Khác với những giấc mơ lần trước, cái không gian trong giấc mơ đêm nay của tôi đen thui, chả nhìn thấy một cái gì cả cũng không thấy Linh, L và H. Tôi cố lên tiếng gọi mọi người và CR nhưng vẫn không thay đổi được gì, mọi thứ quanh tôi vẫn tối om rồi một giọng nói vang lên:
“chào người được chọn của Sức Mạnh Bóng Tối“.
Tôi vừa ngạc nhiên vừa lo lắng đáp:
“ai vậy ?“.
‘Song Kiếm Bóng Đêm’ tôi triệu tập vũ khí của mình và nhanh chóng thủ thế, nhưng giọng nói bí ẩn đó vẫn vang lên:
“chà, cậu có biết là chính ta là người đã tạo ra cái thứ cậu đang đeo trên tay không, hai cái kiếm đấy của ta đó”.
Tôi ngạc nhiên:
“rốt cuộc ông là ai, có bản lĩnh thì lộ diện đi, đừng núp núp rồi dọa tôi nữa mau hiện ra đi “.
“là linh hồn của Sức Mạnh Bóng Tối thì tất nhiên là phải ẩn mình trong bóng tối rồi, nhưng vì cậu là ngoại lệ nên ta sẽ lộ diện cho cậu thấy“.
Giọng nói đó vừa dứt thì không gian tối om này bắt đầu sáng sáng lên một tí. “Á Đù” trước mặt tôi là một con rồng màu đen, đen từ đầu đến đuôi từ chân đến cánh, nhưng nó không to bằng CR kia cho lắm kích thước chắc chỉ bằng 1 nửa (nhưng bộ dạng nó nhìn ghê bỏ mịa), thân thể của con rồng đen này luôn luôn bùng cháy một ngọn lửa màu đen, đôi mắt thì đỏ ngầu như máu. Tôi cứ đứng như trời trồng rồi nhìn nó mà không nói lên lời, mặt tôi lúc này cắt có khi còn không ra máu, chân tay thì không tài nào nhấc lên nổi theo ý mình.
“Ta là linh hồn của Sức Mạnh Bóng Tối, gọi ta là Hắc Long cũng được, viên đá bóng tối đã hòa nhập vào làm một với cậu nên ta mới xuất hiện”.
Tôi: "nói thế thì ông là bạn chứ không phải địch đâu chứ gì ?”.
Hắc Long cười: ”đương nhiên rồi, nếu là địch thì ta có đứng đây mà luyên thuyên như này không”.
Tôi thở phào nhẹ nhõm: ”thế thì ổn rồi, mà ông tìm tôi làm gì thế, ông có họ hàng gì với CR kia à“.
Hắc Long đáp: "Sức Mạnh Bóng Đêm của cậu đã đến lúc để thức tỉnh rồi nên ta đến để giúp, còn về CR kia thì ông ấy là người đã tạo ra bọn ta“.
Tôi ngạc nhiên: ”bọn ta, còn những con rồng khác giống như ông nữa à ?”.
Hắc Long gật đầu: ”mỗi sức mạnh các cậu có đều có một con rồng đi theo như ta, đến lúc thích hợp để thức tỉnh sức mạnh, con rồng của sức mạnh đó sẽ xuất hiện“.
Nói rồi Hắc Long đưa cho tôi một bộ giáp mỏng (giống áo choàng hơn nhưng cũng có tí giáp) cùng một chiếc mặt nạ và nói: ”mặc chúng vào rồi ta sẽ thức tỉnh Sức Mạnh Bóng Tối cho cậu, đừng sợ và yên tâm đi“.
Nghe lời Hắc Long tôi mặc bộ giáp kia vào, khá vừa vặn và trông rất ngầu (giống Zed Quán Quân ý) tôi cầm chiếc mặt nạ trên tay và hỏi:
“tôi tưởng là mũ giáp chứ, không ngờ lại là mặt nạ đấy”.
Hắc Long đáp: ”cậu có thấy một sát thủ nào lại đội mũ giáp không, mặt nạ trông mới đúng kiểu“.
Tôi vừa cười vừa đeo chiếc mặt nạ vào. Hắc Long gồng mình chuyển tư thế (như kiểu đang dùng ka me dô cô ý), từ mồm nó tạo ra một quả cầu năng lượng đen xì và nói:
“cái lúc mà thức tỉnh sức mạnh thì cậu sẽ cảm thấy đau lắm nhé, ta không nhắc trước vì sợ cậu từ chối”.
Tôi vừa khóc vừa cười: ”ôi cái đệt, lúc nào cũng bị lừa là thế méo nào ý nhỉ, thôi không chết là được rồi, làm gì thì làm đi“.
