Hậu Thảm Họa

Chương 77




Khưu Thành đem một khối ngọc thạch vừa rèn luyện trong tay cầm lên xem xét. Ngọc thạch trong suốt thấu triệt không chút tì vết, cầm ở trong tay ấm áp dị thường. Điều này cáng chứng tỏ số ngọc vở Thẩm Tinh đưa đến cho cậu lúc trước, quả thật đều là hàng tốt.

Đem khối ngọc thạch để vào trong một giỏ gỗ nơi góc tường, bên trong đã sắp chứa đầy một rỗ Ngọc thạch. Khưu Thành đem giỏ gỗ chuyển đến phòng khách, ngồi ở trên sàn, đem từng khối ngọc thạch bên trong lấy ra đếm đếm, tổng cộng có một trăm lẻ tám khối, đã đủ cho cậu bày ra một “Thiên La nhãn”.

Cả đêm hôm đó, hai người Khưu Thành và A Thường đã lặng yên không một tiếng động bí mật chạy quanh thành phố Tân Nam, dựa theo những gì ghi trong “Mộc Tu bút kí”về hình vẻ toạ trận, bố trí khắp thành phố Tân Nam một trận pháp khổng lồ– “Thiên La nhãn”. haehyuk8693

Nghĩa như tên gọi, trận pháp này có tác dụng chủ yếu là thám thính. Người tu đạo đều luôn luyến tiếc sinh mệnh, cho nên bảo vệ mạng sống là chuyện không thể thiếu. “Thiên La nhãn” là một trong những công cụ bảo mệnh. Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, thời điểm tất cả thủ đoạn của đối phương đều rành rành bày ở trước mặt, thì cần gì phải lo lắng đến thắng bại nữa?

Đương nhiên, đây chỉ đối với người thường thôi, nếu tất cả đều là người tu đạo, vậy thì phải xem đạo hạnh ai cao ai thấp. May mà ở niên đại của Khưu Thành, cao nhân trong truyền thuyết trên cơ bản đều tuyệt tích.

Từ sau khi Khưu Thành tạo ra cơn sóng “Một cơ hội sống”, trong lòng cậu liền có chút không kiên định. Cứ sợ ngày nào đó sẽ bị người tìm tới cửa, đến thời điểm ấy, cậu cùng A Thường cho dù có may mắn đào thoát, hang ổ khổ tâm bồi đắp lâu như vậy khẳng định sẽ bị ảnh hưởng.

Tuy rằng lấy tình hình trước mắt mà nói, thái độ của phía chính phủ vẫn tương đối ôn hòa, không có biểu hiện kiên quyết dù quật ba thước đất cũng phải đào ra tin tức của cậu. Nhưng Khưu Thành vẫn không thể hoàn toàn yên tâm. Ở mỗi một cá thể khác nhau, đều sẽ có một vài kẻ vì danh lợi mà không từ thủ đoạn. Trước mắt tình huống tuy rằng thái bình, lại khó chắc về sau sẽ không có người đến tìm bọn họ gây phiền toái.

Bày ra “Thiên La nhãn”, Khưu Thành liền có thể đem nhất cử nhất động của mọi người trong vòng bán kính thành phố Tân Nam xem hết vào mắt, nếu phát hiện chuyện gì dị thường, cũng có thể đúng lúc đưa ra sách lược ứng đối.

Chôn một viên ngọc thạch cuối cùng xong xuôi, Khưu Thành khởi động trận pháp. Sau khi xác định trận pháp có thể vận hành hữu hiệu, lúc này cậu mới cùng A Thường trở về tiểu khu Gia Viên.

“Đang xem gì vậy?” Về tới nhà, A Thường rất nhanh liền phát hiện Khưu Thành có điểm dị thường.

“Xem phim.” Khưu Thành mỉm cười nói.

“Tôi cũng muốn xem.” A Thường yêu cầu. haehyuk8693

“Được.” Khưu Thành vung tay, liền đem cảnh tượng bản thân nhìn thấy chiếu lên mặt gương nơi tủ quần áo.

Sau đó A Thường rất nhanh liền nhìn thấy tấm gương trước mắt có biến hóa, hình ảnh không còn là cảnh tượng trong gian phòng của họ nữa mà đã biến thành khung cảnh đại sảnh của đồn công an. Tiếp đến, Khưu Thành giơ tay lên, hình ảnh lại từng chút kéo đến nhà giam ở phía sau.

