Hào Quang Mị Tình

Chương 32




Cả trường quay rơi vào 1 khoảng không trầm tĩnh, ai cũng đặt hết mọi sự chú ý đến diễn xuất còn hơn cả thật của cô mà nín thở theo dõi.
Cho đến khi đạo diễn Châu hô lớn lên:

- CẮT! RẤT TỐT!

Mọi người lúc đó như được đưa ra khỏi sự căng thẳng mới thở mạnh 1 tiếng.
Lúc này, giọng nói của ông John vang lên:

- Diễn xuất khá tốt nhưng vẫn còn thiếu 1 chút thần trong đôi mắt.

Nghe vậy, mọi người trong trường quay liền nhìn đến ông ta. Đạo diễn Châu thấy sự xuất hiện của ông John liền mừng ra mặt mà vội đi lại tay bắt mặt mừng:

- John, không về khách sạn nghỉ ngơi mà đã đến đây luôn sao?

Ông ta chỉ cười rồi vỗ nhẹ lên vai đạo diễn Châu 1 cái, sau đó lại đi thẳng về phía khu vực diễn, tiến đến trước mặt Ái Linh mà nói:

- Nếu như cô biết điều chỉnh cảm xúc trong đôi mắt của mình thì có lẽ đây là phân cảnh ghi điểm nhất của cô. Cô phải thể hiện cái ánh nhìn vừa cô độc, vừa căm phẫn nhưng lại vừa đáng thương, nước mắt muốn rơi nhưng không rơi được.

Bỗng nhiên được ông trực tiếp hướng dẫn, Ái Linh lúc đầu có ngơ ngác mà nhìn, thấy vậy ông John lại nói:

- Thử lại không?

Ái Linh nghe vậy mới sực tỉnh:

- À….được!

Ông John sau đó lùi lại phía sau, đứng bên cạnh đạo diễn Châu chỉ đạo chỉnh lại góc quay rồi hô lớn:

- ACTION!

Đoạn được bắt đầu từ cảnh Đỗ Ly nâng ly rượu mà tiến lại phía Lan Khuê, ánh mắt đau đáu nhìn xuống cô bạn mình 1 hồi rất lâu, cái nhìn quả thực khác hẳn ban nãy.
Đôi đồng tử trong veo ánh lên 1 chút ướt cô đọng lại nhưng tuyệt nhiên không để nó trào ra.
Máy quay cận cảnh còn thấy được từng đợt như sóng cuộn trong con ngươi đen láy. Đỗ Ly ngồi xuống đối diện Lan Khuê, rất từ từ đưa bàn tay nâng cằm người bạn mình rồi bỗng cười với 1 thái độ điềm tĩnh đến kỳ lạ, cái nét cười khiến ai cũng kinh ngạc, lại áp đảo cả bạn diễn.

- Lan Khuê….sao trông cậu….lại sợ hãi như vậy?

Hoa An dường như bị cô chấn áp bởi cái ánh mắt và giọng nói, khiến cho cả người run bần bật lên, cảm giác như 1 nguồn lực ma quỷ đang thao túng khiến Hoa An quên cả lời thoại:

- Đỗ….Đỗ….Đỗ Ly…..

“CẮT”

Giọng đạo diễn Châu vang lên, sau đó liền đứng dậy nhìn đến khu vực diễn:

- Ái Linh, rất tốt! Lần này còn hơn hẳn lần trước. Tuy Hoa An quên thoải nhưng không sao, sẽ chỉnh sửa ghép cắt ghép với cảnh vừa nãy là được. Chúng ta giải lao 1 chút đi!

Mọi người lúc đấy mới giãn cơ mặt, nhưng tuyệt nhiên khi đó Ái Linh vẫn ở vị trí cũ, vẫn giữ chặt cằm của Hoa An, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn bạn diễn, cô hoàn toàn không để ý đến xung quanh, tới mức Hoa An đã sợ xanh tím mặt:

- Cô….cô…..!

Mọi người thấy vậy nhìn đến:

- Ái Linh, được rồi, thoát vai đi!

Lúc này Lina cũng vội bước đến, chị ta cầm lấy tay cô gỡ xuống khỏi cằm của Hoa An mà lên tiếng:

- Ái Linh, nghỉ ngơi 1 chút nào!

