Hành Trình Tán Đổ Crush

Chương 113




01 

Tôi cùng cô bạn thân A đi ra khỏi lớp. Khi đi qua lớp học, tôi liền nhìn thấy cậu ấy đang đứng trước cửa phòng vệ sinh nam. Tôi liếc mắt qua cậu ấy một giây rồi nhìn thẳng mà bước đi. 

"Mày đứng đây làm gì thế?" Cô bạn thân A hỏi cậu ấy. 

Chúng tôi cùng đi chậm lại. 

"Trốn tiết" Cậu ấy trả lời. 

Đến khi chúng tôi định bước đi tiếp thì cậu ấy vội vã giữ tay cô bạn thân A lại. 

Nhìn qua lực giữ này của cậu ấy cũng không mạnh. 

Cô bạn thân A quay lại. Tôi cùng quay lại nhìn cậu ấy rồi lại nhìn xuống bàn tay vừa buông ra của cậu ấy. 

"Tí mày bảo..." Cậu ấy dặn dò cô bạn thân A của tôi.

Lúc đó, tôi chỉ đứng yên chờ cậu ấy nói chuyện xong với cô bạn thân A mà chẳng thể làm gì khác. 

02 

Tôi vừa đi lên cầu thang, tiến đến đứng cạnh cô bạn thân A. Còn chưa kịp nói câu nào, tôi liền nhìn thấy cậu ấy lộn người trên không trung. Cái lộn kia của cậu ấy rất nhanh, rất hoạt bát. 

Sau khi lộn xong, cậu ấy đứng thẳng người dậy rất nhanh. Sau đó, tôi liền nhìn thấy ánh mắt của cậu ấy nhìn cô bạn thân A. Cái nhìn giống như kiểu vừa làm được điều gì đó muốn hãnh diện khoe với crush của mình vậy. 

03 

Tôi đang chuẩn bị đi vào lớp thì bỗng thấy cậu ấy đi chuẩn bị đi ra ngoài. Tôi liền vội vội vàng vàng đi ra hành lang đứng, giả bộ ngắm nhìn quang cảnh sân trường. 

Đúng như tôi dự đoán, cậu ấy đi ra hành lang đứng, ngay cạnh tôi, cậu ấy nhìn xuống tìm hình bóng xe của mẹ cậu ấy. 

"WWW đâu rồi?" Cô bạn thân A đi tới, vỗ vai tôi, đọc rõ cả họ lẫn tên cậu ấy ra. 

"Kia" Tôi chỉ tay xuống sân trường, nơi có xe mẹ cậu ấy rồi quay lưng vội bước đi. 

"OMG! *** má nó vừa đứng cạnh mày à? Tin không? Kiểu gì nó cũng nghe câu tao hỏi rồi" Cô bạn thân A há miệng đầy kinh ngạc khi nhìn thấy cậu ấy vừa đứng cạnh tôi. 

"Ừ nó nghe thấy mà" Tôi gật đầu xác nhận. 

"Thế mày vừa chỉ cái gì ở dưới sân thế?" Cô bạn thân A hỏi tôi. 

"Xe của mẹ chồng" Tôi trả lời. 

04 

Cậu ấy đứng trên bục giảng, thực hiện vài động tác. Sau đó, từ miệng cậu ấy nhả ra bao nhiêu là khói trắng. 

Cậu ấy quay xuống lớp để xem có ai nhìn thấy hành động mình vừa làm không. 

Vừa lúc đó tôi cũng đang nhìn thẳng về phía cậu ấy. 

Cậu ấy nhìn tôi. Gương mặt có một chút sự kiêu hãnh, tự tin mà nhìn tôi như vậy. Cái nhìn đó rất lâu. 

Nhưng lần này thì khác. 

Tôi nhìn lên cậu ấy, một cái nhìn của sự khinh bỉ. 

Một sự thất vọng dâng lên trong lòng tôi. 

Sau đó, tôi đeo tai nghe, chùm áo lên người. 

"Mày vừa nhìn nó không?" Cô bạn thân A quay sang hỏi tôi. 

"Tao nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ. Thật chẳng hiểu nổi" Tôi nhắm mắt nhớ lại. 

"Còn tao nhìn nó bằng ánh mắt tức giận" Cô bạn thân A nói.

Tôi chẳng muốn tiếp chuyện nữa, nhắm mắt nghỉ ngơi. 

05 

Tôi bóc nắp hộp mỳ vứt đi. Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy cậu ấy đang đi tới. Cậu ấy liếc mắt qua chỗ chúng tôi đứng rồi đi ra một vị trí khác. 

06 

Nhân lúc lớp tôi đang mất trật tự, tôi cũng tranh thủ quay sang nói chuyện với cậu bạn H. 

Bỗng nhiên, giọng nói của cậu ấy cất lên. 

"Trật tự đi xem nào!" Cậu ấy quát lên.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu ấy. Lúc này, ánh mắt của cậu ấy đang dừng trên cô bạn thân A của tôi. Sau đó, cậu ấy nhanh chóng di chuyển tầm mắt, quay người lên. 

