Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hành Trình Phiêu Lưu Đa Thứ Nguyên

Chương 16: Kimetsu no Yaiba (5)




Chương 16: Kimetsu no Yaiba (5)

“Thật sự không thể tin được, thành phố hiện tại thực sự đã phát triển một cách hoành tráng hơn, các đường phố trở nên đông đúc hơn, chả lẽ tất cả thành phố hiện tại đều như vậy sao Sanso – San?” Kamado Tanjiro.

“Không rõ nữa, bởi ta cũng là tên mù tịt về thời đại hiện nay, nhưng mà ta đã từng đi đến những nơi còn hiện đại hơn thế này nhiều.” Mura Sanso.

“Cái gì!? Thật sao, anh đã đến những nơi còn phát triển hơn ở đây sao!? Lúc đó anh cảm thấy thế nào? Có phải bị sốc hay choáng váng không?” Kamado Tanjiro.

Mura Sanso và Kamado Tanjiro vừa đi tìm kiếm tung tích của những con quỷ, vừa trò chuyện về sự thay đổi của thành phố.

Rất nhanh, bầu trời đã tối lại, Mura Sanso và Kamado Tanjiro vẫn tiếp tục đi tìm kiếm, nhưng lần này đã có thêm người gia nhập đó chính là Kamado Nezuko.

Nhưng khi các ngọn đèn đường cùng với các biển quảng cáo bật sáng lên, Kamado Tanjiro đã có chút sốc, nên đã dẫn Mura Sanso và Kamado Nezuko ra chỗ một quán mì để ăn.

“Xin hãy cho tôi ba tô mì.” Mura Sanso.

“Có ngay đây!” Chủ tiệm mì.

Sau khi gọi ba bát mì, Mura Sanso đã ngồi xuống bên cạnh Kamado Tanjiro, nhưng cậu đã không nói gì cả, mà chậm rãi chờ đợi. Bởi vì ngay bây giờ, đây chính là thời khắc quan trọng nhất.

“Mì của ngài đây.” Chủ tiệm mì.

“Cảm ơn.”

Kamado Tanjiro nhận lấy bát mì và đưa đến chỗ của mình và Mura Sanso.

“Anh sao vậy Sanso – San, mặt anh nghiêm túc quá vậy? Uhm… cái mùi này!”

Kamado Tanjiro nghi hoặc hướng về phía Mura Sanso hỏi, nhưng sau đấy khuôn mặt đã ngay lập tức biến sắc, hai bát mì trên tay vô tình bị rơi vỡ, cậu lập tức cầm lấy thanh kiếm ở bên cạnh và nhanh chóng phóng ra đường lớn.

Mura Sanso thấy vậy cũng nhanh chóng chạy theo Kamado Tanjiro đồng thời cậu cũng bắt đầu từ trong chiếc nhẫn lấy ra đôi găng tay và mặt nạ phòng độc đeo vào người.

Khi ra đến nơi, Mura Sanso đã thấy Kamado Tanjiro đang nắm vai một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ với nước da nhợt nhạt, mái tóc đen xoăn, đôi trên người chiếc mũ và cà vặt trắng kèm theo áo sơ mi đen.



“Làm tốt lắm nhóc! Sau khi bắt được tên Muzan, ta sẽ mời nhóc và em gái đi ăn một bữa tiệc linh đình nhất mà nhóc có thể nghĩ ra!”

Mura Sanso kích động vui mừng cười lớn nói, không hề nghi ngờ gì nữa, người mà Kamado Tanjiro đang giữ lại đó chính là Kibutsuji Muzan.

Kích hoạt kỹ năng “đánh dấu và truy vết”!

Kích hoạt kỹ năng “hoán đổi”!

Và ngay lập tức, Mura Sanso, Kibutsuji Muzan, Kamado Tanjiro, Kamado Nezuko đã biến mất khỏi vị trí cũ và thay thế nó chính là một quả cầu khuôn mặt có icon cười.



