cách đổ bộ lên đó trang bị đạn hạt nhân khiến nó bắt buộc phải thay đổi phương hướng. Trong đơn vị thiên văn thì dù nó chỉ lệch 0.0000000001, khi mà con số đủ lớn thì cũng đủ để lướt qua địa cầu, tránh cho nguy cơ lần này. Nhưng vấn đề lớn nhất hiện nay là…

Hắn nói đến đây, cúi đầu bất đắc dĩ nói: 

- Tiểu Yêu Tinh bay quá nhanh, mỗi giây hơn 80 km. Phi thuyền nhanh nhất hiện nay trên trái đất chúng ta là máy thăm dò tàu New Horizons của NASA, có thể đạt tới 5800 km/h, nhưng cho dù là tốc độ này thì cũng mới 1600 mét mỗi giây, thua tốc độ 80000 mét mỗi giây của Tiểu Yêu Tinh khoảng năm lần! Tốc độ chênh lệch đến mức này chúng ta tuyệt đối không thể cài đặt đạn hạt nhân trong không gian vũ trụ để khiến nó lệch khỏi quỹ đạo được!

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người trong hội trường đều im lặng.

Đúng thế, điểm khó giải quyết nhất của tiểu hành tinh với biệt hiệu Tiểu Yêu Tinh này không phải là kích cỡ, mà là tốc độ của nó. 

Hơn 80 nghìn mét mỗi giây, vượt xa tốc độ cao nhất trên địa cầu.

Với tốc độ này thì không có bất cứ thiết bị nào có thể đổ bộ lên đó được. Nói không khoa trương, chỉ cần thời gian lệch lạc chừng 0.000001 giây thôi là đủ để khiến kế hoạch đều thất bại.

- Ý anh là, ngoại trừ thời gian va chạm ra thì tuyệt đối không còn cách nào đụng tới nó được sao? 

Thủ trưởng cau mày.

Đây thật sự không phải là một tin tức tốt.

Một tiểu hành tinh có tốc độ hơn 80 km, hơn nữa còn có đường kính hơn 250 km, cũng chẳng trách mọi người ở đây đều tuyệt vọng. 

Tốc độ này thật sự là quá nhanh!

- Với tình huống hiện nay thì đúng là thế.

Nhân viên nghiên cứu khoa học kia gật đầu, sau đó trầm giọng nói: 

- Dựa theo tính toán của cả đoàn đội chúng tôi thì kết quả chính xác đến 150 con số sau dấu phẩy là muốn đụng vào nó, chỉ có khoảng thời gian 26.532548 giây sau khi nó tiến vào tầng khí quyển mà thôi.

Tất cả mọi người trong hội trường đều hít vào một hơi thật sâu.

Mọi người đều biết kết quả này, không chỉ họ, mà còn bao gồm cả các chuyên gia nước ngoài. 

Kết quả mọi người tính ra đều là vậy, chỉ có thời gian chưa đầy 27 giây có thể tiếp xúc được với nó.

Trong thời gian ngắn như vậy, tất cả mọi thứ có thể nói là tuyệt đối không kịp. Lúc này cho dù dùng đạn hạt nhân siêu cấp bắn vỡ nó thì thể tích của nó sẽ biến thành thứ khiến người ta đau đầu nhất --- Hành tinh đường kính 256 km, cho dù nó vỡ ra thì một mảnh nhỏ hơi lớn chút cũng có mười mấy hai chục kilomet, một mảnh lớn như vậy đập xuống mặt đất thì cũng đủ để gây ra tai nạn khiến nhân loại tuyệt chủng!

- Cho dù là vậy, mọi người cũng tuyệt đối không được nản lòng. 

Thủ trưởng hít vào một hơi thật sâu, sau đó nói:

- Các anh nhất định phải biết rằng, sau lưng các anh là người nhà, bạn bè, hơn bảy tỷ dân chúng trên toàn cầu. Nếu các anh tuyệt vọng thì địa cầu mới thật sự mất đi tất cả những khả năng có thể xảy ra kỳ tích. Tốc độ không đủ thì toàn cầu chúng ta hợp tác với nhau cùng nghiên cứu. Uy lực không đủ thì toàn cầu chúng ta hợp tác chế tạo đạn hạt nhân lớn nhất. Chỉ cần có một tia hy vọng thì cho dù tới lúc đó thật sự đánh nát thiên thạch, địa cầu tận thế, ít ra chúng ta còn có cơ hội giữ lại giống nòi. Nếu khiến Tiểu Yêu Tinh trực tiếp va chạm mặt đất thì chúng ta mới thật sự không còn cơ hội nữa.

