Chương 94 : Sở Nguyệt Thiền chuyển biến .
Bạch Tử Phàm một tay xoa cằm vừa đi khám phá căn mật thất vừa suy nghĩ:
"Sau chuyện này chắc chắn ta sẽ bị nhiều người chú ý hơn trước...nhưng vào thời buổi đại loạn này chưa hẳn đã là chuyện xấu."
"Chuyện tiếp theo ta cần làm chính là đối phó với Tiêu Chiến nhưng... ta cảm giác lấy sức của một mình ta muốn đối phó Tiêu Chiến tựa hồ vẫn chưa đủ.. "
"Sau lưng Tiêu Chiến còn cả một Tiêu gia chống lưng, thậm chí là cả sợi linh hồn trong nhẫn trữ vật của Tiêu Chiến nữa. Ta lại không rõ sợi linh hồn ấy có tu vi gì và giúp được những gì cho Tiêu Chiến."
Bạch Tử Phàm vẫn chưa quên nhiệm vụ xuyên qua thế giới này của hắn, chính là đối phó với những Khí Vận Chi Tử nơi đây.
Nên ngay sau khi Thái Âm Giáo ổn định lại, tiếp theo Bạch Tử Phàm muốn đối phó là Tiêu Chiến, khi trên con đường tu luyện của hắn đã có chút thành tựu nhất định và có khả năng bảo mạng cần có.
Cứ vậy Bạch Tử Phàm vừa đi vừa suy nghĩ, làm cách nào để đối phó với Tiêu Chiến khi không nhờ đến sự trợ giúp của quyền lực.
Còn ở căn mật thất bí mật này của Doãn Chí Bình, ban đầu Bạch Tử Phàm đã tìm được một lối ra khác với lối ra ban nãy Doãn Chí Bình mang hắn vào đây.
Lối ra này thông ra một khu rừng khá xa lạ, Bạch Tử Phàm đoán rằng đây chính là khu rừng phía sau núi Thái Âm Giáo.
Có lẽ Doãn Chí Bình làm nên căn mật thất này chính là dùng cho ngày hôm nay, để khi kế hoạch thất bại, có nguy hiểm xảy ra còn có cái thoát thân.
Tiếp tục tìm tòi, dựa theo ký ức Bạch Tử Phàm đã tìm thấy lối ra ở trong Thái Âm Giáo, lối ra này nằm ở một căn phòng xa lạ, cũng không rõ có phải cắn phòng của Doãn Chí Bình hay không.
Sau khi đã xác định được lối ra, Bạch Tử Phàm quay lại chỗ cũ, đã thấy Sở Nguyệt Thiền áp chế xong Thôi tinh dược từ lúc nào không hay, nàng ta đã thay một bộ y phục mới và đứng sẵn đó chờ hắn.
Hệ thốn thông báo 'ting': 【Sở Nguyệt Thiền (độ thân mật +30) = (tổng độ thân mật +65/100) 】
Nhìn tới Bạch Tử Phàm trở vè, Sở Nguyệt Thiền mở miệng nói: "Ngươi về rồi ."
Giọng nói lúc nãy của Sở Nguyệt Thiền bỗng ôn nhu đến lạ thường, tuy nhiên nghe còn có chút ngượng mồm nhưng có lẽ đây chính là lần đầu tiên Sở Nguyệt Thiền ôn nhu nói chuyện như vậy đối với người khác, chứ không phải lạnh lùng, băng lãnh như thường lệ.
Nghe đến câu nói này Bạch Tử Phàm có hơi bất ngờ, không giờ rằng lại có một ngày Sở Nguyệt Thiền dùng giọng điệu này nói chuyện với hắn, khi mà hắn còn chưa kịp ra tay dạy dỗ nàng ta một chút như đã hứa ban đầu.
Bạch Tử Phàm không khỏi nghĩ đến: "Đúng thật là chỉ cần hảo cảm gia tăng, người ta sẽ thay đổi thái độ đối với mình, sẽ vì mình mà thay đổi. Chứ không cần chính mình phải đau đầu đi tìm cách để thay đổi người ta."
"Lẽ sống ở hiện đại hay vở Linh Vũ đại lục này đều là như vậy !!"
"Dù cho con người, thế giới, cách sống có khác biệt nhưng bản tính vẫn là như vậy."
Đối với Sở Nguyệt Thiền hảo cảm của nàng gia tăng với Bạch Tử Phàm lên cao bất ngờ như vậy, tuy rằng khá chóng mặt nhưng cũng là điều dễ hiểu đối với một thiếu nữ mới lớn, lại thích giả trang cao ngạo băng lãnh như Sở Nguyệt Thiền.
Thứ nhất phải nói về cản đảm của Bạch Tử Phàm, tuy rằng tu vi trên người của Doãn Chí Bình đã không còn như lúc ban đầu nhưng cũng không phải một tên Tông Sư Cảnh bình thường có đủ can đảm để đứng ra ứng phó.
Vậy mà Bạch Tử Phàm, hắn lại có can đảm đứng lên trước mặt nàng, thay nàng đỡ đón công kích cuối cùng màng theo uy lực khủng kh·iếp ấy của Doãn Chí Bình.
Điều này lại lẫn nữa chứng minh Bạch Tử Phàm không chỉ là một nam nhân có năng lực, thiên phú tốt mà còn là một nam nhân có can đảm, có dũng khí hiếm thấy, khi hắn đã 2 lần cứu mạng nàng.
