[Harry Potter Đồng Nhân] Thầy Tốt Bạn Hiền

Quyển 3 - Chương 113




Trong nháy mắt Tom chú ý tới căn nhà. Đây là…

Tom biết dao động pháp lực này, pháp lực hiền hòa đôi khi còn khiến pháp lực y cộng minh, y đã từng tiến hành thực chiến nhiều lần với chủ nhân của luồng pháp lực này, va chạm pháp lực gây cảm giác mạnh mẽ, sau một trận thực chiến, cả người mồ hôi đầm đìa. Đây là dao động pháp lực chỉ thuộc về Harry.

Khi trong nhà rung chuyển, Winter cũng dời lực chú ý, ông đi vào nhà, Tom nhìn nhìn cửa, do dự nhiều lần, cuối cùng không chống cự nổi tiếng nỉ non của ác ma trong lòng, đi theo vào.

Có người nói gần hương tình khiếp, đó là vì nơi đó không chỉ có phong cảnh quen thuộc, lại có cả người quen thuộc, sau nhiều năm về nhà, gặp lại người và vật vừa quen thuộc vừa xa lạ sẽ luôn khiến người ta cảm thấy khiếp đảm. Khát vọng được thừa nhận, lại lo lắng sẽ bị phủ nhận.

Mà Tom lần này, gặp được một người quen. Người y cảm thấy đã rời đi, rồi lại vô thức xông vào cuộc sống của y một lần nữa.

Nhưng năm gần đây, y gần như đã chấp nhận sự thực Harry lừa y, đây là một bài học, dạy y không nên dễ tin người, y gần như đã thuyết phục mình nhớ bài học này, rồi khi mình tới đỉnh thế giới, người kia lại bỗng nhiên xông vào cuộc sống y. Harry ngay ở bên trong. Y vốn chỉ muốn biết sự thật năm đó, nhưng không ngờ lại đột ngột như vậy.

Vài người Izanas đi theo Tom cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đây đúng là lần đầu tiên họ thấy Lord khác thường như vậy. Nhìn nhau, họ chỉ có thể đi theo vào.

Vào trong, rất nhanh có thể cảm nhận được một luồng dao động pháp lực mạnh mẽ chấn động, như một vật chứa để rất nhiều thứ, khiến chúng đang tranh cướp địa bàn vậy.

Tom đứng trước quan tài thủy tinh, nhìn chằm chằm người bên trong. Y nghĩ rất nhiều chuyện Harry phản bội y lừa gạt y rời khỏi y, y đoán rất nhiều, nhưng trên thế giới này luôn có một chuyện bạn không thể nào đoán nổi.

Tom không ngờ… sở dĩ Harry rời khỏi y, lại là vì hôn mê. Năm đó con cú không tìm thấy Harry, chắc vì đây là nơi của phù thủy hắc ám. Là phù thủy hắc ám sẽ luôn có cách ngăn người khác tìm được mình. Y không ngờ Harry vốn đã đi lại đang ở nước Pháp.

Tom không phải kẻ ngu, y nhanh chóng hiểu ra tình trạng của Harry, đối phương hôn mê rất nhiều năm, chắc đã bị thương nặng nên mới thành ra thế này. Hiện tại, trong quan tài thủy tinh, vì cơ thể Harry không chứa được nên pháp lực đang va chạm vào mọi thứ chung quanh, ngoài cơ thể Harry vô thức bảo vệ thì mọi thứ đều gặp tai ương.

Có thể để Harry nằm bên trong rất nhiều năm, mà còn không để độc dược gây ra sự cố thì quan tài thủy tinh này không chỉ là bình thường, nhưng bây giờ, quan tài thủy tinh đặt Harry nhiều năm như vậy lại bị pháp lực Harry va chạm đang nứt toác, không bao lâu, quan tài sẽ vỡ ra.