Thủ trưởng nói xong những lời này, mọi người nhìn nhau rồi đồng thời gật đầu. 

Chuyện tới nước này rồi thì còn gì để nói nữa, được nhiên là làm một nháy đã hẵng tính!

- Rồi! Nếu đã vậy thì chúng ta bắt đầu tính toán bom khinh khí trọng lượng lớn nhất có thể nổ Tiểu Yêu Tinh thành tro bụi hay không!



- Hình như mấy ngày nay có thêm nhiều cảnh sát hơn thì phải.

Chiều hôm sau, Trương Tiểu Kiếm mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn màu đen ngồi chờ trong Starbucks ở Taikoo-Li.

Hắn đang chờ Đại Tiểu Thư Baby. 

Cuộc gặp mặt bàn bạc hôm nay cực kỳ quan trọng --- Sau này phải làm thế nào đều trông cậy vào việc Đại Tiểu Thư Baby có chịu phối hợp hay không.

Một cô gái trẻ nhanh chóng bước vào từ cửa Starbucks.

Cô gái đeo kính đen, son môi màu đỏ nhạt, toàn thân thoạt nhìn cực kỳ sáng sủa, vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người. 

Theo quần áo được nhắc đến trên wechat thì cô gái này chính là Đại Tiểu Thư Baby.

- Ông chính là Thần Chém Gió?

Đại Tiểu Thư Baby ngồi trước mặt Trương Tiểu Kiếm, tò mò nhìn hắn: 

- Gã Thần Chém Gió nói gì được nấy đấy hả?

- Đúng, chính là tôi.

Trương Tiểu Kiếm mỉm cười rồi đứng dậy: 

- Đi thôi, bàn chút việc với cô, ở đây không được tiện cho lắm.

- Hừ hừ, có phải là ông đang có âm mưu gì không hả?

Đại Tiểu Thư Baby cười lạnh nói: 

- Bên ngoài có vệ sĩ của tôi đấy nhé, ông có ý đồ gì thì tốt nhất là tem tém lại đi. Hôm nay tôi muốn chống mắt lên xem rốt cục ông chém gió kiểu gì.

- Thật ra cũng đơn giản thôi.

Trương Tiểu Kiếm liếc Đại Tiểu Thư Baby một phát: 

- Ví dụ như, nút cài áo bra của cô sẽ bị mở ra.

- Xí, sao có thể…

Đại Tiểu Thư Baby mới nói đến đây lập tức thay đổi sắc mặt. 

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +218 đến từ Phương Thanh Hạm!”

- Chuyện gì vậy?!

Phương Thanh Hạm ngây ngẩn hết cả người. 

Cái quần què gì đang xảy ra vậy? Người trước mắt này vừa nói nút cài áo bra của mình sẽ bị mở ra, sau đó nút cài nó bị mở thật luôn?!

- Lưu manh!

Đại Tiểu Thư Baby xấu hổ đỏ mặt, để lại một câu rồi chạy vội vào WC. 

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tổ sư không phải chính cô nói muốn nhìn xem rốt cục tôi chém gió kiểu gì đó sao?!

Tôi chỉ chứng minh tý thôi mà đã biến thành lưu manh rồi á? 

Đại Tiểu Thư Baby nhanh chóng đi ra khỏi WC, sắc mặt khôi phục như thường, nói:

- Vừa rồi có trời mới biết rốt cục là chuyện gì. Không tính.

- Đã bảo tìm chỗ không có ai mới là tốt nhất. 

Trương Tiểu Kiếm cười ha ha hỏi:

- Giờ cô chưa tin?

- Hừ, tôi tin ông mới lạ! 

Đại Tiểu Thư Baby hừ một tiếng, nhưng cô vẫn quyết định chờ xem Trương Tiểu Kiếm muốn làm gì, lúc này mới đứng dậy nói:

- Nhưng xem thử xem ông muốn nói gì cũng được. Nói thẳng trước nhé, tôi là con gái nên có chút thủ đoạn tự vệ không quá đáng đúng không?

- Rất hợp lý. 

Trương Tiểu Kiếm gật đầu rồi nói:

- Thật ra thì không cần đi nơi nào xa xôi đâu, toilet là được rồi.

Đại Tiểu Thư Baby: “!!!” 

- Biến thái!

Đại Tiểu Thư Baby tức đến mức mặt đỏ bừng:

- Con người ông sao lại thế hả?! Không phải chỗ không người thì cũng là toilet, có tin tôi gọi vệ sĩ vào đây xử ông không hả?! 

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu xanh! Chẳng qua là anh mày xấu chút thôi, mày có nhất thiết phải như thế không hả?! Phản ứng dữ dội vậy?!