Cũng tại Uông Nguyệt Hoa la làng la xóm nào là Dương Tuấn sắp đi lấy chồng, theo trai bỏ gia đình, bla bla và bla bla... làm bé Gấu hoang mang tưởng anh trai bỏ bé thật. Bé Gấu tối đó túc trực ngủ cạnh Dương Tuấn, ôm cậu cứng ngắt sợ cậu sẽ bỏ trốn đi khi bé ngủ quên. Bình thường người nhóc ôm là tiểu Hi mới chết chứ, tiểu Hi buồn phiền đành ôm bé Gấu từ phía sau cho đỡ cô đơn chiếc bóng. Sáng hôm sau, Dương Tuấn vừa thức dậy thì bé Gấu cũng lật đật dậy theo, mơ mơ màng màng câu cổ cậu không buông. Dương Tuấn vuốt ve nhóc, nhỏ giọng:
" Bé Gấu ngoan ngoãn ngủ tiếp đi ha. Anh chuẩn bị đi học rồi, em ôm vầy anh đi học sẽ bị muộn đó. Nghe lời, chiều anh mua bánh snack thưởng cho em. "
Bé Gấu mắt phím hồng, miệng mếu máu muốn khóc đến nơi, tay càng ôm chặt lấy cổ Dương Tuấn.
" Hức hức, bé Gấu muốn ở cạnh anh trai. Bé Gấu muốn theo anh trai a, anh đừng bỏ bé Gấu mà. "
" Bé Gấu ngoan ha, anh không bỏ bé Gấu đâu. Đi, chúng ta đi đánh răng rửa mặt rồi ăn cơm. Bé Gấu là bé ngoan không khóc nhè. "
Hai anh em cùng nhau đi vệ sinh cá nhân, tiểu Hi cũng tò tò theo sau. Bé Gấu ở đâu anh Thỏ sẽ ở đó, bảo vệ bé Gấu là một sự nghiệp vĩ đại nhất đời người. Đến lúc ăn cơm bé Gấu cũng phải ngồi trên đùi Dương Tuấn chờ tiểu Hi đút mình ăn mới chịu. Cả nhà không biết tại sao hôm nay bé Gấu lại dính Dương Tuấn đến như vậy. Chẳng lẽ bé Gấu gặp ác mộng phù thủy gì chăng?
Dù không muốn nhưng đã đến giờ phải đến trường, Dương Tuấn thơm thơm bé Gấu:
" Anh phải đến trường rồi không thể bế em tiếp được a. Em ở nhà chơi với bé Thỏ đi ha. Tối anh về sẽ tiếp tục chơi cùng bé Gấu. "
Bé Gấu cố sống cố chết giữ chặt Dương Tuấn, lắc đầu ngầy ngậy:
" Không muốn đâu! Bé Gấu sẽ đến trường với anh trai. Bé Gấu không chịu bị bỏ rơi đâu. Anh dẫn bé Gấu đi cùng với. Bé Gấu hứa sẽ ngoan mà. Bé Gấu im lặng không làm phiền anh học đâu. Nha anh! "
Uông Nguyệt Hoa kéo bé Gấu ra, ôm vào lòng mình yêu thương nói với bé:
" Bé Gấu ngoan để anh đi học. Bà cho kẹo bé Gấu ha. "
" Không... anh ơi... anh ơi... oa oa oa hu hu hu... anh... anh... "
Bé Gấu giải giụa, khóc tới tê tâm liệt phế gọi cậu đầy ủy khuất. Đây là lần đầu tiên mọi người thấy bé Gấu xúc động đậy đến vậy. Dương Tuấn không nhìn nỗi cảnh này lại đến đón nhóc từ tay bà vừa ôm vừa vỗ về. Tiểu Hi kéo kéo ống quần cậu, ngước mặt lên:
" Anh Tuấn để bé Gấu đi học chung với anh đi. Tiểu Hi sẽ theo trông chừng bé Gấu hộ anh mà. Bé Gấu khóc tiểu Hi cũng muốn khóc theo luôn đó. Anh Tuấn! "
Cậu bất đắt dĩ nhìn nhóc rồi nhìn gương mặt khóc đến đỏ chót của bé Gấu. Thở dài, cậu ấp a ấp úng:
" Nhưng... nhưng anh sợ mấy thầy cô không cho anh đem bé Gấu đi cùng. "
Cố Diễm vỗ vai Dương Tuấn, cười cười:
" Con không cần lo chuyện đó, chú có cách giải quyết. Con cứ mang bé Gấu cùng tiểu Hi theo học đi. Nhìn bé Gấu thế này chú thấy tội nghiệp quá. Mau ra xe, chú chở con với tụi nhỏ đi học. "
Đến trường, các học sinh trong lớp nhìn chăm chăm Dương Tuấn đang một tay bế mộng tay nắm theo hai đứa con nít vào trường nhưng không ai dám nói gì. Hai nhóc này thuộc nhóm trùm băng đảng nhí trừng trị người ghê gớm mà văn minh tới văn sình nhất lịch sử. Sắp tới trường còn tổ chức chương trình chống kì thị giới tính thứ ba, còn mời đại ca nhị ca sinh đôi làm khách mời chia sẽ kinh nghiệm. Dạo này tập tiết mục biểu diễn về đề tài này mệt muốn xỉu. Bởi vậy đụng vô COCC ( con ông cháu cha) chi cho khổ. Bé Gấu hơi hơi sợ rụt cổ, nút mặt vào vai cậu. Ở đây đông người quá, ai sẽ đem anh trai của nhóc đi đây? Bé phải đánh giá người kia xem có tốt với anh trai không mới đem gã anh trai đi được. Lỡ anh trai gặp chồng vũ phu đánh phù mỏ thì tiêu đời. Nhà bên người kia có đẹp không, có lớn không nữa. Nếu nhỏ quá bắt rễ đem về ở cùng với bé luôn. Nhà anh Thỏ của bé rất rất to, chứa thêm một người vẫn còn rộng rãi chán.