A Thường còn muốn xem nhiều một chút, chỉ tiếc hình ảnh trong gương chưa gì đã tiêu tan hết.

“Dùng thủy tinh kính rất hao tổn linh lực, ngày sau tôi sẽ làm ngọc kính cho anh, khi ấy muốn xem bao lâu thì xem bấy lâu.” Khưu Thành nói.

“Được.” A Thường đành phải ngoan ngoãn đáp ứng.p2haehyuk.wordpress.com

Quả nhiên, ngay ngày hôm sau, Khưu Thành liền bắt đầu rèn luyện ngọc kính. Chẳng qua cậu bình thường đều là một bên rèn luyện ngọc kính, một bên dùng linh lực thông qua “Thiên La nhãn” tra xét các ngóc ngách trong thành phố Tân Nam. Qua một thời gian quan sát, cậu rất nhanh đã tìm ra được một vài địa điểm mấu chốt.

Trong đó có vài chổ là nơi làm việc cùng chổ ở của mấy vị quan chức cấp cao thành phố Tân Nam. Mặt khác còn có một vài nơi thuộc phạm vi hoạt động của mấy vị lãnh đạo vừa được thuyên chuyển, cuối cùng chính là sơ đồ bố trí trụ sở nơi những nhân viên chuyên môn mang các phật đạo nhân sĩ về tra xét.

Các nhân sĩ thầy tu bị bắt đi đều nhận được đãi ngộ rất tốt, hoàn cảnh cư trú cũng sạch sẽ, mỗi ngày đều ăn uống không lo. Trừ ngẫu nhiên có người lại đây hỏi mấy vấn đề, thì thời gian còn lại đều sống rất an nhàn.

Những nhân viên điều tra bởi vì không thể bài trừ khía cạnh những người này có liên hệ cùng “Một cơ hội sống”, nên vẫn không thả bọn họ trở về. Cả đám người được đưa đến nhà tiếp khách của chính phủ, mỗi người ở một phòng, ăn uống no đủ.

Khưu Thành dùng “Thiên La nhãn” quan sát hình ảnh những nhân viên công tác suy luận nghiên cứu. Cậu cũng biết được bọn họ trước mắt đang tập trung vào một người đàn ông trung niên. EditNhuy

Người này họ Dư, bản thân không phải đạo sĩ, nhưng ông nội cùng cha hắn đều có quan hệ sâu xa với đạo giáo. Hơn nữa căn cứ vào bước tiến triển mới nhất của bọn họ, đã phát hiện được tổ tiên người này cũng có duyên với tu đạo. Với lại, bản thân người này vốn có chút công phu, lấy bản lĩnh của hắn, muốn không một tiếng động đưa thuốc cho mấy người trong bệnh viên cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Cho nên dù hắn vẫn phủ nhận mình cùng “Một cơ hội sống” không có liên quan, nhưng các nhân viên lại không hề tin tưởng.

Khưu Thành xâm nhập tra xét, phát hiện người này bị tìm ra sau khi mình thả bong bóng ở chợ đêm, kể từ đó, dù giải thích thế nào vẫn không thông.

Khưu Thành nhờ vào “Thiên La nhãn” cẩn thận quan sát người đàn ông, thấy hắn bộ dạng cao lớn thô kệch mày rậm mắt to, bộ dáng trung hậu, thế nhưng trong lúc không ai chú ý, nơi đáy mắt của hắn rõ ràng chợt lóe vài tia giảo hoạt.

Hơn nữa, Khưu Thành chú ý tới thời điểm hắn cùng các nhân viên tiến hành trao đổi, tuy rằng vẫn phủ nhận chính mình cùng “Một cơ hội sống” có liên hệ, lại chưa bao giờ chủ động cung cấp bất kì chứng cứ chứng minh bản thân không liên can. Khưu Thành sau khi quan sát đối phương tròn ba ngày, rốt cuộc có kết luận.

Tên này muốn biến bản thân thành kẻ có dính dáng với “Một cơ hội sống”, hơn nữa cho tới bây giờ, hắn ta diễn trò cũng rất ra dáng. Hiện tại thứ hắn thiếu chính là chứng cớ chứng minh hắn cùng “Một cơ hội sống” có liên quan.

