Hãy Đợi Đấy... Anh Sẽ Bắt Em Nói Với Anh Rằng

Chương 7: Kế hoạch cưa đổ 3 ( p2)




7h tại công viên X có 2 chàng trai đẹp tuyệt vời như ông mặt trời đang đứng trước cổng.

- Oa đẹp trai quá, lại làm quen đi_ cô gái 1

- Có được không, lỡ đâu có bạn gái rồi thì sao?_cô gái 2

- Kệ cứ liều thử coi_ cô gái 1_ Anh gì ơi, anh đẹp trai quá, làm bạn trai em đi.

- …_ Phong nhìn cô gái _Xin lỗi tôi không có hứng thú với cô.

- Này phong, anh xin lỗi , bạn anh hơi nóng thông cảm, em đọc phone đi, khi nào có dịp anh mời em đi chơi nha._ Bảo cười thươi rói.

-Dạ. số em là 0943XXXXX_ Cô gái vui như mở cờ trong bụng_ Vậy em đi trước.

- uk Pai em!_Bảo

-Này! Sao ai mày cũng hẹn hò thế, cô ta là người thứ bao nhiêu rồi hả?_ Phong

- Có sao đâu. Ak cô ta là người thứ ……..Ưm, Tao không biết, nhiều quá: em Na, em Trang, em Mai, em Nhung,…. Nói chung là tọa loạ tao không nhớ hết._ Bảo thật thà trả lời. (tg: đúng là lăng nhăng có tiếng)

“ bó tay” _Phong

- Ồ, vậy sao anh không mời thêm mấy cô đó đi chung luôn cho vui?_Linh đã tới từ lúc nào, hỏi anh.

- @.@ Em tới từ lúc nào vậy, em hiểu lầm rồi, anh…_ Sao mình lại phải giải thích nhỉ.

- À, tôi không quan tâm đâu, anh đừng lo. Ngay lần đầu gặp mặt tôi đã nói là tôi không ưa gì mấy người như anh rồi mà._ Linh

Phập…_ Bảo ngồi “tự kỉ”

Bỗng có người nắm tay Linh.

- Linh, đi chưa mệt chết?.

- Mày là ai hả, sao dám nắm tay Linh?._ Bảo, anh bồn chồn “ người này là ai, sao thân thiết với linh vậy chứ”.

- Hử, hai người mời tôi đi mà giờ còn dám hỏi thế sao.

- Hả, không lẽ mày là…._ Phong giờ mới lên tiếng.

- Là Lâm đó._ Linh

What? LÂM. Không thể nào, cái người mang quần lửng ngang gối, áo sơ mi xanh đen, tóc ngắn này là Lâm ?

Phong và Bảo há hốc.

-Là tôi, có gì thắc mắc à?_ Lâm

- Sao cô lại ăn mặc thế này._ Phong

- Anh là cái thá gì mà dám “bình phẩm” tôi._Lâm

-Cô…_Phong giận dữ.

-Thôi thôi, sao cũng được, mình vào trong chơi thôi._Bảo can ngăn.

_______________________

-Chơi gì trước đây?_Phong

-Để coi……

-Chơi gì cũng được nhưng đừng vào nhà ma nha?_ Bảo lo lắng, từ nhỏ bà anh kể chuyện ma mỗi đêm khiến anh bị ám ảnh và không bao giờ chơi hay coi các thứ liên quan đến ma quỉ ( tg: con trai gì nhát thế)

-Tôi muốn đi nhà ma._ Linh

-What? Mình chơi các khác đi Linh_ Bảo

- Tôi không thích, mà sao, anh sợ à?_Linh cười mỉm nhìn Bảo dò xét.

-Làm..Làm gì có. Đi thì đi._ Bảo

- Ok, vô thôi. Lâm đi luôn không ?_ Linh

-Không, mình không có hứng._Lâm

-Uk_Linh cười nham hiểm_ Anh qua mua vé đi.

-Đi thiệt sao Linh_ Bảo toát mồ hôi.

- Không thiệt vẹ giả, anh sợ ma thì cứ nói, vô trỏng rồi … sợ quá “tè” trong quần luôn giờ._ Linh

- Anh mà sợ à?_ Bảo mạnh miệng._ Vào thôi.

