Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 61 : Kỳ thi (4) - Kết thúc




Chương 61 : Kỳ thi (4) - Kết thúc

Chương 61 : Kỳ thi (4) - Kết thúc

Đề thi môn ma dược mà giáo sư Snape giao chính là thuốc lú (Forgetfulness Potion). Trong khi các con động vật nhỏ liều mạng mà nhớ lại điều chế trình tự thì giáo sự lại đứng sau lưng chặt chẽ nhìn bọn chúng.

Bị bao trùm hoàn toàn bởi khí thế của xà vương, chúng nó cảm giác vô cùng khẩn trương. Tuy nhiên, loại khí thế này không làm gì được Tom. Nó đã quen thuộc với cấp độ khí thế này từ lâu rồi.

Với lại nó tuy không thể điều chế hoà hoãn dược tề phiên bản cải tiến nhưng đối với thằng bé thì thuốc lú thì chẳng qua chỉ dễ như trở bàn tay mà thôi.

Trong khi chờ đợi 45 đến 60 phút để ủ nồi ma dược của mình, Tom nhàn nhã mà đùa nghịch với Pearl trong túi áo mình. Trong đầu của nó bây giờ đang suy nghĩ đến bùa lãng quên (Obliviate) mà thằng bé cần thiết phải dùng để hoàn thành bình ma dược này.

Bùa lãng quên dùng để xóa một ký ức cụ thể khỏi đầu n·ạn n·hân tức là câu ma chú này phải có công năng đọc ký ức n·ạn n·hân chứ. Với lại Tom cũng biết có một câu ma là phiên bản nâng cấp của bùa lãng quên, nó có thể được dùng để cấy ký ức giả vào đầu cho n·ạn n·hân.

Tuy nhiên dòng suy nghĩ của nó nhanh chóng bị cắt ngang bởi giáo sư Snape. Thầy ấy đang ngồi trước mặt thằng bé mà nhìn chằm chằm vào nó. Con rắn nhỏ Pearl bị giáo sư dọa đến mức không dám ngóc đầu lên. Tuy Tom không sợ lão ấy nhưng b·iểu t·ình của giáo sư lúc này thật sự là quá dọa người.

Để lại tại chỗ thằng bé đang trong trạng thái hoang mang tột độ, giáo sư Snape tiếp tục công việc của mình là gây áp lực cho bọn trẻ. Tất nhiên mục tiêu chính của ông chính là Harry, nếu không phải Tom biểu hiện thất thần quá mức rõ ràng thì thầy ấy cũng không cần phải ngồi trước mặt nó.

May mà Tom đã giúp Harry xử lý cơn đau như dùi đục trên trán . Cho nên biểu hiện hôm nay của thằng bé vẫn luôn thật ổn định khiến cho thầy ấy căn bản tìm không thấy cơ hội để mà phun nọc độc. Nhưng như thế chỉ khổ cho Ron và Neville, hai đứa hiện nay đang nơm nớp lo sợ.

Sau chuyện vừa rồi, Tom cũng không dám phân tâm trong khi điều chế ma dược lần nào nữa. Khi nước thuốc của nó hoàn thành, Tom chế vào chai thủy tinh có ghi tên đặt vào trên bàn làm việc của giáo sư. Thầy ấy đánh giá rất kỹ bình ma dược của nó rồi mới viết viết vẽ vẽ lên phiếu điểm. Tom có thể nhìn ra được hình như là một con điểm O.

Môn thi kế tiếp của bọn nó là môn biến hình. Năm nay bởi vì có mặt của Tom, giáo sư McGonagall ra đề bài hơi khó hơn mọi năm. Đề bài của bà là biến một khối gỗ thành một con cú mèo. Đương nhiên là không cần phải khiến cho con cú mèo này sống lại mà chỉ cần có được bộ dáng bên ngoài của con cú mèo là được rồi. Đương nhiên là càng giống thì điểm càng cao rồi.

Khi Tom tiến vào phòng học môn biến hình, nó bị bao vây bởi đủ loại thiên kỳ bách quái các kiểu cú mèo -nếu có thể gọi bọn chúng là cú mèo. Giáo sư McGonagall có vẻ không hài lòng lắm về kết quả này.



Chỉ có vài con ra dáng cú mèo đang đứng trên cái kệ bên phải của giáo sư McGonagall. Đó là nơi triển lãm các bài thi ưu tú của học sinh. Ở nơi đó, Tom thấy được một con cú mèo giống y hệt Hedwig, xem ra Hermione đã hoàn thành xuất sắc bài thi của mình.

Sau khi cúi chào giáo sư, Tom rút đũa phép của mình nóng lòng muốn thử. "Giáo sư, em có thể bắt đầu sao?"

"Đương nhiên, ta muốn xem một năm qua trò tiến bộ đến mức nào. Dù sao điều này cũng không có gì khó đối với trò." Bà mỉm cười với thằng bé. Nếu có ai hiểu biết về trình độ biến hình của Tom nhất thì người đó chính là giáo sư. Từ các luận văn hàng tháng mà Tom đã nộp, bà rất rõ ràng trình độ bây giờ của Tom đã có thể so sánh với cao niên cấp rồi.

