Nụ hôn này, khiến Lăng Mạt Mạt nghĩ tới một từ, gọi là ———— hôn sâu.
Enson, Lý Tình Thâm, tiêu hao hết toàn bộ sức lực, đi hôn cô gái có tển là Lăng Mạt Mạt.
Khi cô đẩy cửa vào, trong nháy mắt cả không khí tràn ngập mùi hương của cô.
Trong đầu anh, có chút trống rỗng.
Không biết là tức giận, hay là ghen tức.
Anh đứng lẳng lặng ở nơi đó, cảm thụ cô thận trọng đến gần.
Anh cảm thấy mình điên rồi, đang hành hạ mình, trong một cái chớp mắt , anh nghĩ muốn quay người đi.
Thời điểm nhìn cô vì Lục Niệm Ca hao tổn tinh thần, anh không phảo chỉ có một biện pháp như vậy, phát tiết đố kỵ của mình, cũng đồng thời tự nói với mình cô là người phụ nữ của anh!
Lần đầu tiên của cô là cho anh!
Mấy ngày nay cô cùng anh triền miên!
Khắc vào trong xương máu cô là hơi thở của anh!
Nhưng là, đáy lòng của cô, cũng yêu một người khác.
Rốt cuộc muốn như thế nào, anh mới có thể lấy được lòng của cô!
Anh nghe được cô goi tên anh trong run rẩy cùng khẩn trương, anh không nhịn được muốn đến gần cô.
Anh không muốn mạnh mẽ đoạt lấy cô, anh càng sợ mất đi cô, cũng sợ để cho cô làm khó!
Cho nên, anh có thể làm, chỉ là tự làm đau khổ mình.
Khi Anh nghe được cô goi tên anh trong run rẩy cùng khẩn trương, anh không nhịn được muốn đến gần cô.
Trong nháy mắt khi cô xông vào ngực anh, tất cả sự ẩn nhẩn đè nén pha với tình cảm phức tạp của Lý Tình Thâm, anh không thể ức chế.
Anh cúi đầu, liền hung hăng chận lại môi của cô.
Cô không biết, cô đối với anh có sự dụ hoặc lớn đến bao nhiêu.
Cô không biết, khi cô vừa xuất hiện trong biệt thực anh, trong đầu óc anh, đều là cảnh tượng cô và anh da thịt gần kề, anh không thể nào ức chế dục vọng cùng kích động của mình.
Nếu như anh không có khả năng kiềm chế mạnh mẽ, buộc mình dùng mặt lạnh che giấu, anh thật sẽ, đặt thân thể cô dưới mình, công thành lướt trì.
Càng đè nén, thời điểm bạo phát càng điên cuồng.
Lý Tình Thâm cũng không biết, cư nhiên mình sẽ giống như là tới này tận thế, như vậy hôn cô thật sâu.
Thậm chí hôn đến cuối cùng, cánh môi mềm mại của cô, cũng đã bị rách da, có mùi tanh khuếch tán ở trong miệng của nhau, anh mới lưu luyến không rời chậm rãi buông ra.
Nụ hôn này, đã tiêu hao hết hơi sức toàn thân anh.
Cũng đem cô hành hạ sức cùng lực kiệt.
Anh chậm rãi vươn tay, sờ bờ môi miềm mại của cô, từ từ di chuyển, vuốt ve.
Môi của cô đã sưng lên.
Anh đụng vào, hình như để cho cô cảm thấy đau, cô không nhịn được khẽ than một câu, thân thể cũng nhẹ nhàng run rẩy.
Anh mang theo đau lòng cúi đầu, lại một lần nữa dùng đầu lưỡi chậm rãi hôn qua, cẩn thận, trân ái vô cùng.
Hô hấp của cô bắt đầu nhốn nháo, khéo léo vùi ở trong ngực của anh thuận theo.
Anh không muốn thương tổn cô, tuy nhiên nó khắc chế không vốn là hôn cô an ủi, lại biến thành hôn môi.
Thân thể của cô bởi vì anh hôn mà run rẩy, tim của cô đập cực nhanh, anh biết, toàn bộ đều là vì anh mà nở rộ, chuyện trong nháy mắt này, không cách nào khống chế quét sạch lí trí của anh, một bên anh hôn cô, vừa vươn tay, bế cô lên, xoay người, hướng giường lớn đi tới.
【 hôm nay xong, ngày mai tiếp tục, cái hôn sâu này chính là để cho Lăng Mạt Mạt rung động đó rung động đó 】