Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 17




Lúc này Diệp Quân và Phí Bán Thanh đứng rất gần nhau, hắn đã có thể ngửi thấy rõ mùi thơm của đối phương!

Diệp Quân vội lùi ra sau hai bước!

Thấy vậy, trong mắt Phí Bán Thanh ánh lên tia kinh ngạc, sau đó thì kinh ngạc trở thành tán thưởng.

Diệp Quân trầm giọng nói: "Tiền bối, ta có thể trở thành đệ tử của người, nhưng ta có một yêu cầu nho nhỏ, được không ạ?"

Phí Bán Thanh lập tức cười nói: "Người mình cả, đừng khách sáo vậy, cứ nói đi!"

Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh, tốc độ trở mặt của người này nhanh đến khó tin!

Hắn để lộ mình là một kiếm tu vì hai mục đích, một là đến thư viện Quan Huyên!

Tu hành giống như leo thang vậy, càng leo lên cao càng khó, thế nên hắn cần một bệ phóng lớn hơn, cũng chính là thư viện Quan Huyên!

Đây là thế lực siêu cấp lớn nhất Nam Châu!

Ở đó, hắn có thể học được nhiều hơn, cũng có thể khiến mình trở nên mạnh mẽ hơn!

Dù sao thì bây giờ thế giới của Tháp gia vẫn chưa mở được, hắn không thể nào thường xuyên vào tu luyện. Hơn nữa, Tháp gia đã bị thương, cần linh tinh tốt hơn, nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ thư viện Quan Huyên mới có!

Nói cho cùng, ngoài một thanh kiếm Hành Đạo thì bây giờ hắn chẳng có gì cả, quả thật rất nghèo!

Còn một nguyên nhân nữa là gia tộc họ Diệp!

Hắn biết chuyện ở dãy núi Nam Sơn là một tai hoạ ngầm!

Mấy người bọn họ cùng đi vào, cuối cùng chỉ có ba người sống ra ngoài, dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết chuyện này bất thường. Thế nên, hắn nghĩ nhà họ Nam và nhà họ Trịnh chắc sẽ không bỏ qua!

Tư Thanh có nhà họ Tư chống lưng, an toàn!

Nạp Lan Ca có Phí Bán Thanh làm chỗ dựa, an toàn!

Còn mình?

Tháp gia?

Tháp gia không đáng tin, không an toàn!

Tiểu Tháp: "..."

Thế nên hắn phải tìm một chỗ dựa mới, tránh liên luỵ gia tộc họ Diệp.

Phí Bán Thanh rất thích hợp!

Đương nhiên, bây giờ hắn không có lựa chọn nào tốt hơn nên chỉ có thể cược một ván!

Lúc này, Phí Bán Thanh chợt cười: "Nói đi chứ! Đừng khách sáo!"

Diệp Quân trầm giọng đáp: "Lúc trước ta từng tới dãy núi Nam Sơn, đã xảy ra tranh chấp với Nam Thanh Việt của nhà họ Nam và Trịnh Lâm của nhà họ Trịnh".

Phí Bán Thanh nhìn chằm chằm hắn: "Hai đứa nó chết rồi!"

Sau một hồi im lặng, Diệp Quân nói: "Là ta giết!"

Thẳng thắn!

Người phụ nữ trước mặt chắc chắn là một người thông minh, đứng trước người thông minh thì không cần phải đấu trí, trừ phi ngươi là kẻ mạnh hơn!

Vì ngươi không nói thật thì người ta cũng sẽ đoán được!

Quả nhiên, nghe lời Diệp Quân nói xong, khoé miệng Phí Bán Thanh khẽ cong lên: "Ngươi cũng thành thật phết!"

Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh, không nói gì.

Phí Bán Thanh nhìn hắn, cũng không nói gì.

Diệp Quân đột nhiên xoè bàn tay, chỉ tay về một phía, kiếm bay vút lên trời, rạch nát tầng mây!

Kiếm thế!

Diệp Quân nhìn Phí Bán Thanh: "Tuy ta đang ở cảnh giới Chân Pháp nhưng muốn giết một vị cảnh giới Thần Anh cũng không khó khăn gì! Cho dù là cường giả cảnh giới Thông U - trên cảnh giới Thần Anh, cũng không phải là không có cơ hội giết!"

Nói rồi, hắn chần chừ một lúc, lại nói tiếp: "Giết Nam Thanh Việt và Trịnh Lâm, ta chỉ dùng một kiếm!"

Hắn biết, muốn đối phương giúp hắn thì hắn phải thể hiện được giá trị của mình.

Nếu không, sao người ta phải giúp mình?

Thêm vào đó, người phụ nữ này lại còn là một người vô cùng thực tế!

Phí Bán Thanh khẽ nhếch môi: "Điều ngươi thật sự lo lắng là bọn họ sẽ đến gây rắc rối cho ngươi, liên luỵ đến gia tộc họ Diệp, đúng không?"

Diệp Quân gật đầu.

Phí Bán Thanh bình tĩnh đảm bảo: "Ta sẽ bảo vệ gia tộc họ Diệp!"

Diệp Quân thầm thở phào: "Đa tạ!"