Bùm!

“A!!! Lũ khốn kiếp các ngươi!”

Một t·iếng n·ổ kèm theo tiếng kêu gào đầy sự tức giận của Kibutsuji Muzan tại giữa một vùng đất trống trải mà Mura Sanso đã chọn lựa từ trước.

“Xin chào mừng quý ngài Muzan đến với bữa tiệc, còn giờ thì cho tôi xin chút máu nhé.”

Khi v·ụ n·ổ kết thúc, Mura Sanso chạy nhanh tiến gần về phía Kibutsuji Muzan sau đó ném những mũi tiêm tự động hút máu.

“Thằng khốn! Ngươi là kẻ đã làm ra những chuyện này phải không!? Ta sẽ g·iết ngươi ngay lập tức!”

Thấy Mura Sanso đang ngày tiến lại gần và những mũi tiêm đang bay về phía này, Kibutsuji Muzan lập tức biến cánh tay thành một chiếc roi thịt với ý định đánh bay các mũi tiêm và tiêu diệt cậu trong một đòn.

Tuy nhiên, ngay sau đó Kibutsuji Muzan đã phát hiện ra điều dị thường, tốc độ khôi phục của hắn trở nên chậm đi, các tế bào trong cơ thể thì giống như bị t·ê l·iệt, và đầu óc thì càng ngày càng mơ hồ.

Vậy là những mũi tiêm đã chạm đến cơ thể của Kibutsuji Muzan và thành công lấy máu. Mura Sanso tiến đến thu hồi những mũi tiêm, đạp ngã cơ thể của hắn sau đó lấy ra một chiếc hộp thủy tinh hình vuông.

Chiếc hộp thủy tinh này khá giống với chiếc hộp gỗ đang đeo của Kamado Tanjiro, chỉ khác là nó trong suốt, không có quai đeo trên vai. Và điểm đặc biệt là chiếc hộp này không hề có bất kỳ lỗ trống nào và bên trong thì có quả cầu icon mặt cười.



“Hự!!! Tại sao cơ thể của ta…? Ngươi đã làm gì hả tên khốn!?”

Không thể cử động được bình thường, Kibutsuji Muzan giận giữ hét lớn, nhưng mà Mura Sanso không hề quan tâm cũng không muốn trả lời, bởi vì cậu biết rằng càng kéo dài thời gian thì sẽ càng dễ dàng gây ra biến cố.

Cho nên, Mura Sanso đã lập tức hoán đổi icon mặt cười bên trong chiếc hộp thủy tinh với Kibutsuji Muzan, và như thế là cậu đã thành công bắt nhốt con quỷ đã gây ra nhiều tai họa trên thế giới này hơn một nghìn năm.

Để đảm bảo, Mura Sanso đã kiểm tra lại kỹ năng “đánh dấu và truy vết” cậu đã thấy sợi dây ánh sáng đã chỉ đúng đích vào bên trong chiếc hộp thủy tinh.

Sau khi thấy đã ổn thỏa, Mura Sanso lập tức hoán đổi về phía Kamado Tanjiro và Kamado Nezuko đang ở.

Và như vậy, kế hoạch của Mura Sanso đã thành công mỹ mãn.



“C… Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mình đột nhiên bị dịch chuyển đến chỗ này, chả lẽ là có con quỷ nào đó đang t·ấn c·ông mình sao?”

Đột ngột bị dịch chuyển đến nơi đây, Kamado Tanjiro cảm thấy bối rối nhưng cậu đã rút kiếm ra và làm tư thế phòng thủ.

“Này nhóc, ngươi đang làm gì vậy? Phòng thủ với không khí à?”

“A!”

Thấy cảnh tượng có chút buồn cười, Mura Sanso đã bất ngờ tiến lại gần và cố ý hù dọa Kamado Tanjiro.

“A! Sanso – San, anh đã đi đâu vậy?”

