Chương 48: Norberta (1)
Chương 48: Norberta (1)
Tom dần dần cảm thấy hậu quả khi Harry nghe được buổi nói chuyện tối hôm đó giữa hai vị giáo sư. Kể từ lúc đó Harry và Ron luôn ra sức cổ vũ cho giáo sư Quirrell mỗi khi gặp được.
Harry thường xuyên cho giáo sư Quirrell một nụ cười mang hàm ý khích lệ. Mỗi lần thằng bạn làm như vậy Tom cảm thấy bụng nó quặn đau vì phải nén cười. Không biết sau này khi Harry nhớ lại những ngày này thì sẽ cảm thấy như thế nào bởi vì xài chung thân thể kia chính là kẻ thù của nó.
Ron cũng không kém, nó đã bắt đầu mắng bạn bè: “Im đi” mỗi khi có đứa nhái giọng cà lăm của thầy Quirrell.
Chỉ có mỗi Hermione là khiến cho Tom yên tâm nhất. Ngoài trừ bắt nó phải cùng nhau kiểm tra xem Fluffy còn ở đó không thì nhỏ chỉ quan tâm đến kỳ thi cuối kỳ sắp tới cho dù chúng nó mới vừa bắt đầu những ngày đầu tiên của học kỳ 2 mà thôi.
Thiệt rủi ro là các giáo viên cũng có cùng suy nghĩ như Hermione. Họ ra hàng núi bài tập cho học sinh. Bài vở chất chồng đến nổi những ngày lễ Phục Sinh không có chút gì vui, nhất là so với kỳ Giáng sinh vừa rồi.
Ngay cả Tom cũng có chút oán giận đống bài tập mà các giáo sư đã giao huống chi là Harry và Ron. Việc giải quyết đống bài tập này quá nhàm chán và cũng tốn của nó quá nhiều thời gian.
Trạng thái của Hermione thì tệ hơn Tom nhiều. Suốt kỳ lễ phục sinh nhỏ suốt ngày lảm nhảm 12 công dụng của máu rồng khiến tụi nó phiền không thôi.
Từ khi học chung với Tom, Hermione đã chú ý đến khả năng ghi nhớ của nó và điều này khiến cho nhỏ hâm mộ không thôi. Với bản tính hiếu thắng của mình, Hermione càng cố gắng đọc sách nhiều hơn gấp bội.
Cũng may mà cả bọn đã quen việc ngâm mình trong thư viện từ đầu năm học cho nên cũng không có ai phàn nàn gì. Nhưng ngáp ngắn ngáp dài thì chúng nó vẫn không thể tránh được.
Vào một ngày đẹp trời sau nhiều tháng mưa dầm mưa dề, chúng nó hẹn nhau ra căn chòi của lão Hagrid để mà uống chiều trà. Điều ngạc nhiên là Hermione chính là người đưa ra lời đề nghị này. Mấy đứa con trai đều ủng hộ cả hai tay đề nghị này của nhỏ.
Rất nhanh, cả bọn đã có mặt trước căn chòi tại bìa rừng của lão Hagrid.Chúng rất ngạc nhiên khi thấy tất cả cửa sổ, cửa cái đều kéo màn kín mít. Tom vui như mở cờ trong bụng khi Harry tiến lên gõ cửa.
Từ biểu hiện của căn chòi,nó đoán rằng lão ấy đã bắt đầu ấp trứng rồng rồi. Tom nhận ngay ra được vì đây là tình tiết thường xuyên được xuất hiện trong các bộ đồng nhân trong trí nhớ của nó.
Từ trong nhà tiếng lão Hagrid vọng ra:
"Ai đó?"
Rồi lão mới mở hé cửa cho bọn chúng vào, xong vội vàng đóng kín lại ngay. Khi cánh cửa vừa mới được mở ra, cả bọn đều cảm nhận được có điều gì đó khác thường.
Nóng! Quá nóng! Nóng như thiêu như đốt! Đó là tất cả những gì mà tụi nó cảm nhận được vào lúc này. Nhưng lão Hagrid thì hoàn toàn không hề để ý,lão pha trà và mời bọn trẻ ăn bánh mì thịt chồn.
"Các cháu muốn hỏi ta cái gì nào? Lão khổng lồ trực tiếp hỏi.
Như được cho phép, Harry hỏi ngay:"Dạ. Tụi con đang thắc mắc, không biết bác có thể nói cho tụi con biết ngoài con Fluffy ra, còn có cái gì khác đang canh giữ Hòn đá không?"
Lão giữ khoá lắc đầu: "Điều này là không thể được. Đầu tiên là ta cũng không biết. Thứ hai là con đã biết quá nhiều rồi cho nên ta không thể nói với con điều gì nữa. Con biết đấy, hòn đá cũng xém b·ị đ·ánh cắp khỏi Gringotts.
Hermione chơi ngay tuyệt chiêu nũng nịu bất khả chiến bại với lão: "Bác Hagrid ơi, bác nói vậy thôi, vì bác không muốn nói cho chúng cháu biết. Chứ bác biết hết mọi chuyện xảy ra ở đây mà."
