Hạnh Phúc Hay Vết Thương

Chương 20: Mối tình dang dở




Tôi và anh ấy biết đến nhau trên mạng xã hội, vào ngày hôm nọ tôi đã tham gia vào một hội nhóm và anh ấy chính là một trong các thành viên trong đó. Ở trong nhóm chúng tôi đã tương tác qua lại với nhau rất vui vẻ, nhưng chúng tôi không kết bạn với nhau. Dần dần, tôi mới bắt đầu thân thiết với anh ấy, lúc đó anh ấy hơn tôi 1 tuổi, chúng tôi vẫn còn là học sinh nên suy nghĩ lúc đó rất bồng bột.

Đa số chúng tôi trò chuyện với nhau trong nhóm chat nhiều hơn, chứ bọn tôi vẫn chưa một lần thử nói chuyện riêng với nhau. Có một hôm đẹp trời, tự nhiên tôi nổi hứng bảo mọi người trong nhóm đó kết bạn Facebook với tôi, thế là bỗng trong phút chốc tôi thấy lời mời kết bạn từ anh ấy. Sau thời gian dài tìm hiểu, tôi chợt nhận ra tôi đã thích anh ấy, và anh ấy đã cho tôi cơ hội được bên cạnh anh. Chúng tôi yêu nhau say đắm, mặc dù khoảng cách địa lí giữa chúng tôi khá xa.

Quen nhau được một thời gian, chúng tôi thường xuyên gặp phải nhiều vấn đề rắc rối khác. Vào một hôm, tôi vừa đi học về tôi đã thấy mẹ cầm máy tôi và nhìn tôi bằng ánh mắt thất vọng. Sau đó mẹ bảo tôi vào phòng nói chuyện và mẹ đã phát hiện chuyện yêu đương của tôi. Lúc đó mẹ cứ nhìn tôi chằm chằm và nói những lời khiến tôi tổn thương đến phát khóc.

Hai mẹ con tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều trong phòng, mẹ hỏi tôi nhà của anh ấy ở đâu, bao nhiêu tuổi, học trường nào, mẹ đã hỏi rất nhiều. Và sau đó mẹ cấm tôi không được yêu đương với anh ấy nữa, bắt tôi phải mau chóng cắt đứt hết mọi liên lạc với anh ấy. Tôi đã buồn và khóc rất nhiều trong phòng, lúc đó cảm xúc và tinh thần của tôi đã tụt dốc. Tôi không thể ngờ là mình lại bị mẹ phát hiện chuyện yêu đương. Nhưng thời điểm đó, với sự cứng đầu của tôi và cái suy nghĩ non nớt thì tôi đã cãi lại mẹ và tiếp tục quen anh ấy. Mẹ tôi đã hết cách ngăn cản tôi, mẹ liền nói:



"Rồi có ngày mày sẽ thấy sai khi không nghe lời của mẹ."

Tuổi trẻ bồng bột mà, có bao giờ làm cái gì mà chịu suy nghĩ thật kĩ đâu và tôi cũng như vậy. Tôi mặc kệ mẹ hết lời khuyên, vẫn cố chấp quen anh ấy. Và chuyện gì đến thì nó cũng sẽ đến, vào buổi trưa nọ tôi vừa về nhà mở điện thoại lên định nhắn tin cho anh ấy thì thấy mọi người trong hội nhóm bàn tán gì đó, tôi không biết có chuyện gì nhưng từng câu từng chữ đều là nhắc đến bọn tôi.

Chúng tôi quen nhau và công khai trên hầu hết các trang mạng xã hội. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là mọi người đang tám chuyện vui vẻ chứ không hề nghĩ gì nhiều, thế nhưng trong nhóm có một người chị lại thích anh ấy. Chị ấy và tôi cũng khá thân với nhau, từ những ngày đầu tôi mới vào đó chị ấy là người nhiệt tình giúp đỡ tôi nhiều nhất, chị ấy vừa hòa đồng lại còn vui tính nữa. Tôi cũng không nghĩ rằng một người như vậy lại có thể ghét chúng tôi.

Có mấy lần tôi lên mạng và thấy chị ấy đăng rất nhiều bài viết nói này nọ chúng tôi, anh ấy bảo tôi cứ mặc kệ chị ta vì chị ta chỉ đang ghen tị với hạnh phúc của người khác thôi. Đỉnh điểm là một hôm, chúng tôi đã cãi nhau với chị ấy một trận rất to, chị ấy kéo thêm vài ba người hùa vào chửi chúng tôi còn anh ấy thì cứ ra sức mà bảo vệ tôi.

