Sau khi Lâm Dĩ Thuần bước tới đường cùng phải trở về quê mới phát hiện bệnh của chị gái cô ta càng ngày càng nặng.
Nhưng ngay cả bản thân cô ta còn lo chưa xong thì chắc chắn sẽ không rảnh để lo lắng chuyện dở dở ương ương của chị gái mình.
Mãi đến một ngày nào đó, không biết chị gái cô ta nhìn thấy tin tức thương mại gì liên quan đến hai nhà Lê, Lăng mà đột nhiên giống như lên cơn điên chạy ra ngoài, sau đó không trở về nữa.
Tin dữ theo nhau mà tới.
Chị cô ta bỏ đi, cháu trai cũng sốt cao, đưa đến bệnh viện xã kiểm tra, bệnh viện nói là có thể mắc bệnh ung thư máu nhưng cũng chưa chắc chắn, tốt nhất là đi đến bệnh viện ở thành phố lớn làm kiểm tra cho chắc.
Mà ngay ngày hôm đó chị của cô ta, Lâm Dĩ Sơ gặp tai nạn xe dẫn đến tử vong vì băng qua đường.
Sau khi chị gái của Lâm Dĩ Thuần chết, cô ta mới mở cái hộp mà chị gái cất giữ như báu vật, không cho ai chạm vào kia ra.
Cô ta vốn định dùng thẻ ngân hàng của chị gái để rút tiền đi khám bệnh cho cháu trai, nhưng vô tình nhìn thấy ảnh chụp chung của chị gái và người đàn ông kia.
Người đàn ông đó lại là Lăng Diệu.
Chính là Lăng Diệu đã ép cô ta đến đường cùng.
Đột nhiên Lâm Dĩ Thuần như nhìn thấy ánh mặt trời, Lâm Niệm Sơ, Lăng Niệm Sơ.
Lăng Diệu, nhớ Dĩ Sơ.
Tiểu Sơ hẳn nên là họ Lăng nhỉ? Mà chị gái đặt tên cho cháu trai như vậy là chỉ vì muốn lưu lại nhớ nhung cho mình, hy vọng Lăng Diệu có thể nhớ tới cô ta.
Nhưng ai ngờ Lăng Diệu đã kết hôn với Lê Hân Dư từ lâu rồi.
Tuy Lâm Dĩ Thuần không biết rốt cuộc năm đó chị của cô ta đã gặp chuyện gì mới dẫn con về quê. Nhưng Lâm Dĩ Thuần nghĩ nếu chị gái cô đã giữ bức ảnh chụp chung với Lăng Diệu như báu vật, lại còn một tấm thẻ ngân hàng không giới hạn, vậy thì dường như trong nháy mắt đã có thể xác định được bố ruột của Tiểu Sơ là ai.
Trước đây Lê Hân Dư cao ngạo giẫm cô ta dưới đất, khiến cô ta bị khinh thường ở thành phố A thì giờ cô ta sẽ nắm bắt cơ hội này, mượn sự tồn tại của Tiểu Sơ mà giảm đạp Lê Hân Dư dưới chân.
Lâm Dĩ Thuần vội vàng ôm Lăng Niệm Sơ chạy tới thành phố A.
Lâm Dĩ Thuần chịu thiệt thòi cũng đã rút kinh nghiệm.
Cô ta không trực tiếp đến gặp Lăng Diệu và Lê Hân Dư để thương lượng, bởi vì cô ta đã nhìn thấy anh bảo vệ Lê Hân Dư vô điều kiện như thế nào.
Cô ta dẫn đứa bé đến nhà họ Lăng.
Mà thái độ của Hách Ảnh quả nhiên không khiến cho cô ta thất vọng.
Hách Ảnh thương đứa cháu trai này.
Hơn nữa gần đây Lê Hân Dư lại gây ra nhiều chuyện như vậy, Hách Ánh đã không còn cách nào chấp nhận đứa con dâu này từ lâu rồi.
Ban đầu Hách Ảnh nghĩ nếu Lăng Diệu và Lê Hân Dư có thể sống yên ổn với nhau thì bà ta sẽ nuôi dưỡng Lăng Niệm Sơ ở bên ngoài, không đối xử tệ bạc với thằng bé nhưng cũng sẽ không để cho nó làm đảo lộn cuộc hôn nhân của con trai mình. Cập n*hật nhanh nhất trên ТгцyenАРР.cом
Nhưng Lăng Diệu càng lúc càng điên cuồng với cuộc hôn nhân này, thậm chí vì Lê Hân Dư mà không tiếc tính mạng của mình.
Là một người mẹ, việc không thể chịu đựng nhất là con trai mình bị thương.
Nếu không có đứa bé Lăng Niệm Sơ này, Lăng Diệu và Lê Hân Dư có cãi vã thế nào, Hách Ảnh cũng dự định mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng Lăng Niệm Sơ đã xuất hiện, Lăng Niệm Sơ chính là cháu trai của bà ta.
Cháu trai của bà ta cao quý là vậy nhưng khi xuất hiện trước mặt bà ta lại là dáng vẻ rụt rè, vàng vọt gầy gò, thoạt nhìn cũng biết cuộc sống trước đó chẳng no đủ gì.
Hách Ảnh tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn khiến cho cháu trai của mình chịu khổ như vậy.
Hơn nữa, tình trạng sức khỏe của Lăng Niệm Sơ không ổn lắm, có vẻ như mắc bệnh ung thư máu nhưng vẫn chưa được chẩn đoán chính xác.
Hách Ảnh vốn là người mềm lòng, vừa nghe nói như vậy bà ta đã đứng ngồi không yên cho nên liền đến bệnh viện.
Bà ta muốn Lăng Diệu ghép tủy cho đứa bé này, cố gắng hết sức cứu sống đứa bé này.
Nếu Lê Hận Dư không thể chấp nhận đứa bé này thì bà ta sẽ kiên quyết yêu cầu con trai bà ta ly hôn với Lê Hân Dư.