Hạnh Phúc Đến Từ Anh

Hạnh Phúc Đến Từ Anh - Chương 10: Luyến Tiếc




Ở lại London thêm mấy ngày nữa , họ lên đường trở về nước ..Tần Bách Nhiên tiếp tục bận bịu điều hành hai công ty , còn Lâm Thiên Tuyết chăm chỉ làm thư kí thực tập..Công việc dù bù đầu, bù cổ nhưng anh chưa bao giờ bỏ rơi cô, lúc nào cũng dành thời gian bên cạnh cô, giờ trưa sẽ ăn cùng nhau , ăn trưa xong xem cô là điểm tâm ăn luôn cô , cuối tuần anh sẽ hạn chế các buổi tiệc tùng , đưa cô đến biệt thự của anh ở ngoại ô , anh bận bịu ôm laptop cô sẽ nằm trên đùi anh , đọc báo hoặc xem phim.Chỉ hơi buồn là không được sống chung như hồi ở London .Mỗi lần mà đưa cô về là như cực hình với hai người , hết ôm rồi lại hôn đến khi hai người không thở nổi nữa anh mới quyến luyến để cô đi . Cô yêu cầu anh trong thời gian cô thực tập không được công khai mối quan hệ hai người , vì chuyện này mà anh làm mặt lạnh với cô mấy ngày , anh nói rằng anh làm gì không cần phải quan tâm đến những người khác nghĩ gì? ...nhưng cô thì quan tâm , cô không muốn mối quan hệ của anh và cô bị đem ra bàn luận.Thấm thoát cô đã thực tập gần được ba tháng , chỉ còn một tuần nữa là kết thúc .. lúc đó mọi chuyện sẽ khác , cô không phải là người công ty , đường đường chính chính được bên cạnh anh..Nhưng từ lúc cô đi London về các nhân viên trong phòng thư kí nhìn cô rất khác lạ , nhưng họ không dám nói gì chắc là bị thư kí Trịnh cảnh cáo rồi..Mối quan hệ của anh và cô chỉ riêng một mình thư kí Trịnh và Tần Nghị biết mà thôi...

Giờ nghỉ trưa ,tại phòng Tổng giám đốc .

-" Á...ừmh ....đừng ..đừng mà anh .."

Cô gái tội nghiệp bị người đàn ông cường thế đang đè trên sopha hôn đắm đuối , đôi tay không yên phận của Tần Bách Nhiên kéo váy người con gái , thò tay vào trong xoa nắn nơi thần bí..Lâm Thiên Tuyết hốt hoảng , né tránh nụ hôn , chặn tay anh lại ,khuôn mặt ửng đỏ vì thiếu dưỡng khí .

-" Đừng mà anh....em....em có hẹn với Á Hân ăn trưa..."



Tần Bách Nhiên chưa đạt được dục vọng , không tình nguyện ngừng động tác ,vùi mặt vào ngực cô thở phì phò ,kìm chế dục vọng của chính mình, anh rất muốn ăn cô ngay lập tức , biết cô hôm nay gặp Á Hân mà anh cũng có cuộc hẹn quang trọng, nên đành tha cho cô ..Sau khi dập tắt lửa tình , anh hôn lên môi cô thêm một ngụm mới kéo cô ngồi dậy chỉnh lại quần áo cho cô, hôn nhẹ lên má cô dặn dò.

-" Về sớm biết không ? bảo Á Hân chạy xe chậm thôi"

-" Dạ"

Lâm Thiên Tuyết cười tươi , hôn chụt lên má anh , rồi chạy nhanh ra cửa..Tần Bách Nhiên mỉm cười lắc đầu ,anh biết mình hết thuốc chữa thật rồi..Chỉ muốn thu nhỏ cô lại bỏ trong túi , chẳng muốn xa cô dù là một giây phút nào.

Vừa ra đến cổng công ty Lâm Thiên Tuyết đã thấy xe của Á Hân bên đường , cô vui vẻ mở cửa ngồi vào .Bên trong là cô gái có mái tóc ngắn qua vai , khuôn mặt hài hòa không gọi là quá xinh đẹp nhưng rất thu hút người đối diện

-" Đại tiểu thư gặp cậu thật khó nha"

-" Xin lỗi ...xin lỗi ..hôm nay cậu muốn ăn gì mình lo được chưa nè?"

-" Cậu đúng là bạn tốt của mình "

Á Hân vừa chạy xe vừa quay qua nhìn Lâm Thiên Tuyết.