Về điểm này, Khưu Thành có thể giúp hắn. haehyuk8693

Thảo dược bên căn hộ 1402 đã gieo trồng được vài hôm, tuy rằng còn chưa hoàn toàn thành thục, thế nhưng nếu thu hoạch trước một chút dùng để luyện chế “Giải trăm độc” thì vẫn miễn cưỡng có thể làm được.

Đợt rèn luyện này, có tổng cộng mười một viên thành đan. Khưu Thành tự mình lưu lại ba viên để ngừa vạn nhất, tám viên còn lại thì dùng một cái bình gốm cũ đựng vào, đem chôn ở công viên ven bờ sông Tân Nam.

Đêm đó, Khưu Thành cùng A Thường nhân đêm khuya, lại lẻn đến bên ngoài nhà khách thành phố Tân Nam, nhẹ nhàng bắn một cục giấy vào phòng ngủ của người đàn ông trung niên.

“Ba!” Một tiếng ba vang vọng khắp căn phòng. p2haehyuk.wordpress.com

Trong bóng đêm, người đàn ông trên giường đột nhiên xoay người nhỏm dậy, sau vài cái lắc mình, liền đứng ở một góc tường trong phòng, bày ra tư thái đề phòng, cẩn thận quan sát tình huống.

Hắn rõ ràng không có bất cứ quan hệ với  “Một cơ hội sống”, nhưng lại không chịu bỏ qua cơ hội này. Nói trắng ra là, hắn chỉ muốn cầu phú quý. Nhưng bản thân hắn cũng biết, chuyện lần này cực kì hệ trọng, hắn lo lắng bản thân ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, cho nên mấy ngày này vẫn luôn đề phòng.

Rất nhanh, hắn liền nương theo ánh trăng, thấy rõ ràng trên sàn phòng xuất hiện một cục giấy bất minh. Hắn thật cẩn thận đi qua nhặt lấy cục giấy, sau đó lại trở về góc tường.

Khi mở cục giấy kia ra, ánh vào mắt hắn là một hàng chữ viết ngoáy:“ Công viên Tây Sơn, dưới tàng cây bạch quả, Một cơ hội sống, tám viên.”

“!” Nương theo ánh trăng xem kỹ hàng chữ, trong lòng hắn nhất thời rộn lên một trận mừng như điên. Chỉ cần chứng thực chuyện này, hắn liền trở thành anh hùng của nhân dân. Lấy cống hiến mà “hắn” đã tạo ra vì quốc gia thậm chí cho toàn thế giới, con đường phía trước của hắn tự nhiên sẽ trở nên bừng sáng.

“Ba!” Lúc này, lại vang lên một tiếng động khác.

Lúc này đây, người đàn ông không có bất cứ do dự, vội vàng nhặt lên tờ giấy trên mặt đất, mở ra vừa thấy mặt trên lại là một hàng chữ cẩu thả: “Cầu nhân được nhân, tự giải quyết cho tốt.” p2haehyuk.wordpress.com

“Đa tạ tiên nhân thành toàn!” Căn phòng trống rỗng đột ngột vang lên thanh âm hữu lực của người đàn ông.

Khưu Thành đứng ở chổ tối, xuyên qua “Thiên La nhãn” nhìn hắn ta một lần cuối cùng, liền cùng A Thường im hơi lặng tiếng rời đi.

Còn tên đàn ông trong phòng, sau giây phút thất thần ngắn ngủi, rất nhanh đã khôi phục sự khôn khéo. Hắn xé nát hai tờ giấy, nguyên bản muốn ném vào bồn cầu xả nước, nhưng suy nghĩ một lát, lại đem vụn giấy nhét vào miệng, nhai đi nhai lại nuốt vào bụng, một mảnh vụn giấy cũng không lưu lại. EditNhuy

Không đến hai ngày, thành phố Tân Nam liền có một lời đồn đãi, nói “một cơ hội sống” đã bị tìm thấy, họ Dư, tổ tiên còn là thiên sư.

