Harry Potter Và Nàng Fanti Nhà Slytherin

Chương 64: C64: #59




"Đừng tưởng làm như vậy thì em sẽ tha thứ cho anh"



Jessica dùng tư thế nữ hoàng nhìn Harry chân chó đang xoa bóp bàn tay của mình. Nhưng dù ngoài mặt vẫn lạnh nhạt như thể chưa từng có cái màn ướt át ban nãy, xong trái tim của Jessica vẫn cứ rung rinh vì niềm vui được tái hợp với bạn trai mình.



"Rồi rồi rồi, lỗi của anh hết". Harry lập tức nói. "Sau này chuyện gì cũng nghe em, tuyệt đối không cãi lại em dù chỉ là nửa lời, như vậy được rồi chứ Jessy?"



"Còn dám hỏi em?". Jessica trợn mắt dùng tay kéo banh khuôn mặt của bạn trai mình ra khiến cậu chàng không khỏi kêu lên oai oái.



"Sao anh lại khó ưa như vậy được chứ?". Cô gái nhà Slytherin nói. "Lớn tiếng với em, đã vậy còn dùng hình thú lừa gạt em. Anh nên cảm thấy may mắn là em rất yêu anh đi, nếu không thì em đã nguyền chết con mợ nhà anh rồi"



"An in ỗi". Bị cô kéo căng hết cả da mặt nên Harry cũng không thể nói năng rõ ràng. "Au ày ường em ết"



Vậy thì còn tạm được.



Thấy thái độ thiếu niên vô cùng chân thành, Jessica liền không khỏi hừ lạnh, lúc này mới chịu buông tay.



Harry xoa xoa đôi mắt bị kéo đến đau vài cái, đợi khỏi rồi liền nhích qua ôm chặt bạn gái mình vào lòng.





"Gì nữa đây?". Jessica nhướng mày.



"Không có gì". Harry vui vẻ lắc đầu. "Chỉ là cảm thấy được ôm em như thế này, thật đúng là tốt hết sức"



Jessica trừng cậu, nhưng qua một lát thì cũng chỉ có thể thở dài, thuận theo nỗi nhớ và tình yêu trong tim mà vươn tay ôm lại thiếu niên.



Thấy cô chịu ôm mình, Harry lại càng vui vẻ hơn.



"Em có nhớ anh không?". Cậu hỏi.



"Anh nói xem?". Jessica nói.



"Vậy là nhớ rồi". Harry vui vẻ đáp. "Anh cũng rất nhớ em, mỗi ngày nhớ em ít nhất là 2000 lần"



"Buồn nôn quá". Jessica bị chọc cho vui vẻ, không khỏi đánh vào vai bạn trai của mình một cái.



Harry bị đánh cũng không có thái độ gì, thay vào đó càng cười tươi hơn, hạnh phúc hôn lên chóp mũi của Jessica thêm một cái.





"Được rồi, đừng có hôn nữa, bàn chuyện chính đi". Jessica đẩy đầu cậu ra, nhưng vẫn ngồi yên cho Harry ôm mình. "Cuộc thi cuối tuần này anh tính sao đây? Đã lên kế hoạch gì chưa? Đừng nói với em là hình thái hóa thú chính là kế hoạch tác chiến của anh đấy nhé?"



"Không có". Harry nói. "Nói cho em biết một bí mật nhé. Bạn trai em đã được mật báo từ bác Hagrid đấy, cuộc thi đầu tiên là những con rồng. Đối với tụi nó, anh đã có chuẩn bị tươm tất rồi"



"Rồng?". Jessica nghe vậy liền nhíu mày. "Mà khoan đã? Lão Hagrid á?"



"Phải". Harry gật đầu. "Là bác ấy đã dẫn anh vào rừng, sau đó thì để anh ở một bên cùng với tấm Áo Choàng Tàng Hình. Rồi anh đã nhìn thấy những con rồng, là do người của Ban tổ chức chuẩn bị cho vòng thi đầu tiên. Mà em có biết rằng bác Hagrid đã mang hoa đến cho bà Maxine không? Bác ấy thậm chí còn mặc đẹp và chải tóc gọn gàng nữa đấy Jessy à"



"Em sẽ tạm cho qua chuyện lão Hagrid đang tán tỉnh mụ Hagrid phiên bản Pháp xa xỉ hơn vì hiện tại nó không phải là vấn đề chính, anh có thể kể lại cho em vào ngày khác sau". Jessica nói. "Nhưng ý anh là lão Hagrid ngớ ngẩn đã chỉ cho anh manh mối về cuộc thi đầu tiên á? Merlin ơi, chuyện này đúng là khó tin quá đi"



"Đừng nói thế chứ Jessy". Harry không vui nhìn cô. "Đừng quên em đã hứa là sẽ không sinh sự vô cớ hay nói năng khó nghe về bạn bè và gia đình của anh đấy"




"Merlin ơi, em, bà mọe nó tao không có hứng sinh sự". Jessica liền véo tai cậu. "Mày không có nghĩ rằng với đầu óc của lão Hagrid mà lại có thể tìm ra thông tin mật của cuộc thi tầm cỡ như Tam Pháp Thuật thì rất là kỳ quái sao Potter? Động não hộ tao đi, mày sắp thi cử tới nơi đó, đừng có biến bạn gái mày thành góa phụ ở tuổi mười bốn chứ tên này"



Quần đùi Merlin nó chứ, cái mùi thông tin mật mà dễ ăn như thế này thì kiểu gì cũng nghe ra mùi plot twist. Nếu mà Tam Pháp Thuật dễ thi dễ ăn như vậy thì mấy lần trước đã chẳng đi tong mấy chục mạng người rồi.