Kỳ thi này nói trắng ra chính là dùng để giúp các giáo sư hiểu biết bọn học sinh học tập tiến độ hay không đạt tiêu chuẩn, mà cái kỳ thi này hiển nhiên là vô pháp kiểm tra đo lường ra trình độ chân thật của Tom.

Từ trong hộc tủ, giáo sư McGonagall lấy ra một khối gỗ đặt trước mặt Tom rồi mỉm cười mà nhìn nó. Tom cũng không vội mà bắt đầu, nó muốn thử xem mình có thể làm được gì.

Trong đầu của nó vẽ ra một con cú mèo, và đó cũng là Hedwig, ai kêu nó quen thuộc nhất với cô nàng này đây. Nhưng con Hedwig của thằng bé có chút đặc biệt cho nên cần phải chuẩn bị lâu một chút.

Trong khi giáo sư McGonagall đang nghi hoặc vì sao mà Tom còn chưa động thủ liền nhìn thấy nó đưa đũa phép chỉ vào khối gỗ được đặt trên bàn.

"Avifors"

Dưới tác dụng của ma lực tuôn ra từ đầu đũa phép của Tom. Một con cú mèo trắng tinh như tuyết xuất hiện trong phòng học môn biến hình. Nó cất cánh bay vòng quanh phòng rồi đáp xuống trước mặt của giáo sư McGonagall tò mò mà nhìn bà.

"Giáo sư?"

Một giọng nữ vang lên, mà nguồn gốc phát ra chính là con cú mèo đang đứng trước mặt của giáo sư. Bà đang kh·iếp sợ trước tác phẩm của Tom, một con cú mèo biết nói tiếng người.



Nhưng chỉ như vậy cũng tiêu tốn một nửa lượng ma lực của Tom mới có thể làm được. Thằng bé cũng không dám cho con cú mèo này quá nhiều ký ức mà chỉ cho nó nhận ra được giáo sư McGonagall mà thôi.

Tuy vậy con cú mèo này cũng không thể duy trì được hình dáng này bao lâu, khoảng chừng một tuần là sẽ biến lại khối gỗ. Nếu dùng toàn bộ ma lực của Tom cũng không thể thay đổi bản chất biến khối gỗ này thành một con cú mèo vĩnh viễn được.

Tuy có chút nuối tiếc nhưng Tom cũng vô cùng chờ mong mà nhìn giáo sư McGonagall để chờ đợi nhận xét của cô. Cũng không mất bao lâu, bà cũng đã hồi phục tinh thần lại.

Bà cảm thấy mình đã đánh giá trình độ biến hình của Tom quá thấp rồi. Trình độ này thì nhiều học sinh đã tốt nghiệp cũng chưa chắc có thể làm được. Cho dù là hiệu trưởng Dumbledore cũng chưa chắc có thể làm được điều này khi thầy ấy còn ở năm nhất.

Chờ hoài mà vẫn chưa nhận được lời nhận xét của giáo sư McGonagall, Tom lên tiếng hối thúc bà: "Giáo sư, tác phẩm lần này của em như thế nào vậy."

"Xuất sắc, vô cùng xuất sắc. Ta không nghĩ tới trò có thể làm được điều này. Xem ra cả năm nay trò đã tiến bộ không nhỏ." Bà không tiết lời mà khen ngợi thằng bé khiến cho nó vui sướng vô cùng. Trong các giáo sư của Hogwarts thì Tom quen thuộc nhất chính là giáo sư McGonagall và giáo sư Snape cho nên những lời khen của bà đối với nó có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt.

Trước khi rời phòng thi, giáo sư McGonagall dặn Tom hãy nhanh chóng đưa ra quyết định về chuyện của nó và giáo sư Snape, tốt nhà là ngay sau khi kỳ thi kết thúc thì thông báo quyết định cho bà hoặc là hiệu trưởng Dumbledore.

Thằng bé cúi người cảm ơn sự quan tâm của giáo sư McGonagall trước khi ra khỏi phòng. Nó chau mày suy nghĩ về những ngày tháng mùa hè sắp tới khiến cho mọi người đều cho rằng nó làm bài không được tốt.

Sau Tom thì đến lượt Harry tiến vào phòng thi môn biến hình. Hi vọng thằng bé không bị con cú mèo Hedwig của Tom biến ra tạo thành áp lực quá lớn.

__________

Bonus cách điều chế thuốc lú cho mọi người nè:

Phần 1

Thêm 2 giọt nước sông Lethe vào vạc.



Làm nóng nhẹ trong 20 giây.

Thêm 2 nhánh Valerian vào vạc .

Khuấy 3 lần, theo chiều kim đồng hồ.

Vẫy cây đũa phép.

Ủ dung dịch trong vòng 45-60 phút.

Phần 2

Thêm 2 phần Thành phần Tiêu chuẩn (Standard Ingredient) vào cối.

Thêm 4 quả tầm gửi vào cối.

Dùng chày nghiền thành bột mịn vừa phải.

Thêm 2 nhóm hỗn hợp đã nghiền vào vạc .

Khuấy 5 lần, ngược chiều kim đồng hồ.

Vẫy đũa phép để hoàn thành lọ thuốc.

Ai thành công điều chế được thuốc lú cho mình biết nha.