Hảo Tưởng Lộng Tử Nam Chủ A

Chương 51




Tạ Sâm bình tĩnh mà nhìn Lương Hân, ngoài miệng lại là đối với Chu béo nói: “Nàng như vậy không chịu nói thật, chỉ là bởi vì không tín nhiệm chúng ta, hay là trong lòng có vướng bận gì?”

Chu béo chớp chớp mắt, rồi sau đó lắc đầu nói: “Nàng không có vướng bận gì, khi còn nhỏ mệnh cũng tốt, con đường làm quan của cha nàng cũng luôn khá tốt, nếu hiện tại còn sống, chức vị…… Cũng đến cấp thành phố. Mẹ nàng cũng không kém, thời điểm còn sống còn có công ty tam gia. Nhưng từ sau tai nạn xe cộ sáu năm trước khiến hai người ngoài ý muốn tử vong, cấp trên cha nàng cũng chỉ cho chút bồi thường an ủi, công ty vị thân thích bên nhà mẹ nàng nuốt chiếm cũng không ít, hơn nữa nàng lúc ấy vị thành niên, sự tình lại phát sinh đột nhiên, bộ phận tài sản vốn nên thuộc về nàng, đều bị thân thích hai bên nhà chia cắt, đều nói là thay nàng bảo quản.”

Nhìn ra được quá khứ này của Lương Hân mà nói, hoặc nhiều hoặc ít là có chút xúc động. Dù nàng cực lực khống chế, nhưng từ việc nắm chặt tay đến trắng bệch có thể nhận ra được, đối với thân thích hai nhà kia, nàng nhất định là phi thường oán phẫn.

Bất quá này quá bình thường, cha mẹ đột nhiên ngoài ý muốn qua đời, hai nhà thân thích lại chỉ lo tiền tài ích lợi, vội vàng phân chia tài sản, đặt ở trên người một nữ hài vị thành niên còn chưa bao giờ đặt chân vào xã hội, không thể không oán phẫn bọn họ đi.

“Bất quá nàng cha mẹ cũng coi như là nhìn xa trông rộng, trước đó hai người từng mua mấy bảo hiểm không nhỏ, người được lợi tất cả đều là tên nàng. Nhưng bởi vì nàng lúc ấy thật sự, thời điểm cha mẹ nàng còn sống, thân thích hai nhà kỳ thật có không ít người làm việc ở công ty mẹ nàng, cha nàng hẳn là cũng không thiếu người cần giúp đỡ đề bạt. Chỉ là có lẽ là thời gian dài, cho nên sinh hiềm khích? Dù sao nếu là tôi mà nói, giữa thân thích bạn bè, là tuyệt đối không thể kết phường làm buôn bán, phàm là nhấc lên đến tiền, giữa cha mẹ con cái còn nháo đến tận trời, huống chi những người đó vốn dĩ quan hệ cũng không ổn định……”

Thấy Lương Hân bởi vì lời nói của mình mà mặt lộ vẻ bi thương hận ý, Chu béo dừng một chút, làm như suy xét hai giây, sau rốt cuộc vẫn là than thanh tiếp tục nói: “Dù sao sau khi cha mẹ nàng qua đời, chính là không ai thiệt tình nguyện ý giúp nàng…… Đều là thứ đồ lòng lang dạ sói……”

Chu béo nhìn Lương Hân liếc mắt một cái, thấy đối phương không sai biệt lắm ổn định cảm xúc, mới bĩu môi mở miệng nói: “Luật sư lúc ấy cũng chỉ là người quản lý giúp nàng mà thôi, cũng may luật sư kia tâm còn có chút trách nhiệm cơ bản, giúp nàng bảo vệ ba căn hộ, xem như bảo vệ nàng áo cơm vô ưu. Bất quá công ty bảo hiểm bồi thường, dường như đến giờ còn chưa hoàn toàn trả hết đâu? Nàng là con gái một, bởi vì có phòng ở cho nên cũng không có cùng thân thích hai nhà kia ở cùng một chỗ, ngày thường trong nhà có dì giúp việc quét tước, nhưng cũng chỉ là sau khi xác định địa điểm, nàng vẫn luôn cô độc, đến bạn trai cũng không có, cho nên, hẳn là không có vướng bận gì.”

