Chuyện bị lừa mua tơ lụa kém chất lượng quá mức ngu xuẩn, sợ Quý Hiểu Phong quở trách tỷ muội Quý gia không hẹn mà cùng giấu việc này xuống, mong Quý Thư Mặc có thể thuận thuận lợi lợi giải quyết việc này, tranh thủ Tụ Bảo trai đồng ý xong mới nói ra chân tướng cho mẫu thân.
Các nàng tính toán đâu ra đấy, cho rằng, Vạn Tiêu sẽ nể mặt Quý Thư Mặc thư thả thêm vài ngày, thậm chí sau này còn tiếp tục làm ăn với phường vải Quý Ký. Dù sao Vạn Tiêu cũng thích Quý Thư Mặc mà! Trước kia, khi Tiêu Vãn điên cuồng theo đuổi Quý Thư Mặc, liền ngốc nghếch giúp các nàng trả sạch nợ nần, lại còn tặng cho hai gian cửa hàng trong đường phố sầm uất! Sau đó vẫn luôn nhường chỗ tốt vô số kể.
Cho nên, hai lần trước chưởng quầy Tụ Bảo trai thái độ hòa hòa khí khí tới hỏi tiến độ của vải, các nàng chưa để trong lòng, ai ngờ, lần tiếp đó người của Tụ Bảo trai tới thái độ khác thường ở trước cửa phường vải Quý Ký làm ầm làm ĩ mắng các nàng không giữ lời hứa, không chỉ làm kinh động tới Quý Hiểu Phong ở Hộ bộ, còn trong khoảng thời gian ngắn đã truyền khắp kinh thành.
Không khỏi nén giận trách Quý Thư Mặc làm việc không đáng tin, Quý Như Vân bụng đầy ấm ức nói: “Mẫu thân, ta với Tam muội là muốn nói với người. Nhưng tứ đệ nói có cách để Vạn Tiêu thư thả thêm mấy ngày, bảo bọn ta không được gióng trống khua chiêng làm kinh động tới người khiến người nổi giận, cho nên chúng ta mới giấu diếm xuống.”
“Đúng vậy mẫu thân!” Quý Hân Đồng nói đệm vào, “Tứ đệ còn nói Vạn Tiêu thích hắn, thổ lộ với hắn…”
Nghe hai vị tỷ tỷ vô liêm sỉ mà đổ lỗi như vậy, Quý Thư Mặc vừa về nhà sắc mặt đột nhiên biến đổi, cả người kinh ngạc ngay tại chỗ.
“Mẫu thân, là Nhị tỷ phái người tới Tiêu phủ tìm ta, ta mới biết được việc này. Ta cũng không bảo nàng giấu diếm người, là nàng nói sợ bị người hỏi tội, bảo ta tới gặp Vạn Tiêu nói vài lời giúp nàng giải quyết việc này.”
“Nếu là đi nói giúp, vì sao Tụ Bảo trai còn tới làm loạn?” Quý Hiểu Phong nhíu mày lại, bất mãn nói, “Thư Mặc, ngươi khiến mẫu thân quá thất vọng rồi, đến cả việc nhỏ như vậy cũng không làm xong.”
Việc nhỏ?
Nghĩ tới bản thân trong thời gian này lo lắng cố sức giúp các nàng bôn ba khắp nơi, chịu đựng khinh thường vào nhục nhã từ những người khác, hai vị tỷ tỷ tốt của hắn không những không quan tâm mình, còn ở trước mặt mẫu thân nói ra mấy lời đổi trắng thay đen như vậy! Mà mẫu thân luôn luôn thời thời khắc khắc sủng nịch mình mà vào thời khắc này lại không phân biệt tốt xấu đi chất vấn hắn!
Trong giây phút này, Quý Thư Mặc tức đến toàn thân phát run, giọng nói không khỏi run rẩy nói, “Mẫu thân, chuyện nói giúp, ta đã tận lực cố gắng đi giúp đỡ, mà đã kéo dài hơn ban đầu ba ngày rồi. Việc này vốn là do nhị tỷ tam tỷ mua tơ lụa thấp kém lại chậm chạp không có cách nào giao hàng, sao có thể đem tội danh đổ lên trên đầu ta!”