Tom như mê muội ngắm nhìn người nằm bên trong. Đây là Harry… là Harry mà bốn năm qua y không tìm thấy, muốn quên đi lại chỉ có thể nhớ về. Anh đã biến mất khỏi cuộc sống của mình bốn năm rồi…

Tom hít sâu một hơi, cất đũa phép lại. Y chậm rãi đi lên trước, khi Winter nhíu mày thì vươn tay đỡ Harry đang hôn mê đứng lên. Pháp lực chung quanh Harry còn đang tán loạn, vì không được chủ nhân kiểm soát nên chúng chạm vào cái gì là ập vào đó, trên tay Tom xuất hiện không ít vết xước.

Bàn tay tái nhợt bị vết máu bao trùm, Izanas phẫn nộ mở to hai mắt.

Tom chậm rãi bế Harry lên. Ngay giây y ôm Harry lên khỏi mặt nước thì quan tài thủy tinh không chịu nổi pháp lực Harry, vỡ ra.

Tom ôm chặt Harry, dù pháp lực Harry đang không ngừng ập vào cơ thể y, khiến y đầy vết thương chỉ trong giây lát. Thậm chí y còn không ếm cho mình một thần chú phòng hộ. Cứ như một đứa trẻ cô độc, ôm chặt con búp bê vải duy nhất của mình, cảnh giác người chung quanh, không cho tới gần, không cho chạm tới, vì đứa trẻ cô độc chỉ có một con búp bê vải mà thôi, y ôm thật chặt, dù có hủy trong tay mình cũng không muốn cho người khác.

Tom ôm Harry, xúc cảm chân thật ấy khiến y muốn rơi lệ.

“Lord.” Izanas giật mình nhìn chủ nhân vô cùng xa lạ với mình.

Nhưng đối phương như đang chìm đắm trong thế giới của bản thân, y chỉ ôm thật chặt người có sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, bàn tay đã nổi gân xanh, có trong chớp mắt ấy, cô nghi ngờ Lord đang muốn cắt đứt đối phương. Sau đó, cô mở to hai mắt nhìn, nhìn Lord hôn môi người kia. Cánh môi tái nhợt dần dần bị y cắn đỏ lên, thậm chí chảy máu. Sau đó, tay Harry nhúc nhích.

Như là vô thức, lại như cực lực giãy dụa, anh nâng tay lên hươ loạn trên không. Chắc là hành động theo bản năng vì hôn mê nhiều năm, nhưng vì ý thức Harry dần dần thanh tỉnh, pháp lực kích động chung quanh đang được Harry dung nhập vào cơ thể một cách chậm rãi – dù cơ thể không chịu nổi, Harry vẫn cậy mạnh như trước. Đây mới là Harry quật cường mà thu hút của y.

Tom ôm chặt anh, cho đến khi mắt Harry hơi động đậy. Harry đang chậm rãi mở mắt.

Trong chớp mắt, Tom rơi lệ. Như mọi áp lực và uất ức sau bốn năm rốt cuộc bùng nổ vào hôm nay, phẫn nộ, thất vọng, oán hận các cảm xúc tiêu cực như bao phủ y năm đó dần trôi qua, chỉ trừ đau lòng.

Voldemort sẽ không biết đau lòng, chỉ Tom thuộc về Harry mới có cảm xúc này. Người đàn ông dùng tay che mắt Harry, Harry hôn mê rất nhiều năm, để mắt Harry tiếp xúc với ánh sáng ngay thì không tốt.

“Khụ khụ…” Bốn năm chưa từng mở miệng khiến cổ họng Harry khàn khàn, tuy vì độc dược của Winter, cơ thể anh không có vấn đề gì, thậm chí được Winter chăm sóc, cơ thể Harry từ đầy vết thương lại trở về trạng thái mạnh nhất, mà pháp lực Harry mấy năm nay không hề im lặng mà liên tục tăng lên khiến người ta kinh ngạc.

Harry há miệng, như muốn nói gì nhưng một lúc lâu cũng không thể phát ra tiếng, Tom che mắt Harry, theo dõi môi anh, đôi môi đã bị mình hôn trước đó mở ra khép vào, nhưng không có thanh âm nào vang lên.