Chỉ khi đấy, cô mới sực tỉnh lại mà nhìn sang chị ta như 1 người vừa bị đoạt mất hồn phách vậy:

- Lina, vừa rồi em…..

Lina vỗ nhẹ lên vai cô rồi cười:

- Vừa rồi em làm rất tốt, lại kia nghỉ ngơi 1 chút đi.

Sau đó, chị ta đỡ cô đứng dậy rời đi, Ái Linh khi ấy nhìn về phía ông John, sau đó kính cẩn cúi đầu 1 cái thay cho lời cảm ơn.

Ông John thấy vậy chỉ gật đầu sau đó nhìn sang đạo diễn Châu:

- Thế nào, có phải vừa rồi rất tuyệt đúng không?

- Haha! Tất nhiên được đạo diễn kiêm nhà biên kịch nổi tiếng chỉ đạo thì mọi chuyện không còn gì để bàn cãi rồi.

- Quá lời rồi, cũng là do diễn viên ông lựa chọn thực sự có năng lực.

Gia Kiên nhìn 2 người họ tung hứng mà đi đến lên tiếng:

- Đạo diễn Châu, dù thế nào ngài John cũng ngồi máy bay khá lâu rồi, hôm nay ông xem có thể cho mọi người nghỉ sớm 1 chút, tôi mời cơm cả đoàn.

Nghe vậy, cả ekip liền ồ lên vui mừng, thấy mọi người mong chờ như vậy đạo diễn Châu cũng không muốn làm cụt hứng, liền nhìn đến mọi người mà nói lớn:

- Mọi người nghe rồi đấy, hôm nay Giám đốc Kiên chiêu đãi đoàn phim của chúng ta, lời mời hấp dẫn như vậy làm sao từ chối được. Tất cả cố gắng thêm 1 chút nữa, chúng ta quay thêm 1 cảnh sau đó thu dọn rồi nghỉ nhé.

- Nhất trí thưa đạo diễn!

Tất cả sau đấy lại quay vào guồng công việc, Gia Kiên lúc này đi đến nơi Ái Linh đang nghỉ ngơi, nhìn cô vừa ăn vội miếng bánh vừa ngồi lẩm nhẩm kịch bản anh có thương xót mà tiến lại đoạt tập kịch bản trong tay cô:

- Ăn và làm việc là 2 chuyện không thể làm cùng lúc được.

Ái Linh lúc đấy nhìn lên anh, sau đó với tay muốn lấy lại kịch bản về:

- Em thấy vẫn được mà.

Gia Kiên lại đưa tệp kịch bản lên cao để tránh cô:

- Đừng cãi lời, ăn cho xong đi đã.

Nghe vậy, Ái Linh lại đưa miếng bánh chi chị Lina rồi nói:

- Xong rồi, anh mau đưa em đi, cảnh quay tới có khá nhiều lời thoại, e phải đọc vài lần nữa mới nhớ được.

Nhìn thấy cô đối phó như vậy trong lòng Gia Kiên có chút bực:

- Ái Linh, em muốn tôi đút em ăn phải không?

Vừa nghe thế, cô liền đưa mắt nhìn quanh, phát hiện ra nhiều ánh nhìn kỳ lạ đang hướng về phía mình, tự khắc không còn ương bướng nữa mà nhận lại miếng bánh trong tay Lina rồi ngoan ngoãn ăn 1 cách từ tốn.

Buổi tối đấy, tại 1 phòng vip trong quán pub, ánh đèn mờ ảo hắt xuống khung cảnh rượu vang quả mọng với từng con người ở trong đấy.

- Nào, nâng ly cho buổi gặp mặt hôm nay.

Phạm Kiều Nhã khá cuốn hút trong chiếc váy 2 giây body ôm dáng, ả nâng ly của mình chạm với ly của 2 người đàn ông cùng có mặt trong phòng, sau đó uống cạn rồi lên tiếng:

- Giám đốc Thắng, trước đó tôi cũng đã nói qua với anh rồi, hôm nay hẹn gặp ở đây là muốn nghe câu trả lời của anh.