Không nghĩ tới Quý Thư Mặc về phủ vào lúc này, Quý Như Vân bị chọc thủng lời nói dối ở trước mặt mọi người, sắc mặt hơi đổi sắc, nhưng rất nhanh nàng ta liền vội vàng biện giải: “Mẫu thân, mua tơ lụa thấp kém cũng không phải là ta, là tam muội!”
Thấy ánh mắt chất vấn của Quý Hiểu Phong nhìn tới, Quý Hân Đồng sắc mặt trắng bệch, bổ sung thêm: “Mẫu thân, chuyện tơ lụa này, không thể trách ta, nhị tỷ cũng có kiểm tra tơ lụa! Nếu nhị tỷ sớm phát hiện ra tơ lụa có vấn đề, chúng ta sẽ không tới mức không giao nổi hàng rồi!”
Thấy Quý Hân Đồng lại đem tội danh đẩy cho mình, Quý Như Vân thẹn quá thành giận quát: “Là người thề son sắc nói tơ lụa không có vấn đề, ta mới không kiểm tra lại! Trước đây, ta ở phường vải để ý gọn gàng ngăn nắp, nếu không phải tại ngươi tham đánh bạc làm mất tiền, lại bị lừa mua tơ lụa thấp kém, chúng ta đã sớm nhuộm xong ba trăm cuộn vải rồi!”
Ngay tại lúc Quý Như Vân với Quý Hân Đồng trốn tránh trách nhiệm, chưởng quầy phường vải Quý Ký đầu đầy mồ hôi xông vào đại sảnh, kinh ngạc hô lên: “Đại nhân, tiểu thư! Không xong rồi! Tụ Bảo trai tố cáo chúng ta lên nha môn rồi, nói chúng ta cầm tiền cọc lại chậm chạp không giao hàng, nói không giữ lời! Là tội lừa dối!”
Không nghĩ tới chuyện không giao hàng nho nhỏ lại nháo lên tận quan phủ! Quý Hiểu Phong nháy mắt tái xanh mặt.
Bà ta chức quan tứ phẩm, trong nhà lại có gièm pha như vậy, quả thực mất hết mặt mũi của bà ta rồi.
Tức giận mắng mỏ tỷ muội Quý gia tranh giành không ngớt xong, bà ta vội vàng dẫn nữ nhi của mình, cùng nhau tới phường vải Quý Ký, chuẩn bị lấy tốc độ nhanh nhất cứu lại trận bất hòa này.
Trước cửa phường vải Quý Ký có không ít dân chúng quây quanh xem trò hay, dưới sự chứng kiến của quan sai, chưởng quầy Tụ Bảo trai Hứa Vân vô cùng đau khổ đứng ở trước mặt mọi người, nói toàn bộ quá trình phường vải Quý Ký nói không giữ lời.
“Quan sai đại nhân, ba trăm cuộn vải này giá cả xa xỉ, trước đó có rất nhiều y phô muốn ký hợp tác với Tụ Bảo trai. Nhưng bởi vì hảo hữu của Thiếu đông gia Tống tiểu thư giới thiệu, ông chủ chúng ta mới ký hợp tác với phường vải Quý Ký, hẹn trong vòng nửa tháng nhuộm hoàn thành ba trăm cuộn vải. Nếu là quá hạn chưa giao, liền bồi thường gấp hai lần ngân lượng.”
Đem giấy tờ chuyển lên, Hứa Vân cung kính nói: “Đại nhân người xem, đây là ngày ký hợp tác. Hiện giờ đã quá ba ngày, phường vải Quý Ký lại chậm chạp không cho Tụ Bảo trai một công đạo, này là trái với thỏa thuận mua bán! Phải phạt nặng!”
Quý Như Vân vội vàng giải thích: “Hứa chưởng quầy, ngươi hiểu lầm rồi. Vạn tiểu thư có đáp ứng cho chúng ta thư thả thêm vài ngày… Sao ngươi có thể lật lọng vậy.”