Tạ Sâm nhìn Lương Hân, chậm rãi gật gật đầu, hắn trầm mặc hai giây, rồi sau đó đột nhiên đối với Chu béo nói: “Có thật là tử vong ngoài ý muốn?”

Tạ Sâm nói làm Chu béo ngẩn người, hắn lập tức nhìn về phía Lương Hân, quả nhiên, vấn đề của Tạ Sâm cũng làm Lương Hân đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt nàng mở lớn, nhìn Tạ Sâm lại nhìn Chu béo, thấy Chu béo cứ như vậy nhìn chính mình, Lương Hân dường như phảng phất cảm ứng được cái gì sắc mặt trở nên trắng xanh, mắt nàng hốt hoảng bất lực, phảng phất cực lực muốn Chu béo đưa ra lời phủ định đối với Tạ Sâm và mọi người ở đây.

Chỉ là……

Chu béo nhắm mắt lại không nhìn nàng, chỉ là cười khổ lắc đầu, “Cậu thật là…… Tôi cũng chỉ là phát hiện hồ sơ có người động tay chân lên, nếu thật là ngoài ý muốn, vậy sẽ không có người gian lận…… Tôi nguyên bản còn thương hương tiếc ngọc một chút, loại sự tình này, cách nhiều năm như vậy, đã biết đối với nàng có cái gì tốt.”

Chu béo nói xong, Lương Hân cả người đều chấn động một chút, nàng không thể tưởng tượng mà ngẩn ngơ đứng, miệng hơi hơi giật, đôi mắt đến nháy cũng không nháy, cả người không có biểu tình.

Ôn Duyên cũng là vì lời Chu béo nói mà mở to hai mắt một chút, trách không được! Trách không được hắn không minh bạch được miêu tả trong sách…… Nguyên lai là như thế này…… Trách không được…… Như vậy hết thảy đều đã rõ.

Nhưng nếu thật là như vậy…… Kia Lương Hân cũng quá đáng thương……

Lúc này hô hấp của Lương Hân đã có chút rõ ràng dồn dập, Tạ Sâm lại không có quản, vẫn như cũ dùng ngữ khí cơ hồ xem như khắt nghiệt, nhàn nhạt mà mở miệng nói: “Lấy loại trạng thái hiện tại của cô, chỉ cần chúng ta không hề quản cô, cô tùy thời đều có khả năng chết trong tay đám người kia, cô nên biết, đối với bọn họ mà nói, này cũng không phải việc gì khó. Chỉ là, trước khi biết rõ ai là người giết cha mẹ ruột của mình, đã vứt bỏ tánh mạng. Cô, thật sự cam tâm?”

Tuy là Lương Hân muốn bảo trì trấn định, chỉ là nghe được Tạ Sâm nói như thế, lại nghe Chu béo đem tư liệu của nàng nói kỹ càng tỉ mỉ như vậy, lập tức rốt cuộc khống chế không được.

Nàng hồng con mắt quay đầu nhìn chằm chằm Tạ Sâm, qua vài giây, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Chu béo, thân hình nàng kích động cơ hồ muốn đứng dậy, dùng thanh âm nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ một mà mở miệng nói: “Cậu, dám, phát, thề, cậu, nói, là, thật,!”

Chu béo không nghĩ tới, Lương Hân tại loại thời điểm này, cư nhiên còn có đầu óc đi phân tích chính mình có khả năng nói dối?! Loại đầu óc này nếu dùng ở chung tần sóng của bọn họ, thật là một sự kiện tốt đẹp cỡ nào a!

Hắn chớp mắt, rồi sau đó thở dài đỡ cái trán, cơ hồ là có chút bất đắc dĩ mà mở miệng: “Tôi nói cô nha đầu này, như thế nào khó câu thông như vậy. Chuyện này nếu là giả, tôi cùng cô phát cái thề liền biến thành thật sự? Con gái các người a, chỉ toàn tin mấy thứ không có thật.”

