Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 119




Không cần nghĩ, Lâm Y Thần liền biết ba thớt vải sẽ được phân phối cho ai.

Talia mặc dù nhiều lúc ngốc không chữa được nhưng thẳng thắn cùng nhiệt tình lại vô cùng đáng yêu. Tarina tính kế nhiều, làm người âm trầm nhưng lý giải theo phương thức khác thì lại là thần bí, cao quý rồi. Meggie làm người nặng nề, lạnh lùng khắc nghiệt nhưng cũng là một dạng của cao lãnh mỹ nhân.

Tất nhiên, những lời nhận xét phiến diện ở trên đều chỉ là ánh mắt phán xét của Lâm Y Thần hiện tại mà thôi. Giống như bao người khác, khi không tiếp xúc với người mà đồn đãi danh tiếng tệ hại vô cùng, cảm xúc đầu tiên có được luôn sẽ mang theo ác cảm.

Lâm Y Thần bị đầu độc từ nhỏ đến lớn mẹ kế cùng chị của cô bé lọ lem đều là người xấu, sau đó, gặp mặt Talia cùng Tarina, nói thật, ấn tượng không thế nào tốt. Dù là tự nhận là con người lạc quan, Lâm Y Thần vẫn nhịn không được dùng ác ý đi suy đoán người khác.

Tất nhiên, ấn tượng xấu về xấu, ít nhiều, nhìn Meggie cùng Nam tước Firmance tranh đấu, Lâm Y Thần vẫn cảm thấy Meggie thực sự là một người phụ nữ có cá tính.

Meggie thực sự là một người phụ nữ đẹp, vẻ đẹp cấm dục gợi cảm. Cảm giác của Lâm Y Thần giống như đứng trước mặt tổng giám đốc của cô vậy, mặc dù người ta cũng chẳng làm gì đâu, chính là vẫn sợ đến run bần bật. Cái này gọi là: Tổng giám đốc khí tràng hai mét tám, tay cầm đồ lương đao, ánh mắt sáng như đuốc, chiếu rõ đủ loại ngưu quỷ xà thần nhân viên!

“Ta có thể xem không?”

Lúc này, so với ngồi ngắm một người đàn ông dầu mỡ ôm hòm khóc rống, Lâm Y Thần càng muốn nhìn cái hòm của Nam tước Firmance. Lý do tất nhiên không đơn giản vì cô muốn thêm kiến thức mà vì, vu lực trong cô đang dao động.

Bình thường vu lực sẽ lẳng lặng xoay quanh cơ thể vận chuyển, nếu như không đặc biệt chú ý, cảm giác về vu lực sẽ giống như hít thở như vậy, rõ ràng là có hít thở nhưng cảm giác bình đạm đến mức có thể khiến chúng ta quên mất điều đơn giản nhất đó. Chỉ có những lúc kịch liệt vận động hoặc tâm tình kích động, chúng ta mới có thể rõ ràng cảm nhận được không khí từ mũi đi vào cổ họng, sau đó giống như lưỡi dao rạch lên cuống phổi, đau rát.

Cảm nhận của Lâm Y Thần về vu lực lúc này cũng là tương tự.

Vu lực xoay tròn quanh trái tim, mỗi lần nó dao động, trái tim lại bất quy tắc co rút, đau đớn đồng thời lại có loại khát khao kỳ quái thúc đẩy Lâm Y Thần tiến lên.

“Không, Anna, ngài không thể làm ra điều tàn nhẫn như vậy! Đây đều là bảo bối của ta!”

Nam tước Firmance sụt sịt quay đầu, đập vào mắt là đôi mắt sáng quắc thèm nhỏ dãi bảo bối trong hòm của Lâm Y Thần. Ánh mắt này so với ánh mắt vừa rồi của Meggie còn đáng sợ hơn nhiều. Meggie ánh mắt nhiều lắm là sói theo dõi con mồi, ánh mắt của Lâm Y Thần lúc này là giống bọn cướp nhìn thấy dê béo! Sói chỉ biết tha đi con mồi của nó, mà bọn cướp thì đến cành cây ngọn cỏ cũng không thả!

“Yên tâm, ta chỉ là nhìn xem. Sẽ không mất gì! Chỉ nhìn mà thôi!” Lâm Y Thần nhẹ giọng dụ dỗ.

“Không… không được… không thể xem!” Nam tước Firmance lắc đầu.

“Ta thật sự chỉ nhìn một chút, liền nhìn một cái!”

“Không được!”

“Không sao, chỉ cần vạch lên một chút…”

“Như… như thế này sao?”

“Đem vải nhấc lên chút nữa, ta muốn nhìn kỹ hơn một chút!”

“Không… như thế nhiều quá…”

“Thiếu chút nữa… ở trong… sắp đến rồi….”

“Ta… không được… ngươi tránh ra…”

“Lúc này rồi còn có thế tránh ra sao?”

“Nhưng… A, không, đừng…”

“Chính là nó rồi!”

“A… người làm cái gì? Tránh ra!”

