Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Quyển 3 - Chương 95-3: Âm mưu thay nhau nổi lên (4) Vạch trần ngược cặn bã




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

“Mẹ.” Kiều Tịch Hoàn vốn không để ý tới Trương Tiểu Quần, quay đầu lại nói với Tề Tuệ Phân, “Còn nhớ rõ một buổi tối bốn tháng trước, em dâu trắng đêm không về không? Thời gian ngày dó, vừa khớp với thời gian trong hình. Mẹ nhìn thời gian ghi lại dưới hình chụp. Hơn nữa trên tờ siêu âm biểu hiện, đứa bé thật sự được bốn thán, kết quả này là do con tìm được bác sỹ lúc trước làm khám thai cho Ngôn Hân Đồng lấy được, sau khi lấy được kết quả con càng thêm hoài nghi, tại sao em dâu lại đổi thời gian thành ba tháng? Vừa vặn tối ngày hôm qua, khi em dâu sảy thai phẫu thuật, con thuận tiện để bác sỹ làm kiểm tra giám định DNA, lúc đó bác sỹ làm phẫu thuật cầm một ít lông tơ của thai nhi, khi con đưa nước nóng cho chú hai tìm được một sợi tóc của chú hai đưa cho bác sỹ, xế chiều nay mới có kết quả.”

“Thật ra thì lúc đó em dâu nói mang thai, con cũng hơi hoài nghi, đêm đó em dâu ở đỉnh Hạo Hãn một đêm không về… Bởi vì đỉnh Hạo Hãn là do một người bạn của con mở, người bạn kia của con có nói với con rằng buổi tối đó em dâu chơi được rất cởi mở, lại còn đưa hình cho con, con nghĩ em dâu có thể chỉ có một lần này, cũng không nói chuyện này ra, không nghĩ tới em dâu liền mang thai, hơn nữa…”

Kiều Tịch Hoàn nhìn Ngôn Hân Đồng, rồi lại thật tha thiết nói với Tề Tuệ Phân, “Em dâu sinh non chắc là cố ý, lại áp đặt ‘cố ý’ này lên người con. Cho nên con thừa nhận, con đưa hình này cho truyền thông chính là vì để cho em dâu nhận lấy dạy dỗ, dĩ nhiên cha mẹ hai người cũng có thể trách cứ còn làm quá mức, không nên truyền chuyện xấu trong nhà ra ngoài, nhưng người bị dồn ép, sẽ luôn làm ra một chút hành động cực đoan, con nghĩ như vậy, mới là dạy dỗ khắc sâu lớn nhất cho nhau.”

Nghe lời Kiều Tịch Hoàn nói, Ngôn Hân Đồng cũng bình tĩnh không được nữa, hung hăng hầm hừ, “Kiều Tịch Hoàn, chị đừng ăn nói lung tung, những thứ này đều là lời nói một phía của chị, tôi căn bản không làm gì cả, tất cả đều do chị soạn ra, những tấm hình này, những báo cáo kiểm tra này, tất cả đều không phải thật!”

“Không chỉ có những hình này, tôi còn có video.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Nếu như em dâu không để ý bị mọi người nhìn giống như em gái của em dâu lần trước, tôi có thể lấy ra.”

“Không…” Ngôn Hân Đồng sợ hãi nhìn Kiều Tịch Hoàn.

Nhìn dáng vẻ lạnh nhạt như thế của Kiều Tịch Hoàn, Ngôn Hân Đồng gần như hỏng mất.

“Về phần những báo cáo xét nghiệm này, nói thẳng thừng, tôi có thể nói cho mọi người biết là bác sỹ nào làm việc này, hơn nữa thai nhi mà em dâu sinh non vẫn còn, tôi để bệnh viện tạm thời cất giữ trước, nếu như không yên tâm, có thể làm tiếp một lần…”

“Không, không!” Ngôn Hân Đồng hỏng mất ôm đầu mình, “Chị đang nói lung tung, chị đều đang nói lung tung…” dieendaanleequuydonn

“Em dâu, đường không thể đi lệch, đi lệch liền dễ bị trẹo chân. Em không biết đạo lý này sao?” Kiều Tịch Hoàn nói tình ý sâu xa.

“Không có, tôi cái gì cũng không làm, tôi không làm.” Ngôn Hân Đồng khóc rống, cô quay đầu nhìn Cố Tử Hàn, nhìn gương mặt vô cùng âm trầm của Cố Tử Hàn, “Tử Hàn, anh phải tin tưởng em, em yêu anh, cho đến bây giờ em thật sự không làm chuyện gì có lỗi với anh, đều do Kiều Tịch Hoàn cố ý hãm hại em, cố ý…”

Cố Tử Hàn mặt lạnh, nhìn Ngôn Hân Đồng, nhìn qua cả người, lạnh đến thấu người.

“Ý là, chúng tôi phải để Kiều Tịch Hoàn lấy video ra, làm giám định DNA lần nữa sao?” Cố Tử Hàn lạnh lùng hỏi Ngôn Hân Đồng…

“Không phải vậy, không, em…” Lời Ngôn Hân Đồng đã không mạch lạc, vẻ mặt như vậy, rõ ràng chính là nói rõ sự thật.

Kiều Tịch Hoàn tốt bụng mở miệng, “Nếu như cần, tôi lập tức lên trên lầu lấy video, sau đó liên lạc với bệnh viện chuẩn bị giám định DNA…”

“Đừng!” Ngôn Hân Đồng đứng lên một phát túm lấy Kiều Tịch Hoàn đang định đi, “Đừng đi lấy!”

Điên cuồng buổi tối hôm đó, sao cô có thể để cho người ta nhìn, chính cô cũng không tin buổi tối hôm đó cô có thể điên cuồng đến nông nỗi đó, quả thật cái gì cũng làm với người đàn ông xa lạ đó, thậm chí coi mình giống như chó, không ngừng dây dưa với đàn ông, không chút kiêng kỵ.

Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.

“Ngôn Hân Đồng!” Cố Tử Hàn cuối cùng không