Chương 88 : Chọn thời điểm đăng xuất khỏi Linh Vũ đại lục.
Ngu Yên Vũ nói: "Khô Lâu Ma Quân đã nói như vậy thì bổn Giáo chủ không khách khí nữa."
"Bổn Giáo chủ lâu nay luôn lấy đức phục người, nhưng tên La Kiệt này, lại phạm vào đại tội không thể tha thứ, khi liên tiếp xúc phạm đến uy danh của Bổn Giáo chủ."
"Nên hôm nay, bổn Giáo chủ sẽ thay Khô Lâu Ma Quân ngươi, giải thoát cho tên thuộc hạ không biết tôn ti trật tự này."
Dứt lời, Ngu Yên Vũ liền nhấc lên tay ngọc, nơi đầu ngon tay của nàng, nguyên khí truyền đến, ngưng tụ thành một đạo hỏa diễm, như là một đường chỉ lực.
Đường chỉ lực này, tỏa ra hỏa diễm, bay thẳng hướng La Kiệt, xuyên qua tim La Kiệt, kết thúc đi sinh mạng của hắn.
Xẹt !!
Thấy đường chỉ lực màng theo hỏa diễm kình khủng này, La Kiệt tuy muốn phản kháng, nhưng hắn đã súc cùng lực tận, chỉ có thể trơ mắt nhìn đương hỏa diễm này xuyên qua nới lồng ngực bên trái của mình.
Tiếp theo La Kiệt hai mắt mở to, từ từ ngã xuống đất, sinh cơ trên cơ thể dần dần lặng xuống.
Lần này đã không có bất ngờ nào xảy ra, không còn một ai tới cứu La Kiệt !!
Đến khi c·hết rồi, La Kiệt trong đầu còn đến vô vàn chuyện chưa hiểu, tại sao Khô Lâu Ma Quân lại bỏ mặt hắn.
Và cứ như vậy, La Kiệt đã bị Ngu Yên Vũ dùng một đường hỏa diễm, cho đăng xuất khỏi Linh Vũ đại lục.
La Kiệt còn tưởng rằng, sáng nay mình đã thoát nạn, nhưng không, tên tác giả chỉ chọn cho hắn giờ đẹp hơn, để giúp hắn đăng xuất mà thôi.
Haiz, cuối cùng chỉ có thể trách La Kiệt mà không thể trách ai khác, hắn tính không bằng trời tình, trời tình không bằng Khô Lâu Ma Quân tính.
Thấy La Kiệt đ·ã c·hết, Khô Lâu Ma Quân nói: "Kẻ bị trừng phạt cũng đã bị trừng phạt,
"Bổn Ma Quân cũng nên rời khỏi đây rồi. Hôm nay gặp lại người quen ở nơi hẻo lánh này, xem như cũng là một chuyện vui mừng, ha ha."
"Tiểu nha đầu Ngu gia, sau này chúng ta còn gặp lại !!"
Ngu Yên Vũ nhìn Khô Lâu Ma Quân chuẩn bị rời đi, nàng mở miệng nói: "Chẳng lẽ Khô Lâu Ma Quân ngươi cứ như vậy mà rời đi sao ?"
Khi Ngu Yên Vũ dứt lời cũng là lúc không gian trên bầu trời đã bị nguyên khí của Ngu Yên Vũ chi phối, hóa thành từng vòng từng vòng hỏa diễm bao quanh Khô Lâu Ma Quân. Chỉ cần Ngu Yên Vũ điều động, hoàn toàn có thể công kích vào Khô Lâu Ma Quân bất cứ lúc nào.
Khô Lâu Ma Quân nhìn từng vòng hỏa diễm đang thay nhau khoe sắc trên bầu trời, cười nói:
"Tiểu nha đầu, ngươi chẳng lẻ muốn so chiêu với ta ?"
Ngu Vũ Yên nói: "Nghe danh Khô Lâu Ma Quân đã lâu, hôn nay bổn Giáo chủ muốn thử lĩnh giáo đôi chút."
Nghe vậy, Khô Lâu Ma Quân liền cười nói:
"Ha ha...hãy để khi khác đi, với đẳng cấp của chúng ta nếu như giao thủ ở đây, Thái Âm Giáo của ngươi không chịu nổi đâu."
"Hôm nay bổn quân cũng không có hứng thú. Để hôm khác, bổn quân sẽ nhất định chỉ dạy tiểu nha đầu ngươi một chút."
Dứt lời, Khô Lâu Ma Quân liền hóa thành một vòng xoáy rồi biến mất.
Nhìn Khô Lâu Ma Quân rời đi, Ngu Yên Vũ nhíu mày suy nghĩ:
"Thật không ngờ Khô Lâu Ma Quân lại có thể nhịn nhục giỏi như vậy. Cái này rất không giống với tính cách bá đạo của hắn chút nào a !!"
"Điều này có chút kỳ lạ. Rốt cuộc là hắn có ý đồ gì? Hay là đang m·ưu đ·ồ thứ gì ?"
Lắc đầu một cái, Ngu Yên Vũ quên đi chuyện này, nàng và Khô Lâu Ma Quân không có thù oán gì, nếu không cần thiết ra tay, nàng cũng sẽ không ra tay với hắn.
Ngu Yên Vũ xoay lưng lại, hướng mắt nhìn về Thái Âm Giáo, trên đôi mắt có chút dị sắc, trong lòng đang thầm tính toán gì đó.
Về c·ái c·hết của La Kiệt, Ngu Yên Vũ ra tay diệt trừ hắn, cũng một phần là vì Thái Âm Giáo sau này.