“Lật lọng?” Hứa Vân hừ lạnh một tiếng, cười nhạt cắt ngang, “Lật lọng thật sự không phải là phường vải Quý Ký các ngươi sao? Ba trăm cuộn vải nhuộm này, Tụ Bảo trai chúng ta cần dùng gấp. Lúc ấy quý cửa hàng thề thốt bảo đảm, nhất định có thể hoàn thành trong vòng nửa tháng, ông chủ chúng ta mới đáp ứng việc này. Nhưng hiện tại đã quá hạn ba ngày rồi, phường vải các ngươi lại hoàn thành được bao nhiêu? Các người ở ngoài biết không thể hoàn thành được xong, ba lần mấy bận phái Quý Thư Mặc mặt dày mày dạn tới quấn tiểu thư, ý muốn dùng mỹ nhân kế trốn tránh bồi thường, tiểu thư bị quấn lấy không còn cách nào, mới đáp ứng cho thư thả thêm mấy ngày.”
Hứa Vân đổi trắng thay đen, khiến cho Quý Thư Mặc sắc mặt nháy mắt trở nên khó coi. Hắn lạnh lùng cắt ngang: “Hứa chưởng quầy, ta chỉ gặp Vạn tiểu thư một lần, tại sao lại nói ba lần mấy bận quấn lấy Vạn tiểu thư? Ba ngày trước, ta là thay mặt phường vải Quý Ký tới gặp Vạn tiểu thư nói chuyện làm ăn, hi vọng nàng có thể cho chúng ta thư thả thêm mấy ngày, phường vải chúng ta nhất định có thể giao vải ra khiến nàng hài lòng.”
“Thay mặt?” Hứa Vân bất mãn phản bác, “Nếu là phường vải Quý Ký thật có thành ý, vì sao không phải là Quý tiểu thư tự mình đến bàn bạc, mà lại phái một nam tử đã thành thân tới tìm ông chủ của chúng ra, hơn nữa cô nam quả nữ ở trong một phòng? Sau đó, ông chủ chúng ta với vị hôn phu của nàng tranh cãi ầm ĩ một trận, việc này chẳng lẽ hoàn toàn không liên quan tới Quý công tử sao?”
Phẫn nộ nói xong, Hứa Vân nghiêm túc nghiêm mặt lên, lại trách cứ nói: “Vốn là thư thả thêm vài ngày không có gì đáng trách, nhưng ông chủ với vị hôn phu là thanh mai trúc mã, xin Quý công tử tự trọng, không nên phá hoại cảm tình giữa bọn họ.”
Một viên đá gợn ngàn tầng sóng, dân chúng vây xem không khỏi nhớ lại một thiếu niên bụng đầy ấm ức khóc lóc kể lể ở trong Tụ Bảo trai lúc nãy, nhất thời tâm bát quái bùng lên, nhao nhao xì xào bàn tán.
“Vừa rồi, vị công tử kia khóc đến đáng thương, nói Quý công tử lén lút đi tìm Vạn tiểu thư, thậm chí còn dây dưa với Vạn tiểu thư, chàng chàng thiếp thiếp. Vào ban đêm, Vạn tiểu thư đã nói muốn hủy bỏ hôn ước của bọn họ, cưới người khác…”
“Đúng vậy đúng vậy, ta cũng thấy được. Không nghĩ tới Quý công tử lại là người như thế…”
Giờ khắc này, Quý Thư Mặc có gan cũng khó lòng giải bày khổ sở. Bởi vì hắn căn bản không thể đem lời Vạn Tiêu nói với mình vào ngày đó nói hết ra, nếu là nhắc tới Vạn Tiêu thật sự muốn thành thân với hắn, thậm chí đưa hắn rời khỏi Tiêu gia, đúng là phá hoại hôn sự của nàng với vị hôn phu kia. Mà hắn thân là nam tử đã thành thân, cùng một nữ tử có hôn ước ở trong một phòng là không đúng lẽ thường, là lén lút lừa gạt Tiêu gia.