Phí Bán Thanh nhìn hắn hỏi: "Ta không cần biết sao ngươi lại trở thành kiếm tu, nhưng nếu đã nhận ta làm sư phụ thì không được hai lòng, được không?"

Diệp Quân gật đầu: "Đương nhiên rồi!"

Nói rồi, hắn do dự một lát, mới nói tiếp: "Nhà họ Nam với nhà họ Trịnh..."

Phí Bán Thanh cười nói: "Trước đây ngươi không có chỗ dựa vững vàng, chắc chắn bọn chúng sẽ gây khó dễ cho ngươi, nhưng bây giờ thì ngươi có rồi!"

Nói rồi, bà ấy tự chỉ tay vào chính mình: "Đó chính là ta! Có ta che chở, nếu chúng dám ra tay với ngươi, ta sẽ đào mộ tổ tiên chúng nó!"

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

Phí Bán Thanh thản nhiên nói: "Ta đi dãy núi Nam Sơn xem xét thử, ngươi chuẩn bị đi, ba ngày sau ta sẽ đưa ngươi với Tiểu Ca đến thư viện Quan Huyên!"

Nói xong bà ấy quay người, biến mất nơi cuối chân trời!

Diệp Quân nhìn đường chân trời với vẻ mặt nặng nề.

Phí Bán Thanh này mạnh thật!

Sâu không lường được!

Một lát sau, Diệp Quân ngồi xếp bằng xuống, sau đó lấy ra hai chiếc nhẫn không gian, nhìn chúng nó, khoé miệng hắn khẽ cong lên!

Từ sơn động kia, hắn không chỉ thu hoạch được một nhánh địa mạch mà còn thu được một vạn hai nghìn kim tinh, sau khi đưa cho tộc trưởng năm nghìn, hắn còn lại bảy nghìn. Ngoài ra, hắn còn có ba vạn hai nghìn tử tinh!

Đây thật sự là một khoản kếch xù!

Điều quan trọng nhất là hắn còn một viên nội đan của yêu thú cấp Đế và hai viên nội đan của yêu thú cấp Thiên!

Phải nói là phất sau một đêm!

Cảnh giới Vạn Pháp!

Diệp Quân ngồi xếp bằng sau đó bắt đầu đốt tử tinh trước mặt, tử tinh cháy khiến vô số linh khí tinh thuần bắt đầu chảy vào cơ thể hắn!

Tu luyện!

Vì Diệp phủ không có linh mạch nên hắn muốn tu luyện thì phải dựa vào linh tinh.

Có tử tinh, hắn muốn đạt được cảnh giới Vạn Pháp không hề khó.

Thời gian chậm rãi trôi đi, sau khi tiêu hao hết hơn hai nghìn tử tinh, khí tức của hắn bỗng có sự thay đổi về chất.

Ầm!

Trong cơ thể Diệp Quân chợt bộc phát ra một luồng khí tức mạnh mẽ. Tiếp theo sau, hắn xoè bàn tay ra, một luồng kình khí bỗng phóng ra, sau đó hoá thành một thanh khí kiếm xuất hiện trong tay hắn.

Cảnh giới Vạn Pháp!

Lấy khí hoá thành hình!

Thấy cảnh này, Diệp Quân mỉm cười.

Cuối cùng đã đạt đến cảnh giới Vạn Pháp rồi!

Sau khi đột phá cảnh giới Vạn Pháp, thực lực của hắn sẽ có sự biến đổi về chất, vì có thể lấy khí hoá thành hình, chưa kể những thứ khác, bây giờ hắn đã có thể biến khí thành kiếm, giết kẻ địch khi đứng cách xa trăm trượng!

Đây là điều mà cường giả cảnh giới Chân Pháp không thể nào làm được!

Không những thế, sau khi đạt được cảnh giới Vạn Pháp, thuật ngự kiếm của hắn cũng sẽ tiến bộ rất nhiều.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là bây giờ hắn không có cách nào để tu luyện tầng thứ hai, vì tầng thứ hai vẫn chưa được phá giải phong ấn, theo lời của Tháp gia thì thời cơ vẫn chưa đến!

Bất lực!

Diệp Quân đang định rời đi thì ngay lúc này, tầng mây phía chân trời đột nhiên bị vạch ra, tiếp sau đó là một ông lão bay đến.

Nhìn thấy cảnh này, lòng Diệp Quân thầm kinh hãi, vội vàng hoá tan thanh khí kiếm kia đi!

Chẳng mấy chốc sau, ông lão đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Ông lão mặc một bộ trường bào đen, tay cầm một cây quải trượng đen nhánh, trước ngực còn thêu một chữ nhỏ thiếp vàng: Nam!

Nhà họ Nam!

Mà khí tức từ người ông lão này vô cùng mạnh mẽ, ít nhất cũng phải ở cảnh giới Thông U!

Đến rồi!

Sắc mặt Diệp Quân u ám, hắn không ngờ nhà họ Nam lại tìm tới cửa nhanh như thế!

Ông lão nhìn Diệp Quân chằm chằm: "Ngươi chính là Diệp Quân!"

Diệp Quân gật nhẹ đầu: "Tiền bối là?"

Ông lão mặt không chút biểu cảm nào đáp: "Nhà họ Nam!"

Nhà họ Nam!