Nếu không phải người nọ đúng lúc đem tiên đan tổ tiên lưu lại lấy ra cứu người, lại bị nhân viên điều tra tìm được, tra hỏi một hồi mới rốt cuộc nói ra sự tình. Mọi người chắc còn không biết trong thành phố Tân Nam lại có một nhân vật lớn như vậy đâu. Bình thường, mấy người hàng xóm đều gọi hắn là Dư lão. Ai nấy căn bản không phát hiện người ta là một cao nhân, chỉ biết hắn ta lâu lâu lại phè ra vài trò đùa giỡn…

Nghe người trong tiểu khu Gia Viên nói phải có mũi có mắt mà quan sát, Khưu Thành cũng chỉ cười trừ, trên cơ bản, đợt phong ba này xem như đã lắng xuống.

Buổi sáng hôm qua, nhân viên phụ trách đều đã rời khỏi thành phố Tân Nam. Phải biết rằng, việc đến thành phố Tân Nam tìm “Một cơ hội sống” tuyệt đối là chuyện quá mỹ mãn, không có nguy hiểm không nói, làm được việc còn được nở mày nở mặt vô hạn. Nếu xử lý bất thành cũng không có gì đáng ngại, cao nhân mà, luôn thích đi tới đi lui, phàm phu tục tử như bọn họ tìm không thấy cũng là bình thường.

Cho nên người được chính phủ phải đến là một tên “thái tử gia” có hậu trường khá vững chắc. Nếu thái tử tuyên bố đã tra ra manh mối, điều tra rõ chân tướng sự việc, trên dưới toàn quốc còn có tên nào dam cãi lại hắn?

Tên họ Dư kia cũng không ngu ngốc, biết bản thân không phải hàng thật, nên cũng không nói thẳng “Một cơ hội sống” là do hắn làm ra, mà mập mờ nói do tổ tiên truyền xuống. Tuy rằng nếu trong tương lại, chuyện này được tiếp tục truy cứu, cũng không phải hoàn toàn không có điểm đáng ngờ. Bất quá ai lại muốn gây chuyện với thái tử gia? Chỉ sợ ngài sẽ không sống yên thân đâu!

Hơn nữa tính tới thời điểm này, anh hùng đã được đúc thành, truyền kỳ đã viết nên, chẳng lẽ thật sự có ai còn nguyện ý đứng ra, nói Dư anh hùng là mạo danh thế thân? Nếu như thế, tên đó không thể nghi ngờ là đã tát thẳng vào mặt chính phủ, tưới cho nhân dân toàn quốc một xô nước lạnh.

Cầu người được người, Khưu Thành làm sao là người không biết ý tứ như vậy. Cậu căn bản không màng phú quý, cũng không muốn cuốn vào phân tranh của mấy kẻ kia. Cậu chỉ muốn im lặng tu hành, chậm rãi tích góp tài phú, cùng A Thường khiêm tốn sống qua những ngày thanh tịnh.

Vài ngày sau, Khưu Thành rốt cuộc làm xong một cái ngọc kính cho A Thường, giúp hắn thông qua “Thiên La nhãn” nhìn được vô số hình ảnh. Muốn ngọc kính phát ra hình ảnh, cũng không cần hao phí quá nhiều tinh thần cùng linh lực, A Thường muốn xem bao lâu Khưu Thành liền cho hắn xem bấy lâu.

“Đổi kênh.” Tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong, A Thường mở cánh cửa nối thông phòng khách cùng ban công nhà họ. Anh chàng nằm ngửa trên sàn gỗ, cầm miếng ngọc kính Khưu Thành cho hắn, xem xem đến mê say, lâu lâu còn cất giọng nói một tiếng đổi kênh.

“Ừ.” Khưu Thành lúc này đang xem xét mấy cây nhân sâm trồng trên ban công, nghe thấy A Thường yêu cầu, thuận tay liền đổi sang hình ảnh nơi khác cho hắn xem.

“Đổi kênh khác.” Nhìn thêm trong chốc lát, A Thường lại yêu cầu đổi kênh.

“Ừ.” Khưu Thành theo lời lại đổi sang chổ khác.

“Đổi nữa.”

“Ừ.”

“Đổi tiếp.” haehyuk8693

“Ừ.”

“……” p2haehyuk.wordpress.com

“!” Khi hình ảnh trong ngọc kính biến chuyển, A Thường chợt mở to hai mắt.

“Coi chừng đau mắt hột!” Khưu Thành có chút xấu hổ đổi sang chổ khác cho hắn xem, vừa nãy một màn trong thấu kính, cậu cũng nhìn thấy được.

“Xem, xem lại đi!” A Thường đỏ mặt yêu cầu.