Hành Trình Của D

Chương 8




Thấy bọn con trai khen Linh tấp nập khen tới khen để, mấy con xấu như ma hay ảo tưởng sắc đẹp ở lớp tôi có vẻ ghen tị và gato (ghen ăn tức ở) chúng nó bắt đầu xàm:

“xinh như thế này chắc được nhiều anh theo lắm nhờ ?“.

“xời, có khi còn thả thính mấy anh 1 lúc ý“.

“xinh như thế này chắc học hành chả ra cái gì đâu, toàn son phấn quần áo hàng hiệu thôi mà“…bla…bla

Tôi đứng dậy và lên tiếng:

“chúng mày nhìn lại bản thân chúng mày hộ tao cái, mặt mũi thì có ra cái éo gì đâu, tính cách thì bẩn bựa, sống thì lỗi vãi cức ra còn lên tiếng chê bai người khác, chúng mày là bố mẹ người ta à mà phán như thần như thánh thế, nói ít cho đít nó thở với“.

Tôi rất ít khi lên tiếng, nhưng một khi lên tiếng thì không biết bọn con gái như nào chứ bọn con trai thì nghe tôi lắm vì tôi cũng thuộc dạng hiền và ít nói mà, phải bực lắm hay làm sao thì tôi mới đứng lên nói chứ (đa phần thì do là ‘Linh Hồn Của Team’ game trong lớp mà, nên bọn con trai nể là chuyện đương nhiên).

Tùng…Tùng…

Tiếng trống trường mọi khi vang lên báo hiệu tiết 1 đã sắp đến chúng tôi dừng cuộc cãi nhau lại ở đó và chuẩn bị vào tiết học đầu tiên của ngày.

Cô giáo bước vào lớp cũng là lúc cả lớp chúng tôi hô câu nói quen thuộc với mỗi người học sinh rồi ‘Chúng em chào cô ạ’.

Trong giờ học đó thằng L quay sang thì thầm hỏi tôi:

“kết bạn ý rồi à, lần đầu tiên tao thấy mày lên tiếng bảo vệ người khác đấy, cũng xinh xắn ra phết đấy tán đi, nhanh không mất đấy”.

Vèo 1 tiếng, một viên phấn bay đến chỗ tôi và thằng L ngồi với một vận tốc ánh sáng, may nhờ phản xạ nên chúng tôi né ngay, cô giáo đứng trên bục giảng nói:

“mời hai anh bàn bốn đang thì thầm với nhau ra ngoài tâm sự, đừng trống đối nếu không muốn tôi ghi vào sổ đầu bài (dead note đấy nhá) nhanh khẩn trương ra khỏi lớp

Không cần cô nói đến câu thứ hai, tôi với thằng L lon ton chạy ra ngoài cửa lớp luôn, thế là cả tiết học đấy cứ đứng ngoài cửa nhìn nhau cười thôi, mỏi chân muốn nằm luôn ý.

Tùng…Tùng…

Tiếc trống cất lên, lúc này là đã giờ ra chơi rồi nên tôi và thằng L lại lon ton vào lớp, chạy qua cô còn cười vui vẻ nữa cơ. Vừa mới về đến chỗ đã có tầm mười mấy thằng con trai bu vào hỏi chuyện các kiểu thế này thế kia, tôi chán nên vào chỗ rồi nằm dài ra bàn, tự nhiên Linh quay ngắt phát sang chỗ tôi (giật hết cả mình), mặt đối mặt, nhìn chằm chằm vào tôi và nói:

“cảm ơn cậu lúc nãy đã nói đỡ cho tớ nhé“.

Tôi đáp: ”ờ không có gì đâu, chả qua tớ không thích cái kiểu xúm vào thành một lũ rồi đi nói xấu người khác thôi“.

Tôi hỏi thêm: ”nhìn cậu tớ cứ thấy quen quen kiểu gì ý, hình như gặp ở đâu rồi thì phải“.

Linh đáp: ”tớ cũng thế, nhìn mặt cậu quen quen lắm nhá, mà tớ không nhớ được đã gặp ở đâu rồi“.

Tôi và Linh nhìn nhau một hồi lâu, thì bỗng Linh lên tiếng:

“ Hải Quân Lào phải không ?“.

Tôi sực nhớ ra chuyện chơi game hôm nọ lên đáp: “cậu là cái đứa cầm AD mà đánh như tool ý hả ?“.

Linh đáp: ”ờ tớ đây nè, cậu chả bảo tớ chuyển vào lớp 11B7 còn gì, sau này dual rank cho tiện, nhớ không ?“.

Tôi cười: ”nhớ chứ, sao mà quên được người đồng đội tốt và hay như cậu“.