Và thứ 2 mới là điều quan trọng nhất, trực tiếp khiến tầm tình của Sở Nguyệt Thiền thay đổi khi đối mặt với Bạch Tử Phàm.
Sở Nguyệt Thiền tuy không tự phụ nhưng cũng đủ tự tin hiểu rằng nhan sắc của nàng đối với nam nhân là hấp dẫn đến nhường nào.
Vậy mà Bạch Tử Phàm vẫn có thể nhịn được dục vọng không chút nào chiếm tiện nghi trên cơ thế của nàng, nếu như có cũng chính là nàng chủ động dâng ra.
Phân tầm cảnh này của hắn, người thường hoàn toàn không thể nào so sánh được. Và đáng sợ nhất là hắn chỉ hơn nàng có vài tuổi, vậy mà đã có được phần tâm cảnh, lẫn tâm chí vững vàng như vậy rồi.
Trước đó, tuy rằng Bạch Tử Phàm có sờ tới sờ lui trên thân thể nàng nhưng có lẽ cũng chỉ là thay nàng phá bỏ cấm chế mà thôi, có lẽ là vậy.
Cuối cùng Bạch Tử Phàm đã tôn trọng đến lời khẩn cầu trong lúc yếu ớt của nàng và đã 2 lần cứu mạng nàng.
Điều này càng khiến Sở Nguyệt Thiền sinh ra lòng cảm kích với Bạch Tử Phàm, tuy rằng chưa đến tình trạng lấy thân báo đáp nhưng cũng khiến Sở Nguyệt Thiền tạm thời lòng dạ xôn xao, không biết làm cách nào để trả ơn.
Qua những điều như vậy, hảo cảm của Sở Nguyệt Thiền đối với Bạch Tử Phàm mới đại tăng đến chóng mặt, nhất là khi trong tính cách của Sở Nguyệt Thiền lại có phần ưa thích cường giả và ưa thích nam nhân có bản lĩnh.
Những điều này đều lần lượt xuất hiện qua ở Bạch Tử Phàm, khiến cho Sở Nguyệt Thiền trong vô tình càng lúc càng lùn sâu vào hắn.
Bạch Tử Phàm mỉm cười: "Sư tỷ đã luyện hóa xong Thôi tình dược ?"
Sở Nguyệt Thiền gật đầu đáp Bạch Tử Phàm, rồi bảo: "Chúng ta cũng nên rời khỏi đây, ngoài kia sư phụ ta có lẽ đang rất lo lắng cho an nguy của ta."
.....
Sở Nguyệt Thiền và Bạch Tử Phàm sau khi ra khỏi căn mật thất của Doãn Chí Bình, Sở Nguyệt Thiền liền nhìn thấy sư phụ của mình cùng các vị trưởng lão đang đi tìm kiếm mình, nàng hô lên:
"Sư phụ !"
Nhị trưởng lão nhìn thấy Sở Nguyệt Thiền vẫn an toàn, trên thân không có bất kỳ thương tích nào đang đi tới trước mặt mình. Vậy là nàng vui mừng tiến lại, vừa đi vừa nói:
"Nguyệt Thiền ngươi không sao chứ ? Doãn Chí Bình đâu ?"
Sở Nguyệt Thiền đáp lời: "Sư phụ, đệ tử không sao."
Nói rồi nàng nhìn sang Bạch Tử Phàm đang đứng ở bên cạnh, ngập ngừng một chút rồi nói: "Chính là Bạch Tử Phàm đã cứu đệ tử thoát khỏi tay của Doãn Chí Bình và g·iết c·hết hắn"
"Cái gì ?"
Nghe tới lời này, Nhị trưởng lão và các vị nữ trưởng lão đều giật mình thốt lên, vẻ mặt khó có thể tin được vào lời nói mình mà mình vừa nghe tới.
"Nguyệt Thiền người vừa nói cái gì ?"
"Nguyệt Thiền chuyện này là thật ?"
Sở Nguyệt Thiền biết không riêng gì đối với sư phụ hay các vị trưởng lão, mà bất kỳ ai nghe đến cũng không lòng mà tin được.
Nên nàng cũng không ngạc nhiên với phản ứng của sư phụ và các vị trưởng lão, nàng nhắc lại lần nữa: "Sư phụ chuyện này là thật."
Nhị trưởng lão biết đồ đệ thân yêu của mình xưa này đều không nói bừa, nhất đối những chuyện quan trọng như vậy, vậy là nàng hướng ánh mắt nhìn về phía Bạch Tử Phàm, vẻ mặt đôi chút ngờ vực.
Doãn Chí Bình dù có trọng thương đi nữa, cùng đường đường là một vị gần như đã là cường giả Thiên Vương Cảnh, thủ đoạn trên người tầng tầng lớp lớp, sao có thể để cho một tên Tông Sư Cảnh như Bạch Tử Phàm diệt sát được.
"Chẳng lẻ trong này có ẩn khuất gì ?"
Sở Nguyệt Thiền thấy sư phụ của mình đã tin hơn phân nữa, vậy là nàng liền thay Bạch Tử Phàm giải thích.
Nhị trưởng lão sau nghe xong, liền gật đầu với Sở Nguyệt Thiền, rồi nhìn Bạch Tử Phàm cảm thản nói: "Tử Phàm khá lắm, quả nhiên ta đã không nhìn lầm ngươi."
"Trước kia ta đã từng nói qua, nếu như ngươi có chút thiên phú tu luyện, sau này chắc chắn không phải là hạng người tầm thường."
(Còn tiếp)