Động thái bất ngờ của Kiều Nhã khiến Gia Kiên cũng có phần sững lại, nhưng 1 giây sau đó anh liền dùng lực mạnh hơn đẩy ả ra.
Kiều Nhã bị bật lùi lại bước, còn chưa kịp giữ thăng bằng thì Gia Kiên đã nhanh gọn đưa bàn lên bóp thắt lấy cổ ả mà gằn lên:
- Phạm Kiều Nhã, trước giờ tôi không thích động tay với phụ nữ, nhưng sức chịu đựng của tôi có giới hạn, đừng để tôi biến cô thành ngoại lệ.
Nói rồi, anh hắt mạnh ả ta ra 1 bên, sau đó đi thẳng về phía xe của mình ngồi vào, ánh đèn bật sáng lên rọi thẳng vào gương mặt Kiều Nhã khiến ả ta phải đưa tay che đi tầm nhìn của mình.
Sau đó bên tai vang âm thanh động cơ xe rít lên, Kiều Nhã khá nhạy bén đã liền tránh vội sang 1 bên, chiếc xe lướt ngang qua ả rồi đi thẳng vào trong sân nhà, cánh cổng cũng tự động đóng lại.
Ả ta đứng ở bên ngoài, sắc mặt vẫn còn tái nhợt bởi cái siết cổ ban nãy từ anh, bàn tay từ từ đưa lên chạm vào nó, đôi mắt cũng hoen đỏ theo.
- Gia Kiên, năm đó từ bỏ anh là sai lầm lớn nhất của em, em không muốn tiếp tục sai trên lỗi lầm đó nữa. Anh…không thể là của ai khác.
Những từ cuối Kiều Nhã gằn lên như muốn nhấn mạnh, ả nhìn theo bóng anh đi khuất hẳn vào trong nhà mà tiềm thức khơi gợi lại những hồi ức cũ.
Năm đó, gia đình Kiều Nhã gặp biến cố hay nói cách khác là công ty của ba mẹ ả ta nằm trên bờ vực phá sản. Nhưng thứ mà gia đình ả ta cố tạo ra là 1 vỏ bọc giàu sang, thịnh vượng để che mắt thiên hạ.
Khi đó Kiều Nhã bắt đầu tiếp cận Gia Kiên, sau đấy để phát sinh mối quan hệ tình cảm với anh, thực chất ban đầu là 1 kế hoạch cứu vớt hoàn cảnh của gia đình ả, muốn lừa anh bỏ tiền đầu tư cho công ty ba mẹ mình.
Chỉ là không ngờ lún sâu vào rồi ả mới phát hiện bản thân đối với anh không còn nằm ở kế hoạch ban đầu.
Thời gian sau đó ả bị đưa vào tình huống không biết nên làm gì, cảm giác dằn vặt khống chế hết những vì bản thân Kiều Nhã vạch ra.
Khi đấy, gặp được Laure - là 1 doanh nhân giàu có ở pháp, kinh doanh các chuỗi nhà hàng 5 sao. Anh ta cũng là 1 đầu bếp tài ba, lúc đấy nảy sinh tình cảm với Kiều Nhã, biết ả đam mê nấu ăn nên đã ngỏ lời mời muốn giúp ả thực hiện ước mơ của mình, hơn nữa còn có thể đầu tư cho ả nếu sau này ả tự gây dựng thương hiệu của mình.
Kiều Nhã khi đấy bị hào quang giàu sang từ Laure toả ra, cộng thêm khao khát chạm đến ước mơ của mình, ả liền nghĩ khi thành công sẽ cứu được công ty của ba mẹ, lúc đó không còn cần phải lừa dối anh nữa, sau cùng ả quyết định sang Pháp để thực hiện điều đó.
Chỉ là không ngờ, tình cảm là thứ xa mặt thì dễ cách lòng, năm đó ả có sự tình khó nói, không trách Gia Kiên hiểu lầm mình được. Nhưng việc anh ở bên Ái Linh, quả thực khiến ả rất không cam tâm.
Kiều Nhã không giấu được giọt nước mắt, để nó trượt dài xuống rồi lấy tay quẹt ngang lau khô đi.
Ả quay người lại, hướng cái nhìn đến phía góc khuất có người đang ẩn náu kia chỉ nhìn 1 cái lạnh nhạt rồi rời đi.
