[Hạo Lỗi] Thú Một Sừng
Bộ phim mà Lưu Hạo Nhiên nhắm trúng là một bộ phim đề tài quân đội. Vì bảo mật, cả phim đều được quay trong trạng thái biệt lập, không có một thiết bị liên lạc nào, cũng không có cơ hội ra vào nơi quay phim. Ngô Lỗi thấy được hắn rất thích đề tài này, chỉ là cán cân trong lòng hắn đang dao động. Chỉ cần Ngô Lỗi nói câu phủ định, hắn sẽ ở lại không chút do dự.
Nhưng Ngô Lỗi không làm vậy, cậu vẫn khuyên Lưu Hạo Nhiên nhận đóng.
Sáng sớm hôm sau, người đại diện gọi Lưu Hạo Nhiên đi. Kế hoạch ra sân bay đón mẹ Ngô Lỗi bị thay đổi, cũng may mà đêm hôm trước họ đã chuẩn bị xong đồ dùng hàng ngày và chăn giường cho mẹ cậu. Giữa trưa, Ngô Lỗi nhờ trợ lý của mình ra sân bay đón mẹ cậu về.
Chờ mãi tới chạng vạng, Lưu Hạo Nhiên mới gửi cho cậu một tin nhắn âm thanh: "Lỗi Lỗi, bọn anh ký hợp đồng xong rồi, hôm nay vào đoàn luôn, không về kịp. Em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, hỏi thăm dì giúp anh nhé."
Tin vào đoàn này quá đột nhiên. Khi thấy tin nhắn, Ngô Lỗi gọi điện thoại qua, nhưng lại bị thông báo là đã tắt máy.
Cùng lúc đó, từ Weibo đã lâu lắm không cập nhật của Lưu Hạo Nhiên, trợ lý thay hắn đăng một bài, là câu giống như trước đây: "Hôm nay vào đoàn."
Trong ảnh, Lưu Hạo Nhiên cúi người đi vào một chiếc xe quân đội, khoảnh khắc ảnh được chụp chỉ thấy rõ một bên mặt của hắn. Quần áo hắn đang mặc vẫn là bộ lúc rời nhà, quần dài màu trắng, mũ có vành, khoác một cái áo khoác cao bồi của Ngô Lỗi, bên trong là áo thun in hoa hồng đen. Lúc này Ngô Lỗi mới nhận ra, hắn không về nhà chuẩn bị hành lý và quần áo cùng đồ cá nhân, hắn biến mất mà không mang theo gì cả.
Lần chia xa này kéo dài bốn tháng.
Sáng tháng sáu, gió nhẹ thổi qua, ở Bắc Kinh hoa nở khắp chốn.
Giữa năm là thời điểm diễn ra đủ loại lễ trao giải lớn. "Xuân triều" nổi đình nổi đám đầu năm nay lọt vào hạng mục cạnh tranh chính của giải Kim Môi, gồm giải đạo diễn xuất sắc nhất và nam chính xuất sắc nhất. Ngô Lỗi và Lưu Hạo Nhiên đều đồng thời được đề cử.
Là một trong hai diễn viên chính, Ngô Lỗi mang theo vết thương đến tham gia buổi họp báo của giải Kim Môi. Cách đó không lâu, bộ phim điện ảnh mà cậu đóng vai phụ ra rạp đúng hạn, bù lấp khoảng thời gian vắng mặt khỏi công chúng do bị thương của cậu. Bộ phim cũng nhận được danh tiếng khá tốt. Thế nên khi cậu xuất hiện ở buổi họp báo, truyền thông đều thi nhau phỏng vấn vị diễn viên trẻ đang nổi này.
"Ngô Lỗi, nghe nói trước đó cậu bị thương rất nghiêm trọng khi đang quay quảng cáo. Cậu có thể nói cho chúng tôi biết một chút về tình hình hồi phục của cậu không?"
Ngô Lỗi mặc tây trang gọn gàng, nhưng cánh tay phải vẫn bị nâng, đinh trong tay chưa tháo hẳn được. Khi cậu được phỏng vấn thì phải có trợ lý đứng bên cạnh che chở cho cánh tay bị thương.
Ngô Lỗi mỉm cười nhìn màn ảnh: "Lúc trước là do tôi bất cẩn rơi xuống từ dây treo, cũng không bị thương quá nghiêm trọng. Gần đây tôi nghỉ ngơi mấy tháng, cũng hồi phục kha khá rồi, chắc khoảng hai tháng nữa là có thể từ từ hoạt động. Đến lúc đó tôi sẽ tiếp tục làm việc, cảm ơn mọi người đã quan tâm."
Một phóng viên ngành giải trí khác: "Ngô Lỗi, lần này cậu và Lưu Hạo Nhiên đều được đề cử giải nam chính xuất sắc nhất. Là người yêu, đồng thời cũng là đối thủ cạnh tranh, cậu có lời gì muốn nói không? Thật ra mọi người đều rất chú ý đến tình hình giữa hai người, cậu có thể chia sẻ một chút không?"
Microphone được đưa đến trước mặt Ngô Lỗi. Ngô Lỗi vẫn giữ nụ cười, nhưng lại chưa lên tiếng. Người đại diện ở bên cạnh thấy vậy, định từ chối câu hỏi này thì cậu đã nói: "Hạo Nhiên là một diễn viên vô cùng chuyên nghiệp. Anh ấy luôn cố gắng hết sức mình đối với mỗi bộ phim. Tôi nghĩ một diễn viên như vậy xứng đáng được khen ngợi."
"Còn giữa chúng tôi... Khi tôi bị thương phải nằm viện một tháng, anh ấy luôn chăm sóc tôi. Nếu không có anh ấy, tôi không biết phải vượt qua những ngày tháng đó thế nào. Tôi rất cảm ơn vì có anh ấy ở bên bầu bạn."
Ngô Lỗi cười, ngày vui luôn ẩn hiện trong tâm trí, như quả ngọt lại có lẫn chất gây nghiện trí mạng, cứ nhớ lại một lần thì sự lưu luyến lại càng sâu đậm. Cuối cùng cậu bổ sung: "Anh ấy vào đoàn quay phim mới đã một tháng rồi. Tôi tin là anh ấy sẽ cho khán giả một tác phẩm xuất sắc. Chúng ta chờ đợi đi."