Hiện tại, hắn thân là người của Tiêu gia, lại đại biểu cho phường vải Quý Ký nói chuyện làm ăn, bất cứ ai cũng đều nghi ngờ bọn họ rắp tâm bất lương. Giờ này khắc này, đệ nhất tài tử luôn luôn nói năng rất giỏi, miệng lưỡi lưu loát lại hoàn toàn bị đánh đổ cho không hề có lực phản kích lại.
Cùng lúc đó, mẫu nữ Quý gia bỗng nhiên nhận ra, Tụ Bảo trai đột nhiên trở mặt, chỉ sợ là dò vị hôn phu kia lòng mang bất mãn, cho nên cố ý làm nháo lên công đường, muốn cho Quý gia bọn họ chịu không nổi.
Vốn tưởng rằng Vạn Tiêu từng thích Quý Thư Mặc, các nàng để hắn tới nói chuyện giúp sẽ rất đơn giản. Không nghĩ tới Vạn Tiêu lại có vị hôn phu!
Giờ khắc này, tỷ muội Quý gia hối hận không thôi, thầm mắng tại Quý Thư Mặc làm hỏng việc này!
“Hứa chưởng quầy, Tứ đệ không hề muốn phá hoại Vạn tiểu thư với vị công tử kia, toàn bộ chỉ sợ là một hiểu lầm.” Quý Như Vân tiến lên, nói, “Nửa tháng nhuộm ba trăm cuộn vải thật sự là quá gấp, phường vải Quý Ký trong khoảng thời gian ngắn thiệt tình không thể hoàn thành thỏa thuận… Không biết có thể…”
“Quý tiểu thư, lúc cùng Quý Ký hợp tác, chúng ta đã bày tỏ thái độ rất rõ, ba trăm cuộn vải này Tụ Bảo trai cần dùng gấp.” Không cho mẫu nữ Quý gia có cơ hội phản bác, Hứa Vân nghiêm túc mở miệng: “Đúng là muộn một hai ngày thì không sao, nhưng trong hai ngày ta tới thúc giục đã điều tra ra, phát hiện bên trong phường vải Quý Ký đều là tơ lụa kém chất liệu. Các ngươi vẫn cứ bảo Tụ Bảo trai chúng ta thư thả cho thêm mấy ngày, luôn miệng đảm bảo nhất định sẽ nhanh chóng giao hàng. Mà lúc này, ta phát hiện ra tơ lụa trong cửa hàng đều loang lổ hàng thấp kém, chẳng lẽ các ngươi muốn đem mấy trăm cuộn tơ lụa thấp kém này làm lấy lệ đưa cho chúng ta?”
Đưa ra một sấp tơ lụa phai màu, Hứa Vân căm giận bất mãn nói: “Quan sai đại nhân mời xem, cuộn vải này chính là tơ lụa bên trong phường vải Quý Ký, phai màu thành như vậy, lại vẫn lấy ra bán! Quả thực là lừa dối!”
“Không… Những thứ này không phải bán…” Quý Như Vân vội vàng giải thích, tâm liền lo lắng. Tuy mấy trăm cuộn vải này bị phai màu, nhưng dù sao cũng mất số tiền lớn, các nàng không nguyện vứt đi, cho nên gần đây một mực nghĩ cách lừa dối để bán đi, không nghĩ tới mới bán được mấy cuộn, đã bị người ta bắt quả tang…
“Vậy vải các ngươi nhuộm nửa tháng nay đâu?” Hứa Vân lạnh lùng quát, “Đã hơn nửa tháng qua rồi, chẳng lẽ các ngươi đến một cuộn cũng không hoàn thành? Làm chậm trễ buôn bán của chúng ta lâu như vậy, một cuộn vải cũng không giao ra, có làm ăn như vậy à!”
Thấy Hứa Vân ầm ĩ như vậy, Quý Hân Đồng ấm đầu phản bác: “Đương nhiên không phải, chúng ta đã hoàn thành được hai mươi cuộn!”
“Hai mươi cuộn?” Hứa Vân liên tục cười lạnh, “Quý tiểu thư cũng thật nói ra được sao! Tròn mười tám ngày, các ngươi mới nhuộm được hai mươi cuộn. Với tốc độ nhuộm vải như vậy, là thái độ các ngươi đối đã với Tụ Bảo trai chúng ta sao? Được, được lắm!”