Hắc Long gầm lên một tiếng, tức thì quả cầu năng lượng đen thui kia bay thằng vào người tôi. Á…Á…Á một cảm giác đau đớn đến tận xương tận tủy diễn ra trong người tôi, một nỗi đau không thể nào mà diễn tả bằng mồm được nữa, tôi như thừa sống thiếu chết, như muốn ngất đi nhưng lại không thể, 5 phút sau …
Quả cầu năng lượng đó dần dần được cơ thể tôi hấp thụ hoàn toàn, cơn đau đã dần dần giảm xuống, tôi nằm bệt xuống một cái rồi cố gắng nói:
“đệt… ông sống lỗi quá rồi… đấy, chí ít cũng phải… bảo trước người ta một tiếng… để chuẩn bị tâm lý chứ”.
Hắc Long cười: ”thế là tốt rồi, cậu đã thức tỉnh thành công rồi đấy, những kỹ năng liên quan Sức Mạnh Bóng Tối đều được ra tăng sức mạnh rồi, cả thể lực và tốc độ nữa, tăng một cách đáng kể đấy”
Tôi nghe nó nói thế thì cũng mừng lắm, nhưng chân tay ê ẩm hết cả rồi lấy đâu ra sức mà thử nữa. Tôi nằm bất động rồi tâm sự với Hắc Long, luyên thuyên một lúc lâu tôi và nó dần dần hiểu nhau. Hắc Long dần dần hòa mình vào trong bóng tối rồi nói:
“cậu tiến bộ nhanh lắm, ta cũng không ngờ đấy, sau này nếu muốn gặp ta thì chờ buổi tối rồi hãy gọi nhé“.
Tôi cười mỉm: ”ban ngày có được… không“.
Hắc Long cười: ”ban ngày thì cũng không sao, chả qua ta không thích thế thôi. Và còn một điều này nữa ta muốn nói, cái cô gái lúc nãy luyện tập với cậu ý, ngoài những sức mạnh kia ra cô ấy còn có một sức mạnh khác đấy, hãy cẩn thận, ta đi đây”.
Reng…Reng…Reng
Tiếng chuôn đồng hồ báo thức reo lên, tôi tỉnh giấc và thấy cơ thể mình hơi nhức nhức một tí. Đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt, tôi thấy cơ thể của mình thay đổi khá nhiều, ngực thì nở ra bắp tay và cơ bụng hiện rõ hơn và săn chắc.Tôi thầm nghĩ (thằng nào trong gương mà đẹp thế nhỉ, body bốc lửa vãi cứt). Tiếp đến tôi đóng cửa nhà tắm và múa may thử mấy kỹ năng của mình, công nhận nhanh và gọn hơn hẳn, đường kiếm của tôi tung ra giờ đã sắc bén và nguy hiểm hơn trước rất nhiều.
Vẫn như ngày hôm qua, tôi đứng trước cổng nhà Linh gọi cô ấy đi học, vừa nhìn thấy tôi Linh đã hỏi:
“tối qua cậu không ngủ à, trong giấc mơ không thấy cậu, CR nhắc nhở rất nhiều bảo tớ nhớ để ý cậu, và còn một chuyện nữa…”.
Tôi tò mò hỏi: ”chuyện gì mà cậu ấp a ấp úng thế ?“.
Linh đáp: ”sắp có chiến tranh rồi… CR bảo chúng ta nên chuẩn bị tinh thần và tâm lý đi”.
bốn cái từ ‘sắp có chiến tranh’ làm tôi lạnh hết cả sống lưng, nhưng tôi vẫn cố tỏ ra bình tĩnh đáp:
“chiến tranh thì kệ chứ, sao mà bằng kiểm tra một tiết môn Toán được, đang lo sốt vó lên đây này”. *cười*
Linh cười: ”cậu đúng là người lạc quan mà, đến mức này mà vẫn còn bình tĩnh được, H và L đêm qua cứ loạn hết cả lên ý“. *cười*
Chúng tôi dừng câu chuyện ở đây và bắt đầu đi học, trên đường đi tôi luôn suy nghĩ về những chuyện có thể diễn ra như lời Linh bảo, (chẳng nhẽ Mỹ ném bom nguyên tử à, hay là đại dịch zombie như trong phim, hay là mấy ông Triều Tiên lại cân cả thế giới….) tôi mãi suy nghĩ đến mức tí nữa thì tông vào cái cột điện gần trường, nhưng nhìn thấy nụ cười của Linh tôi lại thấy yên tâm phần nào (cho dù thế giới có như nào thì mình cũng nên lo cho bài kiểm tra 1 tiết này thì hơn, kết quả mà kém thì về kiểu gì ‘Hoàng Thái Hậu’ cũng lại cải lương cái bài con nhà người ta)*cười mếu*.