Chúng tôi cùng nhau trải qua bao nhiêu rắc rối vậy đấy, tôi cứ ngỡ hai đứa sẽ đi cùng nhau thật lâu dài cho đến khi chúng tôi sắp phải rời xa nhau. Tôi đã phát hiện trong thời gian đang yêu tôi, anh ấy vẫn thường xuyên nhắn tin qua lại với nhiều cô gái khác, trong số những cô gái anh ấy nhắn tin thì có cả chị ta. Thì ra đó là một phần lí do mà chị ấy đã bóc phốt tôi và anh ấy, vì chị nghĩ anh cũng có tình cảm với chị.



Khi biết sự thật đằng sau, tôi thật sự rất sốc, hai người đã biết nhau từ rất lâu có thể nói là gần 1 năm trời và sau đó anh ấy bảo thích chị, hai người họ đã tìm hiểu một thời gian dài nhưng họ chưa chính thức quen nhau, chỉ là mối quan hệ mập mờ. Từ đó, hai người mới cùng một chị nữa thành lập nhóm. Tôi cảm giác mình chỉ là người đến sau và chen chân vào cuộc tình giữa hai người bọn họ.

Với tính cách nóng nảy của bản thân, tôi không dễ dàng gì bỏ qua cho anh ấy, tôi đã nói chuyện nghiêm túc với anh ấy về việc này. Anh ấy bảo rằng đấy chỉ là sự việc đã xảy ra trong quá khứ, trước khi bước vào mối quan hệ với tôi anh ấy đã không còn dây dưa với chị ta, còn nếu đến bây giờ hai người họ vẫn nhắn tin là do chị ấy không chịu buông tha, chị ấy cứ nhắn tin níu kéo và làm phiền anh.

Nhất thời, tôi đã lầm tưởng những lời nói của anh ấy đối với tôi là thật, tôi đã bỏ qua và cho anh ấy một cơ hội để sửa đổi. Nhưng rồi lại một tai họa khác ập tới, tôi vô tình được một người chị gái "mưa" của anh ấy gửi những dòng tin nhắn, tất cả đều là tin nhắn anh gạ gẫm người con gái khác. Lúc đó, tôi biết mình đã trao niềm tin cho sai người.

Chúng tôi cãi nhau và đã chia tay, bây giờ đã đường ai nấy đi. Mới chia tay thì hôm sau tôi đã thấy anh tìm được người mới nhưng tôi cũng không quan tâm, vì cô gái đó cũng thật xui xẻo khi vấp vào anh ta. Cô gái đó là một người chị thân thiết với tôi, chúng tôi học cùng trường với nhau nên thường xuyên đi chơi với nhau rất nhiều.



Tôi nghĩ bản thân mình nên học cách buông bỏ, và biến bản thân trở thành một phiên bản mới khác lạ hơn. Thời gian mới chia tay, tôi không buồn nhiều. Tôi vẫn tập trung vô việc học và đi chơi với bạn bè nhiều hơn. Tôi dành thời gian để thư giãn đầu óc nhiều hơn là cứ mãi suy nghĩ về điều gì đó.

Chia tay được một thời gian, tôi bắt đầu quay lại chơi mạng xã hội, dạo này tôi hay đăng mấy bài viết trêu ghẹo một người bạn của tôi là con trai, thế nhưng không hiểu tại sao bằng cách nào đó cô người yêu mới của người yêu cũ lại cho rằng tôi nói xấu anh ta. Và trong thời gian ngắn, cô gái đó đã tìm mọi cách để kiếm cớ gây sự với tôi còn bắt tôi phải xin lỗi anh. Nghe nực cười thật nhỉ.

Khi tôi nói rằng tôi sẽ không xin lỗi bất kì ai vì tôi không hề có lỗi trong chuyện này, là do họ muốn làm khó với tôi thôi. Hai người bọn họ đe dọa sẽ đăng ảnh nhạy cảm của tôi lên mạng nếu như tôi không chịu xin lỗi. Tôi biết họ chỉ dám nói chứ không dám làm, và quan trọng hơn là tôi cũng chẳng có tấm ảnh nào để họ đưa lên cả.

Tôi đã thẳng thắn nói với họ rằng những gì hai người làm chỉ là trò trẻ con thôi, chỉ vì sự đố kỵ mà làm như thế, thật sự có đáng không nhỉ? Khi mới chia tay tôi còn nghe được bạn bè anh bảo từ lúc quen tôi, lúc nào anh ta cũng đưa tôi vô các hội nhóm để chê bai, thậm chí dùng những lời lẽ khiếm nhã với tôi. Ngay cả khi rời xa nhau rồi, hắn vẫn không chịu buông tha. Tôi cảm thấy bản thân mình thật có lỗi với mẹ vì ngay từ đầu chính tôi là người đã cãi lại mẹ để quen anh ta. Xem ra quả báo đến với tôi cũng hơi sớm.