Võ Thắng là Giám đốc, cũng là nhà sản xuất phim nhìn ả ta rồi lại nhìn sang ngừoi đàn ông đang ngồi cạnh mình mà nói:

- Anh Biên có mặt ở đây không lẽ cũng là vì chuyện này sao?

- Đúng vậy! Tôi biết 2 vị đang hợp tác với nhau trong dự án mới đây. Tôi đồng ý tài trợ cho dự án của 2 người, chỉ cần 2 người mời được cô ta về.

- Dương Ái Linh, người mà cô muốn đó sao?

- Phải!

- Dạo gần đây cũng có nghe tên cô ta trên truyền thông nhưng đa phần đều là những drama đời sống. Đánh giá cao về kỹ thuật cô ta không quá nhiều ngoài dự án phim quảng cáo của Lovely đúng là có gây ấn tượng, chỉ là chúng tôi đang nhắm đến nhiều tài năng khác nổi trội hơn.

Kiều Nhã khẽ mỉm cười 1 cái:

- Thực ra 2 vị ở đây vẫn chưa hiểu rõ ý tôi. Tôi muốn 2 người mời cô ta về để tham gia vào dự án nhưng không nhất định phải là vai chính. Dù thế nào cô ta cũng là người mới, những hợp đồng như thế này dù vai phụ cũng sẽ không từ chối đâu. Thời điểm này cô ta đang cần tài nguyên để tạo thương hiệu cho mình, nên 2 người cứ cân nhắc vị trí phù hợp là được. Hơn nữa, mục đích của tôi trong việc này cũng không đơn thuần dừng lại ở đó.

- Nói vậy ý cô Nhã còn muốn chúng tôi làm gì?

- Thật ra không hằn là nhờ vả mà chính là muốn đãi 2 vị 1 chút hương gió lạ.

Câu nói nhiều ẩn ý của Kiều Nhã khiến 2 người đàn ông nhìn nhau rồi 1 người lên tiếng:

- Cô Nhã cứ nói thẳng ý của mình đi.

- Tôi không muốn vòng vo nữa. Tôi biết 2 người có nằm trong đường dây Vương Quyền, hoạt động của đường dây này là môi giới gái cho các đại gia và những người quan chức có quyền? Tôi muốn 2 người làm thế nào tiếp cận và đưa cô ta tham gia đường dây đó.

Nghe vậy, 2 người đàn ông có 1 chút đề phòng nhìn ả:

- Chuyện này!

- Giám đốc Thắng, anh yên tâm, nếu anh đồng ý thì việc vốn tài trợ cho dự án mới không cần phải lo nữa. Hơn nữa sau này chỉ cần anh ra bộ phim mới, tôi nhất định sẽ đầu tư 1 khoản không cần lợi nhuận.

Võ Thắng đưa bàn tay vuốt cằm mình suy nghĩ, rồi lại đưa mắt quan sát biểu cảm của ả xem mấy phần là thành thật.
Sau đấy nhìn sang người bên cạnh, thấy ông ta khẽ gật đầu 1 cái, Võ Thắng cũng mới lên tiếng:

- Được! Chuyện này tôi sẽ làm theo ý cô. Chỉ là nghe nói Hoa Khai Lệ đang có chút thay đổi,….

- Anh đừng lo, dự kiến đóng máy của Hoa Khai Lệ là 6 ngày nữa, với 1 người có nguyên tắc làm việc như Gia Kiên, chắc chắn sẽ để dự án đi đúng kế hoạch đã vạch ra. Lúc đó, anh chỉ cần đến mở đường đi là được rồi.

Võ Thắng nghe vậy nhìn ả ta mỉm cười 1 cách quỷ quyệt, sau đó nâng ly rượu của mình lên:

- Vậy chúng ta có nên chúc mừng cho hợp tác lần này không?

3 người họ, 3 chiếc ly va vào nhau, ai cũng theo đuổi 1 mưu tính của riêng mình, góc khuất của hào quang này quả thực dơ bẩn.

Cùng lúc đó, tại 1 nhà hàng 5 sao, đoàn phim của Hoa Khai Lệ có mặt đầy đủ trong phòng ăn sang trọng rộng lớn.