Ngày hôm sau, trước cổng bệnh viện, fan của Mỹ Thanh kéo đến muốn vào thăm bệnh idol của mình, bệnh viện phải huy động bảo vệ và cả chính quyền để dẹp gọn.
Sau cùng cũng chỉ được vài người đại diện fan cho phép vào bên trong.
Tất nhiên sau 1 bài tường thuật được kiểm duyệt rất kỹ càng đăng lên từ người quản lý của Mỹ Thanh, cộng thêm hình ảnh tận tình chăm sóc và lo lắng của Ái Linh thì lòng fan của Mỹ Thanh cũng được xoa dịu. Tất nhiên vẫn còn 1 số ít thành phần vẫn không ngừng chửi rủa nhưng đối với Ái Linh nó chẳng quan trọng.
- Lại ngồi đọc bình luận của dân mạng sao?
Giọng của chị Lina vang lên khi nhìn qua màn hình điện thoại của cô. Ái Linh nghe vậy chỉ cười nhẹ 1 cái nhưng vẫn bình thản xem điện thoại của mình mà đáp lại:
- Ngồi rảnh nên em đọc để tìm thấy chút thú vị của cuộc sống thôi.
- Thú vị của cuộc sống chính là sự đa bộ mặt của con người. Cần tìm đâu xa, cứ nhìn cô ta là thấy rõ.
Nghe vậy, Ái Linh lại nhìn lên Lina:
- Cô ta? Chị nói Mỹ Thanh sao?
- Không thì ai? Lúc nào cũng tạo cho mình 1 dáng vẻ thánh nữ lương thiện, nhưng thực chất bên trong lắm nham hiểm rắn rết.
- Sao chị lại nghĩ vậy?
- Chị đã nói là chị hiểu đến 7/10 phần lòng người ở cái showbiz này mà. Hơn nữa chị còn biết sự việc hôm qua có bàn tay của cô ta. Chẳng qua vì lợi ích của công ty, vì tâm huyết của bao nhiêu người đặt vào dự án Hoa Khai Lệ nên cũng xem nhẹ mà cho qua.
Ái Linh nghe vậy lại bày ra vẻ mặt ngưỡng mộ rồi đưa bàn tay lên làm kí hiệu Like:
- Quả nhiên không có gì qua mắt được chị tôi.
Lina bỗng thở dài 1 tiếng:
- Cái chốn này nhiều cạm bẫy lắm, nếu không giữ được mình thì sa vào bùn lấy 1 bước thôi cũng không rút ra được đâu. Chắc chị nên nghỉ hưu sớm để bảo toàn dưỡng khí cho mình.
Ái Linh nghe thế liền khoác lấy tay chị ta:
- Chị nghỉ sớm thì bỏ em lại cho ai?
- Yên tâm, chị có trách nhiệm với công việc của mình. Đến khi nào em có thể tự mình đứng vững trên sự nghiệp mà không cần phải dùng bất cứ chiêu trò nào, lúc đó chị mới an tâm tận hưởng cuộc sống nhàn nhã tránh xa cái chốn đầy thị phi này.
- Không được, lúc em chưa có gì chị ở cạnh em, thì sau này nếu như thành công em cũng muốn chúng ta cùng hưởng.
Lina mỉm cười gạt tay cô ra:
- Hào quang này đâu phải chị chưa được thấy bao giờ. Chúng ta tuổi trẻ dốc sức và nỗ lực làm việc, sau cùng cũng chỉ muốn được sống những ngày tháng yên bình không vướng sự đời thôi.
Lời của chị ta nói khiến cô cũng chợt trở nên suy tư, ngày tháng sau này trong mơ ước của cô là thế nào? Nửa đời phồn hoa tựa gấm hay nửa kiếp thanh nhã với gió lặng sóng yên?
Lina thấy cô suy tư vậy lại đánh nhẹ vào vai cô 1 cái:
- Được rồi, giờ chưa phải lúc để nghỉ ngơi đâu, chúng ta còn phải làm việc khá lâu đấy. Mà có tin này chị chưa nói, hôm nay công ty đón tiếp người tài trợ mới là do Vũ Thành Quân tìm đến, nghe nói ông ta đồng ý bỏ số tiền mà ta đã bị rút về.
Ái Linh nghe vậy liền tròn mắt:
- Thật sao chị? Sao sáng giờ em ở công ty không nghe tin gì hết nhỉ?