Cả lũ con trai xung quanh đấy đều đồng thanh "Ồ" lên một tiếng rõ to và bắt chém gió:

“trời ơi, đã xinh còn biết chơi liên minh”.

“không thể tin nổi, chính chúng tôi cũng không thể tin nổi”.

“loại con gái như cậu giờ còn ít lắm“.

“cần được bảo toàn và nhân giống“.

“Linh ơi cậu rank gì thế, kết bạn tớ kéo cho“.

H ngồi bàn trên cũng quay đầu xuống chém cùng:

“chúng mày nằm mơ ít thôi, dual được với thằng D thì cũng phải bạch kim, kim cương rồi, toàn đồng với bạc bớt ảo tưởng dùm nha“.

Thì đúng như thằng H nói, cái lớp của tôi ngoài tôi, L và H ra thì lũ còn lại toàn đồng với bạc mà thích ảo tưởng sức mạnh vãi ra, thế là cả nhưng tiết học sau đó Linh, tôi và đồng bọn cứ chém gió về liên minh cho đến tận lúc về luôn.

Tan học, Linh rủ tôi đi ra nhà xe lấy xe cùng, nói thật là đi cạnh Linh tôi thấy ngại vãi cức ra ý, cả trường cứ nhìn chúng tôi với cặp mắt như kiểu thấy sinh vật lạ ý, đã thế thằng L với H cứ đi đằng sau cười tủm tỉm trông thấy ngứa mắt vồn, thêm cả cái việc mấy cái đứa hay lo chuyện bao đồng cứ đứng nhìn hai đứa tôi xong xàm xàm thế này thế nọ, nhìn tôi chỉ muốn cho mỗi thằng một đấm bay mấy cái răng đi cho chúng nó im mồm.

Lấy xe xong, thằng H và L cứ cười cười xong nháy mắt rồi vèo một cái chúng nó phóng mất tích luôn, thì cũng hiểu được ý của chúng nó nên tôi đưa Linh về, trên đường đi tôi cứ ngại ngại không dám lên tiếng (vì có được đi về cùng gái xinh bao giờ đâu sao mà chả ngại), rồi bỗng nhiên Linh nói:

“lúc sáng ở lớp cảm ơn cậu nhé, không có cậu chắc tớ không biết làm sao nữa“.

Tôi đáp: ”chính tớ đã lôi kéo, dụ dỗ cậu vào lớp này mà, nên phải có tí trách nhiệm chứ haha”.

Rồi tôi hỏi: ”nhà cậu ở đâu thế, tớ dong về cho“.

Linh lúng túng đáp: ”tại tớ mới chuyển đến được hai hôm nên không rõ lắm, chỉ nhớ đường thôi chứ không nhớ khu đấy tên là gì đâu“.

Tôi: ”uh thế cậu cứ đi đi, tớ khác dong về tận nhà“.

Trên đoạn đường về nhà chúng tôi cười nói một cách rất tự nhiên và vui vẻ, Linh cũng kể hết cho tôi về những chuyện ở trường cũ nên tôi cũng phần nào hiểu được, xinh quá thì cũng khổ chứ không phải lúc nào cũng sướng đâu, ở cái lớp cũ theo lời kể của Linh thì nghe chừng còn tệ hơn lớp tôi nữa, do bố công tác nên cũng viện cớ vào đó mà chuyển trường luôn. Đi một lúc lâu, cũng gần đến nhà tôi rồi nên tôi lên tiếng hỏi:

“nhà cậu gần khu này à, nhà tớ thì sắp đến rồi đấy”.

Linh cười đáp: ”uh nhà tớ cũng sắp đến rồi“.

Đi thêm một đoạn tầm 100m nữa tôi và Linh cùng dừng xe, Tôi lên tiếng: ”nhà tớ ngay trước mặt này, nhà cậu ở đâu thế, sắp đến chưa ?”.

Linh chỉ tay vào cái căn nhà vừa mới được xây xong ngay cạnh nhà tôi và nói: ”đây này, nhà tớ này ngay sát nhà cậu luôn“.

Tôi nghĩ thầm trong đầu (cái méo gì đang xảy ra thế này , lần trước cũng nghe nói là sắp có hàng xóm mới nhưng méo ngờ lại là Linh đấy, ý trời à hay là duyên số thế) tôi bảo:

“thế chào hàng xóm mới nhé”.

Linh cười: ”w0w tớ cũng không biết nhà cậu ở đây đấy, thế giờ chúng ta gần nhà nhau rồi, tớ cũng không biết nhiều nơi ở đây lắm,nên sáng mai đi học thì gọi tớ đi với nhé”.

Ôi cái cảm giác lần đầu tiên được con gái nó rủ đi cùng sao mà cứ lâng lâng thế nhỉ, tôi chào tạm biệt Linh và đi vào nhà, vừa đi vừa cười tủm tỉm rồi suy nghĩ viễn vông về cuộc sống.



