Bà Âu nhìn những tờ giấy, mà chính ngay cả Cố Ninh Tinh cũng không hề hay biết mình năm đó có thai sinh đôi, và kể cả đứa con bên ngoài của mình,
Thế nhưng bà không ngờ đứa bé gái mà Âu Thành Nghiêm giữ bên mình, lại thật sự là con của anh ta, đúng là thật sự cả hai cô duyên với nhau,
Và cũng thật may mắn cho nhà họ Âu Gia, vì con bé được vào chính ngôi nhà mà nó đang mang dòng máu con cháu nhà họ Âu này,
Quả thật ông trời vẫn chưa trêu đùa họ Âu này, kể lại đứa cháu trai cố của bà vẫn còn bên ngoài,
Sau đó bạn quyết định hai ngày nữa là đến mừng thọ sáu mươi bảy tuổi của bà, bà muốn nhân dịp này sẽ dự định bảo Âu Thành Nghiêm phải đem Cố Ninh Tinh và cháu trai cố của mình về đây để tham dự tiệc của bà,
Còn về phần của Lâm Bình Chi, cứ để bà làm buổi tiệc xong sẽ xử lý cô ta vẫn chưa muộn,
Bà căn dặn trợ lý Thẩm bảo Âu Thành Nghiêm về ngay, và trước khi gọi thì hãy kêu Từ Khiên Quân đến trước,
Lúc Từ Khiên Quân được bà Âu gọi đến nhà chính, anh ta liền nhanh chóng đến ngay, lúc đến anh ta được quản gia đưa đến phòng tiếp khách của lão phu nhân,
Chuyện gì đến cũng sẽ đến, nhưng kêu anh đến vẫn là muốn chất vấn về chuyện của Cố Ninh Tinh mang thai sau đó,
Từ Khiên Quân nghe bà kể lại quả thật anh ta cũng không hề hay biết là người phụ nữ đó lại làm ra những chuyện như vậy, dù vốn là anh đã sai trong chuyện đó, nhưng anh là vì không muốn Cố Ninh Tinh phải thêm đau đớn hơn nữa,
Và thời điểm ấy hoàn toàn không thể nói hơn là vì sợ máu sản lên, cô nhất định sẽ sốc mà chắc chắn sẽ có nguy cơ, nguy hiểm đến tính mạng,
Bà nghe về vấn đề này cũng biết rất rõ về tình trạng bị sản hậu, nên bà sẽ bỏ qua cho Từ Khiên Quân mà tạm chấp chuyện này,
Còn về Âu Thành Nghiêm, anh ta được trợ lý Thẩm gọi điện bảo anh về nhà gấp, và anh ta cũng đã đang trên đường về nha,
Về đến nhà, Âu Thành Nghiêm bế con bé với tâm trạng được đi chơi rất vui vẻ mà gặp ai trong nhà cũng tươi cười,
Cho đến khi anh ta bế con bé lên phòng làm việc của bà, anh ta mới thả con bè xuống cho nó chạy vào,
Con bé ngay lập tức hớn hở chạy vào phòng gọi lớn tiếng "Bà cố ơi, Du Du về rồi ạ "
Bà Âu liền thay đổi gương mặt cưng chiều với con bé mà đưa tay ra chào đón nó, "Mau lại đây với bà "
Âu Thành Nghiêm nhìn thấy con bé liền rất vui, nhưng cho đến khi anh tắt dần nụ cười là vì nhìn thấy Từ Khiên Quân đang ở trong nhà mình, anh ta mới cau mày tức giận, "Từ Khiên Quân, cậu còn dám ở đây à "
Bà Âu đặt Nạp Du ngồi cạnh bên, sau đó mới lên tiếng, còn đưa cho Âu Thành Nghiêm những giấy tờ xét nghiệm, "Là ta bảo cậu ta đến, sẵn tiện cháu ở đây thì ta cũng cho cháu biết, cầm lấy đi mà xem đi "
Anh ta cầm lấy những giấy tờ xét nghiệm trong tay, mà đọc không khỏi ngạc nhiên, anh ta cứ đọc đi đọc lại những chữ viết trên giấy kết quả Du Du có quan hệ cha con với anh,
Và những gì khiến anh ta ngạc nhiên hơn đó chính là, con bé là chính Cố Ninh Tinh năm đó mang thai đôi sinh ra,
Sau đó anh mới nhớ lại con bé quả nhiên sinh ra từ bốn năm trước, lúc đó anh vì không muốn danh dự Âu gia bị người ngoài nói ra vào chuyện Cố Ninh Tinh vừa mất tích mà nhị phu nhân cũng là vợ hai của Âu Thành Nghiêm lại mang thai trong lúc này, nên anh ta đã giấu đi con bé được một năm, bảo nó chỉ mới ba tuổi,
Và sau đó anh ta mới được nghe những điều trợ lý Thẩm sắp kể mà thật sự rất sốc đến nỗi thật sự không thể nào tin được về Lâm Bình Chi,
Những điều anh ta trước đây bảo trợ lý Phong điều tra ra, từ khi Cố Ninh Tinh nhảy xuống biển mất tích, anh ta mới phát hiện được biết, những chuyện năm đó Lâm Bình Chi mang thai và tự mình phá thai còn đổ tội cho Cố Ninh Tinh khiến anh ta hiểu lầm,
Và những chuyện Lâm Bình Chi làm cứ kế tiếp đổi lỗi cho Cố Ninh Tinh, anh ta năm đó vì thiên vị với có một chút ghen hay nóng giận, nên đã không quan tâm đến những lời của Cố Ninh Tinh mà cứ ngày ngày hiểu lầm cô, khiến cô đau khổ,
Anh ta suy ngẫm lúc đó tính cách anh thật sự rất cầm thú, năm đó đã biết sự hiểu lầm của cô, khiến anh ta điên cuồng đau đớn càng tìm kiếm cô nhiều hơn,
Và cũng chính vì điều tra sự gian ác của Lâm Bình Chi, nên anh ta kể từ đó điều lạnh nhạt với cô ta,
Dù biết cô ta gây ra những chuyện đó, nhưng anh ta không thể vạch trần cô, vì là muốn có thêm thời gian để khiến cô ta sống không bằng chết,
Âu Thành Nghiêm cầm lấy những tờ giấy và những lời kể từ trợ lý Thẩm, anh ta lúc này lòng đau đớn, và chua xót cho những gì Cố Ninh Tinh đã đã trải qua, anh ta ngay lập tức rơi nước mắt,
(mệt quá mấy cô ạ, tôi bệnh rồi, tạm nghỉ hai ngày nhé, có ai chờ tôi không nè,)