Vài giây không nghe thấy hồi âm, Chu béo ngẩng đầu, chỉ thấy Lương Hân như cũ kích động phát run, cũng không biết là câu nào vừa rồi của hắn ảnh hưởng đến đối phương, lúc này con mắt Lương Hân đỏ bừng phiếm ánh nước, bộ dáng nghẹn muốn khóc nhưng không khóc được, thật sự có chút đáng thương……

Trong lòng Chu béo, lập tức liền lại có chút không đành lòng.

“Ai, tôi nói cô đừng khóc a, chúng ta cũng chỉ là muốn hỏi rõ ràng rốt cuộc chuyện là như thế nào! Cô nếu là ngay từ đầu nói thật, chuyện này tôi còn không nghĩ đến việc nói cho cô a! Tôi còn lừa cô…… Tôi có ý tứ sao ta?! Lời nói cũng đã nói ra, nếu cô đã rõ ràng đám người ở bên kia sẽ đuổi theo cô không bỏ, cô cũng biết tình huống của tôi và Tạ Sâm là như thế nào, cô nói cô gạt chúng ta còn có ích lợi gì a? Chúng ta sớm hay muộn đều phải biết a!”

Trong thời gian ngắn Lương Hân thu được cú sốc khá lớn, Chu béo sợ nói quá mức, đối phương là một cô gái sẽ không tiếp thu được. Bởi vậy hắn dùng từ ngữ mà hắn cho rằng tương đối hòa hoãn, mở miệng tiếp tục nói: “Cô cứ như vậy không chịu nói cho chúng ta biết, đơn giản là sợ chúng ta sẽ hại cô sao, chỉ là cô chẳng lẽ còn không suy nghĩ cẩn thận sao? Chúng ta cũng không phải nhất định biết chuyện của cô a em gái! Tôi hỏi cô như vậy, chỉ là bởi vì trên đường cứu cô cũng coi như duyên phận, tôi muốn hiểu biết minh bạch lại mang theo cô. Cô nếu là thật sự không tiện nói, béo ca tôi thật không miễn cưỡng cô, cô nhưng ngàn vạn lần đừng khóc a, cô nếu thật sự cảm thấy chúng ta không đáng tin cậy, kia trong chốc lát béo ca tôi tự mình giúp cô đi tìm chỗ ở mới? Cô cũng không tin chúng ta, cùng chúng ta ở cùng một chỗ ngươi khẳng định cũng khó chịu, cô nói đúng không?”

Ngay từ đầu Chu béo đích xác xem như dỗ nàng, chỉ là nói xong lời cuối cùng rõ ràng kiên nhẫn không đủ, đề tài liền diễn biến thành muốn tìm cho nàng “chỗ ở mới”……

Lương Hân tuy rằng trong lòng có cảnh giác, có điều tiềm thức cũng biết vài người này hẳn không phải là người xấu. Chu béo nói tìm cho nàng chỗ ở mới cũng làm nàng có chút luống cuống! Nàng mấy ngày nay tuy rằng cũng có chút chịu đựng vắng vẻ, nhưng rốt cuộc vẫn là áo cơm vô ưu, hơn nữa Phác Tĩnh Nghiên đối nàng cũng thực tốt, nàng thật sự tìm không ra một chút điểm tật xấu nào để yêu cầu rời đi những người này, huống hồ nàng so với ai khác đều biết lời nói của Tạ Sâm vừa rồi là thật, nếu rời đi những người này, nàng căn bản không có năng lực bảo vệ tốt chính mình, nói không chừng ở thời điểm hết thảy còn chưa có đã chết mất.

Chỉ là……

Thời điểm Chu béo không kiên nhẫn cơ hồ muốn đứng dậy, Lương Hân nắm chặt nắm tay gục đầu xuống, cắn chặt răng mở miệng nói: “Tôi muốn các người đáp ứng tôi, giúp tôi tìm được hung thủ hại chết cha mẹ tôi.”

Chu béo thật sự không hiểu, sự tự tin đúng lý hợp tình của cô nương này rốt cuộc là từ đâu tới? Tạ Sâm lại là rất có hứng thú mà nhìn Lương Hân, không biết nghĩ đến cái gì.

