Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 37:Bỏ Đứa Bé




Ngay lúc này bên ngoài Tô Diệp dùng điện thoại của mình chụp lén cả hai bên trong đang hôn nhau, sau đó cô gửi cho bà Âu xem,

Bà Âu bên kia nhận được hình ảnh từ cô, bà thật sự rất vui mừng vì cả hai đã hoàn toàn hòa thuận cùng nhau rồi, và không lâu sau bà sẽ mong chờ đứa cháu của cả hai,

Bà Âu tất nhiên đã biết về chuyện của Lâm Bình Chi đang mang thai, bà tất nhiên sẽ để cô ta sinh đứa nhỏ, vì dù sao đứa nhỏ cũng là vô tội, bà sẽ nhận nó, nhưng điều bà mong muốn nhất lại là đứa con của Cố Ninh Tinh và Âu Thành Nghiêm,

Trở về phía Lâm Bình Chi, cô ta từ lúc chứng kiến cảnh Âu Thành Nghiêm bế cô vào tận nhà, cô ta dường như đã nổi điên loạn,

Cô ta không ngờ đến, lúc cô đã mang thai sẽ được Âu Thành Nghiêm ở cạnh chăm sóc được anh ta sủng ái, nhưng ngược lại anh ta càng gần gũi Cố Ninh Tinh hơn,

Lâm Bình Chi quá tức giận, nên lúc này chợt bình tĩnh lại vì nghe tiếng điện thoại từ bạn cô ta, là Băng Tĩnh Mỹ, cô bạn thân nhất của cô ta,

Cuộc gọi, gọi đến hẹn cô ra ngoài vì cô ta vừa mới bên nước ngoài về, đúng lúc Lâm Bình Chi đang cực kỳ không vui chút nào nên đồng ý ra ngoài cùng cô, và đi đến địa điểm chỗ hẹn,

Cả hai hẹn nhau ở quán ăn mà thường ngày cô ta và ả hay đến, lúc này Băng Tĩnh Mỹ lại moi ra chuyện cô lấy chồng còn làm vợ bé có phải là sự thật,

Lâm Bình Chi chỉ biết buồn bã mà gật đầu, còn nói mình lúc đầu được anh ta cưng chiều, về sau cô càng ngày không nhận được sử quan tâm của anh ta, và giờ còn đang mang thai con của anh ta, còn bị lạnh nhạt từ Âu Thành Nghiêm,

Băng Tĩnh Mỹ nghe xong, cảm thấy chua chát cho bạn mình mà ngay lập tức bàn một kế hoạch cho cô ta,

Kế hoạch của cô ta là bảo Lâm Bình Chi tự mình phá đứa trẻ này và bằng cách nào để đổ lỗi cho Cố Ninh Tinh,

Lâm Bình Chi nghe xong cảm thấy rùn mình một cái, quả thật cách này quá tàn nhẫn, thế nhưng cô ta suy nghĩ cách này cũng được, vì Âu Thành Nghiêm nếu biết Cố Ninh Tinh làm, anh ta nhất định sẽ rất giận dữ, và có thể sẽ không ở bên cạnh một người như cô ta nữa,

Lâm Bình Chi suy nghĩ một chút, rồi mới quyết định làm theo ý của Băng Tĩnh Mỹ

Cứ thế bỏ qua chuyện của cô ta, tiếp đến là chuyện của Cố Ninh Tinh, quả thật từ lúc cả hai hôn nhau xong Âu Thành Nghiêm điều ôm lấy cô mà ngủ từ lúc nào không biết, còn cô khéo léo rời khỏi vòng tay của anh ta, mà nhìn lại bản thân chưa mặc lại áo,

Cô nhanh chóng chộp lấy chiếc áo vừa nãy mặc vào, rồi sau đó cảm thấy chân đã hết đau còn đi lại bình thường được nên nhanh chóng đi vào phòng lấy một cái chăn đắp cho Âu Thành Nghiêm,

Vừa đắp vừa chợt nhớ ra, cô hoàn toàn động tâm với anh ta rồi, chuyện vừa nãy mặc dù cố không ghét, nhưng cô vì bị anh ta cưỡng ép bất ngờ nên mới phản ứng như vậy, chứ thật sự cô đã yêu anh ta rồi,

Ngồi nhìn gương mặt hoàn mỹ đang ngủ say quả thật làm cô cảm thấy ngượng ngùng mà,

Cố Ninh Tinh lúc này nhìn lại đồng hồ, thì thấy đến giờ chiều rồi, cô liền nhanh chóng đi mặc lại quần áo cho đàng hoàng, rồi đi đến nhà chính,

Đến nhà chính, quản gia đang cho người nấu vài món thức ăn cho buổi chiều, Cố Ninh Tinh cũng đi vào tự tay mình nấu món tráng miệng là bánh tiramisu, cô làm vừa đủ cho toàn bộ những người trong nhà chính,

