Lê Nhã Trí đã chết.
Là vì trong lòng ấm ức cho nên tự mình tức chết.
Nhưng cho dù đến giây phút nhắm mắt lìa đời, Lê Nhã Trí vẫn không hiểu rốt cuộc bản thân cô ta có chỗ nào không bằng Lê Hân Dư, tại sao Lăng Diệu không cần cô ta.
Từ đầu đến cuối Lê Nhã Trí đều nghĩ nếu Lăng Diệu dịu dàng với cô ta một chút xíu thôi, cô ta sẽ không ra nông nỗi này.
Lê Hân Dư tận mắt chứng kiến cái chết của Lê Nhã Trí, khi nhịp tim trên màn hình monitor trở về số không, một mạng sống đã biến mất trước mặt cô.
Viên Vũ và Lê Khải Thiên ở bên ngoài phòng bệnh lao lên, đẩy Lê Hân Dư qua một bên, ôm chầm lấy thi thể của Lê Nhã Trí khóc than...!
Hình ảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh thật sự bi thương đến cực điểm.
Lăng Diệu đứng ở phía sau đỡ cơ thể cô, anh duỗi tay ra ôm vai cô, để cô dựa vào lòng mình: “Chúng ta đi thôi.” “Em muốn tiễn con bé một đoạn” Dù sao Lê Nhã Trí cũng là em gái của cô mười tám năm trời.
“Được." Lăng Diệu gật đầu đồng ý với cô
Lăng Diệu cùng cô đi dự đám tang của Lê Nhã Trí, họ vẫn luôn đứng cuối hàng giống như khách đến dự lễ chứ không phải là người nhà họ Lê.
Lúc Viên Vũ muốn kéo Lê Hân Dư nói chuyện thì cô đã xoay người trước, rời đi với Lăng Diệu.
Mà lúc này đã là chiều tối.
Lăng Diệu đích thân làm tài xế đưa rước cô.
Lê Hân Dư vẫn luôn ủ rũ, nghĩ đến những lời Lê Nhã Trí nói trước lúc chết, hay là sự trở mặt vô tình của vợ chồng Lê Khải Thiên, cô buồn bã mỉm cười: “Chắc có lẽ là hoàn toàn từ biệt rồi...!căn nhà vốn không thuộc về em.
“Nhưng bây giờ chúng ta đã có nhà riêng của mình rồi.” Lăng Diệu giơ tay ra nắm chặt mu bàn tay trắng nõn của cô để lên chân mình.
Sợ quấy rầy anh lái xe, Lê Hân Dư không rút tay lại, cũng không vùng vẫy.
Mãi đến khi trở lại nhà mới của hai người ở Đào Lan Uyển, lúc này Lê Hân Dư mới ngẩng đầu nhìn anh: “Lăng Diệu, có phải anh có chuyện giấu em, hơn nữa còn giấu rất lâu rồi không?”
Động tác cởi dây an toàn của Lăng Diệu khựng lại: “Sao bỗng nhiên em hỏi anh chuyện này, có phải Lê Nhã Trí đã nói gì với em không?"
Cô không giấu anh, bởi vì cô cũng muốn làm rõ chân tướng: "Sao Nhã Trí lại biết chuyện em và Giang Dật Hàn bị người khác hãm hại, bị quay lén ở khách sạn?”
Lăng Diệu không ngờ chuyện đã sớm được giấu đi lại vì cái chết của Lê Nhã Trí mà bị nhắc tới một lần nữa, anh hít sâu một hơi.
“Video đã bị truyền ra ngoài sao?”.
Xin ủng hộ chúng tôi tại == TrùmTruyệ n.
N ET ==
Nếu không thì với năng lực của Lê Nhã Trí làm sao có thể xem được những video đó chứ?
Trừ phi là Lê Nhã Trí hãm hại cô, mà lúc đó Lê Nhã Trí vẫn chưa có tiếp xúc với Lăng Diệu, căn bản không cần thiết phải gài bẫy cô.
Lăng Diệu mím mỗi một hồi mới nặng nề nói ra bốn chữ: “Đều đã qua rồi.”
Tránh né không trả lời chính là ngầm thừa nhận.
Thì ra video của cô và Giang Dật Hàn thật sự đã bị truyền ra ngoài, mà anh đã biết từ lâu nhưng vẫn luôn giấu cô.
“Anh đã hứa sẽ không giấu giếm em bất cứ chuyện gì.
“Anh đã xử lý ổn thỏa rồi, không muốn để em lo lắng.
“Anh xử lý thế nào?”
Lăng Diệu không lên tiếng.
Anh phải nói thế nào?
Nói là Giang Dật Hàn đứng ra nói cho cả thế giới rằng chỉ là một mình anh ta khó quên tình cũ, tất cả không hề liên quan gì đến cô sao?
Nói Giang Dật Hàn đứng ra thừa nhận video là thật, nhưng người phụ nữ có quan hệ với anh ta trong video chỉ là một người phụ nữ trong quán bar có dung mạo giống hệt Lê Hân Dư do anh ta tự tìm sao?
Nói Giang Dật Hàn hứng chịu hết tất cả mọi lời nhục mạ của người khác mới khiến cho chuyện này trôi qua sao?
Trong quá trình này, anh chỉ là tìm một người phụ nữ có dung mạo cực kỳ giống Lê Hàn Dư, cùng Giang Dật Hàn xuất hiện trong buổi họp báo
Anh không làm được gì cả, mà Giang Dật Hàn đã bảo vệ cô một cách chu toàn..