Thấy tình hình không đúng, Quý Hiểu Phong liền bước lên phía trước, đành giảng hòa nói: “Hứa chưởng quầy, là Hân Đồng lầm lỡ mua phải tơ lụa kém chất lượng, mới thành ra tình cảnh hiện tại không thể giao hàng được. Quá hạn chưa giao hàng, là lỗi của phường vải Quý Ký, phường vải Quý Ký nguyện ý gánh vác tất cả trách nhiệm. Tiền cọc gấp hai, chúng ta cũng sẽ tuân thủ thỏa thuận… Mong…”
“Quý đại nhân, hình như người hiểu lầm rồi.” Hứa Vân mỉm cười cắt ngang, “Không phải gấp hai tiền đặt cọc, mà là gấp hai lần toàn bộ tiền hàng, tổng cộng bảy ngàn lượng bạc. Nếu người không tin, xin xem điều thứ nhất trên thỏa thuận, bên trên giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng. Nếu phường vải Quý Ký quá hạn chưa giao hàng, tất phải bồi thường gấp hai lần tiền hàng. Tiền hàng là 3500 lượng bạc, mà tiền đặt cọc là năm trăm lượng.”
Quý Hiểu Phong vừa thấy thỏa thuận, cả người lao đao trong gió, ánh mắt như dao găm bắn về phía nữ nhi của mình, mắt lộ ra tức giận ngập trời.
Một ngàn lượng dễ nói, nhưng bảy ngàn lượng bạc, ước chừng là bổng lộc vài năm của bà ta, trong lúc này bà ta đi đâu bù vào chứ?
“Hứa chưởng quầy!” Quý Hân Đồng vốn đã mắc nợ đến buồn bã, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, hoảng sợ kêu lên, “Là bồi thường gấp hai lần tiền cọc mà, ngươi nói bồi thường toàn bộ tiền hàng một chút cũng không hợp lý! Chúng ta làm sao có thể bồi thường tận bảy ngàn lượng bạc được!”
“Quý tiểu thư, trên thỏa thuận rõ ràng có chữ ký và dấu vân tay của ngươi, chứng minh ngày đó ngươi cũng đồng ý với điều kiện này, nếu không không có khả năng ký thỏa thuận này. Chuyện cho tới bây giờ, ngươi mới nói không hợp lý, lại còn không đền tiền, lúc trước cớ sao lại ký! Chẳng lẽ ngươi là đang trêu trọc chúng ta?”
Lúc ấy, có mấy phường vải với đại trang vải tranh nhau muốn giành đơn lớn này của Tụ Bảo trai. Các nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Tụ Bảo trai lại đem đơn hàng lớn như vậy, giao cho một phường vải nhỏ như Quý Ký. Hiện tại, thấy Quý Ký không hoàn thành đơn hàng, còn phải bồi thường một khoản tiền lớn, mấy cửa hàng bị đoạt mấy mối làm ăn nhao nhao bỏ đá xuống giếng: “Phường vải Quý Ký lật lọng, lại còn không muốn bồi thường! Quá ác rồi!”
“Vừa thấy liền biết không có thành ý có suy nghĩ xấu, ủng hộ tố cáo lên huyện nha!”
Vì xưởng gia tộc nhỏ, phường vải Quý Ký nhận đơn của Tụ Bảo trai xong, phát hiện người làm trong phường vải không đủ. Vì muốn trong vòng nửa tháng nhuộm xong ba trăm cuộn vải, Quý Như Vân với Quý Hân Đồng không chỉ tìm thêm người làm ở bên ngoài, lại còn từ chối rất nhiều đơn đã ký trước đó.
Lúc này, hành vi lật lọng của phường vải Quý Ký lập tức khiến dân chúng vây xem mãnh liệt đồng tình.
Một nữ tử bất mãn cả giận nói: “Một tháng trước, ta với phu lang cùng nhau tới phường vải Quý Ký chọn trúng một cuộn vải, bảo phường vải may hỉ phục cho chúng ta. Rõ ràng là hẹn mười ngày sau nhận hỉ phục, ai ngờ mười ngày sau, lại thông báo là các nàng không nhận đơn hàng của chúng ta, bảo chúng ta tìm cửa hàng khác.”
