Hành Trình Tán Đổ Crush

Chương 111




01 

Tôi đi xe vào trong trường liền nhìn thấy cậu ấy đang đứng ở gần đó. Sau đó, tôi đi gửi xe trong bãi. Đến lúc đi ra, tôi liền không nhìn thấy cậu ấy ở đâu. 

Tôi đi vào bên trong sân trường, cậu ấy đang đứng bơ vơ ở đó. Tôi liếc mắt qua cậu ấy vài giây rồi lặng lẽ bước qua cậu ấy. 

Đến lúc tôi đi lên tầng 2, tôi liền nhìn thấy cậu ấy từ từ tiến vào dãy nhà B. 

02 

Tôi đi ăn cùng cô bạn thân A xong rồi trở về lớp. Đến lúc vào lớp, cậu ấy đang đứng ở bàn tôi, cầm chiếc mic di động hát gì đó. Do cậu ấy đứng chắn lối vào chỗ của tôi nên tôi đành đứng ở đằng sau nhìn cậu ấy. 

Cậu bạn thân T nhìn thấy tôi rồi lại liếc qua cậu ấy. Sau đó, cậu bạn thân T ho liên tục, ánh mắt lấp lánh nhìn tôi. 

Cậu ấy đang hát nhưng khi nhìn biểu hiện của cậu bạn thân T, cậu ấy như hiểu ra điều gì đó. Cậu ấy quay người lại nhìn tôi rồi nhường một lối đi nhỏ cho tôi vào. 

"Mọi hành động sai lầm đều phải trả giá đấy Phương ạ! Hahahaha" Cậu bạn thân T thù tôi vụ buổi sáng trêu chọc cậu ấy trước mặt cô bạn crush, cười lớn. 

Tôi cũng bất lực, chẳng biết nói gì hơn. 

03 

Lớp học yên lặng. Chúng tôi đang ngồi chép bài. Bỗng nhiên tôi nhớ ra chuyện gì đó liền quay sang nói với cô bạn thân A. 

"Uôi, hôm qua ấy..." 

Tôi vừa nói ra một câu, cậu ấy ngồi ở dãy bên kia quay sang nhìn tôi rồi lại quay lại. 

04 

Đang ngồi trong lớp, bỗng nhiên liên tiếp vài tiếng "pặc" vang lên. 

Hóa ra tiếng "pặc" đó phát ra từ sự va chạm giữa môi cậu ấy. 

Cậu ấy quay sang chỗ chúng tôi, lặp đi lặp lại hành động đó. Cô bạn thân A cũng làm theo. 

Trong khoảng thời gian đó, ánh mắt cậu ấy chỉ dồn vào cô bạn thân A. 

Sau đó, chúng tôi lại tiếp tục viết bài. 

Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng gọi của cậu ấy. 

"N ê! N ê! Nhìn này!" 

Cậu ấy gọi tên cô bạn thân N của tôi. 

Có vẻ như hôm nay rất chi là bi đát đối với tôi thì phải. Cậu ấy chỉ toàn nói chuyện với hai cô bạn thân của tôi. Và chưa một lần gọi tôi. 

05 

Hai cô bạn thân của tôi đi ra khỏi lớp trước. Sau đó, tôi vội vàng chạy theo sau. 

Ra đến cửa, tôi liền nhìn thấy cậu ấy tiến tới, nói gì đó với hai cô bạn thân của tôi. Nói xong, cậu ấy đi qua luôn. 

Ánh mắt của cậu ấy chưa hề nhìn tôi bất cứ lúc nào, giống như kiểu tôi không tồn tại vậy. 

06 

Tôi ngồi làm bài. Như một phản xạ tự nhiên, tôi nhìn sang chỗ cậu ấy ngồi. Cậu ấy đang nằm trên bàn. Và cậu ấy đang nhìn tôi. 

Tôi quay mặt sang nhìn cậu bạn thân T, bàn tay bấu víu lấy chiếc tay áo của cậu bạn. 

"Nó đang nhìn tao kìa" 

Nói xong, tôi quay lại nhìn về phía cậu ấy, ánh mắt cậu ấy vẫn đang nhìn về phía tôi. Sau đó, cậu ấy ngồi dậy. 

07 

Cô giáo trả quyển vở văn của tôi. Tôi cũng chẳng quan tâm, tiếp tục xem tạp chí cùng cậu bạn thân T. Cô bạn thân A lấy quyển vở lật qua lật lại rồi đặt mạnh xuống bàn, tạo thành tiếng động rất lớn. 

Tôi quay sang nhìn cô bạn thân A. Cậu ấy bỗng nhiên lọt vào tầm mắt của tôi. Và cậu ấy đang ngồi ở dãy bên kia nhìn sang chỗ tôi. 

08 

Tôi phóng xe thật nhanh trên đường. Từng cơn gió thoảng qua vừa lạnh vừa mát mát. Tôi lơ đãng nhìn sang bên kia đường. Bỗng nhiên thấy một người phụ nữ và chiếc xe trông quen quen. Nhìn kĩ hơn một chút, tôi liền thấy cậu ấy ngồi ở sau. 

OMG, mới sáng sớm thôi đã gặp cậu ấy trên đường rồi. 

09 

Sau khi trở cô bạn thân A về nhà, tôi rẽ vào một lối nhỏ ở gần đấy để về nhà cho nhanh. 

Đi ở phía trước tôi là vài chiếc xe học sinh của trường tôi. Đám đông đó dàn hàng ngang chiếm khá nhiều lối đi. Tôi lại đang sợ về trễ nên có ý định vượt lên. Vừa vượt lên được 1m tôi liền nhìn thấy cậu ấy rẽ ra từ một con ngõ nhỏ. 

Cậu ấy đi chiếc xe ninja màu xanh, đằng sau có một em học sinh tiểu học. 

Cậu ấy quay người lại nhìn đằng sau. Tôi liền phanh gấp, đi chậm lại. 

Sau đó, không hiểu sao cậu ấy lại quay người lại nhìn một lần nữa. Tôi đi chậm lại, dường như là không đi nữa. 

Ôi cái cảm giác muốn trốn tránh cậu ấy quả thực rất đáng sợ.