Cô lúc này đang tập trung làm bánh, thì đột nhiên từ ngoài sau cô, Âu Thành Nghiêm nhẹ nhàng ôm lấy eo của cô, đầu anh ta thì cúi xuống kê lên vai cô mà hỏi, "Em đang làm gì đó "
Lần này dù bị ôm từ phía sau, dù cô giật mình nhưng cô không hề cảm thấy khó chịu gì cả, không tránh né còn tươi cười còn trả lời anh ta, sau đó còn hỏi về Lâm Bình Chi, "Tôi đang làm một ít bánh để tráng miệng, Lâm Bình Chi có theo anh đến không "

Âu Thành Nghiêm ôm sát cô, chỉ chăm chú đến những hành động cô đang rắc bột socola lên từng chiếc bánh, rồi sau đó mới thở mạnh một cái trả lời cô, "Một lát sẽ kêu người đem đến cho em ấy "

Cố Ninh Tinh không chấp nhận lời nói của anh ta, liền cau mày trách mắng,
"Đừng để người đang mang thai cảm thấy cô đơn chứ, anh phải thường xuyên ở gần cô ấy nhiều hơn mới được "

Âu Thành Nghiêm nghe xong cảm thấy không được vui cho lắm, anh bất ngờ vì Cố Ninh Tinh không những không ganh tị với Lâm Bình Chi, mà còn ân cần lo lắng cho tình địch,

Âu Thành Nghiêm liền buông eo cô ra, sau đó quay người cô lại, nhìn cô với vẻ rất bình tĩnh, "Còn em thì sao "

Cố Ninh Tinh bị quay người lại nhìn anh ta ngạc nhiên, sau đó mới trả lời anh ta, "Dù sao từ nhỏ tôi cũng đã quen ở một mình cùng với Kháp Kháp, nên tôi không sao cả "

Đúng là từ nhỏ Cố Ninh Tinh đã ở bên nước ngoài, sống đến lớn cùng với Kháp Kháp thế nên sự cô đơn đối với cô đã quá quen rồi,

Lúc này nhìn thấy anh ta trở nên im lặng, liền đưa cho anh ta hai cái bánh cho anh, còn bảo hãy đưa nào cho Lâm Bình Chi, "Một lát đưa đồ ăn cho cô ấy, nhớ đem hai cái bánh này cho cô ấy giúp tôi nha "

Âu Thành Nghiêm cầm lấy chiếc bánh, sau đó cau mày tra hỏi cô, "Sao em lại tốt với Chi Chi quá vậy "

Cô giả vờ tức giận nhéo má anh ta một cái vì không chấp nhận lời nói của anh ta, chẳng khác gì vô tâm, sau đó cô liền chỉ trích anh ta, "Cô ấy đang có thai mà "

Âu Thành Nghiêm lúc này đặt cái bánh sang một bên, anh ta lập tức nhanh tay bế cô ngồi trên bếp, anh ta liền thốt ra một lời, " Cảm ơn em "

Âu Thành Nghiêm lúc này đột nhiên tay không yên phận từ đâu mò vào Áo của cô, cô cảm giác nên đã nắm lại cái tay ấy mà nói, "Này... Anh mau buông tôi ra đi chứ, như vậy thì sao tôi làm đồ được... Ưm"

Cố Ninh Tinh chưa nói hết, thì thật nhanh bị anh ta hôn mạnh vào môi cô, cô vẫn là cứ đáp lại ôm lấy cổ anh ta, bên trong lưỡi của cả hai bất đầu đang quấn lấy nhau rất mảnh liệt,

Sau một lúc hôn nhau, Âu Thành Nghiêm dường như mới luyến tiếc dứt ra khỏi đôi môi mềm mại của cô, nụ hôn của cả hai dứt ra còn để lại sợi dây nước bọt, anh ta liền áp sát vào mặt cô liếm lên môi nhỏ nhắn và mềm mại ấy của cô một cái,

Âu Thành Nghiêm thích thú với những lần hôn nhau với cô, anh ta không tài nào kiểm soát được bản thân mà trêu đùa giỡn bên trong lưỡi của cô và không ngừng ngậm lấy môi cô,

Cố Ninh Tinh không lúc này môi dường như bị tê hẵng đi, sau đó là bị đau, nên cô mới ôm lấy đầu của Âu Thành Nghiêm mà nói, "Thành Nghiêm, Dừng... Dừng lại đi, môi tôi đau quá "

"Môi em thật mềm " Âu Thành Nghiêm lại tiếp tục cười gian xảo thích thú nhìn cô rồi tiếng đến liếm lên môi cô thêm một cái rồi mới chịu thôi,

Cả hai cứ tình tứ với nhau, Cố Ninh Tinh thì lại đỏ mặt, Âu Thành Nghiêm thì lại thích thú tươi cười, thì lúc này đột nhiên cả hai phải giật mình vì Tô Diệp đứng bên ngoài gọi vào, "Thiếu Gia, phu nhân cơm nước đã chuẩn bị xong rồi ạ "

Cả hai bị làm cho giật mình, sau đó nhìn nhau cười, Âu Thành Nghiêm liền bế cô xuống, rồi cùng nhau ra ngoài,

Cố Ninh Tinh lúc ra ngoài bàn ăn, còn căn dặn Tô Diệp đem bánh chia cho người trong nhà chính dùng, còn lại mấy cái cô để riêng ra, bảo Tô Diệp một lúc đem về nhà phụ của mình,