[Nhân Mã Harem] Hãy Để Anh Đến Bên Em

Chương 9




Sau vài tuần tạm ngưng, cuối cùng con Au cx đã quay trở lại, có ai còn nhớ ta không?

Chắn chắn là phải nhớ rồi nhể? *há há há, cười tự kỷ*

Ta biết ta viết dở nhưng các nàng sau khi đọc qua thì làm ơn hãy để lại một cái vote giúp ta

Cảm ơn

=====

"Ừm, Bảo Bình" Nhân Mã gỡ nắp bút ra đọc tên mà điểm danh

"Có" Bảo Bình uể oải đáp, trời ạ, 4h sáng lôi dậy mà điểm danh á? Thật là buồn ngủ mà

"Tốt, Kim Ngưu bỏ cái bánh xuống, tôi đang điểm danh đấy" Cô tick một cái rồi liếc sang Kim Ngưu nhẹ giọng nói

Kim Ngưu ngay lập tức bị rùng mình, ai nói là nói nhẹ nhàng là bình thường? Ai nói có lớp mặt nạ che dấu thì sẽ không cảm nhận được sát khí? Ta nhổ, ta nhổ

"À, ờ, tôi,... tôi" Kim Ngưu lấp bấp run sợ nói

"Sư Tử" Nhân Mã chỉ liếc một cái nhẹ rồi quay đầu đi tiếp tục điểm danh

"Có" Sư Tử không một chút hình tượng mà ôm con gấu bông ra đứng ôm mà... ngủ.....

"Thiên Yết, Ma Kết, Xử Nữ" Vâng, thế nhưng chị ấy lại không quan tâm

"Có" Ba anh đồng thanh nói, có thể nói ba anh đây là người nghiêm tíc nhất trong cả bọn

Gật đầu một cái hài lòng với biểu hiện của ba anh, Nhân Mã tiếp tục đọc tên "Kim Ngưu, Thiên Bình"

"Có a~" Từ có là của anh Ngưu vì ảnh sợ chị Mã rồi nên không dám giỡn nữa còn cái chữ "a" được kéo dài mà cái giọng ngọt xớt kia là của Thiên Bình. Anh đang cố gắng cua cô ấy mà (Au: ta là mẹ nó, ta không chấp nhận việc ngươi cua nó!!!!!)

Ngay lập tức Thiên Bình nhận lấy 10 cặp mắt nhìn chằm chằm mình, đôi mắt hiện rõ hai chữ "khinh bỉ"

"Ấy ấy, sao lại nhìn tôi như thế? Hay tại tôi hôm nay đẹp troai quá?" Thiên Bình ngây ngô hỏi sau đó không tự giác mà chêm thêm câu tự sướng

"Oẹ" Một vài tiếng kì lạ vang lên, à, là mấy anh đang giả bộ nôn vì độ tự kỷ siêu cấp biến thái của Thiên Bình đây mà

"Kinh tởm" Oa, chị Mã Mã nhà ta (của Au chứ không phải của mọi người à nha) đã phán quyết tất cả mọi thứ bằng hai từ "nhẹ nhàng nhất có thể"

"Sao em lại nói thế? Trái t(r)ym anh đã trao cho em rồi mà em lại nỡ lòng nào từ chối nó? Ôi~ t(r)ym anh đau quá em ơi, em iu dấu, t(r)ym của anh vốn đã thuộc về em từ lúc đầu nhưng chỉ tại vì anh không muốn bị em phát hiện ra sớm. Bây giờ cũng chưa phải quá mụn, í lộn, quá muộn để em nhận lấy trái t(r)ym của anh đâu. Bấy bề, cồm quỵt mì (baby, come with me)" Thiên Bình tung một tràn y như đang đọc văn làm 10 sao khoé miệng không khỏi co giật liên hồi và điển hình nhất là Cự Giải. Anh cũng thích cô nhưng đâu có mặt dày tới nỗi vầy? Chẳng lẽ mặt của Thiên Bình đã đánh phấn với son nhiều quá giống mấy ả phụ nữ nên bây giờ không còn biết chữ "nhục" là gì ư????

"Cự Giải" Nhân Mã quyết định làm mặt lơ rồi tiếp tục điểm danh, phải, đây là quyết định cuối cùng của cô dành cho mấy đứa vừa trốn viện tâm thần ra (Au: tội anh Bình ghê *cười như điên* ; Đọc giả: đây mà là tội á? *khinh bỉ nhìn Au*)

"À, có tôi" Cự Giải nhanh chóng lấy lại tinh thần, tại sao anh lại đi chú ý tên Bình kia chứ? Aizzzz (Au: tại anh thích ảnh đúng hơm? *cười gian xảo* ; Đọc giả: Đam Mỹ?????? *gào thét* ; Au: đọc giả ghét đam mỹ a~ Ta bùn QAQ *khóc như nước lũ tràn đê*)

"Song Ngư, Song Tử"

"Có"

"Bạch Dương?"

"....." Hú hú, sự im lặng:v

"Bạch Dương"

"....." Vẫn vậy thôi, hỏi làm gì?