Lâm Y Thần lúc này cũng mặc kệ Nam tước Firmance quát tháo, cô chỉ tập trung nhìn khối thủy tinh ở trong tay. Cũng khó trách cái hòm đựng vải lại có thể nặng như vậy, thì ra bên trong cất giấu một khối thủy tinh ẩn chứa ma lực. Nhẹ nhàng gõ lên khối thủy tinh to ngang ngửa quả dưa hấu này, mỗi lần gõ, đầu ngón tay Lâm Y Thần lại dập dờn từng vòng vu lực, theo từng nhịp gõ, khối thủy tinh lại lóe lên từng vòng quang mang nhàn nhạt, cho đến sau cùng sáng chói.

“Bảo bối!” Ánh mắt Lâm Y Thần sáng lên.

Khối thủy tinh này vậy mà lại cùng với cô có sự phù hợp lên đến gần như trăm phần trăm, bởi vì quá phù hợp, cảm giác giống như là một bộ phận sinh mệnh, vốn còn rất khó sai sử vu lực đều trở nên nhẹ nhàng rất nhiều. Đây chỉ mới là nguyên liệu thô, thậm chí chưa trải qua chế tạo thành gậy phép!

“Phù thủy!”

Không đợi Lâm Y Thần suy nghĩ kỹ càng, Nam tước Firmance liền thét chói tai.

“Nam tước! Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Quản gia đứng ở bên ngoài nôn nóng vội vàng gõ cửa dò hỏi.

“Không, không có chuyện gì! Các ngươi lui xuống đi, rời đi xa một chút!”

Nam tước Firmance vội vàng hô lên.

“Nam tước, có việc nhớ gọi, bầy tôi luôn ở gần đó chờ lệnh!”

Quản gia biết nghe lời vẫy lui người hầu lùi về phía sau cách căn phòng không xa.

“Thật không ngờ, Anna tiểu thư lại là một phù thủy!”

“Ta cũng thật không ngờ, ngài lại là một thương nhân thần bí!”

Lâm Y Thần kinh ngạc đánh giá điệu bộ của Nam tước Firmance lúc này. Thật sự là không thể trông mặt mà bắt hình dong!

“Tàm tạm, mỗi người đều phải có chút ít bí mật nhỏ, không phải sao? Anna tiểu thư, mời ngồi!”

Không còn duy trì vẻ ngoài sang sảng dầu mỡ, kệch cỡm lại gian trá thông thái, lúc này Nam tước Firmance ở trong mắt Lâm Y Thần hoàn toàn biến dạng! Biến thành dạng gì? Tiêu chuẩn, mặt người dạ thú!

===Tác giả cắt ngang===

Nói một chút về khối thủy tinh trong tay Lâm Y Thần, thật ra thủy tinh bình thường không có tác dụng lớn như vậy nhé. Chuẩn xác mà nói, khối thủy tinh trong tay Lâm Y Thần thiên về pha lê hơn.

Pha lê là một dạng thủy tinh silicat kali có trộn thêm một lượng ôxít chì II (PbO) và có thể là cả ôxít bari (BaO) khi người ta sản xuất nó. Ôxít chì được thêm vào thủy tinh nóng chảy làm cho thủy tinh có chiết suất cao hơn và như vậy độ tán sắc ánh sáng cũng cao hơn so với thủy tinh thông thường, nghĩa là trông nó lấp lánh hơn. Sự có mặt của chì cũng làm cho thủy tinh mềm và dễ cắt hơn.

Pha lê là các mặt hàng được sản xuất từ thủy tinh chứa chì này. Thủy tinh pha lê thường chứa từ 12-28% chì, nhưng có thể chứa tới 33% chì. Tại hàm lượng này nó tạo ra độ lấp lánh cao nhất. Hàm lượng chì cao hơn làm cho thủy tinh khó tạo ra các tính chất của pha lê khi thổi. Việc pha thêm ôxít bari chỉ có tác dụng làm tăng chiết suất của thủy tinh.

Một người Anh là George Ravenscroft được coi là đã phát minh ra pha lê vào năm 1676, mặc dù việc pha thêm chì vào thủy tinh đã có từ thời tiền sử tại Ai Cập và Lưỡng Hà.

Pha lê cơ bản là thuỷ tinh nhưng nhờ tinh luyện thì bản chất thay đổi và thanh phần cấu tạo cũng sẽ khác đi như sau:

Thuỷ tinh Silicat khi nung nóng chảy ở nhiệt độ cao được cho thêm lượng oxit chì (PbO) thì sẽ cho ra sản phẩm pha lê. Tùy vào nhu cầu sử dụng sản phẩm pha lê mà khi luyện người sản xuất quyết định cho lượng chì phù hợp sẽ cho ra những chất lượng pha lê khác nhau. Pha lê pha chì sẽ cho chiết xuất cao, tạo ra sự tán sắc khi ánh sáng đi qua nên pha lê càng cao cấp thì lượng chì càng nhiều sẽ càng đẹp và người ta gọi pha lê chuẩn là “kim cương nhân tạo”.

Pha lê nặng hơn thủy tinh

Khi gõ vào pha lê âm thanh của nó sẽ vang, thanh do thành phần cấu tạo đặc trưng của nó. Pha lê có chiết suất cao tạo nên độ tán sắc ánh sáng cũng cao hơn so với thủy tinh thông thường.

Cho nên tổng kết lại, mặc dù nói là thủy tinh nhưng nó lại thiên về phía pha lê vì pha lê có khả năng chiết xạ cao, có thể trang bức. Các phù thủy (trong các tác phẩm phương tây) dùng cầu pha lê bói toán hẳn là vì nguyên nhân này.