Một lúc sau, Harry mới tìm lại giọng nói của mình, “Chuyện gì vậy…” Anh giật giật người, phát hiện mình bị ai ôm, sau đó anh dùng tay quơ quơ, Tom đưa tay trước mặt Harry, để Harry chạm vào bàn tay y.

Harry cẩn thận chạm vào bàn tay đưa tới trước mặt, sau đó chạm lên vai Tom, Izanas gần như rút đũa phép ra trong nháy mắt ấy. Cái tên đột nhiên toát ra lại dám làm thế với chủ nhân mình! Ngay cả mình vô cùng thân cận với chủ nhân đều chỉ có thể quỳ xuống trước mặt người, hắn…

Nhưng, không đợi cô ta làm gì Tom đã liếc cảnh cáo. Ánh mắt lạnh băng, sát khí rõ ràng, khiến Izanas cứng lại tại chỗ.

Mà lúc này Harry đã biết người ôm mình là ai, anh hiền hòa cười cười, “Tom, sao lại che mắt tôi?” Vẫn ấm áp và dịu dàng như trong trí nhớ.

Tom ôm Harry thật chặt, vui sướng khi mất mà có được tràn ngập mọi giác quan, Harry luôn có thể khiến y bất ngờ, lúc trước đồng ý đến với y, và giờ cũng vậy.

“Sao vậy, Tom?” Harry muốn kéo tay Tom che mắt mình xuống, lại bị Tom ngăn lại.

“Anh hôn mê rất lâu, tiếp xúc với ánh sáng ngay lập tức sẽ không tốt cho mắt.” Ở bên tai Harry y khẽ nói như đang nỉ non những lời yêu thương.

Lúc Tom tốt nghiệp mới 17 tuổi, là giai đoạn thiếu niên thay giọng vừa ổn định không lâu, mà giờ Tom đã 22 tuổi, giũ bỏ toàn bộ sự non nớt của thời học trò, người đàn ông trở nên trưởng thành lịch lãm, giọng nói trầm thấp giàu từ tính đủ để khiến bất cứ ai say đắm.

Đột nhiên nghe được giọng nói hơi khác trong trí nhớ, quả thật Harry hết sức kinh ngạc, nhưng vì tin tưởng Tom, anh biết sau này, Tom sẽ tự nói hết với mình những chuyện mình cần phải biết.

“Anh hôn mê bốn năm, Harry.” Tom nói bên tai Harry, “Tôi đã chờ anh bốn năm.” Ngay khi y sắp tuyệt vọng thì Merlin cho y món quà tốt đẹp nhất.

“Xin lỗi cậu.” Harry nắm chặt tay Tom, nói nhẹ.

Tom nắm chặt lại. Y muốn mình từ bỏ, muốn mình oán hận, muốn mình quên đi, y đã từng nghĩ rất nhiều về con đường tương lai, mà hiện giờ y mới tin tưởng, có vài người vĩnh viễn bạn không thể nào từ bỏ.

“Anh làm phiền vị phù thủy hắc ám này đã lâu rồi,” Tom nói, “Tôi mang anh về nhà được không?”

“Được…”

Sắc mặt Izanas tái nhợt, ngay khi Harry mở miệng cô ta đã đoán được đối phương là ai, cô chỉ nhỏ hơn Tom một tuổi, lúc Harry ở trường cô ta cũng gặp qua. Cô cũng đã thấy vị giáo sư này đã cùng Lord tuyên bố chuyện hai người vào buổi tối tốt nghiệp, nhưng sau khi cô lựa chọn trung thành với Lord thì cô chưa từng gặp qua anh ta, lúc trước khi cô lên năm bảy giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám thay người, cô còn tưởng rằng đối phương đi theo Lord, nhưng mà…

Nhìn bóng lưng Tom ôm Harry rời đi, trong mắt cô tràn ngập điên cuồng. Nếu đã rời đi, vì sao anh còn xuất hiện. Lord là người phải đứng ở đỉnh thế giới, cô quyết không cho phép, có người trở thành nhược điểm của Lord, quyết không cho phép có kẻ dám vây quanh Lord!