“Tấn công tổng lực, dồn hết sát thương vào con quỷ kinh tởm kia đi”.
“Bắn”.
Thiếu tướng đứng từ xa ra lệnh cho quân đội tấn công con quái vật mang tên ‘Nhãn Quỷ Diệt Thần’ sau màn chào hỏi không thể nào yêu thương nổi với nó.
Xèo…Xèo…
Pằng…Pằng…
Uỳnh…Uỳnh…
Tiếng đạn của súng trướng, pháo, tên lửa, xe tăng… tất cả đều dồn hết vào con quỷ kia, không gian lúc này lại chìm ngập trong mùi thuốc súng, khói bay ngút trời.
“Dừng lại”.
“Con quái vật chết chưa ?”.
“Hỏa lực của chúng ta mạnh như vậy mà”.
Tiếng bàn tán xôn xáo của những người lính, sau một pha tấn công toàn lực như vậy, họ đều mong con quái vật sẽ chết hoặc ít nhất là bị thương nặng.
“Các ngươi nghĩ với mấy thứ tầm thường đó có thể gây thương tích cho ta sao”.
Đám khói do bom đạn tạo nên mờ dần đi cũng là lúc con quái vật kia lên tiếng, mọi người đều vô cùng ngạc nhiên và lo sợ vì thấy con quái vật chả xây sát tẹo nào. Bao nhiêu bom đạn dồn vào nó mà nó chả hề hấn gì, đúng là một thử nặng ký với chúng tôi mà.
“Nhận lấy sự trừng phạt của ta đi, lũ hạ đẳng” Nhãn Quỷ Diệt Trùng gào ầm lên, rồi từ đôi mắt của nó chiếu ra những tia laze đỏ rực, mỗi một con mắt chiêu ra một tia, chỉ trong vòng chưa đầy hai giây, nó đã giết hại cả trăm người lính, bộ tứ chúng tôi còn chưa kịp phản xạ gì cả.
“Rút quân mau”.
“Bảo toàn quân số”.
“Mau bê xác những người bị thương và mất lại đây nhanh lên”.
Linh lên tiếng:
“D và L hỗ trợ đi, để cho H di chuyển những người bị thương ra khỏi đây đã”.
“Rõ”.
Giờ thì tôi đã hiểu, hóa ra đám quái vật tôm tép kia rút lui là để cho Nhãn Quỷ Diệt Thần lên đánh, chắc chắn chúng muốn kết thúc cuộc chiến này rồi.
Tôi nhìn sang L rồi ra hiệu bằng tay chỉ huy, chỉ lên chỉ xuống, chỉ tới chỉ lui, cuối cùng nó nói một câu làm tôi cũng cạn lời:
“Mày múa cái éo gì thế D ?”.
Tôi mặt thẫn thờ khi nghe nó nói thế, rồi thôi không chỉ chỏ linh tinh nữa mà lao thẳng vào con quỷ nhiều mắt kia, thằng L thấy vậy cũng lao cùng theo. Chiến trường bây giờ khá vắng vẻ, chỉ có tôi và L đang giao tranh với con quỷ nhiều mắt, còn Linh và H đang giúp quân đội rút lui, lũ quái vật F-, F không thấy xuất hiện nữa.
Zẹt…Zẹt…
Hàng trăm con mắt chiếu ra hàng trăm tia laze hủy diệt của con quỷ nhiều mắt kia, những nơi laze đi qua thì đều bị tiêu hủy hoàn toàn, không còn sót lại thứ gì, tôi với L nguyên tránh né cũng đủ mệt rồi, không tài nào mà tấn công nổi nó. Tôi nói lớn bảo thằng L:
“Nghĩ cách đi mày, cứ như này thì mấy phút nữa là tạch đấy”.
“Còn chờ mày nói đấy, đầu tao đang nẩy số rồi, chờ tí” Thằng L lớn tiếng đáp lại.
