Lăng Mạt Mạt cảm thấy mình như bị xé nát, đến cuối cùng, cô không nhịn được lên tiếng cầu xin tha thứ, nhưng mà, lại làm cho động tác người đàn ông một lần so với một lần càng kịch liệt hơn.
Enson, Lý Tình Thâm, cảm thấy người phụ nữ dưới thân có chút không chịu nổi mãnh liệt của anh như vậy, anh muốn làm cho mình dịu đi chút, nhưng lại làm không được.
Cho dù là cô khóc thành tiếng, cầu xin anh, anh cũng không làm được.
Anh chỉ muốn máu thịt giao nhau với cô thật sâu như vậy.
Vòng eocủa cô bị anh gắt gao ôm lấy, động tác kế tiếp, suýt nữa làm cho cô ngất đi, cô khó thừa nhận giãy giụa, giống như là một đứa bé, không hề có tác dụng với anh.
Cô chỉ có thể nhẹ nhàng run rẩy, nước mắt nhịn không được rơi xuống.
Nước mắt cô, không phải bởi vì đau đớn, không phải vì khổ sở, mà vì tối nay, anh mang cho cô liên tiếp cảm giác rung động xa lạ kia, để cho cô có chút sợ hãi.
Mãi đến cuối cùng, bọn họ lên đến đỉnh, thân thể của anh co rút một trận, thật lâu không có cách nào bình tĩnh.
Anh vùi mình ở trong thân thể cô, vẫn chưa ra ngoài, mà nhẹ nhàng ôm lấy cô, vuốt ve phía sau lưng của cô như dỗ dành đứa bé vậy, môi từ từ hôn sợi tóc của cô.
Lăng Mạt Mạt từ từ bình tĩnh trở lại, cô nhu thuận vùiở trong ngực Enson.
Đây là lần đầu tiên sau khi cô với anh làm xong, cô không có hôn mê, anh cũng không có xoay người rời đi.
Yên tĩnh trong bóng tối, cô nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ mà hữu lực của anh, vừa rồi kích tình mang cho cô cảm giác như thế, ở trong đầu cô, không tự chủ được chậm rãi hiện lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rốt cuộc nhịn không được hơi đỏ lên, đầu nhẹ nhàng ở trong lòng của người đàn ông cọ xát.
Thân thể Enson cứng đờ, dục vọng vốnđã ngừng lại lại một lần nữa dâng lên, thân thể anh lại một lần nữa nóng lên, nghiêng đầu, lại một lần nữa môi hôn hai gò má, chóp mũi của cô.
Lăng Mạt Mạt mệt không còn sức để phản kháng, nếu thêm một lần nữa, cô cảm giác ngày mai mình có thể sẽ không xuống giường được, theo bản năng muốn lên tiếng nói "Không cần", nhưng mà, vừa mới mở miệng, cô đột nhiên nghĩ đến Enson có quen biết với Lý Tình Thâm, hơn nữa lúc trước, là Enson nói sẽ bố trí một thầy giáo cho cô, nói cách khác, rất có khả năng Enson và Lý Tình Thâm là bạn bè tốt.
Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt hơi mở miệng, nhẹ nhàng hỏi: "Enson, quan hệ anh với Lý Tình Thâm rất tốt sao?"
Enson chuyên chú gặm cắn xương quai xanhcủa Lăng Mạt Mạt, không dừng lại chút nào, Ừ" một tiếng, xem như trả lời.
"Vậy quan hệ của các anh tốt đến chỗ trình độ nào?" Lăng Mạt Mạt bị Enson hôn làm cho thần chí có chút tan rả, lại vẫn đè nén rung động trong thân thể, giọng run rẩy hỏi.
Enson cảm thấy da thịt dưới thân mềm mại, sắp nuốt sống ý chí của anh, tạm thời, không phản ứng kịp những câu hỏi của Lăng Mạt Mạt đến cùng là vì cái gì.
Chỉ cảm thấy Lăng Mạt Mạt hỏi vấn đề của côcó chút buồn cười.
Anh là Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm chính là anh, cái gì gọi là quan hệ tốt đến trình độ nào?
Nhưng nghĩ lại, cô căn bản không biết Lý Tình Thâm và Enson là một người, cũng khó trách sẽ hỏi như vậy.
Enson tiếp tục hôn môi Lăng Mạt Mạt, đến khi làm cho cô gái yêu kiều thở gấp liên tục, giọng anh mới khàn nói: "Không phân biệt anh với tôi."
Anh cũng không tính lừa gạt cô, đúng là không phân biệt anh với tôi, bọn họ vốn là một người, tại sao phân chia anh với tôi.