Hoàng Gia Kiên vẫn nổi bật hơn tất cả bởi nhan sắc cực phẩm cùng phong thái đĩnh đạc, anh nâng ly của mình mời ông John:

- Ngài John, rất cảm ơn khi ngài đã chịu giúp đỡ Hoa Khai Lệ, ly này tôi mời riêng ngài.

Ông John sau đó cũng lịch sự nâng ly lên cụng, 2 người bọn họ chỉ ông ta nhấp môi còn anh uống cạn.
Gia Kiên sau đó lên tiếng nói với mọi người:

- Ở đây chắc cũng đã biết ngài John rồi phải không? Ông là đạo diễn kiêm nhà biên kịch nổi tiếng, được vinh dự nhận giải Oscar đạo diễn xuất sắc nhất.

Ái Linh vừa nghe vậy liền dùng con mắt trầm trồ và ngưỡng mộ nhìn ông ta, sau đó nói:

- Ngài John, cảm ơn ngài đã chỉ bảo cho tôi.

Ông ta nghe vậy lại nhìn đến cô:

- Chỉ là bệnh nghề nghiệp thôi, tôi luôn muốn mọi thứ phải hoàn hảo nhất.

- Tôi có thể mời ngài 1 ly để thể hiện lòng cảm kích của mình được không?

Ông John mỉm cười 1 cái rồi nâng ly của mình lên, thấy vậy Ái Linh cũng vui mừng cầm ly rượu của mình cụng nhẹ rồi đưa lên miệng chỉ nhấp 1 ngụm nhỏ mà nói:

- Xin lỗi, tửu lượng tôi khá kém nên chỉ uống được 1 chút.

- Không sao, rượu ngon không nên miễn cưỡng phụ nữ, sẽ mất ngọt.

- Cảm ơn!

Lúc này, ông John lại nhìn đến mọi ngừoi lên tiếng:

- Thật ra lần về nước này tôi cũng là 1 công đôi chuyện. Trước mắt là muốn về thăm quê hương của người mẹ quá cố của tôi, sau đó là thực hiện lời nhờ cậy của đạo diễn Châu, hoàn thành Hoa Khai Lên đúng dự kiến. Bên cạnh đó tôi vẫn đang âm thầm muốn tuyển chọn 1 số tài năng mới để đào tạo cho dự án mà tôi đã ấp ủ nhiều năm rồi.

Nghe vậy, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán:

- Ngài John, dự án của ngài có phải là 1 bộ phim bom tấn hành động đúng không?

- Tài năng mà ngài muốn tìm cần phải đáp ứng yêu cầu gì?

- Khoá đào tạo trong bao lâu?

Ông John nghe vậy cũng đáp lại:

- Trước mắt dự án là gì thì tôi xin phép không tiện tiết lộ. Còn về chuyện yêu cầu cho người mà tôi muốn tuyển thì đơn giản lắm, chỉ cần tôi thấy phù hợp là được. Nhưng nếu chấp nhận đi theo tôi, thì người đó buộc phải chấm dứt hợp đồng với công ty chủ, làm 1 diễn viễn solo, bởi vì khoá đào tạo của tôi cần 2 năm rèn luyện ở bên Mỹ, tôi không muốn sự trì trệ này làm ảnh hưởng đến Công ty chủ.

Mọi người nghe thế lại ồ lên, sau đó xì xầm to nhỏ với nhau gì đó, ai cũng biết tài năng của ông John, hầu hết phim nào ông đảm nhiệm đều nổi tiếng và được đánh giá cao, nếu được làm việc với ông ta lại còn tham gia vào dự án, thì ngày 1 bước lên mây là có thể. Chỉ là việc phải huỷ hợp đồng với công ty chủ, sang Mỹ 2 năm rèn luyện tất nhiên khiến họ cũng có chút đắn đo.
Ái Linh nghe chỉ biết vậy cũng không quan tâm quá sâu vào, nhưng lúc này ông John lại nhìn sang cô lên tiếng:

- Ái Linh, tôi thấy cô rất có tiềm năng, cô có suy nghĩ về vấn đề này không? Tôi có thể đảm bảo đưa cô đi đến đỉnh cao của hào quang