"Jessy". Harry lẳng lặng nhìn cô. "Em đừng nên đánh giá thấp một người chứ. Bác Hagrid tuy suy nghĩ hơi đơn giản, nhưng bác ấy vẫn luôn là người đưa ra lời khuyên tốt cho chúng ta mà"





"Trong trường hợp trí nhớ mày có vấn đề thì tao xin được trịnh trọng nhắc lại, Potter". Jessica liền đáp lại. "Rằng năm đầu tiên mày đi học, ổng đã suýt giết mày hai lần khi để mày đi một mình trong rừng khiến mày gặp phải tôi tớ của Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai, rồi thêm một lần nữa là khi để lộ thông tin về con chó ba đầu ở tầng ba cho lão Quirrell khiến mày suýt nữa đăng xuất khỏi thế giới này. Sẵn lỡ kể rồi thì kể nốt luôn, thưa ông thần tôi dốc ruột dốc gan ra mà yêu ạ, rằng lão Hagrid thông thái của mày cũng là người đã đưa con Bằng Mã khốn kiếp đó vào nội dung giảng dạy và suýt nữa là đã khiến tao đi chầu trời rồi. Cho nên là, mày vẫn tin rằng một người như thế có thể biết được thông tin mật của một cuộc thi tầm cỡ như cúp Tam Pháp Thuật sao?"



"Anh biết em là muốn tốt cho anh Jessy". Harry bèn nói. "Nhưng Hagrid là người đã đưa anh đến thế giới pháp thuật đấy cưng à, và mấy năm qua bác ấy vẫn luôn đối tốt với anh, cho nên là, em có thể tin tưởng bác ấy một lần không tình yêu? Xem như là anh năn nỉ em đấy, vì anh được không em?"



Jessica không vui nhíu mày, nhưng trước cái nhìn cún con của cậu bạn trai mình simp gần bốn năm nay, cuối cùng vẫn là phải thở dài bỏ cuộc, chấp nhận thuận theo cậu.



Dù vậy, Jessica vẫn cố cứu lại cái nết của mình bằng cách véo mũi thiếu niên và nói. Cảnh cáo mày đấy, tốt nhất là nên có kế hoạch ra trò trống vào. Tao không cần mày phải chiến thắng vinh quang gì, tao chỉ cần mày toàn mạng quay về là được. Cho nên là, nếu mày dám chết trong cái cuộc thi ngớ ngẩn đó, thì tao sẽ là đứa đầu têu trong việc trở thành siêu phản diện đấy. Và tin tao đi Potter, khi tao thành phản diện tầm cỡ như Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai rồi thì việc đầu tiên tao làm chính là giết chết bác Hagrid thân thương của mày vì tội tuồn tin lậu đấy"



"Suy cho cùng thì em vẫn là quan tâm anh thôi". Harry bật cười cọ mũi với cô. "Được rồi mà Jessy, đừng lo lắng cho anh nữa. Phải nói em kìa, hôm đó em nôn ra máu, đến giờ em đã khỏe hẳn chưa?"



"..."



Sao vòng đi vòng lại lại vòng về vấn đề này rồi?



Trong lòng Jessica không khỏi có chút chột dạ, xong ngoài mặt thì vẫn giữ nguyên một nét bướng bỉnh không dễ bị lay động.



"Mày hóa thú theo dõi tao mấy bữa nay mà vẫn không nhìn ra tình hình à?". Jessica ném cho Harry một cái lườm để lấp liếm. "Tao khỏe, tao khỏe dữ lắm Potter. Chỉ cần mày không bỏ mạng ở cái cuộc thi đó, thì tao vẫn sẽ khỏe mạnh tháp tùng mày đến cuối đời"



"Anh có thể hiểu câu này là em đang muốn cùng anh đi đến cuối đời không?". Đuôi chó, à đuôi sư tử của Harry không khỏi phấn khích đong đưa.





"..."



Tư duy kiểu dị hợm gì vậy?



Nhưng khi nhìn thấy sự đáng yêu trên khuôn mặt bạn trai mình, trái tim Jessica cũng mềm ra hẳn.



Cô giữ lại những lời khó nghe trong lòng, thay vào đó là bật cười ngọt ngào, vươn tay véo nhẹ cái má của Harry. Mà Cứu Thế Chủ cũng rất thích việc này, vui vẻ để cô nhéo mà không có lấy một tiếng kêu ca.



Véo xong, Jessica mới nhẹ nhàng tì trán mình vào trán Harry, nhỏ giọng nói. "Đừng chết, hứa với tao đi"



Xin anh đừng đi, và cũng đừng bỏ lại em một mình.



Harry cười dịu dàng, rồi ngẩng đầu hôn lên cái trán đáng yêu của bạn gái, dịu dàng nói. "Anh sẽ không chết, vì anh còn muốn tháp tùng Jessy của anh đi đến cuối đời nữa"



Jessica không khỏi bật cười vì câu nhại lại mình của cậu, nhưng dẫu cho mọi thứ đều đã được chuẩn bị một cách tươm tất, cô gái nhỏ vẫn cứ có cảm giác bất an không ngừng.



Giống như mọi bình yên hiện tại chỉ là tấm màn che mắt cho giông bão phía sau, như thứ đang chờ đón họ sau ánh nắng bình yên là một trận mưa giông thật lớn. Không hiểu sao, Jessica lại có cảm giác nếu như mọi chuyện tiến triển không tốt, thì cô có thể mất đi Harry của mình, vĩnh viễn.