Bời vì Ngu Yên Vũ dự định sau khi chữa trị xong Cực Âm Chí Khí trong người và tìm kiếm nốt phần bí ẩn còn xót lại trong Thái Âm Giáo, nàng sẽ rời đi nơi này, để trở về một nơi thuộc về nàng.
Vậy nên phần còn lại trong ý đồ g·iết La Kiệt của Ngu Yên Vũ, chính là tạo nên uy phong cho mình, củng cố thêm uy phong cho Thái Âm Giáo, nhân dịp người của các phái chính đạo tất cả đều tình cờ có mặt ở đây.
Ngu Yên Vũ thực hiện những ý đồ ấy, tất cả đều là mưu tính cho tương lai của Thái Âm Giáo.
Vì sau này, nếu Ngu Yên Vũ có bí mật rời đi Minh Nguyệt Quận này, thì uy danh của nàng vẫn trường tồn bất bất diệt ở đó.
Dùng thứ uy danh ấy, để chấn nh·iếp những cường giả ở Minh Nguyệt Quận này trong một thời gian dài, đủ để cho chúng không gây ra bất lợi nào đối với Thái Âm Giáo.
Và cũng như là bác bỏ lời đồn đại mà Doãn Chí Bình tuyên truyền ra, là nàng không chút nào quan tâm đến chính sự của Thái Âm Giáo.
Còn về phía Khô Lâu Ma Quân, từ khi hắn hiện thân, Ngu Yên Vũ đã nhận ra được trước mặt mình chỉ là một đạo thần niệm.
Nên dù đang b·ị t·hương, nàng vẫn hoàng toàn tự tin có thể đánh bại hắn, hoặc nếu như có xảy ra tranh đấu, nàng cũng có cách để bảo toàn Thái Âm Giáo, không bị hư hại gì.
Phía dưới sơn môn Thái Âm Giáo.
Các môn phái chính đạo, trông thấy cảnh tượng của La Kiệt, ai nấy đều hít một ngụm khí lạnh.
Bọn hắn chỉ biết, La Kiệt đường đường là cường giả Thiên Cực Cảnh đỉnh phong, tu vi của hắn chính là đỉnh kim tự thám ở Minh Nguyệt Quận, vậy mà Ngu Yên Vũ - Giáo chủ Thái Âm Giáo lật tay liền g·iết c·hết.
Còn vị cường giả thần bí của Ma Môn cùng La Kiệt tới đây, có tu vi khinh khủng như kia, cũng bị Ngu Yên Vũ dọa sợ mà lui.
"Cái này....Cái này...Yên Vũ nương nương cũng thật...thật quá đáng sợ rồi !!"
"Tu vi của nàng ta còn đáng sợ hơn 5 năm trước đó nữa."
"Sau này bằng mọi cách, không được đắc tội với Thái Âm Giáo."
Đây chính là những suy nghĩ, nhận định chung của các phái chính đạo đang có mặt ở đây.
Đến thời điểm này, khi chứng kiến sức mạnh của Ngu Yên Vũ, bọn họ đều biếu uy danh của Thái Âm Giáo sẽ lên thêm một tầng cao nữa.
Và trong bất chi bất giác, trong thân tâm của các môn phái chính đạo ở đây, đều có chung một lòng quy phục, xưng thần với Thái Âm Giáo, với Yên Vũ nương nương.
Bởi những kẻ yếu luôn cần sức mạnh của kẻ mạnh che chở !!
Tông môn của bọn họ muốn tồn tại, để phát triền bình thương như những tông môn khác mà không muốn gặp bất cứ sự công kích hay gấy rối nào từ các Tà phái, bọn họ chỉ có thể nương tựa vào Thái Âm Giáo, nhờ Thái Âm Giáo che chở.
Người của các phái chính đạo đã vậy, thì bên này, các vị nữ trưởng lão của Thái Âm Giáo, nơi tập trung nhiều fan cuồng của Ngu Yên Vũ nhất thì không cần phải nói.
Nếu là độc giả đọc truyện này lâu năm, sẽ bất ngờ rằng, hiếm khi mà bọn nữ nhân của Thái Âm Giáo này, lại ăn ý nhau, trở nên im lặng đến như vậy.
Vì lúc này bọn nữ nhân ấy, ai nấy đều bận rộn mang theo vẻ mặt say mê, một đôi mắt sáng long lánh nhìn về phía Ngu Yên Vũ.
Một thân ảnh mềm mại, yểu điệu nhưng lại uy nghiêm khó ta, đang chắp tay đạp trời mà đứng giữa thiên địa rộng lớn.
Từ phía sau nhìn đến chiếc eo thon kéo dài lên bóng lưng của nàng, ẩn chứa một cổ khí phách đủ để khiến quần hùng trong thiên hạ phải cúi đầu khi đứng trước nàng.
Nhìn thân ảnh ấy, các vị nữ trưởng lão, trong lòng nổi lên một từng đợt nhiệt huyết khó phai, tự nhủ với lòng mình rằng:
"Ta phải cố gắng tu luyện, để đến một ngày có thể giống như Giáo chủ nương nương trở nên uy phong như vậy. "
Trong lòng các nàng nhiệt huyết đang lúc sôi trào thì bỗng dưng, ở phía sau vang lên từng tiếng kêu lớn thất thanh:
"Sư phụ...! "
"Sư phụ nguy rồi !!!"
"Sở sư tỷ... nàng...nàng... bị Đại trưởng lão bắt đi !!"
.......
(còn tiếp)