- Em chỉ chăm chăm cái mắt vào đọc mấy bình luận nhảm nhí trên mạng thì nghe được gì? Giờ đang họp ở trên đấy.
Ái Linh nghe thế liền đứng dậy, kéo theo tay chị ta đi:
- Chúng ta đi lên đó nghe ngóng 1 chút đi.
- Này, đó không phải phận sự của mình!
Cô mặc kệ lời Lina nói, cứ kéo chị ta đi thẳng về phía thang máy ấn nút chờ.
Ngay khi thang máy vừa mở ra, vốn định bước vào nhưng liền phát hiện những người ở trong đó, Ái Linh có chút giật mình lùi lại rồi cúi đầu chào:
- Giám đốc!
Lúc này, Cao Bá Thuận đứng cùng trong thang máy với Gia Kiên và Thành Quân, nhìn thấy cô liền cười mà bước ra khỏi thang máy:
- Tôi còn đang thắc mắc sao không thấy cô Ái Linh!
Cô nghe vậy cũng cười gượng:
- Anh Thuận, cảm ơn anh đã giúp đỡ.
- Êy, cảm ơn gì, giữa chúng ta là giao dịch đều có lợi, không phải sao? Tôi phải cảm ơn cô vì món quà, con gái tôi rất thích.
- Không có gì, con gái anh thích là tốt rồi.
- Tính nó ương bướng khó chiều lắm, sau này phải nhờ cô chỉ cho vài chiêu để dỗ nó rồi.
- Không thành vấn đề, tôi rất sẵn lòng.
Cáo Bá Thuận cười gật đầu 1 cái rồi quAy qua nhìn mọi người:
- Không làm phiền mọi người làm việc nữa, tôi đi đây.
Bọn họ chào ông ta 1 tiếng, sau đó Gia Kiên trực tiếp tiễn ông ta ra ngoài, đợi khi Cao Bá Thuận đi khuất, cô liền nhìn sang Vũ Thành Quân:
- Kết quả tốt chứ?
- Khá thuận lợi nhưng mà e là đoàn làm phim của cô lại vất vả thêm rồi.
Nghe vậy, Ái Linh lại khẽ nhíu mày:
- Có chuyện gì sao?
- Ngoài việc chia lợi ích thì anh Thuận đưa ra điều kiện muốn đẩy cô lên làm nữ chính của Hoa Khai Lệ. Chỉ là phim đã quay gần xong nên không thể thay đổi được. Gia Kiên nói sẽ sửa thêm kịch bản, để vai diễn của cô trở thành nữ thứ chính. Tất nhiên chắc cô phải quay thêm vài cảnh rồi. Đạo diễn Châu cùng biên kịch đang ngồi lại thảo luận để sửa kịch bản cho khớp đấy.
Nghe nói thế, Lina liền cười:
- Như vậy thì đúng là có lợi thế cho Ái Linh quá.
Thành Quân khẽ nhún vai:
- Ai bảo cô ấy khiến con gái của anh ta rất thích, nghe nói con bé biết cô chọn quà nên rất háo hức chờ phim của cô đó.
Nói đến đấy, Vũ Thành Quân lại bỗng áp sát lại gần cô rồi hỏi nhỏ:
- Mà sao cô biết con bé nó thích cái cúc áo hâm dở đó vậy?
- Hâm dở? Anh có biết bỏ ra bao tiền để có được nó không?
- Lúc cô mua tôi còn tưởng bị bịp cơ đấy, không hiểu nó có giá trị ở chỗ nào.
- Cúc áo đó là của Caily - 1 nhà sản xuất phim hoạt hình nổi tiếng. Hôm đấy, tôi quan sát từ hộp màu, nơ tóc, hay cả những bản vẽ nguệch ngoạc của con bé đều thấy hình 1 chú gấu trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng của Caily. Từ bộ phim đấy, họ làm ra cái cúc áo có tạc hình con gấu đó để trao tặng cho Caily như 1 huy hiệu riêng. Qua quan sát thì tôi nghĩ con gái anh Thuận là 1 fan chính hiệu của Caily nên tôi nghĩ con bé sẽ thích phần quà này. Caily sau khi nhận được cúc áo thì đem nó bán đấu giá, số tiền dùng để hỗ trợ quỹ trẻ em mồ côi, và vô tình chiếc cúc áo đó được đặt ở trung tâm thương mại. Tôi lúc đầu cũng như anh, không hiểu sao người ta lại bày cúc áo ở đó, khi hỏi ra thì mới biết chuyện.