-" Mình nói này , cậu thực tập ở đó có gặp được Tần Bách Nhiên không?"

Lâm Thiên Tuyết ho khan , vẻ mặt hơi mất tự nhiên một chút.

-" Thỉnh thoảng"

Á Hân lo chạy xe nên không phát hiện khuôn mặt khác lạ của bạn mình.

-" Cậu nói xem , anh ta có đẹp trai như trên báo không ?"

-" Khụ ...khụ ...cũng đẹp "

Á Hân đưa cô chai nước .

-" Cậu sao vậy , uống tí nước đi..không đẹp trai mới lạ , anh ấy bây giờ là người đàn ông độc thân hoàng kim của cả nước đấy"

-" Cậu lo chạy xe đi ..Cậu khoa trương quá rồi đấy"

Độc thân hồi nào , có vợ chưa cưới cơ mà, đợi đấy !cô sẽ đóng dấu anh ,để cho những người thương nhớ anh đều phải chết tâm.Á Hân bất mản bĩu môi.

-" Mình khoa trương hồi nào , cậu không đọc báo à...Dù vậy mình vẫn không như những cô gái khác mê mụi anh ta đâu nhé..nhìn mặt anh ta quá nghiêm túc , nhất là vẻ lạnh lùng kia ..mình chỉ thích mấy anh chàng có vẻ đẹp badboy , có nụ cười tỏa nắng ấy"

Nghe đến mấy anh chàng bad boy Lâm Thiên Tuyết rùn người , nhớ lần đó bị anh chỉnh không thương tiếc cô còn cảm thấy sợ đây..Hai người trò chuyện vui vẻ , trên xe ngoài tiếng nhạc còn tiếng cười đùa.

Tại nhà hàng sang trọng ,trong phòng vip , Lâm Thiên Minh thong thả hớp một ngụm trà ,sau đó để sang một bên..Nhìn người đàn ông đối diện , khuôn mặt thân thiện , nở nụ cười nhẹ nhàng , không nhanh không chậm lên tiếng.

-" Bách Nhiên .Hôm nay không phải cháu hẹn Chú ra đây để ăn cơm và uống trà không đấy chứ?"

Tần Bách Nhiên mỉm cười , đứng dậy châm thêm trà vào tách Lâm Thiên Minh...sau đó ổn định chỗ ngồi , từ tốn đáp .

-" Không thể qua mắt được chú"

-" Có gì ,cứ nói thẳng .Chú cháu mình không cần câu nệ"

Ông đã nhìn đứa trẻ này lớn lên ..Nên rất hiểu tính khí nó..Tuổi còn trẻ nhưng đã là người đứng đầu của giới kinh doanh , tính tình trầm ổn , lạnh lùng ,quyết đoán, nhưng với ông lúc nào cũng lễ phép , kính trọng ..( ad: không nz sau cưới được vk)

Nghe ông nói vậy Tần Bách Nhiên cũng không muốn dông dài ,khuôn mặt trở nên nghiêm túc đi thẳng vào vấn đề.

-" Không giấu giếm gì chú.Hôm nay cháu mời chú đến đây để xin phép chú một việc ?"

Lâm Thiên Minh nhướng mày ý bảo Tần Bách Nhiên nói tiếp..Ông thấy lạ có chuyện gì mà phải khiến người như Tần Bách Nhiên phải hạ mình xin phép ông.Nhưng câu nói kế tiếp của Tần Bách Nhiên làm ông từ tò mò trở nên kinh ngạc.

-" Cháu muốn xin phép chú được hỏi cưới Thiên Tuyết"

-" Cháu nói cái gì?"

-" Chú! Cháu thật sự rất yêu Thiên Tuyết.

Cháu muốn cưới cô ấy làm vợ.Mong chú cho phép"

Tuy rất kinh ngạc nhưng dù sao ông cũng là người từng trãi , nên lấy lại bình tĩnh rất nhanh.

-" Cháu và con bé qua lại khi nào ?"

-" Gần 3 tháng rồi ạ"

-" Mới 3 tháng mà cháu khẳng định là yêu và muốn cưới con bé làm vợ.Bách Nhiên đây không phải là lời nói của một người đứng đầu trong giới kinh doanh nên nói "

Bị ông công kích , Tần Bách Nhiên không hề giận , anh hiểu rõ con người Lâm Thiên Minh , ông cố tình nói những lời khó nghe để xem phản ứng của anh.