Mắt thấy Lương Hân phải nói ra chân tướng, Ôn Duyên nuốt yết hầu một chút, hắn theo bản năng buộc chặt nắm tay, hướng đi câu chuyện thật sự muốn thay đổi sao, thật sự có thể chứ……

————————————

“Nàng hôm qua mới tới nháo, anh hôm nay lại tới……  Cũng không sợ nàng đụng đến lão bà của anh đi?” Nữ nhân sau khi đem cửa đóng lại, dựa lên tường, nàng nhìn Lương Quốc Cung, duỗi tay cởi cúc áo sơ mi đối phương.

Lương Quốc Cung lặng lẽ cười một tiếng, một phen cầm tay đối phương, hướng trong lòng ngực dùng sức một túm liền ôm sát nữ nhân dựa vào trên tường, “Nàng dám?! Hắc hắc…… Một ngày không thấy em, ta liền khó chịu, nhịn không được liền nghĩ tới đến xem……”

Vừa nói chuyện, Lương Quốc Cung vừa nhắm mắt lại, vẻ mặt say mê mà hít một hơi, “Thật thơm a. Vì cái gì trên người của em luôn thơm như vậy? Là loại nước hoa nào thế?”

Nữ nhân khẽ cười một tiếng, giơ tay chống lên bả vai Lương Quốc Cung, “Em trước nay đều không cần nước hoa, nếu có mùi hương, vậy nhất định…… Là mùi thơm của cơ thể.”

Năm chữ “mùi thơm của cơ thể” bị nữ nhân nói thực nhẹ, nàng dán bên tai Lương Quốc Cung mềm giọng, một ngụm nhiệt khí thổi tới trên lỗ tai Lương Quốc Cung. Lương Quốc Cung quả thực toàn bộ thân mình đều căng cứng, yết hầu nuốt một ngụm, liền nghiêng đầu hôn lên cổ nữ nhân.

Nữ nhân phối hợp ngậm lại miệng, khẽ rên lên một tiếng.

Lương Quốc Cung nghe thanh âm này, lập tức liền hít một hơi, hắn gấp gáp mà vỗ lên quần áo đối phương làm từ vật liệu may mặc tơ lụa bóng loáng, qua lại vuốt ve, nóng lòng đem quần áo vướng bận trên người đối phương cởi ra.

Nữ nhân dáng người mềm như không có xương, chất da trắng nõn nà, cảm xúc lúc bế lên, cho dù hắn từng làm qua vô số người, cũng thật sự nghĩ không ra có người nào có thể tuyệt như vậy.

Nghĩ nghĩ, Lương Quốc Cung chỉ cảm thấy dưới bụng càng nóng……

Ngay lúc bước chân hai người lảo đảo, ôm hôn khó xá khó phân hết sức, từ cửa lớn truyền đến âm thanh phá cửa “phanh phanh phanh”, âm thanh này thật lớn, tiết tấu lại thật sự quen tai, Lương Quốc Cung đang nhắm mắt lại hôn môi trên cổ nữ nhân còn trầm mê, trong mắt hiện lên một tia trào phúng vô cùng rõ ràng.

Nàng lặng lẽ đem khóa kéo bên phải váy mình kéo xuống,  lại lớn tiếng rên rỉ một tiếng, nàng lôi kéo tay Lương Quốc Cung chạm lên đường nối khóa kéo, dùng bộ ngực cua đồng ra sức cọ trên người Lương Quốc Cung.

Lương Quốc Cung lúc này cơ hồ lâm vào loại trạng thái cảm giác phong bế, hắn hoàn toàn sa vào xúc cảm mềm mại trơn trượt của đối phương không thể kiềm chế, đối phương trên người thơm tho mềm mại, bộ ngực mềm mại cọ xát hắn quả thật làm tâm hắn tô, lập tức làn da ấm vừa cùng tay hắn tiếp xúc, cả người hắn đều kích động đến run rẩy!

(Jeje: Thiệt buồn là đoạn nước thịt của hai bạn nhân vật phụ này vậy mà còn nhiều hơn nhân vật chính =_=”)