07 

Tôi đi bộ trên sân trường lên nhìn thấy cậu ấy đang đi cùng một cậu bạn khác. Cậu ấy đi phía trước tôi một đoạn. 

Đến khi vào dãy nhà B, cậu ấy đứng lại, quay người nhìn về phía tôi. 

Đến khi tôi vào dãy nhà B cậu ấy bắt đầu bước lên cầu thang. Khoảng cách của chúng tôi bây giờ chỉ còn 2 bậc cầu thang.

Cậu ấy mặc chiếc áo phông màu xanh pastel. Đội chiếc mũ của áo khoác lên. 

"Nhìn trông có khác gì thằng bụi đời không?" Cô bạn U nhìn tôi nói. 

Công nhận, cũng giống lắm. 

08 

Tôi vừa ngồi vào chỗ liền nghe thấy tiếng gọi của cô bạn thân N. 

Tôi quay sang. Cô bạn thân N đưa ra một chiếc áo 6×9. 

Đây chính là ảnh thẻ của cậu ấy.

OMG! Tôi điên mất rồi. 

Cậu ấy trong ảnh thật sự rất đẹp trai. 

"Uôi! Đẹp trai vl! Đẹp như tạc tượng ấy" Cô bạn thân N cảm thán. 

"Công nhận thằng này ăn ảnh vl ấy" Cô bạn thân A cầm tấm ảnh lên xem. 

"Đã đẹp sẵn rồi thì làm gì cũng đẹp thôi" Tôi giật vội tấm ảnh, cho xuống bàn gầm bàn nhìn. 

"Mày lấy ở đâu ấy?" Tôi ngước mắt lên nhìn cô bạn thân N. 

"Sáng nay tao phải dùng mọi giá để giành giật tấm ảnh này cho mày đấy. Biết ơn tao đi" Cô bạn thân giải thích sự việc sáng nay. 

"Tổ quốc ghi công. Tao nguyện dâng hiến thể xác của tao vì sự hi sinh của mày" Tôi nhìn cô bạn thân N bằng ánh mắt thiết tha. 

09 

Tôi nhìn cậu ấy thu dọn sách vở ở bàn đầu. Bỗng nhiên cô bạn H từ đâu đi đến, đứng bên cạnh cậu ấy, giơ tay véo má cậu ấy. Cũng không hẳn là véo má. Hành động này dường như là vuốt ve má?

Tôi nhíu mày, nhìn qua cậu ấy. Cậu ấy sững sờ trước hành động của cô bạn H. Hình như cậu ấy có nghiêng mặt ra thì phải. 

Tôi cũng chẳng thể đủ kiên nhẫn nhìn thêm liền cầm balo lên. 

10

Tôi khoác balo đi ra khỏi lớp. Vừa bước ra khỏi lớp tôi liền thấy cậu ấy đi ngay đằng sau.

Tôi đứng trên hành lang nhìn xuống sân trường để tìm xe của mẹ cậu ấy. 

Ngay sau đó, cậu ấy từ sau đi tới, đứng bên cạnh tôi. 

Chẳng hiểu sao tôi quay người bước đi ngay như thể không muốn tiếp xúc với cậu ấy vậy. 

#Muôn Thuở Chuyện Lớp Học. 

Đáng lẽ cậu ấy sẽ ở lại đá bóng cuối giờ. Nhưng hôm nay cậu ấy lại về sớm. Nhưng trận bóng vẫn được diễn ra. 

Tôi ngồi ở bên cạnh sân nhìn mấy cậu bạn lớp tôi đá bóng. Bên cạnh tôi có 3 em học sinh, chắc khoảng năm nhất năm hai gì đó. 

"Cái anh cao cao kia kìa. Chúng mày nhìn thấy không? Ông ấy đã cao ráo lại còn đẹp trai nữa chứ" 

Tôi nhìn ra. Có lẽ cô bé đó đang chỉ cậu bạn thân M. 

"Ai bảo mày thế. Cái anh tóc bồng bềnh đeo giầy xám mới đẹp trai ấy" 

À, là cậu bạn K. 

"Đây là lớp A3 đúng không? Áo lớp A3 đẹp vl ấy. Mấy ông này đã đẹp trai lại còn mặc áo lớp đá bóng. Daebak!" 

Tôi chống chằm nhìn mấy cậu bạn lớp tôi rồi lại nhìn mấy em học sinh kia. Nếu còn ngồi đây thêm chút nào nữa chắc tôi bội thực lời khen của mấy em kia mất. 

Tôi đứng dậy, chạy vào giữa sân. 

"Ê ê! Tao đá với. Chia team đi" 

Nói rồi, tôi cướp quả bóng từ tay cậu bạn thân M, đặt xuống đất, chuẩn bị đá. 

Tôi lùi lại sau mấy bước lấy đà rồi chạy lên đá. 

Hên xui kiểu gì tôi lại đá vào. 

"Wow, vào rồi. Thắng rồi. U23 Việt Nam đã vào chung kết rồi" Cậu bạn thân M dang hai tay ra chạy đến phía tôi, gào hét như chiến thắng thật. 