Nghĩ tới thái độ hung hãn cho qua của Quý Như Vân, lửa giận của nữ tử kia lên tới ba trượng, lời nói càng kịch liệt hơn: “Ta với phu lang vốn là trong mười ngày trước sẽ thành thân, bởi vì phường vải Quý Ký nói không giữ lời, làm hại đại hôn của chúng ta chậm trễ mất nửa tháng! Các nàng chẳng những không bồi thường một phân tiền vào, lại còn cảnh cáo ta, nói mẫu thân các nàng là quan cư Hộ bộ thị lang tứ phẩm! Cho dù ta lên nha môn cáo trạng, nha môn cũng sẽ không tiếp nhận việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này. Đúng là tức chết ta rồi!”
“Ta cũng vậy!” Một nam tử cũng tức giận nói, “Chín ngày trước, là sinh thần của nữ nhi ta. Ta với Thê chủ đặc biệt tới phường vải Quý Ký đặt làm một bộ váy mới, muốn vào hôm tiệc đầy tháng của nữ nhi cho nữ nhi mặc thật xinh đẹp. Ai ngờ, phường vải Quý Ký trước đó thề non thề biển, mà lại đột nhiên nói không giữ lời, nói không làm cho chúng ta! Trong kinh thành nhiều cửa hàng như vậy, đúng là lần đầu tiên nhìn thấy phường vải lợi vì nuốt lời, không giữ lời hứa.”
Lúc ấy nhận một đơn hàng lớn như vậy, Quý Như Vân với Quý Hân Đồng đều bị niềm vui làm cho mê sảng, trong lòng các nàng son sắt cho rằng bản thân nhất định có thể hoàn thành được hoàn mỹ không lỗ hổng, hơn nữa nhất định có thể giao hàng đúng hẹn, cho nên căn bản không chú ý tới khoản bồi thường.
Mà trong vòng nửa tháng nhuộm hết ba trăm cuộn vải, đúng là quá gấp, cho nên bọn họ một hơi từ bỏ đơn hàng có số tiền nhỏ. Với việc hai tỷ muội Quý gia lơ lỏng, không hề biết hành vi lật lọng này của mình trong lúc vô hình đã làm xấu bảng hiệu phường vải Quý Ký, khiến cho khách hàng mất lòng với cửa hàng của các nàng, đồng thời dưới điều kiện như vậy, liền đem oán hận chất chứa trong lòng với phẫn nộ nháy mắt bộc phát ra.
Giờ khắc này, tiếng bàn tán vốn đang xì xào, cũng vì lên án như vậy thành công khai trách mắng phường vải Quý Ký không giữ lời hứa, tiếng sau cao hơn tiếng trước, không chỉ làm dân chúng vây xem nhiều thêm, còn khiến người ta tức giận ném trứng thối lên bảng hiệu Quý Ký đang treo bên trên.
Trong lúc này, tràng diện vô cùng hỗn loạn, đám quan sai không thể ra mặt duy trì trật tự.
Ban đầu, đám quan sai vốn không coi trọng chuyện này. Dù sao, cũng là chuyện thiếu nợ thì trả tiền, các nàng chạy ra điều hòa một chút là có thể xong. Mà khi dân chúng vây xem nhao nhao bày tỏ phải nghiêm trị phường vải Quý Ký, các nàng lập tức ý thức được phường vải Quý Ký đã phạm vào nhiều người.
Lúc này, cho dù Quý Hiểu Phong không ngừng nháy mắt với các nàng, các nàng cũng không thể không ở trước mặt dân chúng đưa ra phán quyết công chính, đó chính là yêu cầu phường vải Quý Ký phải dựa theo nội dung trong thỏa thuận bồi thường Tụ Bảo trai bảy ngàn lượng bạc. Nếu không thể bồi thường, nhất định phải lấy phường vải Quý Ký gán nợ, cho đến khi trả hết nợ mới thôi.