-" Chú ! Ba tháng là thời gian hai đứa cháu bắt đầu qua lại với nhau .Nhưng tình yêu cháu dành cho Thiên Tuyết đã hơn mười năm, mà cô ấy cũng yêu cháu ngần ấy năm..

chỉ là chúng cháu hiểu lòng nhau hơi trễ...

cháu không biết với Thiên Tuyết cháu quan trọng như thế nào ? Nhưng đối với cháu cô ấy bây giờ là sinh mạng của cháu"

Ông không ngờ tình cảm của hai đứa nhỏ lại sâu nặng như vậy..

-" Từ nhỏ Thiên Tuyết đã thiếu thốn tình cảm .Chú không cho nó được một gia đình hạnh phúc..Nên chú mong nó có thể tìm một người yêu thương nó thật lòng"

-" Cháu hứa sẽ một lòng một dạ ,yêu thương đem lại hạnh phúc cho cô ấy.Chú yên tâm! "

Nhìn vào đôi mắt không hề gợn sóng , lời hứa chắc chắn , đầy sự kiên quyết một chút gì đó dịu dàng , sâu sắc không một tia giả dối.

-" Con bé đồng ý rồi đúng không?"

-" Vâng! Cháu đã cầu hôn , Thiên Tuyết chấp nhận rồi ạ"

Nhắc đến vợ yêu tương lai khuôn mặt anh đầy vẻ dịu dàng ,đôi mắt sắc lạnh trở nên nhu tình hơn bao giờ hết, môi mỏng nhếch nhẹ thành đường cong đẹp mắt..Cũng là đàn ông , nhìn thái độ của Tần Bách Nhiên ông hiểu rõ trái tim đứa nhỏ này đã bị con gái ông lấy mất rồi..haiz thật không muốn đem bảo bối nhà ông gả đi chút nào, nhưng con bé đã đồng ý ông có thể từ chối hay sao ? với lại Tần Bách Nhiên là người đàn ông không dễ dàng nói ra những lời hứa hẹn , nhưng khi đã hứa sẽ vô cùng trách nhiệm, ông có niềm tin với đứa nhỏ này.

-" Được...rồi ..con gái chú cũng đã đồng ý..Lão già như chú còn nói được gì nữa.."

-" Cám ơn chú.."

Tần Bách Nhiên lấy trong cặp táp một sấp tài liệu đưa cho Lâm Thiên Minh

-" Cháu có cái này mời chú xem qua"

Lâm Thiên Minh cầm lấy bộ hồ sơ của Tần Bách Nhiên xem , mày ông nhíu lại..Sau đó kinh ngạc nhìn chằm chằm Tần Bách Nhiên như một quái nhân...mãi lâu ông mới thốt nên lời.

-" Thật lòng cháu không cần làm như thế này...chú biết Thiên Đại không thể sánh bằng Vĩ Thanh hay T&T nhưng chú vẫn có thể cho Tiểu Tuyết cả một đời không lo nghèo khổ "

Tần Bách Nhiên mỉm cười , ánh mắt hiện lên sự nhu tình.

-" Chú ! Cháu biết chú có thể cho Thiên Tuyết những thứ đó..nhưng 20% cổ phần Vĩ Thanh và 30% của T&T của cháu chuyển cho Thiên Tuyết đứng tên không phải vấn đề tiền bạc ..Mà cháu muốn chú hiểu Thiên Tuyết quang trọng với cháu hơn bất cứ thứ gì trên đời này..Cháu biết chú lo lắng cho Thiên Tuyết nhưng mong chú hãy tin cháu , giao cô ấy cho cháu"

Ông còn gì để phản bác, là một người đàn ông coi trọng nhất là sự nghiệp, để được như ngày hôm nay đứa nhỏ này phải cố gắng và cực khổ bao nhiêu? Cũng là người kinh doanh sao ông lại không hiểu điều đó chứ, nhưng sẵn sàng đem một nữa cổ phần của hai công ty cho con gái ông ..Tần Bách Nhiên phải yêu con gái ông nhiều như thế nào mới hi sinh lớn như vậy???Người làm cha như ông vừa vui mừng cho con gái mình tìm được người đàn ông yêu nó như vậy.Vừa thổ thẹn trước tình cảm sâu sắc của Tần Bách Nhiên , vì trong tình yêu ông là người thất bại.

-" Được rồi..Đối với chú chỉ cần Tiểu Tuyết hạnh phúc là được"

-" Cám ơn chú"

Tần Bách Nhiên thỏa mản mỉm cười, giờ chỉ chờ ôm cô vợ nhỏ về nhà nữa mà thôi.