Tình thế lúc này vô cùng bí, công không được mà thủ thì cũng chẳng xong, nhảy đi nhảy lại né laze của Nhãn Quỷ Diệt Thần thì mất nhiều sức quá, vì có hàng trăm tia nên né rất khổ, không né thì lại ăn đủ, tiến thoái lưỡng nam. Vừa lúc laze ngừng chiếu ra, L bỗng dưng tiến lại gần tôi và nói:
“Giờ tao có hai cách, nhưng không biết là có hiệu quả không nữa”.
Tôi ngắn gọn nói:
“Sủa”.
L thở dài rồi nói:
“Cách thứ nhất là mày cầm chân nó ở đây, để tao về doanh trại gọi Linh với thằng H. Còn cách thứ hai là gọi hội”.
Tôi nhìn mặt nó rồi nói:
“Mày ăn cái gì khôn thế, một mình tao oánh lại thế éo nào được, còn Linh với H thì cho nghỉ đi, hai đồng chí đấy đánh quần quật từ đầu đến giờ rồi còn gì”.
“Mà cách hai là gọi hội gì thế ?”.
L vuốt tóc, làm vẻ mặt kiểu đẹp trai đáp:
“Chiêu cuối, gọi con rồng của sức mạnh mà chúng ta đang sử dụng”.
Nghe nó nói xong thì tôi cũng thấy có lý, đánh mãi như này mà không tấn công được thì kiểu gì cũng cạn thể lực, chi bằng dùng một nửa thể lực hiện có mà triệu tập rồng thì có thể còn thắng được.
“Ok”.
Thế là tôi với L quyết định dùng chiêu cuối là triệu tập hai con rồng thuộc sức mạnh mà chúng tôi đang sử dụng, hai đứa thủ thế rồi bắt đầu gào ầm lên:
“Chiêu cuối sức mạnh sấm sét, triệu tập Lôi Long”.
“Chiêu cuối sức mạnh đất đá, triệu tập Thổ Long”.
Tôi vừa dứt câu nói của mình cũng là lúc mà bầu trời tự nhiên đen thui lại, mây đen kéo đến, sấm chớp vang dền…
Đuỳnh…Đuỳnh…
Đuỳnh…Đuỳnh…
Hàng loạt những tiếng sấm, rồi những tia sét đánh ầm ầm liên tục phía trước mặt tôi cách chừng 10m. Có trăm, cả ngàn tia sét đánh vào vị trí đó, đánh liên tục đến nỗi mặt đất còn biến dạng. Tại vị trí bị vô vàn cơn sét đánh đó, hiện ra một biểu tượng con rồng. Rồi từ từ sáng rực lên trông sự ngỡ ngàng của tôi, ánh sáng đó làm tôi và L phải che cả mắt lại.
Grao…Grao…
Tiếng gầm dũng mãnh vang lên, đó chính là Lôi Long, không thể nhầm vào đâu được, thân thể luôn tỏa ra những tia sét dữ dội. Lôi Long đập cánh rồi quay mặt về phía tôi nói:
“Ta đến rồi đây”.
Tôi còn chưa kịp đáp lời thì một cơn động đất giật cả chục độ Richte diễn ra quanh chỗ thằng L đứng, ảnh hưởng đến luôn cả tôi, không tài nào mà đứng nổi. Tôi chạy tới ôm chặt vào chân Lôi Long rồi gào ầm lên:
“Ôi mẹ ơi, cái vê kép tê ép gì đang diễn ra vậy?”.
Rồi chỗ mà động đất giật kinh nhất cũng hiện ra một biểu tượng con rồng, một ánh sáng rực rỡ và chói lóa lại hiện ra.
Uỳnh…Uỳnh…
Grao…Grao…
Một tiếng gầm dũng mãnh nữa lại vang lên, đó chính là Thổ Long của thằng L. Một con rồng trông vô cùng cứng cáp với bộ da màu nâu và nguyên đất với đá bao quanh.