Vũ Thành Quân tỏ vẻ khá tâm đắc mà gật đầu liên tục:
- Không ngờ cô có mắt quan sát vậy, xem ra tôi phải có suy nghĩ khác về cô rồi!
Ai ngờ lời vừa dứt, Thành Quân liền bị 1 lực đẩy mạnh ra, còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy Gia Kiên đứng che chắn ở trước mặt cô:
- Suy nghĩ kiểu gì thì tôi khuyên cậu tốt nhất cũng đừng.
Vũ Thành Quân nhìn anh thái độ cợt nhả:
- Anh quản được suy nghĩ của tôi sao?
- Suy nghĩ của cậu tất nhiên tôi không quan được, nhưng cái mạng của cậu tôi nắm được.
Vũ Thành Quân nghe vậy tự nhiên ớn lạnh 1 cái xong rồi lại cười mà ghé lại sát tai Gia Kiên rồi nói nhỏ:
- Anh đang sợ không ai biết Ái Linh là người phụ nữ của anh sao? Lố quá!
Nói rồi, Vũ Thành Quân cũng quay người đi, điệu bộ còn ung dung huýt sáo khiến sắc mặt Gia Kiên càng tối sầm xuống.
Ái Linh lúc này khẽ bật cười rồi đưa tay giật nhẹ áo anh. Gia Kiên vì động thái đó mà quay người lại nhìn cô.
- Thành Quân đã nói với em về chuyện thay đổi kịch bản rồi phải không?
Ái Linh khẽ gật đầu 1 cái:
- Em không nghĩ ông ta lại chịu bỏ số tiền lớn như vậy?
- Cao Bá Thuận này tuy là giang hồ, nhưng lại rất thương yêu vợ và con gái. Sau khi vợ ông ta mất vì sinh con, từ đó đến nay ông ta cũng không đi bước nữa là đủ hiểu ông ta có thể bỏ bất cứ giá nào để chiều con gái mình rồi. Đổi lại lợi ích cho ông ta cũng không ít đâu. Vấn đề cần nói là vì ông ta muốn đẩy em lên làm vai chính, chúng ta phải gấp rút sửa kịch bản, quay thêm cảnh để đóng máy với đúng dự kiến đã đưa ra. Thời gian tới chắc em sẽ hơi cực rồi.
Cô khẽ cười 1 cái:
- Em thì không sao rồi, miễn Hoa Khai Lệ đóng máy đúng dự kiến là được.
Lina đứng ở bên cạnh nghe 2 người họ nói chuyện lại lấy điện thoại ra lướt xem mà nói:
- Tôi nghĩ chắc poster phim cần phải sửa lại rồi. Chúng ta có nên rò rỉ ra 1 chứt tin tức để….
Nói đến đó, bỗng nhiên Lina khựng lại, sắc mặt chị ta có 1 chút biến đổi mà nhìn lên anh:
- Giám đốc!
Nghe vậy, Gia Kiên quay sang:
- Cô cứ làm gì thấy cần thiết là được!
- Không phải chuyện đó….mà hình như….anh lại được nổi tiếng rồi.
Gia Kiên khẽ cau mày 1 cái:
- Chuyện gì?
Lina có 1 chút dè chừng nhìn cô, mà Ái Linh thấy vậy lại thêm sốt ruột nên chủ động ngó nhìn vào điện thoại của chị ta:
- Có tin tức gì sao chị?
Ngay khi vừa nhìn vào màn hình điện thoại, không khó để nhận ra người trong bức ảnh trên điện thoại của Lina là ai.
Ái Linh có 1 chút sững lại, cảm giác lồng ngực có hơi khó thở, ánh mắt rấy lên những tia đỏ đem theo tổn thương nhẹ.
Bức hình 1 đôi trai gái ôm nhau, còn hôn nhau mà góc ảnh chụp còn khá bắt sáng và rõ nét. Dễ để nhìn ra người đàn ông trong đấy không ai khác chính là Hoàng Gia Kiên, còn cô gái cạnh anh cô nhìn đã liền quen mắt, sao giống Kiều Nhã vậy?