Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)

Chương 48




...chỉ có một, giờ nó lấy gì ra mà đền cho e cơ chứ, cảm giác tội lỗi dâng trào trong nó

-A xin lỗi! A xin lỗi e nhiều lắm! Nó chỉ biết nói có vậy rồi ôm chặt e hơn

-Huhu! Ứ thèm làm người yêu của a nữa! Huhu!

E lại giãy nảy lên, nó lặng người hốt hoảng

-A xin lỗi! Tha lỗi cho a đi mà a...!

-Người ta muốn làm vợ của a cơơ! Hức!

E thút thít, câu nói ấy cắt ngang lời nó và chính đó như đưa nó từ cõi chết trở về, nó thở phào nhẹ nhõm, nựng nựng e trong lòng

-Rồi rồi! Bà xã của a ngoan nào không khóc nữa! Mai mình cưới luôn nhá!

-Vânggg!

E xị mặt gật gật cái đầu, nó bật cười xuýt xoa vì e đáng yêu quá! Nó ngồi ôm vỗ về e, e không còn khóc nữa, nằm gọn trong lòng nó như chú mèo con, một lúc sau nó nâng e dậy

-A xin lỗi! Bống còn đau không?

E long lanh nhìn nó rồi lắc đầu mỉm cười

-E không sao! Nhưng từ giờ trở đi a không được uống nhiều như thế nữa! Đàn ông các a, rượu vào thì người đứng đắn cũng trở lên hư hỏng! A đấy! Hôm qua e đẩy ra mà cứ xấn lại đè người ta xuống mà bắt nạt! A có biết lúc đó e sợ lắm không?

Nghe những lời ấy mặt nó nhạt hẳn đi

-A xin lỗi! Hôm qua a say quá không điều khiển nổi bản thân mình nữa! E đừng giận, thực sự a không cố ý...cưỡng bức e đâu!

Nói xong nó cúi gằm mặt xuống, khoé mắt nó cay cay, nó cũng không ngờ được rằng mình lại dám làm cái chuyện khốn nạn ấy với e, người mà nó yêu thương nhất. Đang chết lặng trong tội lỗi thì một bàn tay ấm áp nâng mặt nó lên. Biết là ai nhưng nó không dám nhìn người ấy. E bật cười, hôn nhẹ lên trán rồi ngả vào lòng nó, e ôm nó thật chặt

-A đừng nói nặng nề như thế mà! E không giận a đâu, lúc đầu e có sợ thật, nhưng sau đó hết rồi! Đêm qua a nhẹ nhàng và ngọt ngào lắm a biết không! Nằm trong vòng tay của a, được a vuốt ve vỗ về, lúc ấy e thấy mình được yêu thương, trân trọng và nâng niu hết sức! E hạnh phúc lắm! E yêu a Bảo Nam à!

Lúc này nó mới dám nhìn vào mắt e, e xoa má nó

-Thật..kô.ô?

-Thật mà! Ghét ngốc cuả e quá à!

E đấm yêu nó, lúc này nó sung sướng hơn bao giờ hết, nó bế e ngồi lên đùi

-Cảm ơn e Bống của a!

-Ơn huệ gì chứ, lại ngốc nữa rồi! Mà có người ta cấm léng phéng với con nào nghe chưa!

-Dạ dạ! E mà phản bội chị thì ra đường sẽ bị xe cán...!

E bịt miệng nó lại

-E không cần a thế độc đâu, e tin a mà! Nếu không thì hôm qua e thà chết chứ nhất định không để a lấy đi đời con gái của e đâu nỡm ạ!

Nó cười nắm lấy tay e, e bưng mặt nó từ từ ngả ra giường. Má e đỏ ửng lên nhìn dễ thương lắm! Nó gật đầu cười cúi xuống hôn nhẹ vào môi rồi vuốt tóc e âu yếm, e nhìn nó không chớp mắt, hơi thở e ấm nóng phả vào mặt nó thật dễ chịu! Nó đưa tay cởi từng chiếc cúc áo ra

-Trước mắt nó là một tuyệt phẩm của tạo hoá, nó lại đờ ra

-Gì mà nhìn người ta khiếp thế!

E đấm yêu nó, nó bừng tỉnh đỏ mặt

-A thấy mình thật khéo e à!

-???

-Cái tên Bống Bụ Bẫm rất hợp với e đó hehe!

-Đáng ghét!

E lườm rồi tát nhẹ vào má nó, nó nắm chặt lấy tay e. Bắt gặp ánh mắt cuả nó, e thở mạnh bối rối

-E muốn a..yêu e!

E ngượng chín mặt e thẹn, nó run rẩy nâng cằm e lên vì tim nó đập loạn xạ lên rồi. Nó đè nhẹ lên người e, hôn vào môi, má, mắt và mũi e. Nó kéo ngồi dậy liếm nhẹ vào vành tai của e, e rùng mình rên lên, nó ghé sát vào đó thủ thỉ

-A YÊU E NHIỀU LẮM! NÀNG CÔNG CHÚA BÉ BỎNG CUẢ ĐỜI A Ạ!

Nó nhìn e, giờ e đẹp như một nàng tiên, mái tóc thả dài cùng thân hình ngọc ngà trắng hồng hào e ấp trong chiếc áo sơ mi rộng của nó làm e thật quyến rũ! E lim dim mỉm cười, từ khoé mắt e, nước lại chạy ra. Nó liếm vào hai hàng lệ ấy, đan tay hai người vào nhau rồi lại "yêu" e say đắm.Hai đôi môi lại quấn lấy nhau, Hai cơ thể hoà vào làm một. Nó và e vồ vập lấy nhau như hai kẻ say trong cơn men tình ái, trao yêu thương và được nồng nàn đáp trả trở lại! Nó và e cuồng nhiệt, quằn quại đón nhận ân ái mà một nửa kia ban tặng. Có bao nhiêu, hai người dành cho nhau hết, nhẹ nhàng không luyến tiếc! E rên như một chú mèo con làm nó thật thích! Lúc sướng ngất, e co giật đùng đùng tội lắm, nó chỉ biết ôm e thật chặt mà vỗ về! Sau cuộc "yêu" ngọt ngào, người e mềm nhũn ra đẫm mồ hôi, e nặng nề đè lên người nó. Một tay nó ôm chặt e, tay kia xoa đầu e âu yếm, nó tựa lưng vào tường mà ngắm e, người con gái xinh đẹp của nó! Gần nửa tiếng sau nhịp thở của e mới bình thường trở lại, e mở mắt ra nhìn nó, đôi mắt chan chứa hạnh phúc

-Cún có mệt không? Lúc nãy e giật mà thương quá à!

-Híc! Hùng hục bắt nạt người ta như thế lại còn hỏi! Đáng ghét! E ghét chồng!

Tuy nói thế nhưng e cười tươi áp má vào ngực nó nũng nịu

-Hìhì! A xin lỗi! Tại người yêu a....