Lúc này cơn động đất đã bắt đầu ngớt đi, tôi liền từ từ chạy ra chỗ thằng L tập trung để chuẩn bị chiến đấu. Lúc này tôi và L cảm thấy chả sợ thế lực nào cả, hai con rồng của hai sức mạnh đang đứng cạnh bọn tôi, cảm giác lúc này như muốn cân cả bầu trời.
Nhãn Quỷ Diệt Thần từ xa cũng trông thấy, nhưng nó tỏ vẻ ra chả sợ cái gì nói:
“Thêm hai con kỳ nhông đấy nữa cũng không thể cứu được các ngươi đâu”.
Lôi Long tỏa sét dữ dội hơn khi nghe xong câu đó, gầm lên một tiếng dũng mãnh rồi đáp:
“Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu ?”.
Con quỷ kia chẳng thèm nói một lời, chỉ “hứ” một tiếng rồi bắt đầu xả tia laze ra, hàng trăm tia laze lại chiếu vào phía tôi và L. Lần này cả Lôi Long và Thổ Long lên tiếng:
“Hãy núp đằng sau ta”.
Không hỏi nhiều, tôi với L thực hiện ngay.
Zẹt…Zẹt…
Hàng trăm tia laze kinh khủng kia chiếu thẳng vào người Lôi Long và Thổ Long, nhưng hai con rồng này không thèm né tránh, mà còn gồng mình tạo giáng vẻ oai phong, lẫm liệt. Và chứng minh sức mạnh bá đạo của mình, sau màn tấn công như vũ bão của Nhãn Quỷ Diệt Thần, Lôi Long và Thổ Long chả hề hấn gì, đến một vết xước nhỏ nhoi cũng không thấy. Thổ Long lắc đầu ngao ngán nói:
“Ê con gì nhiều mắt đằng kia, tăng thêm một tí sức mạnh nữa đi, ta vẫn chưa hết ngứa nè”.
Con quỷ nhiều mắt kia ra vẻ tức tối, nó gồng mình lên một lần nữa, tích tụ tia laze mỗi lúc một lớn, chờ đủ sức công phá để tấn công lại lần nữa. Tôi với thằng L lúc này đã thấm mệt nên chả muốn nói, tôi nhìn nó một lúc rồi hỏi:
“Này mày, chế miếng nhựa cây kia mà đớp đi”.
Nó lắc đầu bảo:
“Một ngày chỉ nên dùng một lần thôi, dùng lần thứ hai sẽ chỉ còn được một phần mười hiệu quả và còn có thể có tác dụng phụ nữa”.
Hình như là thời gian của triệu tập những con rồng đều trừ thẳng vào thể lực của chúng tôi vậy, chúng càng ở lâu, thể lực chúng tôi càng giảm xuống.
Lôi Long dường như cũng biết điều đó và quay sang bảo Thổ Long:
“Thôi không đùa nữa, hai ông tướng kia sắp hết lực rồi, hết cái thì ta và ông cũng biến mất luôn đấy”.
Thổ Long gật đầu và hai con rồng bắt đầu tạo thế để chuẩn bị dùng kỹ năng của mình. Lúc này Nhãn Quỷ Diệt Thần đã tụ đủ lượng sức mạnh mà nó nghĩ là vô đối, rồi gào ầm:
“Vĩnh biệt”.
Hàng trăm tia laze lại được bắn ra, nhưng lần này trông to và dữ dội hơn hẳn, màu sắc cũng được thay đổi, trông rất giống màu máu, kèm thêm một luồng sát khí dữ dội. Lôi Long và Thổ Long vẫn chẳng hề nao núng, gầm lên một tiếng dũng mãnh:
“Lôi Long gầm”.
“Thổ Long gầm”.