"Bạch.Dương.Đâu?" Nhân Mã trợn mắt lên nhìn thẳng vào mấy người đứng trước mặt nhìn

"Tôi cũng chả biết nữa" Xử Nữ nhún vai đáp

"Hắn ở đây này" Ma Kết nhìn cục thịt tròn vo đang đắp chăn nằm dưới chân anh mà ngủ, cái mái tóc trắng này bảo đảm là hắn chứ chẳng thể nào nhằm với ai khác được

"Đạp" Từ miệng Nhân Mã phun ra một từ cay độc

"Hả? Cô nói gì?" Sư Tử ngơ ngác ôm gấu bông hỏi

"Đạp"

"Hả?" Lần này tới lượt Bảo Bình

"Tôi bảo các anh là ĐẠP hắn đi" Cô vẫn lạnh lùng mà ung dung nói, tuy nhiên lần này có nhấn mạnh âm chữ "đạp" lên một "chút"

"...." các anh im lặng nhìn xuống "cục thịt", mặt nhăn nhó trông có vẻ là không nỡ làm với đồng bạn của mình nhưng..... sau đấy là một màn đánh, đạp không thương tiếc. Các anh đây là không biết "thương hương tiếc ngọc" đấy, làm gì nhau nào?

"TỤI MÀY LÀM GÌ THẾ HẢ???? SAO ĐÁNH TAO?!!!" Bạch Dương bật dậy gào lên giận dữ, anh đang mơ đến lúc gặp công chúa barbie nhé, sao lại làm phiền thế? (Au: *cạn lời tem:v*)

"Tao nghe lời cổ đạp mày" Kim Ngưu bảo

"Mày nghe lời gái hả? Mày bị dại gái à? À không, cả đám tụi bây dại gái hết cả à? Từ khi nào tụi bây mê gái thế? Tụi mày đây là làm để lấy lòng gái à? Con ả nào thế? Chắc chắn là xấu chết mẹ rồi đúng không? Lôi ả ra đây cho tao nói chuyện!" Bạch Dương miệng mồm chửi rủa mà không biết rằng có 4 khuôn mặt đang đen dần lên, mọi người có biết là ai không?

Au bảo đảm là không ai biết!!!

Và vâng, đó là Nhân Mã tỷ tỷ, Xử Nữ, Thiên Tết và Ma Kết ca ca, 4 thanh niên nghiêm túc và ác quỷ nhất ấy ạ (Au: thượng lộ bình an anh nhé *chắp tay, mô phật mô phật*)

"Cậu....có vẻ là..... muốn chết sớm nhỉ?" Đôi mắt của Nhân Mã khẽ híp lại làm xuất hiện một đường cong tuyệt mỹ nhưng.... có thể nói sát khí hiện rất rõ ràng nha~

"Rắc" Cây bút trong tay cô đã bị bẻ đôi và ngay sau đó là một cơn gió nhẹ thổi sang, cây bút lập tức tan biến thành cát bụi mà trôi theo cơn gió, điều này thể hiện rằng cô đang rất nhẫn nhịn để không bùng phát sự tức giận này. Từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ chưa có một ai dám chửi thẳng mặt cô như thế này, đã vậy còn đứng trước mặt mà nói, điều này với cô là một sự sỉ nhục, MỘT SỰ SỈ NHỤC!

"Phó, à không, chủ trại bình tĩnh ạ, chuyện đâu còn có đó" Một chàng trai bước đến bên cạnh cô cúi đầu nói, đây là Âu Dương Bách Kỳ, hắn là phó trại mới lên chức, từng là thuộc hạ thân tính nhất của cô

"Ngươi..... phạt hắn theo cách nặng nhất cho ta, ngày mai ta sẽ đến xem thành quả. Đi" Nói cái Nhân Mã hừ lạnh phất tay hiên ngang mà bước đi, dáng vẻ oai nghiêm hệt như một vị thần tối cao trên bầu trời mà không ai có thể với đến

"Vâng" Bách Kỳ thở dài, kỳ này Bạch Dương chết chắc rồi, trên đời này đâu có ai ngu ngốc mà đi mắng chửi Nhân Mã đâu chứ?

"Giải Bạch Dương đi" Bách Kỳ khoát tay bảo lính lên còng tay Bạch Dương lại rồi áp giải đi (Au: sao giống bắt tù nhân quá dzậy?)

"Aaaaaaaa, thả tôi ra, ai cho phép cái người đụng vào tôi??? Tôi mà được thả ra là các người chết chắc!!!" Bạch Dương gào thét trong vô vọng

"Triệu tổng, anh bình tĩnh..." Bách Khf chưa nói hết câu thì lại nghe Bạch Dương hét như điên tiếp (Bạch Dương họ Triệu mấy bạn nhé, ko nhớ thì coi lại chương giới thiệu)

"Aaaaaaaaa.....aaaaaaa....aaaaaaaa"

"Triệu tổng, anh..."

"Aaaaaaa....................... (và vẫn.....)........................................aaa"  Một lần nữa câu nói của Kỳ ca ca bị cắt ngang. Anh cũng chẳng phải là người hiền lành gì nhưng anh cũng có một cái tính kiên nhẫn rất cao, vì thế, anh lại cố  gắng khuyên nhủ tiếp

"Bạch Dương, anh làm ơn làm phước ngậm cái miệng lại giúp tôi, ồn chết đi được"

"Không" Anh ấy trả lời rất phủ "còn bây giờ thì thả tôi raaaaaaaaaaaa!!!!" Và anh ấy vẫn tiếp tục hét

"Đánh ngất hắn rồi ném vô lao" Mặt 13 người bắt đầu đen thui. Quá ồn, quá ồn rồi, tức chết ta

(13 người là gồm Bách Kỳ, 10 sao nam và 2 ông còng tay Bạch dương)

Đêm ấy, một đêm bầu trời đầy sao sáng lấp lánh và..... nó cực kỳ hoà hợp với tiếng hét "dịu dàng, thục nữ" của một người nào đấy đang bị tra tấn.....

(Au: khóc thương thay cho anh)