Tôi hôm đó, sau khi ăn uống tắm rửa soạn sách chuẩn bị quần áo mai đi học xong, tôi lên ban công trên tầng ba nhà mình để hóng gió, chợt cái ban công nhà bên cạnh có bóng người đi ra, thì ra đó là Linh, tôi lên tiếng hỏi:

“cũng ra đây hóng gió à my ADC (ADC của tôi)”.

Linh cười mĩm: ”my SP (SP của tôi) cũng thế à ?”.

Tôi cười: ”thói quen rồi, lúc nào trăng tròn tớ cũng lên đây ngắm mà“.

Linh: ”uầy, cũng thích ngắm trăng cơ đấy, giống tớ thế“.

Tôi hỏi: ”tớ sang bên đó đứng với nhé“.

Linh ngạc nhiên: ”cổng nhà dưới nhà tớ đóng rồi, đợi tí tớ xuống mở cho“.

Tôi vừa xắn tay áo vừa xắn ống quần rồi đáp: ”không cần, để tớ tự sang cũng được“.

Nói rồi tôi nhảy lên cái thành tường và lấy đà nhảy sang ban công nhà Linh (khoảng cách hai cái ban công cũng gần thôi, chưa đến 1m đâu nên mới dám nhảy, kiểu có sức mạnh nên tự tin ý) , tôi nhảy một cái sang luôn ban công nhà Linh (dạo này mình liều thế nhỉ), Linh ngớ người ra hỏi:

“không sợ à mà dám nhảy cả sang đây thế, tầng ba đấy chứ có thấp đâu mà liều thế, làm người ta hết cả hồn, mà cũng công nhận là cậu gan ấy chứ tính ra thì đây là tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp đấy. *cười* “

Tôi đáp: ”ầy, lúc nãy xin phép rồi mà, thôi tranh thủ ngắm trăng đi, sắp đến giờ ngủ rồi đấy“.

Chúng tôi cùng nhau đứng ngắm trăng, trăng đêm nay thật tròn chĩnh và đẹp mê hồn, chúng tôi cùng kể về nhau, ngồi chém gió linh tinh rồi tôi nghĩ vẫn vơ (lần đầu tiên gặp một người con gái mà mình nói chuyện hợp đến thế).

“Linh ơi xuống ngủ đi, đứng lâu trên đấy rồi ốm đấy con, xuống đi ngủ đi mai còn đi học“. Tiếng nói vọng lên từ dưới nhà, Linh nghe thấy liền dạ một tiếng rồi quay sang tôi cười hỏi:

“thế bây giờ đi bằng cửa dưới nhà không hay lại định khinh công tiếp ?”.

Tôi cười: ”đi bằng đường nào thì về bằng đường đó chứ“.

Rứt lời tôi liền lấy đà rồi nhảy sang ban công nhà mình (like a boss) rồi quay đầu lại chúc Linh ngủ ngon.

Tôi lên giường ngủ, đắp chăn vào rồi ôm gối ngủ cười thầm, rồi nghĩ ngợi linh ta linh tinh về các thứ các thứ (có nên khoe với CR về Linh không nhỉ) tôi thiếp đi vào giấc ngủ của mình lúc nào không biết.

(Trong mơ)

Cái cảnh tượng một không gian nguyên màu trắng đã quá quen thuộc rồi, đêm nào chả mơ thấy kể từ khi ở ngọn núi đó về, cả thằng L và H cũng có mặt, chúng tôi chỉ chờ CR xuất hiện rồi nghe nó giảng bài thôi.

CR xuất hiện và nói: ”e hèm, hôm nay ta xin giới thiệu thành viên mới của nhóm các cậu nhé, ra đây đi thành viên cuối cùng“.

CR vừa rứt lời nói, một nữ chiến binh à không một nữ thiên thần mặc một bộ giáp bạc sáng lói cùng một đôi cánh trắng như tuyết bước ra trước mặt chúng tôi, cô ấy bước lại gần chúng tôi rồi nói:

“chào các cậu, tớ là thành viên thứ 4 của nhóm mình, mong các cậu giúp đỡ nhiều“.

CR dõng dạc: ”đây là thành viên cuối cùng của nhóm cậu đấy, người sở hữu sức mạnh của Băng Nước, Gió Bão, Mây Không Khí và một sức mạnh thần bí“.

Chưa cho CR nói hết câu tôi đã tren ngang:

“giọng nói này không nhầm được, chả lẽ cậu là Linh phải không ?”.

Nữ thiên thần từ từ tháo chiếc mũ giáp bóng loáng của mình ra, một khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần không nhầm vào đâu được.