1s

2s

3s

-Á, Á, Á…………………

“ Ai bảo, đã sợ mà rồi còn bày đặt ra oai”_Phong

- Anh … giờ đi cái đó với tôi_Lâm vừa nói vừa chỉ vào …tàu siêu tốc.

-Cô ưa thì…_Phong định bảo Lâm ưa thì đi một mình đi vì anh hơi hơi sợ độ cao nhưng nghĩ đến mục đích của mình anh phân vân.

- Sao, không muốn đi à, hay là anh mắc bệnh “yếu tim” như tên kia._Lâm khích tướng.

-Hứ, tôi mà sợ à?_ Phong ra oai.

-Vậy thì đi._Lâm

.

.

.

-Oa , nhìn kìa. Một người đẹp trai quá, người còn lại cũng đẹp không kém.

-Uk UK đúng đó …_mấy cô gái trầm trồ_..nhưng sao lại đi chung chơi trò tàu siêu tốc thế kia, không lẽ họ là….. “gay”

-…_Phong nghe được mấy cô gái đó nói với nhau, mặc dù anh không để ý đến con gái nhưng cũng phải giữ thể diện chứ.

-…_Lâm cũng nghe được, xoay người lại, chạy tới nắm tay Phong_ Anh ơi ( tên khốn )! Đi nhanh lên ( chậm như rùa, muốn tôi xách cổ mới đi à), em háo hức quá à( ôi mẹ ôi nổi cả da gà, thề có trời sẽ không bao giờ có lần thứ 2)_Lâm nhấn mạnh từng chữ như muốn mọi người nghe được.

#.# “ Cô ta đang muốn làm mình bẻ mặt đây mà”_ Phong

Phong kéo tay Lâm chạy như bay đến chỗ mua vé.

“ Hà hà, trò chơi mới bắt đầu thôi”_Lâm

Khi tàu siêu tốc lên đỉnh và chuẫn bị thả “mình” xuống,Phong toát mồ hôi hột

- Á Á Á……….Cho tôi xuống , cho tôi xuống_Phong hét như điên.

- Ha Ha_ Lâm cười thích thú_ Sao vậy, lúc nãy còn mạnh miệng lắm mà.Chẳng phải anh nói anh không sợ sao?

-Á Á…. Không, tôi sợ._ Phong trong cơn hoảng loạn không biết mình vừa khai cái không nên khai

- Ha ha _ Lâm cười thích thú, cô vừa ghi âm lại những gì Phong nói,“ hà hà, chết anh rồi”, để coi anh ra oai được với ai. Yếu “sinh lý” bày đặt.

5’ sau.

-Linh, sao ra sớm thế?_ Lâm hỏi ngay khi thấy Linh.

-HỪm mới đi được nửa thì tên đó …._Linh chưa nói xong thì bị Lâm chặn họng.

- Tè ra quần à?_Lâm

-Không còn hơn thế nữa, hắn ta……………….ngất ngay tại chỗ._Linh chán nản.

-Phụt… ha ha _ Lâm cười sảng khoái_Vậy hắn đâu rồi?

-Haizz, mới tỉnh lại, ngồi tự kỉ bên kìa_Linh vừa nói vừa chỉ tay qua bên Bảo_ Còn cậu thì sao?

-Ờ bên mình cũng vậy, tên đó la hét ỏm tỏi, xuống khỏi tàu là nôn mửa ngay, hết nói nổi_ lâm

- Hà, đúng là không ra gì_Linh

- Này, mình có cái này hay lắm_Lâm móc trong túi ra cái máy ghi âm.

“- Chẳng phải anh không sợ độ cao sao?

 -Á Á, tôi sợ, tôi rất sợ, làm ơn dừng lại .”

- Mọi chuyện càng lúc càng vui_ Linh

-Uk, vui đến mức không dừng được, phải cho bọn đó biết mùi. Hê Hê_ Nói xong cả lâm và Linh cười khiến ai đó chợt rùng mình.

~~~~~~~~



Hum ni tới đây nha, mai Cat sẽ viết tiếp Chương 8: Kế hoạch cưa đổ 3 (p3) nha, chương nì dài quá. ^^