Từ mồm của hai con rồng tạo ra một luồng laze khác, Lôi Long thì màu vàng, Thổ Long thì màu nâu, hai tia laze này phát ra sức mạnh khủng khiếp, thôi bay đá vụn và cây cối xung quanh.
Ầm…Ầm…
Zẹt…Zẹt…
Ba luồng laze dữ dội và khủng khiếp đó chiếu thẳng vào nhau, tình hình nhanh chóng được thay đổi có lợi cho chúng tôi khi tia laze của Lôi Long và Thổ Long hợp nhất. Khi được hợp nhất thì laze của hai con rồng nhanh chóng thể hiện rõ sức mạnh vượt trội hơn hẳn, đẩy lủi laze của con quỷ chỉ trong nháy mắt.
“Không… không thể nào, sức mạnh của ta sao lại bị mấy con kỳ nhông vớ vẩn kia hạ gục được” Nhãn Quỷ Diệt Thần gào âm lên rồi cố gắng truyền thêm năng lượng vào tia laze trong vô vọng.
Grao…Grao…
Lôi Long gầm lên một tiếng, làm cho tia laze của mình mạnh lên, phá tan mọi sức mạnh của Nhãn Quỷ Diệt Thần, con quái vật bị dính tia laze của Lôi Long liền nằm liệt ra đất, máu màu xanh lè bắt đầu chảy rò rỉ ra từ các con mắt của mình, con mắt lớn nhất thì phát nổ.
Rồi năm giây sau đó, cả cơ thể của Nhãn Quỷ Diệt Thần bỗng sưng vù lên rồi nổ ầm một tiếng, Lôi Long ngoảnh đầu lại và nói:
“Ta đi đây, lần sau nếu như này thì cứ gọi ta đến, đừng ngại”.
“Tất nhiên rồi” tôi cười đáp.
Lôi Long và Thổ Long biến mất luôn, thằng L mặt ngơ ngáo quay sang nhìn tôi:
“Mỗi thế thôi á, nhạt vãi lờ”.
Tôi quay sang nhìn nó cười:
“Nhạt thế mới sống được, chứ oánh nhau tùm lum lên thì mình ngủm chắc”.
Thằng L thở dài tỏ ra hụt hẫng rồi cùng tôi trở về căn cứ quân ta, khi vừa bước vào, chúng tôi đã thấy những tia hy vọng mới.
Vù…Vù…
Xình…Xịch…
Rầm…Rầm…
Tiếng những chiếc máy bay chiến đấu mới, xe tăng mới, quân đội mới. Thì ra lực lượng phòng vệ quốc gia đã đến, góp mặt với quân ta, cùng cả những viện binh từ những nước láng giềng.
Tất cả đều đang tụ tập đông đủ tại căn cứ, với mọi trang bị mới, vũ khí mới, đạn dược đầy đủ, dường như quân ta đã sẵn sàng cho những cuộc chiến kế tiếp. Thiếu tướng chạy lại phía tôi với một vẻ mặt mừng rỡ:
“Chúng ta đã mạnh lên rồi”.
Lúc này thằng L mệt quá rồi, nó nằm liệt ra đất mặc kệ xung quanh, tôi phải kéo nó về tới tận lều của mình, trận chiến lúc nãy đã lấy đi rất nhiều thể lực của chúng tôi. Nằm vào cái giường gấp một cái là ngủ không biết trời đất là gì luôn, mặc cho tiếng động cơ và tiếng nói chuyện ầm ĩ, tôi với thằng L vẫn ngủ như chết, mệt quá rồi mà.
Từ phía xa xa, vẫn chưa thấy động tĩnh gì mới của lũ quái vật, nhưng quân đội cũng không dám để không quân tấn công, vì vẫn chưa rõ có thứ gì đã hủy diệt mấy cái máy bay chiến đấu khi nãy. Nhưng mọi đơn vị tác chiến đều đang trong tình trạng sẵn sàng, chỉ cần có dấu hiệu là có thể lao vào chiến đấu được ngay.