"Thôi thôi chia đội đá đi" Cậu bạn K cầm quả bóng đi tới. 

"Ơ thế tao đội nào?" Tôi hỏi. 

"Mày đội tao" Cậu bạn K lên tiếng. 

"Tao đội mày á?" Tôi hỏi lại. 

"Ừ" Cậu bạn K cười, gật đầu. 

Chia đội xong xuôi các thứ chúng tôi bắt đầu trận bóng.

Tôi cũng hùng hổ xông lên cướp bóng từ mấy cậu bạn. 

Cậu bạn thân M sút bóng. Quả bóng đập vào đùi tôi đầy đau đớn. Tôi chống hai tay ở đầu gối, nhíu mày đè nén cơn đau. 

Cậu bạn thân M chạy tới, đỡ tôi đứng thẳng, cúi người xuống phủi bụi bẩn từ quả bóng dính vào quần tôi. 

"Có sao không? Đau không? Xin lỗi nhé" Cậu bạn thân M nói. 

"Không sao, vẫn đá tiếp được. Chiến tiếp đi" Tôi đứng thẳng người, chạy bước nhỏ tay chỗ làm xoa dịu cơn đau. 

Vừa đứng dậy chưa được bao lâu tôi liền nhận được ánh mắt nhìn chằm chằm từ mấy cô bé học sinh năm nhất, năm hai gì đó. 

Thế rồi, trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra. Và có vẻ như mấy cô bé đó không định bỏ ánh mắt đó nhìn tôi thì phải. Muôn Thuở Chuyện Lớp Học. 

Đáng lẽ cậu ấy sẽ ở lại đá bóng cuối giờ. Nhưng hôm nay cậu ấy lại về sớm. Nhưng trận bóng vẫn được diễn ra. 

Tôi ngồi ở bên cạnh sân nhìn mấy cậu bạn lớp tôi đá bóng. Bên cạnh tôi có 3 em học sinh, chắc khoảng năm nhất năm hai gì đó. 

"Cái anh cao cao kia kìa. Chúng mày nhìn thấy không? Ông ấy đã cao ráo lại còn đẹp trai nữa chứ" 

Tôi nhìn ra. Có lẽ cô bé đó đang chỉ cậu bạn thân M. 

"Ai bảo mày thế. Cái anh tóc bồng bềnh đeo giầy xám mới đẹp trai ấy" 

À, là cậu bạn K. 

"Đây là lớp A3 đúng không? Áo lớp A3 đẹp vl ấy. Mấy ông này đã đẹp trai lại còn mặc áo lớp đá bóng. Daebak!" 

Tôi chống chằm nhìn mấy cậu bạn lớp tôi rồi lại nhìn mấy em học sinh kia. Nếu còn ngồi đây thêm chút nào nữa chắc tôi bội thực lời khen của mấy em kia mất. 

Tôi đứng dậy, chạy vào giữa sân. 

"Ê ê! Tao đá với. Chia team đi" 

Nói rồi, tôi cướp quả bóng từ tay cậu bạn thân M, đặt xuống đất, chuẩn bị đá. 

Tôi lùi lại sau mấy bước lấy đà rồi chạy lên đá. 

Hên xui kiểu gì tôi lại đá vào. 

"Wow, vào rồi. Thắng rồi. U23 Việt Nam đã vào chung kết rồi" Cậu bạn thân M dang hai tay ra chạy đến phía tôi, gào hét như chiến thắng thật. 

"Thôi thôi chia đội đá đi" Cậu bạn K cầm quả bóng đi tới. 

"Ơ thế tao đội nào?" Tôi hỏi. 

"Mày đội tao" Cậu bạn K lên tiếng. 

"Tao đội mày á?" Tôi hỏi lại. 

"Ừ" Cậu bạn K cười, gật đầu. 

Chia đội xong xuôi các thứ chúng tôi bắt đầu trận bóng.

Tôi cũng hùng hổ xông lên cướp bóng từ mấy cậu bạn. 

Cậu bạn thân M sút bóng. Quả bóng đập vào đùi tôi đầy đau đớn. Tôi chống hai tay ở đầu gối, nhíu mày đè nén cơn đau. 

Cậu bạn thân M chạy tới, đỡ tôi đứng thẳng, cúi người xuống phủi bụi bẩn từ quả bóng dính vào quần tôi. 

"Có sao không? Đau không? Xin lỗi nhé" Cậu bạn thân M nói. 

"Không sao, vẫn đá tiếp được. Chiến tiếp đi" Tôi đứng thẳng người, chạy bước nhỏ tay chỗ làm xoa dịu cơn đau. 

Vừa đứng dậy chưa được bao lâu tôi liền nhận được ánh mắt nhìn chằm chằm từ mấy cô bé học sinh năm nhất, năm hai gì đó. 

Thế rồi, trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra. Và có vẻ như mấy cô bé đó không định bỏ ánh mắt đó nhìn tôi thì phải.