Tạ Huân từ xa thấy cậu cũng ngạc nhiên vô cùng, anh vội chạy đến hỏi thăm cậu:
" Có chuyện gì vậy a Tuấn? Sao em mang hai đứa nhỏ tới đây? "
Dương Tuấn cười khổ kể tất tần tật hết cho anh nghe, cậu cũng không biết bé Gấu tại sao bị như vậy, trong lòng có chút lo lắng. Tạ Huân an ủi cậu, phụ cậu bế tiểu Hi vào lớp. Bé Gấu he hé mắt, âm thầm quan sát Tạ Huân. Cái người đẹp trai này bé biết nè, anh ấy tốt với anh trai lắm. Không biết ảnh có phải là bạn trai của anh trai không nhỉ? Phải điều tra, điều tra. Bé Gấu kề sát tai Dương Tuấn, rù rì hỏi:
" Anh, anh kia có phải bạn trai của anh không? "
" Ừm! Là bạn rất tốt. "
Dương Tuấn chỉ nghe chữ bạn nên gật đầu liền. Bé Gấu hơi hơi an tâm, anh trai nói là bạn chính là bạn trai. Vậy mai mốt anh trai sẽ về nhà anh kia ở rồi. Anh trai tự nguyện về nhà anh í hay là bị ép buộc nhỉ? Anh ấy có nuôi anh trai như anh Thỏ nuôi bé không? Anh trai có sinh em bé cho anh í như chú Dụ, baba Bảo không? Hàng vạn câu hỏi vì sao xuất hiện liên tục trong đầu bé làm bé suy nghĩ đau hết cả đầu. Hôm bữa anh Minh, anh Tinh nói khảo sát sao ta? A, nhớ rồi phải tát anh kia xem ảnh có đánh lại mình không. Nếu ảnh không đánh là thương mà đánh là không thương, kẻ xấu cần loại bỏ, vũ phu. Nghĩ là phải làm liền, mấy thôi quên, bé Gấu lớn tiếng gọi Tạ Huân:
" Anh... anh đẹp trai ơi. Anh ôm anh Thỏ ơi. "
Thấy bé Gấu vẫy vẫy tay với mình, Tạ Huân cười dịu dàng cúi mặt gần mặt bé, thân thiết định xoa đầu bé:
" Em có chuyện... "
" Bốp... "
' gì mà gọi anh vậy? ' câu hỏi chưa nói xong đã bị ăn một cái tát của bé Gấu làm Tạ Huân nuốt luôn vào bụng. Bé Gấu đáng xong liền sợ hãi, nhắm tịt mắt lại chờ bị ăn đánh, kiểu này bé sẽ bị phù mặt như mụ phù thủy kia đánh bé rồi. Dương Tuấn choáng váng, vừa bất ngờ vừa hốt hoảng sờ mặt anh, miệng ríu rít:
" Anh có đau không? Em xin lỗi, anh đừng giận bé Gấu, em ấy không cố ý đâu. Hay anh đánh lại em đi. "
" Anh không sao! Em đừng cuống cuồng lên như thế. Em ấy còn nhỏ đánh chẳng đau mấy đâu. Có lẽ bé Gấu không thích anh rồi. Hazz! "
Anh í quả nhiên là người chồng tốt rất hiền lành, không vũ phu, ăn trọn điểm 10 của bé a. Bé Gấu rụt rè đưa tay sờ mặt Tạ Huân xoa xoa, thổi thổi:
" Bé Gấu xin lỗi, anh đừng giận bé Gấu nha. Bé Gấu hô biến không đau nữa. Bé Gấu không ghét anh đâu, bé Gấu chỉ... chỉ là... hức hức... Em không phải trẻ hư... hức hức. "
" Ôi ôi... bé Gấu đáng yêu nhất hệ mặt trời không khóc nè. Anh Huân không giận em thật đó. Em là em trai a Tuấn thì chính là em trai anh. Đừng sợ, anh thương thương. "
Cảm giác hụt hẫn vì bị em vợ ghét bỏ đã tan biến không còn dấu vết. Chắc chắn là do em ấy lỡ tay, trông ngoan ngoãn đáng yêu thế cơ mà. Tạ Huân muốn hôn má bé liền bị tiểu Hi đưa tay bụm môi lại, nhóc chu chu mỏ đáp:
" Bé Gấu là hoa đã có chủ, anh Huân không được thơm thơm. Chừng nào anh Huân cưới anh Tuấn, tiểu Hi mới cho thơm. Bé Gấu là vợ của tiểu Hi nha. "
Đứng hình mất một lúc, Tạ Huân và Dương Tuấn nhìn nhau cười phì.
" Ha ha, được được. Anh không hôn, anh không hôn. "
.................................:))
Xin lỗi các bạn nha vì mấy nay không ra chương mới. Do mình sắp thi giữa kì rồi, thêm lịch thực hành từ sáng tới tối nữa a. Muốn viết truyện cho mấy bạn đọc lắm mà mắt mở không lên. Cho nên khi nào mình ra chương mới được mình sẽ ra nha. Mong các bạn thông cảm cảm thông. ??