Tom thề rằng nó thấy được chòm râu của lão run nhè nhẹ, chứng tỏ lão đang cười. Nói thật vừa nãy nghe giọng dịu dàng, ấm áp và nũng nịu của Hermione thì thằng bé cũng nổi da gà toàn thân.
Cô bé nói tiếp:"Chúng cháu chỉ thắc mắc là, ngoài bác là người được cụ tin cậy nhất ra, cụ Dumbledore còn có thể tin cậy ai để nhờ canh giữa Hòn đá nữa chứ?"
Những lời vừa rồi của nhỏ khiến cho lão Hagrid sướng đến mức lỗ mũi phòng lên khiến cho Harry và Ron mỉm cười đắc thắng.
"Mấy chuyện này nói ra cũng không có hại gì đâu nhỉ. Để ta xem nào, cụ Dumbledore mượn con Fluffy của ta cùng với bùa chú của một vài giáo sư khác như là giáo sư Sprout nè, giáo sư McGonagall nè, giáo sư Flitwick nữa nè. Để ta xem nào còn thiếu ai nửa."
Lão ấy dùng các ngón tay mà đếm tên của các giáo sư:
"Giáo sư Quirrell cũng được cụ tin tưởng nữa nè. Đương nhiên còn có bùa chú của chính cụ. Chờ chút, ta xém quên mất giáo sư Snape, cụ coi trọng thầy ấy chỉ sau ta thôi.
"Giáo sư Snape?" Cả ba đứa đồng thanh hỏi lại.
" Dĩ nhiên, thầy ấy cũng góp sức vào bảo vệ hòn đá mà cho nên giáo sư Snape không có việc gì mà phải đánh cắp nó cả."
Không biết là vô tình hay cố tình, từ nay
đến giờ, thân thể khổng lồ của lão như có như không mà che kín lò sưởi trong tường khỏi tầm mắt của bọn nó.
Biểu hiện quái dị của lão không tài nào thoát khỏi được ánh mắt cú vọ của bọn trẻ. Harry hỏi lão Hagrid tại sao không mở cửa sổ nhưng lão từ chối càng tăng thêm độ hoài nghi của bọn chúng.
Ánh mắt của cả bọn nhìn chăm chú vào lò sưởi trong tường phía sau lưng lão làm cho từng giọt mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên trán của lão khổng lồ. Ai kêu lão ấy biểu hiện quá rõ ràng làm chỉ, ngay cả một đám con nít cũng không thể lừa dối được.
"Cái đó là cái gì vậy, bác Hagrid?" Harry chỉ vào vật thể màu đen đang nằm ở trong ngọn lửa, phía dưới ấm đun nước. Không cần lão ấy trả lời cả bọn đều nhận ra đây là một quả trứng.
Tom nhanh chóng ngồi lại gần quả trứng trước khi lão khổng lồ nhận ra. Nhìn gần thì quả trứng này thật là xấu, đen thùi lùi không có bất kỳ một hoa văn nào.
"Đây là trứng rồng sao bác Hagrid? Cụ Dumbledore có biết không vậy." Tom giả ngu hỏi.
Lão Hagrid vò bộ râu với vẻ căng thẳng:
"À… đó là… ơ… là…"
Từ sau lưng của Tom, Ron lên tiếng: "Bác kiếm nó ở đâu ra vậy, bác Hagrid? Chắc là bác phải tốn khối tiền mới mua được nó hả bác?"
Vậy là xong, lão khổng lồ biết mình đã không còn giấu được nữa rồi. Lão thở dài trả lời bọn nhỏ:
"Cụ Dumbledore vẫn chưa biết được chuyện này, ta không dám làm phiền cụ. Ta đã nợ cụ quá nhiều rồi. Cái trứng này không phải là mua được mà là thắng được. Tối hôm nọ, ta xuống làng để làm vài ba ly và chơi vài ván bài với người lạ. Hắn đem cái trứng ra đặt cược, thành thực mà nói, ta thấy hắn cũng có vẻ vui mừng khi tống được cái đó cho ta."
Hermione hỏi: "Nhưng mà bác sẽ làm gì một khi cái trứng nở ra?"
"Thì… bấy lâu nay ta đã phải đọc mấy cuốn sách…" Lão lôi từ dưới gối ra một cuốn sách to « Nuôi rồng để giải trí và kinh doanh» « Mười hai điều cần lưu ý khi chăn nuôi rồng» «Từ cơ sở đến nuôi rồng đại sư».
"Bác Hagrid, bộ pháp thuật đã cấm việc nuôi rồng tại nhà. Nếu bác bị phát hiện thì sẽ bị giam vào Azkaban. Đến lúc đó, bác không chỉ làm phiền đến hiệu trưởng Dumbledore mà còn gây rắc rối cho cụ." Hermione lên tiếng nhắc nhở cho lão khổng lồ.