Khi thấy được người là Mura Sanso, Kamado Tanjiro đã thở phào một cách nhẹ nhõm.

“Haha, thông báo cho nhóc một tin tức tốt, ta đã bắt sống được Kibutsuji Muzan.” Mura Sanso.

“Hahaha, Sanso – San anh không nên nói đùa như vậy đâu.” Kamado Tanjiro.



“Nói đùa gì chứ? Ta nói thật đấy, đây này, nhóc không để ý thứ ta đang xách nãy giờ đây à?” Mura Sanso.

Nghe được vậy, Kamado Tanjiro mới lướt xuống phía bên hông của Mura Sanso đang có một chiếc hộp thủy tinh, và bên trong chiếc hộp thì chứa một đống thịt nhày nhụa đang không ngừng di chuyển.

“Sanso – San! Đó là thứ gì vậy!?” Kamado Tanjiro.

“Thì như ta vừa nói, là Kibutsuji Muzan đó. Mà thôi, ta nên di chuyển nhanh ra khỏi nơi này thôi, ta có cảm giác chúng ta sẽ gặp rắc rối to nếu vẫn còn ở đây đấy.”

Mura Sanso lấy ra chiếc xe máy ra rồi vừa nói vừa quan sát xung quanh, bởi không biết vì sao, cậu cảm thấy có thứ gì đó đang đến.

“Dạ vâng!”

Kamado Tanjiro cũng lập tức ngồi lên chiếc xe, thấy tất cả đều đã ổn thỏa, Mura Sanso lập tức phóng đi theo con đường cũ, đồng thời cậu cũng đang suy nghĩ các bước tiếp theo.

Thế nhưng, ngay sau đó một biến cố đã xảy ra, những cánh cửa bằng gỗ đột nhiên xuất hiện từ dưới đất, và do không kịp đề phòng, nhóm người Mura Sanso đ·ã b·ị r·ơi xuống đó.

“C·hết tiệt, mình bị dính bẫy ư?”

Mặc dù đang rơi tự do, nhưng Mura Sanso phản ứng rất nhanh, cậu lập tức bỏ chiếc xe máy rồi nắm lấy Kamado Tanjiro và nhảy sang phía bên cạnh.

Rầm!

Chiếc xe máy rơi xuống đó đã vỡ vụn, tuy nhiên không hề có v·ụ n·ổ nào cả, nhưng Mura Sanso không hề để tâm đến chiếc xe máy đó, mà là quan sát xung quanh.

Gào!!!

Không chờ cho Mura Sanso xem xét được đầy đủ, thì một đám quái vật đã tiến về phía cậu, giống như những lũ nhóc tranh nhau đẩy xô đến chỉ vì cậu nói sẽ phát kẹo vậy.

“Đạn lửa!”

Mura Sanso lập tức sử dụng ra kỹ năng gây sát thương cao nhất mà hiện cậu đang có và đúng như mong đợi, đám quỷ đã lập tức bị thiêu thành tro.

“Mà mình nhớ rồi, đây là pháo đài đa chiều của tên Kibutsuji Muzan, vậy là cái đống thuốc mà hắn dính đó đã hết tác dụng rồi. Và bây giờ hắn ta đã đẩy mình vào trong không gian này để g·iết mình.

Mình nên bỏ lại tên Kibutsuji Muzan và rời khỏi đây, nếu như bây giờ mình vẫn cưỡng ép mang hắn đi bằng “hoán đổi” thì chắc chắn tại vị trí tiếp theo hắn cũng sẽ tiếp tục mở cổng để ép mình đi vào nơi này.

Hơn thế nữa, cảm giác của mình đang cảnh báo mình liên tục, chắc chắn đám thượng huyền đang tiến đến gần đây, nếu mình sử dụng phương án B thì khả năng cao là Kamado Tanjiro sẽ c·hết do bị nhiễm độc phóng xạ mất.”